Quay về với người khiến tôi có thai
Tôi đã sai khi im lặng, thằng bé lớn lên ngày càng giống cha nó nên chồng tôi bắt đầu nghi ngờ.
Chia sẻ cảm xúc với bài viết gốc ‘ Tôi trót có con với bạn thân‘, một độc giả tại địa chỉ email tieuthu_tocnau…@yahoo.com đã tâm sự câu chuyện của mình rất chân thành. Mời các bạn cùng đón đọc để có những kinh nghiệm cho bản thân mình trong cuộc sống.
Tôi lấy chồng khi đã mang thai, tất nhiên, đứa trẻ không phải là con của chồng tôi. Vì thế, tôi phải cưới gấp, cưới vội và hi vọng, tội lỗi này có thể che đậy cả đời. Chồng tôi yêu tôi, anh muốn lấy tôi làm vợ ngay từ khi tôi có người đàn ông khác. Dù biết tôi không còn trong trắng và đã trao thân cho người cũ nhưng anh không phiền lòng, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả chỉ vì anh quá yêu tôi.
Tôi chia tay người kia chỉ vì nông nổi của tuổi trẻ khi cả hai vẫn còn tình yêu. Nhưng tự trong không cho chúng tôi quay lại và khi đó, chồng hiện tại săn đón tôi nhiều quá nên tôi mủi lòng và muốn lấy chồng cho người cũ… biết tay. Khi tôi cưới, hạnh phúc ngập tràn. Tôi từng nghĩ mình đã làm vợ và sắp làm mẹ, đừng bận tâm đến quá khứ, hãy sống cho tương lai của gia đình, và tôi đã làm được.
Nếu không có chuyện, đứa con tôi sinh ra ngày càng giống cha nó (tình cũ của tôi) thì có lẽ mọi thứ với tôi vẫn êm đẹp. Tôi tỏ ra sợ hãi khi càng lớn con càng giống cha nó, tôi sợ chồng phát hiện. Và sự thật cuối cùng cũng được phơi bày, điều tôi muốn giấu cũng không giấu được. Đúng là &’cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra’.
Tôi biết, K yêu tôi là thật lòng và đúng như câu &’tình cũ không rủ cũng tới’, K vẫn chân thành và nồng ấm, khi thấy tôi sống khổ, K càng thương tôi hơn. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi đã sai khi im lặng, thằng bé lớn lên ngày càng giống cha nó nên chồng tôi bắt đầu nghi ngờ. Chỉ là nghi ngờ thôi vì anh cũng chưa chắc sự việc là thế nào. Anh trở nên cáu gắt, luôn khó chịu với mẹ con tôi. Thường xuyên về trễ hoặc không về và vẫn đi &’mèo mỡ’ ở bên ngoài. Thậm chí anh còn đánh mắng chửi tôi thậm tệ khiến tôi sống dở chết dở. Tôi biết mìnnh sai nhưng anh đã nói sẽ đón nhận, sẽ chấp nhận hết quá khứ của tôi, lẽ nào anh đã quên. Tôi nào dám nói tôi có con vời người khác. Nếu nói vậy anh sẽ xé xác tôi sao. Tôi đã định mang sự thật này xuống mồ nhưng thật không may, tôi không giấu nổi ông trời.
Tôi đau khổ lắm, và tôi vẫn luôn khóc với K, người bạn thân của tôi và cũng là cha thằng bé. K kêu tôi li hôn và rời xa chồng đi, K sẽ luôn bao bọc 2 mẹ con tôi và sẽ cưới tôi, nếu tôi đồng ý (K không hề biết thằng bé là con mình). Tôi nhận ra, đó mới là tình yêu thực sự, vậy tại sao trước đây chúng tôi lại nông nổi chia tay nhau. Tôi hối hận về quyết định của mình quá, dù tôi cũng yêu chồng.
Tôi biết, K yêu tôi là thật lòng và đúng như câu &’tình cũ không rủ cũng tới’, K vẫn chân thành và nồng ấm, khi thấy tôi sống khổ, K càng thương tôi hơn. Tình yêu trong tôi và K vẫn còn như trước, chúng tôi đã hiểu nhau hơn sau những vấp ngã và bồng bột.
Tôi quyết định ly dị chồng và lấy K làm chồng hai. Tôi biết, chấp nhận cuộc sống này tôi sẽ chịu nhiều điều tiếng, sẽ đau khổ để vượt qua nhưng phải chịu đựng thôi. Và hiện tại thì mẹ con tôi đang rất hạnh phúc với gia đình mới này.
Tôi đã mất 5 năm đau khổ. Còn bạn? Hãy cứng rắn lên, quyết định ngay hôm nay. Chúc bạn sẽ tìm được cuộc sống mới tốt hơn.
Theo VNE
"Tôi chơi bời tí chứ yêu đương gì em"
Anh đã đáp vào mặt tôi câu nói đó không thương tiếc khi tôi ngỏ ý muốn anh ly dị vợ để cưới tôi, như điều anh đã hứa.
Tôi đâu phải loại phụ nữ biết anh có vợ mà vẫn chen ngang vào gia đình anh, đòi anh bỏ vợ để lấy tôi. Chỉ là khi yêu anh, và ngay cả khi biết anh có gia đình, chính anh đã níu kéo tôi, ôm tôi vào lòng, nói yêu thương tôi. Anh còn hứa hẹn sẽ bỏ vợ để kết hôn với tôi vì vợ anh thực sự không phải là người phụ nữ anh muốn sống bên cạnh trọn đời.
