Quay về với bình yên
Nửa tháng sau, Hoàng nói yêu tôi. Không rõ tôi cũng đã yêu Hoàng từ lúc nào nữa, tôi phụ tình Vinh để đi yêu một người đàn ông ít hơn mình 5 tuổi. Sau đó tôi gọi điện thoại cho Vinh đề nghị chia tay.
ảnh minh họa
Ngày 22/10 năm ngoái tôi bay đi Hồng Kông. Buổi tối, các đồng nghiệp trong tổ bay của tôi rủ nhau đi mua sắm. Tôi không đi. Bởi vì đã đến Hồng Kông nhiều lần rồi nên tôi không còn hứng thú với việc dạo phố mua sắm.
Cạnh khách sạn tổ bay chúng tôi ở có một cửa hàng bán đĩa CD nho nhỏ, tôi thường một mình đi đến đó chọn vài đĩa CD mà mình thích. Đối diện với cửa hàng đĩa CD đó có một quán cafe rất yên tĩnh, tôi rất thích tên của quán cafe đó, quán cafe “Talk” (Nói chuyện).
Tôi đã từng hiếu kỳ hỏi ông chủ quán tại sao lại đặt tên quán như vậy, ông nói với tôi bằng giọng tiếng Anh không chuẩn lắm, “bởi vì “nói chuyện” là sự khởi đầu của mọi cơ duyên tốt đẹp”, nghe xong tôi mỉm cười, đúng là rất có ý nghĩa.
Khi đang đi loanh quanh trong cửa hàng CD thì bỗng nhiên tôi nhìn thấy một chiếc đĩa CD ca nhạc mới của một ca sĩ mà tôi yêu thích, tôi đưa tay ra với lấy, nhưng tay tôi chạm phải một bàn tay khác ở ngay trước vị trí để đĩa nhạc, tôi im lặng, thu tay về, nhìn lại thì hóa ra đó là Hoàng đồng nghiệp cùng tổ bay với tôi.
Ra hiệu cho tôi tháo tai nghe ra, Hoàng nhìn tôi ngạc nhiên nói: “Liên không đi dạo phố mua sắm cùng mọi người à? Thật không ngờ chúng ta lại có cùng sở thích, tôi mời Liên đi uống cafe nhé?”. Ánh mắt Hoàng nhìn tôi chờ đợi, tôi vui vẻ gật đầu nhận lời.
Video đang HOT
Tôi và Hoàng tuy làm việc cùng một công ty nhưng cũng chỉ mới gặp mặt nhau vài lần, bởi vì nhân viên tổ bay quá đông, rất ít khi được sắp xếp thường xuyên bay cùng chuyến với nhau.
Chúng tôi ngồi nói chuyện rất lâu ở quán cafe “Talk”. Hoàng có một khuôn mặt sáng, những ngón tay thon dài, tôi cho rằng đây là biểu tượng của tuổi trẻ. Hoàng mới vào tổ bay được 3 năm, còn tôi đã đi qua thời tuổi trẻ như Hoàng lâu rồi. Tôi rất thích nói chuyện với Hoàng, có lẽ là vì nói chuyện với Hoàng khiến tôi cảm thấy mình trẻ lại.
Một cô gái gần 30 tuổi luôn muốn chứng minh bản thân mình vẫn còn trẻ bằng mọi cách. 30 tuổi vốn là cái tuổi nên ổn định rồi, thế nhưng dường như tôi vẫn rất mơ hồ về hôn nhân, có lẽ là do tôi chưa sẵn sàng, trong lòng vẫn còn chút băn khoăn lo lắng.
