Quay lại chỉ vì quá ham muốn
Sau khi chiếm đoạt được em, anh đã cao chạy xa bay và không liên lạc với em nữa. Em năm nay 20 tuổi và hiện đang yêu một anh chàng hơn em bốn tuổi. Chúng em quen nhau qua mạng, rồi chỉ vài lần gặp gỡ, em đã yêu anh, tin anh… để rồi một lần dại khờ, em đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Trước đây, em chưa bao giờ có ý nghĩ là mình sẽ quan hệ trước hôn nhân… vậy mà chỉ vài lời nói ngon ngọt của anh, em đã xiêu lòng và dâng hiến cho anh tất cả.
Sau lần đầu tiên đó, tuy em có hối hận vì đã đánh mất đời con gái của mình nhưng cũng chính vì điều đó đã khiến em càng yêu anh hơn. Hôm ấy, khi đưa em về nhà xong, anh cũng đã nhắn tin cho em và nói những lời lẽ ngọt ngào khiến em cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Thế nhưng, chỉ cách đó một ngày, anh lại tiếp tục đòi hỏi em làm chuyện ấy. Cũng vì yêu anh nên em đã chấp nhận lời đề nghị đó một cách dễ dàng, không còn e dè như trước.
Những tưởng khi trao cho anh tất cả thì anh sẽ yêu thương và trân trọng em hơn… nhưng không, sau lần thứ hai chiếm đoạt được em, anh bỗng dưng không liên lạc với em nữa. Em nhắn tin, anh không trả lời, em gọi điện, anh cũng không nghe máy… Em đã đau đớn vô cùng khi nghĩ rằng mình đang bị lừa dối. Và em quyết định sẽ cố gắng quên anh, không bao giờ làm phiền anh nữa…
Thế nhưng, khoảng một tháng sau, anh điện thoại và nhắn tin cho em liên tục. Anh nói rằng, anh vẫn còn rất yêu em nhưng thời gian qua do có chuyện gia đình nên anh không liên lạc với em được, anh xin em tha thứ… Những lời nói ngon ngọt đó của anh lại một lần nữa khiến em cảm động. Em thật sự rất vui khi anh nói sẽ quay lại với em… nhưng vì còn giận anh nên em bảo, “Em không quay lại đâu”. Những tưởng khi em nhắn tin như vậy, anh sẽ xin lỗi và năn nỉ em quay lại… nhưng không ngờ, anh lại nhắn cho em một câu rất ngắn gọn, “Vậy thôi, anh không phiền em nữa, em cũng đừng phiền anh”.
Nếu anh không thật lòng yêu em thì tại sao anh lại dày vò em đến thế? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Đọc những dòng tin nhắn ấy mà tim em quặn thắt… Suốt thời gian qua, em đã cố gắng quên anh, quên đi những nỗi đau anh đã gây ra cho em. Để rồi đến lúc nỗi đau dần như nguôi ngoai thì anh lại xin trở về, xin tha thứ, hứa sẽ thay đổi, hứa hẹn một tương lai hạnh phúc của hai đứa… Nhưng rồi, chỉ vì câu nói dở đùa dở thật của em, anh đã nói những lời vô tâm khiến em thực sự đau lòng.
Giờ đây, em không biết mình đang vui hay buồn khi anh nói lời cự tuyệt với em nữa… bởi em có cảm giác, anh muốn quay về bên em chỉ là muốn làm chuyện đó với em mà thôi, chứ không phải cảm xúc yêu thương, nhớ nhung như những đôi trai gái khác. Không những thế, anh cũng đã thẳng thừng nói với em rằng, “Anh muốn chúng ta quan hệ với nhau thường xuyên. Khi đã yêu nhau thì chuyện ấy là điều tất yếu để duy trì mối quan hệ của hai đứa?”.
Anh nói “Anh yêu em”; “Cần em”… vậy mà chưa một lần anh tìm em, chỉ toàn nhắn tin cho em qua yahoo, điện thoại. Em vẫn còn tỉnh táo để nhận ra bản chất con người anh như thế nào nhưng em lại không đủ lý trí để quên anh.
