Quặn thắt lòng trước món trang sức cũ của vợ tôi…
Nhìn chiếc vòng tay mà tôi rơi nước mắt. Tôi sực nhớ ra, hình như đây là món trang sức duy nhất của vợ tôi.
ảnh minh họa
25 tuổi tôi lấy vợ, đến nay đã được 7 năm. Chúng tôi có với nhau một con gái được 3 tuổi. Hai vợ chồng tôi cưới nhau trong khó khăn, nên tôi luôn tự nhủ phải cố gắng cho vợ được cuộc sống tốt hơn.
Mới cưới nhau, chúng tôi ở trọ trong một căn phòng hơn 20m2, thiếu thốn đủ thứ. Hai vợ chồng đều là nhân viên văn phòng, lương không được bao nhiêu. Vợ tôi đã phải lên kế hoạch chi tiêu chặt chẽ mới để dành được ra gần 100 triệu cho tôi làm vốn mở cửa hàng.
Tuy nhiên, tôi làm ăn thua lỗ, cửa hàng không giữ được, lại gánh thêm một món nợ lớn. Khoảng thời gian đó rất khủng hoảng, hai vợ chồng tôi hầu như chỉ ăn cơm với rau để tích cóp trả nợ. Có nhiều khi nhụt chí, tôi lại lang thang bên ngoài cả đêm không về. Những lúc trở về, thấy vợ tôi hai mắt thâm quầng vì không ngủ, tôi lại tự trách bản thân. Nhưng thỉnh thoảng, tôi lại đi vì thấy tuyệt vọng.
Về sau, tôi cũng nhận ra bản thân không thể buông xuôi như vậy được. Tôi bắt đầu làm lại từ đầu. Ngoài công việc văn phòng mà tôi vẫn giữ được, tôi còn nhận đưa đón trẻ con đi học, giúp các hộ gia đình quanh khu tôi ở. Buổi tối thì đóng giày thuê cho khách. Vợ tôi cũng nhận thêm công việc về nhà làm, có hôm cô ấy thức tới gần một giờ sáng.
Sau hai năm, tôi cũng trả hết nợ. Đến lúc này vợ tôi mới dám mang thai và sinh con. Từ khi con ra đời, vợ tôi càng khổ hơn. Vì không có ai trông con giúp nên vợ tôi nghỉ việc cơ quan, ở nhà chăm con và nhận trông giúp 4 đứa trẻ hàng xóm. Thu nhập không được bao nhiêu nhưng lại vô cùng vất vả. Chăm một đứa con của mình đã mệt rồi, đằng này vợ tôi phải cáng đáng 5 đứa trẻ, mà đứa lớn nhất chỉ mới 3 tuổi. Ngày nào tôi cũng thấy vợ tự đấm vai, bóp đầu.
Đến bây giờ chúng tôi cũng mua được căn chung cư nhỏ, và cuộc sống đang tốt lên nhiều. nhưng vợ tôi lại không còn thời gian để mà hưởng thụ những điều đó nữa. Cách đây mấy tháng, cô ấy bị ngất ngay tại cơ quan (khi con gái tôi được 2 tuổi, vợ tôi đã đi làm lại). Khi tôi nghe tin chạy đến bệnh viện thì thấy vợ đã tỉnh táo, đi lại được rồi. Hỏi nguyên nhân bị ngất, cô ấy nói do tụt huyết áp vì không ăn sáng. Tôi không hề nghi ngờ gì nên yên tâm về nhà cùng vợ.
Vậy nhưng, từ sau lần đó, sức khỏe vợ tôi càng ngày càng kém đi. Cô ấy xin nghỉ việc ở cơ quan, chỉ ở nhà đi dạo xung quanh, mệt thì về giường nghỉ. Thời gian đó, có người anh em rủ tôi đi Tây Nguyên khảo sát thực địa. Tôi chần chừ chưa muốn đi nhưng vợ tôi lại động viên bảo tôi đi. Vì thế mà tôi lên đường, đi hai tháng.
Video đang HOT
Tới khi tôi về thì sức khỏe của vợ tôi vẫn không khá lên chút nào. Có lúc cô ấy không ăn được gì, chỉ uống chút sữa rồi lại nằm vật ra giường không muốn dậy. Tôi hỏi thì cô ấy nói mệt, nhưng không nói rõ tình hình khiến tôi cũng chẳng biết đường nào.
Có lần đi làm về, tôi lay mãi vợ mới tỉnh ngủ. Trông cô ấy tái nhợt, phù thũng đến mức giật mình. Lúc này tôi mới biết vợ tôi lại yếu đến vậy. Tôi bắt ép cô ấy đến bệnh viện khám. Lúc đầu cô ấy không đồng ý, nhưng dưới sự kiên trì của tôi, cô ấy đành phải nghe. Khám và xét nghiệm xong, bác sĩ thông báo cho tôi biết, vợ tôi bị suy thận cấp và bảo tôi chuẩn bị trước tinh thần.