Ngày hôm sau trên chuyến bay về, Hoàng tranh thủ nhét vào tay tôi một mẩu giấy, hẹn tôi đi ăn tối. Ngồi trên xe ô tô của tổ bay, tôi bật điện thoại lên, có 4 tin nhắn được gửi đến, đều là tin nhắn của Vinh bạn trai tôi, Vinh nói tôi gọi lại cho anh sau khi máy bay hạ cánh. Tôi ấn số gọi cho Vinh, báo với anh tôi đã tiếp đất bình an, tối nay tôi có chút việc bận, anh không cần đến đón tôi.
Tôi và Hoàng thay đồng phục và cùng đón taxi đến một nhà hàng đồ âu, bữa tối với Hoàng diễn ra rất vui vẻ, ấm cúng.
Nửa tháng sau, Hoàng nói yêu tôi. Không rõ tôi cũng đã yêu Hoàng từ lúc nào nữa, tôi phụ tình Vinh để đi yêu một người đàn ông ít hơn mình 5 tuổi. Sau đó tôi gọi điện thoại cho Vinh đề nghị chia tay, thật ra tôi cảm thấy bản thân mình dường như từ rất lâu trước đó đã không còn yêu Vinh, nhưng chỉ là vì tôi chưa tìm được ai phù hợp, và vì tôi vốn là một cô gái không thể sống thiếu tình yêu, cho nên tôi cứ an tâm tận hưởng tình yêu của Vinh. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác, bởi vì có sự xuất hiện của Hoàng, tôi đã yêu Hoàng.
Không ngoài dự liệu của tôi, tối hôm đó đi làm về tôi thấy Vinh đứng chờ trước cửa. Anh hỏi tôi “chúng ta có thể nói chuyện được không?”, tôi từ chối. Tôi không dám đối diện với Vinh, bởi vì tôi sợ mình sẽ lại yếu lòng, một mối tình kéo dài hơn 6 năm thì sao có thể dễ dàng từ bỏ chứ? Thế nhưng, cũng chính thời gian hơn 6 năm ở bên nhau đã khiến chúng tôi hiểu quá rõ về nhau, nếu cả đời này cứ mãi như thế thì tôi không thể tưởng tượng được rằng cuộc sống hôn nhân của chúng tôi với mối lo cơm áo gạo tiền và những chuyện vụn vặt khác sẽ diễn ra tẻ nhạt như thế nào. Tôi không muốn sống một cuộc sống mà ngày nào cũng không có gì mới mẻ. Trong khi đó mối quan hệ giữa tôi và Hoàng vừa mới bắt đầu, chúng tôi còn rất nhiều điều muốn tìm hiểu về nhau. Cuộc sống như vậy mới thú vị và có nhiều niềm vui.
Tháng 12 năm đó, mùa đông đến, tôi không ngờ tình yêu của tôi và Hoàng đã bước vào giai đoạn nguội lạnh. Tôi bắt đầu phát hiện ra có vài lần khi tôi và Hoàng cùng ăn cơm với nhau, Hoàng hay có điện thoại, những lúc như vậy anh thường vội vàng bỏ bát đũa xuống và đi ra chỗ khác nghe máy, một lúc lâu sau anh mới quay vào và ăn nhanh cho xong bữa rồi sau đó anh nói có việc phải đi ra ngoài. Một lần không kìm chế được tôi đã gặng hỏi Hoàng và yêu cầu anh giải thích. Hoàng nói anh có một cô gái quen ở quán bar, cô ấy rất thích anh và cứ bám riết lấy anh, anh không biết phải làm thế nào, đành đối phó được lúc nào hay lúc đó. Tôi nói cô ấy có biết anh có bạn gái rồi không? Anh lắc đầu nói: anh nói với cô ấy rồi, nhưng cô ấy vẫn không chịu từ bỏ. Và thế là tôi giận Hoàng.