Bây giờ em đang tự hỏi, “Mình có nên quay lại với anh không?” bởi thật sự em rất yêu anh và cần anh. Nhưng nếu em quay lại thì em sợ anh sẽ tiếp tục lợi dụng, lừa dối em… và khi chán chường, anh sẽ bỏ rơi em không thương tiếc.
Mấy hôm nay, anh nhắn tin cho em rất nhiều… nhưng em không trả lời. Em đang suy nghĩ, nếu anh không thật lòng yêu em thì tại sao anh lại dày vò em đến thế? Làm tổn thương em hết lần này đến lượt khác như vậy? Rồi sau những lần như thế thì anh lại xin em tha thứ và dùng những lời lẽ ngon ngọt để mong em quay lại…
Em thật sự rất khổ tâm và thất vọng, em cũng không biết mình nên quyết định như thế nào nữa? Bây giờ em không còn là một đứa con gái trong trắng… vì thế nên em rất sợ nếu không đến với anh, thì cũng chẳng có chàng trai nào chấp nhận được một người con gái hư hỏng như em!
Phải chăng em quá ngốc không khi dễ dàng yêu và tin người ta dễ dàng như thế?
Theo 24h
"Bây giờ không có bầu, ai dại gì lại cưới"
Đó là câu nói của anh, người mà tôi dành trọn tình yêu trong suốt 3 năm qua. Câu nói của anh như nhát dao cứa vào tim tôi, làm tôi đau nhói.
Anh nghe có vẻ buồn, còn tôi thì thất vọng. Tôi cố gắng uống thuốc theo đơn của bác sĩ, rồi tự mình có chế độ ăn uống phù hợp. (ảnh minh họa)
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại rơi vào thảm kịch thế này. Thật tình, tôi thấy sợ, sợ ánh mắt lạnh lùng, lời nói như dao sắc, sợ cảm giác thờ ơ, lãnh đạm của anh.
Không một cái nhìn, không một nụ cười, anh quay mặt đi và nói với tôi điều đó giống như lời chia tay, kết thúc cuộc tình vẻn vẹn 3 năm của chúng tôi. Thế là hết, tôi không còn đường níu kéo anh nữa, cũng không còn cơ hội bên cạnh anh nữa. Quãng thời gian qua tôi đã cố gắng quá nhiều, đã vun đắp vì anh quá nhiều, đã kiên trì ra sao, anh đều không hay biết. Vì điều anh quan tâm duy nhất là, tôi có sinh con được hay không.
Yêu nhau 1 năm đầu, khi chưa trao thân cho anh, tình cảm của chúng tôi vẫn thắm đượm. Anh tỏ ra là người đàn ông nhiệt tình, là người yêu tốt. Tôi luôn tin tưởng anh, thậm chí còn rất tự hào về anh. Vì tôi cảm nhận được sự chân thành anh dành cho tôi.
Nhiều khi tôi tự hỏi, tại sao chúng tôi không dọn ra sống cùng nhau cho tiết kiệm. Như thế cả hai sẽ có thời gian gần nhau, hiểu nhau hơn. Cũng không phải đi lại nhiều tốn kém, lại không mất thời gian đi chơi hay hẹn hò nhau để tiết kiệm tiền nong cho tương lai. Khi tôi đề nghị với anh chuyên này, anh đồng ý ngay. Anh bảo tôi rằng, đó là một ý tưởng tốt, chúng tôi sẽ cùng nhau vun đắp hạnh phúc, cố gắng tiết kiệm để mua nhà cửa, sau này còn lo cho con cái. Cái câu anh nói "sau này còn lo cho con cái", tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó là anh đã nghĩ tới chuyện tương lai của chúng tôi, nghĩ đến mối quan hệ vợ chồng tốt đẹp của chúng tôi trong thời gian tới. Tức là anh nghiêm túc với tôi, anh thật đúng là một người đàn ông tốt, tôi không chọn lầm anh.
