Quay cuồng cùng với vợ lãng mạn “dở hơi cám hấp”
Cang ngay tôi cang kho chiu khi thây ve lơ ngơ suy tư như ơ môt thê giơi khac cua vơ. Tôi qua mêt moi vi công viêc va không thê chay theo nhưng mơ mông cua em.
ảnh minh họa
Hang ngay, đoc Báo đa trơ thanh môt thoi quen không thê thiêu cua tôi. Sang nao tôi cung mơ bao xem cac thông tin mơi, đăc biêt la muc Tâm sư. Hôm nay, đoc bai viết “Khôn khô vi bi chông ve bây lên ngươi” cua môt đôc gia giâu tên, tôi thây đông cam vơi ban vô cung. Bơi vi tôi cung đang phai quay cuông vơi cô vơ lang man “dơ hơi cam hâp” cua tôi.
Ngay xưa, tôi yêu Vy – vơ tôi vi nang co môt sư trong sang, diu dang ma hiêm co cô gai nao bây giơ co đươc. Du me tôi câm can lây Vy vi “Tao trông no lơ ngơ như thê không lam đươc viêc gi đâu con a!” nhưng tôi vân quyêt tâm lây em vi ve thanh như sen, trong như nươc cua nang. Đến giơ tôi mơi hiêu đươc sư ngăn can khi ây cua me thât la co ly.
Vy đa la me cua hai đưa con. Chau đâu tiên nha tôi năm nay vao lơp 1, con đưa thư 2 được 3 tuôi. Ây thê ma nang vân chăng ra dang môt ngươi me ti nao, cư lang man bay bông như môt be tuôi teen. Vơ tôi la fan trung thanh cua cac bô phim Han. Tôi nao nang cung download cac phim trên mang vê căm cui xem, con la thanh viên thương xuyên cua cac diên đan phim trên mang.
Nhiều đêm, tôi ngủ lâu rồi, trở mình thức dậy thấy vợ đang thổn thức. Tôi lo lắng hỏi lý do thì cô ấy bảo không có gì. Tôi gặng hỏi thì cô ấy bảo: “Em tội nghiệp cho thai tư va Giơn U quá, tư nhiên lai phai chia lia nhau, ro la thương”. Thì ra đo la 2 nhân vật trong bô phim Han rât hot. Chuyện bịa mà cô ấy làm như chuyện thật, lại còn khóc lóc cả đêm. Sáng mai đi làm không khéo người ta tưởng vợ chồng bất hòa.
Tôi bực mình gắt: “Thôi ngủ đi em, mai còn đi làm, chuyện phim là do người ta tưởng tượng ra đâu mà khóc dữ vậy”. Cô ấy nhìn tôi như một người ngoài hành tinh vừa đến: “Thế Romeo và Juliet là chuyện thật hay chỉ là văn học mà sao cả trăm năm qua người ta vẫn nghe, vẫn xem và vẫn khóc cho mối tình của họ. Chỉ có loại động vật máu lạnh mới không cảm nhận được cái hay của văn học. Con người thì phải có tình cảm chứ”.
Vy vơ tôi la ngươi rât yêu văn hoc, thi ca, nang co thê xuât khâu thanh thơ đươc. Co thơi gian ranh rôi chut la nang ngôi trâm tư viêt thơ. Nang con đem in ra đê tăng ban be, ngươi thân. Co lân, nang vưa vê đên nha la huynh huych chay lên phong viêt lach. Tôi đo ca nha bi bo đoi, me tôi măng nang môt trân. Vơ tôi nươc măt ngăn nươc măt dai. Đêm ây tôi lai thây nang hi hui bên ban lam viêc. Tương nang lai viêt nhât ki xa tưc như moi khi, tôi đê vơ co không gian riêng. Ai de ngay hôm sau, me tôi nhân đươc môt la thư dai viêt băng thơ đây nôi long, tâm sư ai oan cua nang. Tư sau đơt đo, me tôi choang vang chăng bao giơ dam đông đên cô con dâu co mau thơ văn nưa. Nhưng tôi biêt, ba vân ngay ngay đi than thơ vơi xom giêng vê nang dâu dơ hơi, lâp di.