Tôi đã yêu anh quá nhiều nên tin vào điều anh nói. Tôi cũng hi vọng, tình yêu có thể khiến mọi thứ thay đổi. Tôi cũng luon suy nghĩ, khi không còn yêu nhau thì nên giải thoát cho nhau, khi anh và vợ không còn yêu, thì tốt hơn hết hãy giải thoát cho nhau, tìm cho mình một con đường mới. Nhưng khi đó, tôi nào biết anh có con, chỉ nghe anh nói, anh có vợ nhưng chưa có con nên không có sự ràng buộc nào. Nếu không còn yêu thì anh muốn giải thoát cho cô ấy đi tìm tương lai tốt hơn.
Thế là, tôi cứ lao vào cuộc tình với người có vợ suốt thời gian 2 năm, bỏ qua cả sĩ diện và tuổi thanh xuân của bản thân để yêu và chờ đợi anh. Tôi không biết mình phải sống thế nào nếu như không có anh. Dường như, sự xuất hiện của anh đối với tôi đã giống như một thói quen, tôi không thể nào yêu ai khác được, dù họ có điều kiện hơn anh hoặc ít ra là chưa có gia đình.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.(ảnh minh họa)
Phải thừa nhận một điều rằng, ở bên anh tôi cảm thấy an tâm rất nhiều. Có lẽ, trước giờ tôi chưa được người khác che chở như vậy, lo lắng như vậy nên lúc có anh, tôi thấy đó là điều quý giá. Tôi cũng không hiểu tại sao, khi có anh rồi, tôi không còn muốn nghĩ tới chuyện sẽ tìm một người đàn ông chưa có gia đình để cưới. Cũng không nghĩ tới việc gia đình tôi sẽ phản ứng ra sao, chỉ biết yêu và yêu thôi.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.
Anh cho tôi những giây phút hạnh phúc và bao lời hứa hẹn. Anh kể chuyện về gia đình anh, về người vợ mà anh không yêu, về mái ấm mà anh coi đó như &'tổ lạnh'. Anh bảo, anh cần có tôi, cần một người vợ như tôi, cần được bên cạnh tôi, được tôi yêu thương và chăm sóc. Nghe những lời ngon ngọt của anh, tôi tin như lời anh hứa rằng, 2 năm sau, chúng tôi sẽ cưới nhau, sau khi anh ly dị vợ và ổn định mọi thứ.
Tôi thật chẳng dám nghĩ tới chuyện này nhưng anh cứ bảo, tôi hãy cho anh thêm cơ hội, chờ đợi anh, rồi anh sẽ lấy tôi làm vợ. Nhưng 2 năm trôi qua, khi tôi mong mỏi từng ngày thì anh cứ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Anh bảo tôi chờ anh thêm thời gian nữa, nhưng ngay cả chuyện ly dị vợ anh cũng chưa bàn tới thì làm sao tính chuyện cưới tôi được. Chẳng lẽ, lời anh hứa đã theo gió bay?
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. (ảnh minh họa)
Tôi có nói với anh rằng, tôi thực sự muốn lấy anh làm chồng, vì tôi cũng cần ổn định, cần có một gia đình còn sinh con đẻ cái. Nhưng anh lại bảo, nếu thích sinh con trước thì cứ sinh, rồi sau đó cưới nhau còn tiện hơn. Có con rồi thì ăn chắc hơn. Nghe lời anh nói, tôi bắt đầu cảm thấy ở con người này không thật.
Tôi sợ anh sẽ lừa mình nên kiên quyết, tôi làm tới, giục anh phải giải quyết xong mọi việc và cưới tôi. Nhưng dường như, khi bị tôi ép quá, anh đã &'lộ nguyên hình', anh bảo: "Thú thực, anh chưa từng nghĩ tới chuyện lấy em, tất cả chỉ là chơi bời qua đường mà thôi. Đàn ông ai chẳng chơi bời, anh chơi bời tí chứ yêu đương gì em. Em có yêu anh thì chịu cảnh này đi, đừng ép anh quá. Anh không thể bỏ vợ lấy em được. Em dại thì chịu thôi".
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. Tôi không thể ngờ được, người luôn nói những lời yêu thương tôi, người luôn kề vai sát cánh, yêu thương tôi, quan tâm lo lắng cho tôi thì giờ lại có ý định từ bỏ tôi và buông những lời xúc phạm tôi. Sao tôi đã bằng này tuổi, đã luôn nghĩ phải tỉnh táo rồi mà giờ lại bị một gã như thế này lừa gạt, mê muội và tin anh ta sẽ cưới mình? Đúng là, tôi không thể hiểu nổi bản thân mình nữa, có lẽ, đây là cái giá phải trả của tôi chăng? Tôi đã quá ngu si rồi!
Nhưng những gã như anh ta, tại sao lại không bị quả báo, tại sao hậu quả lại cứ đè lên vai những người phụ nữ quá yêu và quá tin người như chúng tôi? Chuyện này, đâu phải chỉ do chúng tôi, có phải là ông trời đã hơi thiên vị những kẻ lăng nhăng, phản bội vợ con, và lừa dối người tình đó không? Thật là không có sự công bằng!
Theo VNE
Chồng 'chơi gái', tôi sợ rước bệnh vào người Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Lấy vợ 1 năm đã ngoại tình Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Người ta bảo &'hôn nhân là nấm mồ...