Thời gian sau đó, chúng tôi dọn về sống thử cùng nhau. Cuộc sống vợ chồng như thế thật sự hạnh phúc. Tôi cảm thấy rất vui vì anh đã trở nên định đạc hơn. Thời gian đó, chúng tôi đã có quan hệ vợ chồng với nhau. Khoảng nửa năm đầu, chúng tôi giữ an toàn vì chưa muốn có thai. Nhưng thời gian sau đó, anh bảo là muốn có con, nếu như có bầu thì khoảng tầm 3-4 tháng sau, chúng tôi tiến hành làm đám cưới là vừa. Có con rồi sẽ yên tâm ổn định hơn. Dù sao hai đứa cũng về ở với nhau nên không còn gì bận tâm nữa.
Tôi đồng ý, yêu anh rồi tôi đâu còn do dự gì. Tôi quyết định tính chuyện có bầu. Anh cũng bảo tôi, có bầu được thì tính ngay chuyện cưới nên không phải lo lắng. Tôi quyết định chuyện này, chấp nhận có bầu trước khi cưới.
Chúng tôi sống với nhau và &'thả' để mong muốn có bầu. Nhưng chẳng hiểu sao, đến tận nửa năm sau đó, tôi vẫn không có con. Tôi mong ngóng lắm, anh cũng vậy. Anh cứ thúc giục tôi vì sao lại không thể có con. Chúng tôi quyết định đi khám, và bác sĩ kết luận, chuyện khó có con là nguyên nhân do tôi. Tuy nhiên, không phải là không có khả năng mang thai, chỉ là khó mà thôi. Vợ chồng cố gắng thuốc thang kiên trì thì sẽ có thể có con.
Tôi không nói gì, quay mặt đi và lặng lẽ khóc. Tôi hiểu, anh cũng suy nghĩ, cũng áp lực nhiều.(ảnh minh họa)
Anh nghe có vẻ buồn, còn tôi thì thất vọng. Tôi cố gắng uống thuốc theo đơn của bác sĩ, rồi tự mình có chế độ ăn uống phù hợp. Nửa năm sau, chúng tôi vẫn không có con, anh càng ngày càng tỏ thái độ với tôi vì lúc này, anh sốt sắng lắm rồi. Anh cũng muốn lấy vợ. Tôi thì cũng quá mệt mỏi vì chuyện này.
Tôi hỏi anh: "Hay là mình cứ cưới anh nhỉ, cưới xong biết đâu lại thoải mái, không lo lắng gì rồi có con thì sao?". Thấy tôi nói vậy, anh trừng mắt, anh bảo: "Điên à, bây giờ không có bầu, ai dại gì mà cưới?", còn lâu mới cưới. Khi nào có bầu thì mới làm đám cưới, còn không thì chia tay".
Ban đầu, tôi tưởng anh nói đùa nhưng nhìn ánh mắt, nét mặt của anh, tôi biết, anh đang nói chuyện nghiêm túc. Anh bảo, cưới nhau về không có con thì làm khổ nhau à, nên tôi cũng biết thân biết phận.
Tôi không nói gì, quay mặt đi và lặng lẽ khóc. Tôi hiểu, anh cũng suy nghĩ, cũng áp lực nhiều. Tôi sẽ chờ thêm một thời gian nữa, tầm 3 tháng nữa, nếu như không có tín hiệu gì, nhất định tôi sẽ ra đi, không làm phiền anh nữa, để anh không phải khó xử vì tôi. Thật lòng, tôi mệt mỏi quá rồi. Tôi bây giờ không biết nên làm thế nào. Tôi phải làm sao đây, có phải là ông trời quá bất công với tôi, đã muốn đẩy anh ra khỏi tôi?
Theo VNE
Vợ đi xa, về nhà thấy thiếu bao cao su Tôi luôn có một điều băn khoăn và khó hiểu rằng tại sao cứ lúc tôi đi công tác xa, bao cao su trong nhà lại vơi đi? ảnh minh họa Vợ chồng tôi đã lấy nhau được 5 năm và đã có một bé trai đầu lòng, cuộc sống của chúng tôi khá hạnh phúc và êm ấm với công việc ổn...