Tôi không ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy. Tôi luôn chủ quan cho rằng vợ tôi chỉ là mệt mỏi, ốm vài ngày rồi khỏi. Tôi muốn chạy chữa cho vợ, tôi bắt cô ấy vào điều trị nội trú trong viện nhưng vợ tôi không chịu. Cô ấy vừa khóc vừa nói tôi để dành tiền sau này lo cho con gái… Trước sự kiên quyết của cô ấy, tôi đành đưa vợ về nhà chăm sóc.
Cách đây hơn tuần, vợ tôi đi rồi. Trước khi mất, cô ấy nghẹn ngào cầm tay tôi bảo tôi nhớ đối xử tốt với con gái, nếu có đi thêm bước nữa thì cũng chọn người hiền lành, đừng làm khổ con. Tôi nào có lòng dạ mà nghĩ tới chuyện này, nhưng tôi vẫn gật đầu để vợ yên lòng.
Hôm nay xếp lại di vật của vợ, tôi nhìn thấy món trang sức là một chiếc vòng tay nhỏ bằng vàng 18k, có vẻ từ rất lâu rồi, được đặt ngăn nắp, thành kính trong một chiếc hộp gỗ cũ kỹ.
Đây là chiếc vòng tay vợ tôi đeo trong ngày cưới. Bên dưới là tờ giấy nhỏ viết dòng chữ “Cho con gái”. Nhìn chiếc vòng trang sức cũ của vợ mà tôi rơi nước mắt. Tôi sực nhớ ra, hình như đây là món trang sức duy nhất của vợ tôi.
7 năm vợ chồng, 7 năm tình nghĩa, nhưng tôi lại chưa từng mua được cho cô ấy một món quà nào. Đến bây giờ hối hận thì đã muộn quá rồi!
Theo Motthegioi
Phát hiện ra "bẫy" tình của chồng "tương lai", tôi có nên hủy hôn?
"Anh lại còn tử tế với tôi đến vậy sao? Anh định đóng kịch với tôi đến bao giờ nữa vậy? Thì ra chẳng phải anh yêu tôi thật lòng mà chỉ là giúp cho gã Kiên hãm hại tôi mà thôi".
Tôi vừa hét lên vừa tặng cho anh ta một cái tát như trời giáng. (Ảnh minh họa)
Cách đây hai năm tôi có mối tình sâu đậm với một đồng nghiệp nhưng khi phát hiện ra anh ta "bắt cá hai tay" tôi đã chủ động đường ai nấy đi. Thế nhưng anh chàng đó lại mong muốn chúng tôi quay lại với nhau nên tìm mọi cách níu giữ. Anh ta còn bảo đã bỏ cô người yêu kia rồi và hứa từ giờ chỉ yêu có mình tôi.
Thế nhưng lúc này tôi đã mất niềm tin hoàn toàn vào anh ta nên chẳng còn thiết tha gì nữa. Tôi chuyển công ty để tránh bị anh ta làm phiền. Sang công ty mới tôi cũng được vài chàng để mắt nhưng nghĩ tới người yêu cũ nên tôi tự nhủ sẽ không bao giờ yêu đồng nghiệp nữa.
Một thời gian sau, tình cờ tôi gặp người yêu hiện tại của mình trong lúc đợi xe buýt. Trong cuộc nói chuyện ngắn ngủi tôi biết anh là một nhân viên kinh doanh và chưa có người yêu. Đặc biệt anh có nụ cười rất duyên khiến tôi xao lòng. Anh xin số điện thoại của tôi nhưng sau đó không liên lạc lại và tôi cũng đã quên chuyện ngày hôm ấy. Tình cờ một hôm, anh gọi điện cho tôi. Sau một tuần nhắn tin, gọi điện anh chủ động hẹn gặp. Không hiểu sao dù mới gặp tôi vài lần mà anh đã hiểu rất rõ sở thích và những thú vui của tôi. Tôi thắc mắc thì anh bảo: "Anh có giác quan thứ 6 mà".
Không hiểu sao dù mới gặp tôi vài lần mà anh đã hiểu rất rõ sở thích và những thú vui của tôi. (Ảnh minh họa)
Sau nhiều buổi đi chơi hẹn hò anh đã ngỏ lời yêu và tôi đồng ý. Ở bên cạnh anh tôi luôn vui vẻ vì anh luôn chiều theo đúng ý tôi. Và đặc biệt suốt thời gian yêu nhau anh hoàn toàn chung thủy. Tôi cũng không muốn nhắc lại chuyện về người yêu cũ với anh vì nghĩ rằng đó chỉ là quá khứ buồn. Yêu nhau được một năm anh ngỏ lời cầu hôn. Thấy công việc của hai đứa cũng đã ổn tôi đồng ý cưới.