Nhưng ngay lê thi thôi rôi, tôi cư goi la cuông quyt hêt ca vơi nhưng mong ươc lang man cua Vy. Sinh nhât nang, Vy he mơ trươc ca thang la nang muôn đươc tăng 32 bông hông tương ưng vơi sô tuôi. Gi chư chuyên đo co gi kho vơi tôi. Sang hôm ây, nang vưa tinh dây, tôi đa đưa bo hoa hông đên trươc măt nang cung môt lơi chuc ngot ngao nhât tôi co thê nghi ra đươc.
Video đang HOT
Đôt nhiên, Vy re lên khoc, nang sut sui: “Anh tê bac lăm! Sao anh nơ long đôi xư như vây vơi em?”… Tôi măt tron măt det chưa hiêu minh đa gây ra tôi tinh gi thi bi nang đây bo hoa hông tra lai: “Sao tặng em hồng vàng? Hồng vàng là chia ly đấy! Co phai anh muôn bo em không?”. Du răng tôi đa quynh quang giai thich hêt lơi nhưng Vy vân không châp nhân. Nang cư thê khoc ca tiêng đông hô, mai cho đên khi tôi vôi va đi đôi bo hoa đo tinh yêu nông chay, rôi hưa dân nang đi xem vơ kich yêu thich cua nang thay cho lơi xin lôi, nang mơi chiu nin khoc đê đi sang phong goi con dây đi hoc.
Đa co hai con nhưng vơ tôi vân cư mơ mơ mang mang cha chăm lo gi cho chau. Chuyên hoc cua con, nang cư như trên mây trên gio, chăng biêt lo liêu, tôi toan phai nhung tay vao cây nhơ ban be xin cho con đi hoc chư, rôi lo vao lơp 1 cho con. Thơi buôi nay con cai ngươi ta đươc ăn hoc đang hoang, con tôi chi vi ba me bay bông ma ca lơ phât phơ thua xa cac ban.
Gia đinh tôi đu ăn, nhưng chưa khâm kha, nghi đên con cai sau nay con phai đi hoc tôn kem, rôi vơ chông vân chưa co nha riêng phai ơ nha bô me, tôi găng kiêm thêm chut đinh đê lo cho gia đinh, rôit inh chuyên nha cưa. Vây ma nhưng luc đi lam vê mêt, vơ chăng hiêu cho tôi. Vy cư năng năng băt tôi phai ôm nang, hôn nang thât lang man môi khi đi lam vê, rôi tro chuyên vê môt ngay lam viêc cho nhau nghe.
Co nhưng khi tôi mêt nhoai, chi muôn lên giương đi ngu nhưng nang cư băt phai noi chuyên băng đươc. Tôi bưc minh găt gong thi nang lai triêt ly: “Em chỉ cần một đời sống kinh tế ổn định nhưng tình cảm phải dạt dào. Trong hôn nhân, tiên rất quan trọng nhưng không phải là tất cả. Tình cảm mới là sô 1. Em không cân anh đi lam nhiêu tiên, chi cân anh yêu em. Co tinh yêu, em ơ nha la cung đươc anh a! Dao nay em thây anh vi vât chât ma quên em nhiêu, em tui thân lăm anh biêt không!”
Nhưng điêu vơ tôi noi văn hoa, sach vơ nhưng tôi nghe cha lot tai. Chăng le tôi lai đê cho em ơ nha rach, đê cho con tôi thiêu ăn thiêu măc. Đan ông ma cư suôt ngay quân lây vơ, không co sư nghiêp thi con ra thê thông gi. Yêu em, yêu con nên tôi mơi cô găng lam viêc đê vơ con đươc sung dương. Nôi lo cơm ao gao tiên trươc măt, tôi đâu thê lam ngơ. Gia như vơ tôi biêt cach chăm lo cho sưc khoe cua chông như nhưng ngươi phu nư khac thi tôt qua. Đăng nay, nang chi biêt hi hui căm cui ca ngay, bo bê cơm nươc đê rôi môt bai thơ “Thương chông” vơi nhưng vân điêu, tư ngư ma tôi chăng hiêu đươc.
