Quản lý hoạt động mại dâm: Nên bắt kẻ m.ua d.âm
Theo PGS.TS Nguyễn Kim Hoa, cần chỉ ra ai là đối tượng đi tìm gái mại dâm thì mới đưa ra được giải pháp đồng bộ để quản lý hoạt động mại dâm.
Quản lý mại dâm luôn là vấn đề gây đau đầu, nhất là từ khi gái mại dâm không còn được đưa vào các trung tâm giáo dục xã hội mà chỉ bị phạt hành chính rồi trả về nơi cư trú. Đã từ lâu, không thể cấm được hoạt động mại dâm. Vậy nên, tại các hội nghị gần đây, kể cả trên diễn đàn quốc hội, nhiều đại biểu nêu ý kiến nên chăng công khai hóa hoạt động mại dâm để dễ bề quản lý. Xung quanh vấn đề này, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện với PGS.TS Nguyễn Kim Hoa, Trưởng khoa Xã hội học, Đại học Khoa học – Xã hội & Nhân văn.
Xử phạt không phải cách tốt
Tại hội nghị về quản lý gái mại dâm diễn ra trung tuần tháng 1 vừa qua, có đại biểu cho biết, từ khi áp dụng biện pháp chỉ xử lý vi phạm hành chính cả đôi bên, gái mại dâm không bị đưa vào các trung tâm giáo dục xã hội, hoạt động mại dâm có xu hướng gia tăng… Là một chuyên gia xã hội học, chị có nghĩ việc chỉ xử lý hành chính sẽ góp phần làm nạn mại dâm tăng lên?
Tôi nghĩ không hoàn toàn như vậy. Việc gia tăng hoạt động mại dâm là do nhiều yếu tố. Để quản lý mại dâm, cần sự phối hợp đồng bộ, trong đó có yếu tố giáo dục, tuyên truyền chứ không chỉ xử phạt.
Vậy theo chị, cụ thể là nên làm gì để quản lý hoạt động mại dâm?
Tôi cho rằng, cần chỉ ra ai là đối tượng đi tìm gái mại dâm. Họ độc thân, đang có gia đình đề huề hay đã có gia đình nhưng tan vỡ. Nếu họ độc thân và giải quyết nhu cầu cá nhân của họ thì là vấn đề khác. Còn nếu họ đi tìm gái theo mốt hay phong trào thì lại là vấn đề khác. Tức là, phải chỉ ra chân dung xã hội của đối tượng này. Khi đã có nghiên cứu đầy đủ về đối tượng m.ua d.âm thì mới đưa ra được giải pháp đồng bộ.
Tức là theo chị, biện pháp xử phạt hành chính cả đôi bên như hiện nay không phải là cách tốt để giải quyết vấn đề mua – b.án d.âm?
Tôi cho là như vậy. Cần chú trọng nghiên cứu về đối tượng m.ua d.âm hơn để từ đó đưa ra giải pháp. Nếu đối tượng có nhu cầu, không phải đang sống trong gia đình đầy đủ thì chúng ta phải có giải pháp sao cho nhân đạo.
Video đang HOT
PGS.TS Nguyễn Kim Hoa, Khoa Xã hội học, Đại học Khoa học – Xã hội & Nhân văn nói về vấn đề quản lý mại dâm.
Không thể bắt chước Thái Lan
Chị nghĩ sao khi có nhiều ý kiến cho rằng: vì cấm cũng không được nên có thể nghiên cứu giải pháp coi mại dâm là một nghề và có quy hoạch, phân loại, cho gái mại dâm khám sức khoẻ… để tránh lây các bệnh xã hội?
Tôi cũng dự nhiều hội thảo về vấn đề này. Nếu coi mại dâm là một nghề thì ai sẽ làm cái nghề này? Có ai muốn con cháu mình làm nghề này đâu. Có nhiều cô gái hành nghề mại dâm do không kiếm được việc làm khác. Nhưng cũng có nhiều cô gái do cấu tạo cơ thể mà có nhu cầu s.ex mạnh. Ngoài ra, một số trường hợp là do bị lừa bán vào các ổ chứa… Thực ra, nghề nào cũng có nhiều đối tượng, chứ không riêng gì gái mại dâm. Giải pháp đưa ra dựa trên số liệu nghiên cứu tổng thể thì sẽ thuyết phục hơn.
Ở Thái Lan – một nước không xa chúng ta, người ta công khai hoạt động mại dâm; các cô gái làm việc trong lĩnh vực này được quản lý đàng hoàng và dịch vụ này còn đem lại nguồn lợi nhất định cho đất nước…
Ta không thể học hay bắt chước Thái Lan về vấn đề này, vì Thái Lan là đất nước công nghiệp hóa, đô thị hóa mạnh. Ở Việt Nam, chúng ta phải có sự quản lý, giáo dục đầy đủ trước đã. Trong tiến trình phát triển, cùng với sự công nghiệp hóa, hiện đại hóa, đến một lúc nào đó, sẽ thuận lợi cho thời điểm coi mại dâm là một nghề. Còn hiện tại, trong bối cảnh chung, với nhiều vấn đề về gia đình, xã hội, nền kinh tế đang khủng hoảng… tôi nghĩ chúng ta chưa thể coi mại dâm là một nghề.
Trước sau sẽ phải công khai
Với người m.ua d.âm, hiện nay họ chỉ bị xử phạt hành chính với số t.iền khá khiêm tốn rồi cho về. Theo chị, có nên có biện pháp mạnh tay hơn để đỡ “ngựa quen đường cũ”?