Một tuần trôi qua, tôi điện thoại cho Hoàng nói “chúng ta có thể nói chuyện được không?”, tôi nói lời xin lỗi với Hoàng, tôi không muốn mất anh, tôi chấp nhận là người thỏa hiệp trước với anh. Tôi tự nhủ với mình, đàn ông ở độ tuổi của anh chắc chắn sẽ có rất nhiều cô gái trẻ theo đuổi, nhưng họ không thể so sánh được với tôi, tôi từng trải, tôi chín chắn, tôi có kinh nghiệm sống, tôi có sức hấp dẫn hơn họ. Tuy nghĩ như vậy nhưng trong lòng tôi luôn có cảm giác lo lắng bất an.
Tôi tìm đến Vinh, gục mặt vào vai anh mà khóc. Lúc này tôi mới chợt nhận ra Vinh chưa bao giờ khiến tôi phải lo lắng buồn phiền về những chuyện như thế này, không phải vì Vinh không có sức hút với phụ nữ, mà bởi vì anh luôn vạch rõ ranh giới trong các mối quan hệ khác giới. Có lẽ một người đàn ông thật sự tốt với bạn, thật sự yêu thương bạn chỉ đơn giản là như thế thôi.
Theo VNE
Bình yên sau tuổi 30
Trước 30 người ta tự hào về nhan sắc, sau 30 người ta lấy lý do mình thông minh, nhiều kinh nghiệm để khoả lấp sự trống trải khi cô đơn...
Cô vẫn ngồi đó, góc phố khi lên đèn, chiều tan sở không vội vã, không chen lấn giữa dòng đời xuôi ngược. Tuổi 30 để suy tư, trầm lặng hơn, cô cần có thời gian để nhớ anh, nhớ và cảm nhận sau chia tay không là nước mắt, không là vị đắng cuộc đời như giọt café đang rơi kia... đắng, thơm nồng nàn và mạnh mẽ như người đàn ông của cô ngày ấy!
Cô cười mỉa mai sự so sánh vô tình giữa ly café và một gã trai, từng trải, đầm ấm và lãng mạn... Như không thôi trách anh, như mất đi điểm tựa khiến cô gục ngã, như có những nơi dù chỉ đi qua một lần nhưng vẫn nhớ mãi, có những lời nói dù không cố tình song vẫn ám ảnh và dù chỉ một lần niềm tin bị đánh cắp sẽ mất hết hy vọng vào đàn ông... như cô bắt đầu dè dặt hơn khi tiếp xúc, mặc dù từ sau khi anh đi, cô cho phép mình buông lơi, hờ hững một cách khiêu khích đến vô tâm gieo vào lòng những người đàn ông khác đầy tình ý nhưng vô vị... vô vị lắm. Một trò chơi cút bắt không ngừng nghỉ để khi còn đối diện một mình, nước mắt của đàn bà 30 mới cảm nhận được cay đắng như thế nào.
Người ta bảo, nếu không thể quên chỉ còn cách là cố nhớ, như khi nhắc đến nỗi đau bao nhiêu thì cảm thấy ân hận về cái hạnh phúc qua, để san sẻ lỗi lầm, chia đôi mất mát, vì biết đâu người đàn ông của cô bây giờ cũng đang đau vì một ai đó. Đơn giản, cô không nghĩ rằng, một người cô yêu say đắm, yên tâm trao gửi cả cuộc đời lại quá phũ phàng luôn gieo nỗi cô đơn, nỗi buồn cho phụ nữ như cô sao?
Đàn bà 30 còn biết thả trôi cảm xúc, say mê nhiệt huyết hơn với cuộc sống... (Ảnh minh họa)
Cô bình lặng, sau 30 sinh nhật một mình, trốn vào một góc khuất, những ngọn nến cô tự thắp sáng, bánh kem và những bó hoa bạn bè gửi tặng kèm lời nhắn "Bình yên hơn sau 30". Đúng rồi, bình yên hơn sau 30, không là cuộc sống trước đây thì sẽ là niềm tin hy vọng về một tương lai mà trước 30 cô chỉ dám ước mơ và nghĩ mình xứng đáng được nhận từ một ai đó.