Nêu cho tôi đươc chon lưa lai, tôi se chăng bao giơ chon môt cô gai mong manh, uy mi, mơ mang như Vy lam vơ. Nhưng thư ma em nghi đang gin giư tô âm, hâm lưa tinh yêu cua chung tôi đang đây tôi ra xa khoi em. Cang ngay tôi cang kho chiu khi nhin thây ve lơ ngơ suy tư như ơ môt thê giơi khac cua vơ. Tôi thây chan chương cuôc sông gia đinh. Tôi qua mêt moi vi công viêc va không thê chay theo nhưng mơ mông cua em. Nang suôt ngay thơ dai trach tôi thay đôi, vô tinh, con viêt ca tâm thư đê giai bay vơi tôi. Con tôi thi cang ngay cang nan, cang chan cô vơ dơ hơi của minh.
Theo VNE
'Xin phép mẹ chồng cho con được về 'nơi sản xuất'
Các mẹ chồng tai quái ạ, không cần phải đuổi chúng con đi đâu cả, cũng đừng chờ đợi một lời xin lỗi ở chúng con vì con dâu đâu có làm gì sai. Chúng con xin tự nguyện quay về nơi sản xuất để làm lại cuộc đời".
Mình đang suy nghĩ sẽ sớm ra quyết định của đời mình, đó là nói với mẹ chồng ghê gớm của mình một câu mà từ lâu mình vẫn đắn đo mãi: "Xin phép mẹ cho con được về nơi sản xuất".
Trước khi đi, mình sẽ để lại một bức thư chung chung thế này, gửi mẹ chồng mình và những bà mẹ chồng "phát xít".
"Gửi các mẹ chồng tác oai tác quái.
Những điều các mẹ dạy hoàn toàn đúng, làm dâu phải biết nội trợ, toàn tâm toàn ý với nhà chồng. Nhưng điều đó không có nghĩa là những người con dâu chúng con phải nai lưng cật lực phục vụ từ A đến Z từ bố mẹ chồng đến em chồng trong khi không ai mó tay vào việc gì.
Người ta cưới vợ cho con trai còn các mẹ chỉ muốn cưới con gái người ta để phục vụ cho cả nhà. Khi chúng con về làm dâu, các mẹ cũng trút toàn bộ việc nhà cho dâu và chỉ ngồi rung đùi chỉ tay 5 ngón. Lại còn đưa ra một sớ dài các thứ "phải, phải, phải" như đã nêu.
Cứ cho là từ trước khi có con dâu, các mẹ đã phục vụ mọi người như thế. Nhưng vì đó là chồng và con ruột của các mẹ, muối đổ lòng ai nấy xót. Còn những cô dâu mới hoàn toàn là khác máu tanh lòng. Tình cảm và hơi sức đâu mà phục vụ cả một đại đội người dưng như thế? Có lắm thì là vì yêu chồng nên cán đáng một số việc cần làm mà thôi.
Các mẹ chồng luôn đòi hỏi con dâu phải xem nhà chồng như nhà mình nhưng đã bao giờ các mẹ xem con dâu là con? Tình thương chỉ có được khi trải qua thời gian chung sống trên cơ sở tôn trọng giúp đỡ lẫn nhau. Tình thương không bao giờ được xây dựng bằng sự chèn ép và phục dịch.
Từ lúc về làm dâu, các mẹ luôn ở đâu đó trên ngai vàng, nhả những lời gang thép xuống đám thường dân là con dâu dưới tận cùng địa ngục này. Đã bao giờ các mẹ nghĩ đến vị trí của con dâu?
Chưa dừng lại ở việc điều khiển, các mẹ muốn kiểm soát luôn các mối quan hệ của con dâu với bố mẹ ruột.