Tưởng hạnh phúc đã nằm trong tay nhưng gần đây tôi lại phát hiện ra sự thật động trời về chồng "tương lai" của mình. Một hôm đến nhà anh chơi tôi đã tình cờ đọc được mail trong máy tính của anh. Tôi chết điếng người khi biết đó là thư do người yêu cũ của tôi gửi cho anh với một kế hoạch hoàn hảo mà họ đã vạch ra để "bẫy" tôi.
Thì ra hai người từng là bạn trước khi anh yêu tôi và cuộc hôn nhân của chúng tôi là một trò cá cược, là sự trả thù của tay người yêu cũ với tôi. Họ vẽ ra kế hoạch để người yêu hiện tại làm cho tôi có bầu trước khi cưới và sau đó "lặn" luôn để tôi phải đau khổ, phải uất ức... Kế hoạch thành công người yêu cũ sẽ chuyển cho chồng "tương" lai của tôi một khoản tiền để anh ta xây dựng cuộc sống ở nơi khác.
Giờ thì tôi mới hiểu tại sao khi mới quen mà chồng tương lai đã biết hết sở thích của tôi. Tôi đau đớn vô cùng, quyết vạch rõ bộ mặt thật bỉ ổi của gã chồng "tương lai" và tên người yêu cũ khốn nạn kia. Khi chồng "tương lai" của tôi quay lên phòng tôi bắt đầu màn kịch tình cảm để anh ta lộ rõ chân tướng. Lúc tưởng chừng như tôi sắp thành công thì chợt anh ta khự lại và hất tay tôi ra khỏi người anh.
- Đừng làm thế em. Anh không muốn có lỗi với em.
- Anh lại còn tử tế với tôi đến vậy sao? Anh định đóng kịch với tôi đến bao giờ nữa vậy. Thì ra chẳng phải anh yêu tôi thật lòng mà chỉ là giúp cho gã Kiên (tên người yêu cũ của tôi) hãm hại tôi mà thôi.
- Em... Em biết chuyện rồi à.
- May mà tôi biết chuyện hôm nay không thì tôi đã trở thành nạn nhân trong trò lừa tình của anh rồi. Đồ bỉ ổi.
Tôi vừa hét lên vừa tặng cho anh ta một cái tát như trời giáng và bỏ đi nhưng anh ta cố ngăn cản tôi lại.
- Xin em hãy nghe anh nói vài lời. Khi tình cờ biết anh và em quen nhau, Kiên đã bày ra kế hoạch như vậy và đưa trước cho anh một khoản tiền. Lúc này anh đang cần tiền chứa bệnh cho mẹ nên đã đồng ý. Nhưng sau thời gian bên em anh đã yêu em thật lòng và không còn để ý tới kế hoạch đó nữa. Nhiều lần Kiên giục anh làm em có thai và hứa sẽ đưa nốt số tiền còn lại cho anh nhưng anh không thể làm theo ý cậu ta.
- Anh đừng có lừa tôi nữa.
- Anh nói thật lòng. Anh đã kiếm đủ tiền để trả cho Kiên nên anh không làm theo kế hoạch của cậu ta nữa. Hôm nay là do anh cố tình để em đọc được cái mail ấy. Anh biết em sẽ rất hận anh và không bao giờ tha thứ cho anh khi biết sự thật. Nhưng nếu cứ giấu em thì anh đã mang tội lớn với người anh yêu thương.
- Tôi không tin những lời giả nhân giả nghĩ của anh đâu, không bao giờ tha thứ cho anh đâu. Tôi sẽ hủy hôn.
- Anh biết em đã mất hoàn toàn niềm tin vào anh những chỉ xin em tin một câu này thôi: "Anh yêu em thật lòng". Còn bây giờ mọi quyết định là tùy thuộc ở em, anh biết mình chỉ là một kẻ đê tiện.
Tai tôi như ù đi, đầu óc tôi cũng không thể nghĩ được gì lúc này nữa. Chẳng biết đâu là thật là giả bây giờ. Thực tình tôi cũng rất yêu anh nhưng nếu tha thứ tôi sợ mình lại mắc bẫy một lần nữa. Chỉ còn một tháng nữa là đến ngày cưới mà tôi chưa biết phải làm gì bây giờ. Tôi có nên hủy hôn hay một lần nữa đặt niềm tin vào chồng "tương lai"? Tôi phải làm sao bây giờ, mong các bạn cho tôi lời khuyên hợp lý với.
Theo blogtamsu
Bạn gái bị hãm hại, làm sao tôi quên được? Tôi bị ám ảnh và khó quên được chuyện bạn gái mình bị hãm hại bởi kẻ cuồng yêu. Thanh Bình thân mến! Mình đang gặp một vấn đề buồn trong chuyện tình cảm, mong Thanh Bình cho mình một lời khuyên! Mình và bạn gái quen nhau được gần 4 năm. Bạn gái mình nhà bình thường nhưng rất xinh. Vì xinh...