Đàn bà 30, tự tin và hấp dẫn ở nét riêng và sự độc lập, hiểu mình để biết lúc nào nên từ chối hay nhận về những cái phù hợp. Đàn bà 30 còn biết thả trôi cảm xúc, say mê nhiệt huyết hơn với cuộc sống, biết cách chăm lo cho một người đàn ông chu đáo hơn và cũng tế nhị hơn. Đàn bà sau 30 thường để lại nhiều cảm xúc và những băn khoăn khơi gợi trong lòng đàn ông, hơn nhan sắc thoáng qua mà đàn ông kia thèm muốn. Trước 30 người ta tự hào về nhan sắc, sau 30 người ta lấy lý do mình thông minh, nhiều kinh nghiệm để khoả lấp sự trống trải khi cô đơn, đánh chút phấn son để che đi sự tuột dốc trong tinh thần và để kéo lại thời gian, cho mình thêm cơ hội để hoàn thiện vẻ đẹp nhiều hơn ở bản chất. Và đàn bà sau 30 như cô biết cách thu hút và quyến rũ nhiều gã đàn ông, biết mơn trớn danh vọng, sự thành đạt, bản ngã và xoa dịu nỗi đau, hay làm nguôi cơn giận thay vì lấy nước mắt để đàn áp. Bình thản sau 30, đàn ông tìm đàn bà như cô làm chỗ dựa...
Nhưng cô vẫn vậy. Ừ, thì cô một mình, lẻ loi và lui về góc lặng của riêng mình, cái bóng khi anh đi, rời xa cô vẫn đổ dài trước mặt, hiện hữu như thể đau hơn mỗi khi cần phải khóc. Cô lại gieo tâm tư vào cái vĩnh cửu của tình yêu, những lời hứa khi xưa và bất hạnh để lại... Người ta bảo, khi yêu thì không hiểu vì sao nhưng chia tay thì có trăm ngàn lý do để rũ bỏ. Nhưng với tình yêu của cô dành cho anh cũng đủ dài, đủ rộng, đủ sâu để xóa bỏ mọi lỗi lầm trong quá khứ. Vậy mà, khi buông tay... đàn bà 30 vẫn khóc khi nhắc về sự lấp liếm ngụy biện của người đàn ông bội bạc.
Cô lại gieo tâm tư vào cái vĩnh cửu của tình yêu... (Ảnh minh họa)
Bình yên sau 30, là lo lắng cho tương lai. Sau 30 cô không chờ đợi một tình yêu lãng mạn, mà tìm đến bạn bè, sự cảm thông, chia sẻ, tán gẫu, ngẫm nghĩ sự đời... buồn vui đan xen và nhìn đàn ông ở địa vị, trí óc, cả cái xe anh ta đi, cô vợ và những đứa con, tự hỏi: Họ hạnh phúc hơn mình?!
Sau 30, như cô bây giờ, tự do là tài sản, là thứ thời gian không mua được, nhưng cũng là khoảng trống rất dài, không khỏa lấp, không thay thế cũng không lặp lại...
Sau 30, sự chia ly làm người ta không còn nghĩ nhiều về người đàn ông, về người sẽ lấy làm chồng. Sau 30, người ta nghĩ có những mối quan tâm nhiều hơn là cảm xúc của người yêu, đó là quan tâm đến bản thân, hào phóng thụ hưởng cuộc sống! Sau 30, không phải là ích kỉ mà là nghĩ cho bản thân để sống tốt với cuộc đời!
Theo VNE
Cho em được một chút bình yên Anh à! Em đang cháy hết mình để yêu anh, dù không phải như cách anh mong muốn nhận nhưng anh biết đấy, em đã vì anh, cho anh bằng tất cả những yêu thương em có được! Anh à, gần em hơn chút nữa để anh cảm nhận được hết những đớn đau xưa, cái mất mát mà em từng chịu đựng....