Xin được nhấn mạnh, đây là thời hiện đại, các mẹ đừng nỗ lực kéo con dâu quay lại thời kỳ phong kiến - nơi phụ nữ đầu tắt mặt tối ở xó bếp không có chút tự do bình đẳng nào.
Cũng xin các mẹ xem bản thân, chồng và các con là những người khỏe mạnh, có đủ tay chân đầu óc để tự phục vụ nhu cầu cá nhân. Đừng biến gia đình thành trại khuyết tật, đến ăn cũng đợi con dâu hầu đến tận miệng. Ở đời không có một người ngu nào đã đi ở lại còn phải nộp tiền hàng tháng.
Không biết ngày xưa các mẹ đi làm dâu thế nào? Do ngày trước bị hành hạ nên bây giờ muốn trả thù hay tự tâm các mẹ đã lạnh lùng nhẫn tâm như thế? Con dâu đi làm quá trưa mới về, lại còn phải nấu nấu nướng nướng đến một bộ áo quần cũng không kịp thay để kịp ăn, đầu giờ chiều còn đi làm.
Làm thế nào mà các mẹ có thể ăn ngon miệng khi chứng kiến con dâu khổ sở như thế? Đến một nồi cơm các mẹ cũng không tiện tay cắm giúp, thời gian rảnh chỉ vạch lá tìm sâu khó dễ con dâu.
Các mẹ cũng đã từng đi làm mà sao không thông cảm được công việc có lúc rất bận rộn? Do khối lượng công việc bây giờ lớn hơn ngày xưa hay do ngày trước các mẹ chỉ là công chức ăn bám, là con sâu hút máu nhà nước nên không hiểu được sự bận rộn của một nhân viên gương mẫu là thế nào?
Chưa dừng lại ở việc điều khiển, các mẹ muốn kiểm soát luôn các mối quan hệ của con dâu với bố mẹ ruột. Vì sao chỉ khi được các mẹ "cho phép" mới được về thăm bố mẹ lại còn chỉ trong 1 - 2 buổi? Người ta gọi là "gả con" chứ đâu phải "bán con" mà không được thăm nhau?
Mà quả thật, ngay lúc này cũng chẳng còn mặt mũi nào gặp lại bố mẹ đẻ, phí công sinh thành nuôi nấng dưỡng dục để lớn lên đi làm dâu bị người đời sai khiến như một con ở lại còn cấm không cho về nhà.
Có một câu "dọa" cửa miệng của các mẹ là "không làm được thì đừng đi làm dâu". Sự thật là nếu biết trên đời này có những mẹ chồng như các mẹ thì chúng con tự nguyện độc thân suốt đời. Chẳng ai rửng mỡ chui đầu vào địa ngục lại còn bị chửi đến nát tông nát mả thế này.
Phụ nữ bây giờ khác xưa nhiều lắm, ngày xưa ai không lấy được chồng thì bỏ đời. Còn bây giờ ai không lấy chồng thì vẫn còn nguyên cả cuộc đời. Chỉ khi nào gặp phải mẹ chồng như các mẹ mới xem như tàn đời.
Bởi vậy, các mẹ chồng tai quái ạ, không cần phải đuổi chúng con đi đâu cả, cũng đừng chờ đợi một lời xin lỗi ở chúng con vì con dâu đâu có làm gì sai. Chúng con xin tự nguyện quay về nơi sản xuất để làm lại cuộc đời".
Theo VNE
Mặt rỗ, người lùn, tôi không có quyền lựa chọn Ngày tôi ra mắt bố mẹ nàng, thứ tôi nhận được không phải là là sự trìu mến, ân cần mến khách. Ngược lại, họ nhìn tôi như một sinh vật lạ. Ánh mắt sắc lạnh khiến tim tôi thắt đau. Nó như muốn nói với tôi rằng: Hãy biến khỏi cuộc đời của con gái chúng tôi ngay lập tức. Trước khi...