‘Quay đầu là bờ’- tôi đã tìm lại được bến bờ bình yên
Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua như thế, tôi luôn điều chỉnh được thời gian tôi dành cho nhân tình và gia đình, thế nên không có điều gì sơ suất xảy ra cả.
ảnh minh họa
Tôi có bồ sau 2 năm kết hôn, tất nhiên là tôi giấu tất cả mọi người vì tôi đủ tỉnh táo để biết rằng, một người đàn ông ở lứa tuổi trung niên luôn cần một gia đình ở phía sau. Tôi lấy vợ năm 35 tuổi nhưng khi gặp em, nhân tình hiện tại của tôi thì tôi lại không cưỡng lại được sức hút của em. Tôi lao vào em, chiều chuộng em hết mực, nhưng tôi cũng ra điều kiện với em rằng, không được tiết lộ chuyện này và hãy luôn yêu đương trong bí mật.
Vợ tôi sinh con xong thì càng trở nên bận rộn. Cô ấy không xinh nhưng có dáng người khỏe khoắn và rất thông minh, nấu ăn lại ngon. Với nhiều người, có vợ như thế là đã quá tuyệt, nhưng không hiểu sao tôi lại tham lam đến thế, tôi vẫn muốn có thêm một người phụ nữ khác để khỏa lấp những thiếu khuyết mà vợ tôi không thể nào bù đắp cho tôi được.
Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua như thế, tôi luôn điều chỉnh được thời gian tôi dành cho nhân tình và gia đình, thế nên không có điều gì sơ suất xảy ra cả. Con trai tôi giờ cũng đã được 1 tuổi, vợ tôi thì gần như dành hết thời gian cho con nên tôi càng rảnh rỗi. Cùng lắm thì một tháng, vợ chồng tôi chỉ “đụng” vào nhau 1 hoặc 2 lần. Tôi thì không cảm thấy thiếu vì gần như tuần nào tôi cũng gặp gỡ nhân tình.
Buổi trưa hôm đó, tôi tranh thủ đi ra trung tâm thương mại gần công ty để mua quà sinh nhật cho nhân tình. Sau khi mua xong, tôi đứng ở trên vỉa hè đợi sang đường (vì tôi đi bộ) thì bỗng nghe một tiếng “rầm” rất lớn rồi tiếng người xôn xao. Cảnh tượng đó diễn ra trước mắt thật nhanh chóng và kinh hoàng. Định thần lại, tôi đã thấy đám đông bu lại trước mặt mình, giọng một người đàn ông hét lên thất thanh: “Vợ ơi, sao em lại dại dột như thế này?”.
Tôi lại gần, thấy một người phụ nữ trạc 35 tuổi, nằm bất động giữa đường với cái đầu bê bét máu. Người đàn ông ôm lấy vợ khóc lóc, cạnh đó là một cô gái trẻ với đôi chân dài miên man đang cầm cái túi xách run lập cập. Chiếc xe máy của nạn nhân nát bét, chiếc taxi gần đó cũng bị hư hỏng nặng. Tiếng xe cấp cứu rú còi inh ỏi, nhưng khi người chồng vừa bế chị kia lên cáng thì tôi đã nghe nhiều người nói rằng: “Chị ta chết rồi”.
Video đang HOT
Cảnh tượng kinh hoàng đó khiến tôi hoảng sợ. Tôi phải đứng lại một lúc lâu để trấn tĩnh. Sau khi hiện trường tai nạn bị phong tỏa, tôi mới nghe những người xung quanh nói rằng, thì ra chị vợ phát hiện chồng đang đi với bồ, uất quá nên đâm vào taxi tự tử. Trước đó, chị vợ này cũng đã khuyên can chồng rất nhiều rồi nhưng vẫn không ăn thua. Nghe đâu họ có đữa con chưa đầy 8 tháng.
Tôi chột dạ, tôi không biết nếu vợ mình phát hiện ra chuyện này, mọi việc sẽ như thế nào nữa. Con trai tôi cũng đang còn nhỏ, nếu như vợ tôi sốc quá mà làm liều thì xem như gia đình của tôi cũng tan nát.
Tôi rùng mình, không dám nghĩ tiếp nữa. Tôi vào trung tâm thương mại, trả lại món đồ và chọn một món khác cho vợ. Sau đó, tôi đến gặp nhân tình và tuyên bố muốn chia tay. Nhân tình của tôi sốc lắm, nhưng sau khi nghe tin tôi sắp phá sản, cô ấy đã chửi vào mặt tôi rồi bảo rằng, từ nay đừng có liên lạc gì với cô ấy nữa.
Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi lái xe về nhà. Tôi thấy mình thật đốn mạt vì đối xử với vợ không tốt trong thời gian qua. Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ làm mọi cách để giữ cô ấy bên mình. Nhìn thấy nụ cười của vợ con khi tôi bước vào, tôi chợt thấy bình yên đến lạ. Có lẽ, đây là giây phút đầu tiên tôi cảm thấy hạnh phúc và ấm áp khi hiểu rõ ý nghĩa của hạnh phúc gia đình.
Theo Motthegioi
Cái lắc đầu từ chối của chồng trong đêm tân hôn 12 năm sau tôi mới hiểu
Đây là câu trả lời cho hành động khác người của chồng đêm tân hôn 12 năm trước sao?
Lấy chồng ai cũng mong cho mình được một chỗ dựa bình yên, hạnh phúc. Vậy mà chưa hưởng được cái gọi là cuộc sống hôn nhân được bao lâu, thì tôi đã chịu cảnh chăn đơn gối chiếc.
12 năm lấy chồng, tôi và chồng chưa từng quan hệ với nhau. Nói ra thì chẳng ai tin nổi điều này, ai cũng bảo tôi nói điêu ngoa, hư cấu. Nhưng thực sự là vậy, điều mà cặp vợ chồng nào cũng cần có để duy trì hạnh phúc thì tôi lại không? Có lẽ tôi là người đàn bà bất hạnh và hẩm hiu nhất chăng?
Lấy chồng vẻn vẹn được gần 2 năm, thì chồng tôi đột ngột đổ bệnh nặng rồi qua đời không lâu sau đó. Trước lúc lâm chung anh nhìn tôi rơi nước mắt, chứ nhất định không chịu trăn chối với tôi một lời trong khi gọi bố mẹ, anh em vào căn dặn đủ điều. Lúc đó tôi cảm giác mình như một người dưng, không có địa vị trong gia đình chồng.
Có lẽ tôi là người đàn bà bất hạnh và hẩm hiu nhất chăng? (Ảnh minh họa)
Chồng mất cũng đã lâu, bố mẹ chồng tôi cũng khuyên tôi nên đi bước nữa. Tôi vẫn còn trẻ, lại chưa có con nên việc đó không quá khó khăn. Thực tế thì có hàng tá người xếp hàng đặt lịch hẹn hò với tôi, nhưng tôi chẳng có cảm giác, khao khát yêu thương người nào khác từ ngày chồng mất.
Đến vừa rồi là ngày giỗ tròn 10 năm chồng mất. Mang đồ ra cúng ở mộ anh, xong xuôi mẹ chồng mới bất ngờ đưa cho tôi bức di thư của chồng đã bị nhòe đi. Rất khó để tôi đọc được hết bức thư, bởi nét chữ nguệch ngoạc lại rất mờ.
Mẹ chồng bỏ về trước, còn tôi ngồi đờ đẫn đọc di thư của chồng ứa nước mắt. Tôi vô cùng sốc và ngạc nhiên với những gì anh viết trong thư. Và rồi bây giờ tôi mới hiểu, lý do vì sao đêm tân hôn 12 năm trước và cả thời gian về sau nữa chồng nhất định từ chối chuyện chăn gối với tôi. Toàn văn bức thư, anh chỉ vỏn vẹn viết như sau:
"Vợ à. Anh xin lỗi. Vì anh ích kỷ, cố chấp đòi cưới em bằng được và giờ lại khiến em góa chồng sớm như vậy. Anh ân hận nhiều lắm, trước lúc kết hôn với em anh đã mắc bệnh rồi. Anh sợ mất em, không được hưởng hạnh phúc bên em nên cố tình giấu kín chuyện này.
Anh mắc bệnh truyền nhễm qua đường tình dục, nên anh khước từ "chuyện ấy" với em ngay đêm tân hôn, dù em đã rất nhiều lần chủ động. Anh đã cố gắng phải kìm chế những ham muốn dung tục của bản thân, vì sợ sẽ lây bệnh cho em. Anh biết, suốt thời gian vợ chồng mình sống với nhau em luôn khao khát chuyện đó, và khó hiểu tại sao anh là thằng đàn ông mà lại từ chối chuyện ấy.
Tôi vô cùng sốc và ngạc nhiên với những gì anh viết trong thư (Ảnh minh họa)
Giờ thì em hiểu lý do rồi chứ. Không biết bây giờ em đã có người mới chăm sóc chưa? Dù sao thì em cũng phải quên anh đi và toàn tâm toàn ý ở bên người ta vợ nhé".
Buông thõng di thư xuống mộ chồng, tôi gào khóc lên. Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy. Đã là vợ chồng mà lại phảu giấu nhau như thế này ư? Đến cả lúc cuối đời anh cũng không chịu hé lộ chuyện này ra. Tại sao chứ???
Cái bức thư này là câu trả lời cho hành động khác người của chồng đêm tân hôn 12 năm trước sao? Anh có biết sự bất hạnh của người phụ nữ là thái độ ghẻ lạnh, thờ ơ của chồng hay không?
Đến tận hôm nay tôi vẫn giữ mình, một lòng chung tình với người quá cố như chồng.Vậy mà nhận lại được gì? Sự lừa dối từ ngay lần đầu tôi về làm dâu n hà anh ư? Tôi gào khóc trong đau đớn, tuyệt vọng. Anh không muốn tôi lây bệnh và rồi cũng chết như anh, vậy tại sao anh cứ để tôi sống trong cô quạnh và tủi hổ như vậy?
Lau nước mắt, đứng dậy rời khỏi nghĩa trang đi về tôi thấy lòng nặng trĩu. Tôi tự hỏi vì sao mình lại rơi vào tình cảnh này, vì sao chồng lại đối xử như thế này với tôi. Liệu tôi nên tìm một người đàn ông khác lấy làm chồng để hoàn thành tâm nguyện của gia đình anh. Hay cứ sống một mình để không còn cảm giác sợ hãi, ám ảnh về đêm tân hôn 12 năm trước khi nằm bên người đàn ông khác.
Theo Blogtamsu
Chỉ cần có mẹ ở bên, mọi chuyện sẽ lại bình yên... Thế nên thế giới này chỉ cần có mẹ, mọi thứ đều có thể cất gọn vào túi. Chỉ cần có mẹ, con biết có nơi con trở về. ảnh minh họa Mẹ à! Con chẳng thích những lúc mẹ ngồi càu nhàu đủ thứ chuyện, mẹ mắng con đủ những lỗi nhỏ trên đời, mẹ sẽ chẳng bỏ qua dễ dàng những...