Vẫn là phải làm rõ, phân loại đối tượng xem họ là ai. Nếu người m.ua d.âm đang độc thân, hoặc không có cơ hội lấy vợ, chỉ cần xử phạt hành chính và cho họ về. Nhưng nếu họ là cán bộ viên chức đã có gia đình, vi phạm luật hôn nhân gia đình, cần có hình thức xử phạt làm gương. Không nên để việc đi m.ua d.âm như phong trào hay mốt để làm tan vỡ gia đình.
Tại nhiều hội thảo về dân số, nhiều chuyên gia cho rằng, việc tỷ số giới tính khi sinh chênh lệch như hiện nay: b.é t.rai nhiều hơn b.é g.ái thì 20, 30, 40 năm nữa, đàn ông sẽ khó lấy vợ và cùng với đó là nhiều tệ nạn xã hội có nguy cơ phát triển, trong đó có nạn mại dâm.
Tôi lại nghĩ rằng, 10, 20, 30 năm nữa, nền kinh tế phát triển, quản lý xã hội tốt hơn, chúng ta sẽ có cách quản lý các cô gái, đào tạo nghề và giảm thiểu mất cân bằng giới tính khi sinh. Với gái mại dâm, cần giúp cho họ có việc làm và để họ lựa chọn. Có thể việc làm đó lương không cao nhưng hãy giáo dục để họ hiểu: Việc làm mới này vinh dự hơn cái nghề mại dâm đang làm. Khi hiểu, họ sẽ không quay lại nghề mại dâm nữa.
Từ thời phong kiến đã có các cô gái lầu xanh phục vụ khách làng chơi. Trên thực tế từ xưa đến nay, luôn có hoạt động mại dâm chứ khó mà “xóa sổ” việc này được. Vậy theo chị, khi chưa có điều kiện coi đây là “một nghề” để sinh lợi, để thương mại hóa thì có nên chí ít là công khai hóa hoạt động mại dâm cho dễ quản lý?
Trước sau, mình sẽ phải công khai nhưng vấn đề là công khai ở thời điểm nào. Khi trình độ văn hóa, nhận thức của người dân chưa cao và với nhiều vấn đề xã hội như hiện nay thì theo tôi, ở Việt Nam chưa thể công khai hóa hoạt động này.
Xin cảm ơn chị.
Ngày 25/1, trao đổi với phóng viên KH&ĐS, bà Trần Thị Tâm Đan, nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa giáo dục, thanh thiếu niên và nhi đồng của Quốc hội bày tỏ ý kiến, trên thế giới, nhiều nước có hoạt động mại dâm dù chẳng ai ưng gì. Dù không ưng nhưng người ta cũng không t.iêu d.iệt được nó. Vậy nên người ta mới cho đăng ký và quản lý với mục đích bảo vệ xã hội. Ở nước ta, đã có nhiều hội thảo về vấn đề này nhưng chưa đi đến đâu. Việc gom gái mại dâm vào cải tạo kết quả cũng hạn chế. Theo tôi, để quản lý, phải rõ mục đích. Khi rõ quan điểm và mục tiêu thì sẽ có biện pháp.
Theo 24h
Ngày về của những người b.án d.âm
Vẫn còn quần cạp trễ, áo sát cánh, vẫn thấy những cặp lông mày tô vẽ sắc lẻm, những đôi môi đỏ sẫm màu xăm.
Thế nhưng, riêng chuyện các chị dám đường hoàng tới Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM chiều 24/1, dám đọc tham luận, dám trả lời phỏng vấn với tư cách là những người đã, thậm chí đang hoạt động mại dâm, cũng đủ cho thấy mong muốn hoàn lương của 21 cô gái mại dâm vừa được hỗ trợ học nghề tại TP.HCM.
Niềm tin mới
Thí điểm
Đối tượng được xét chọn tham gia mô hình thí điểm hỗ trợ người hành nghề mại dâm có nhu cầu hoàn lương trên địa bàn TP giai đoạn 2012-2015 là những phụ nữ đã được chữa bệnh, học tập đã được hồi gia và số người b.án d.âm trên địa bàn TP mong muốn được hoàn lương, không vi phạm pháp luật, được sự giới thiệu của hội liên hiệp phụ nữ các quận huyện hoặc các nhóm đồng đẳng, nhóm công tác xã hội.
Ai có mặt ở buổi sơ kết, đ.ánh giá việc triển khai mô hình thí điểm hỗ trợ người hành nghề mại dâm có nhu cầu hoàn lương trên địa bàn TP giai đoạn 2012-2015 có lẽ là những người may mắn. Chị Ngô Thị Mộng Linh - trưởng nhóm Bình Minh Đêm, phó chủ nhiệm Câu lạc bộ Niềm Tin Mới - chia sẻ: "Nhiều chị muốn học nghề lắm, nhưng sau khi khảo sát, chúng tôi chỉ mới giới thiệu cho năm chị trong nhóm được học nghề đợt này thôi. Đó là những chị thiệt tình muốn có một cuộc đời khác".
Mười năm trước, chồng chị N.T.L. (Q.11, TP.HCM) bỏ đi, để lại cho chị cô con gái chưa tròn t.uổi. Con nhỏ, lại thường xuyên đau yếu, bản thân L. cũng ít học và không nghề nghiệp nên chị không còn cách nào khác là phải ra "đứng đường". Cứ nghĩ chỉ làm "chữa cháy" nhưng rồi chị không dứt ra được. Ba tháng trước, một nhân viên truyền thông đến tiếp cận và rủ chị đến sinh hoạt trong nhóm tự lực Bình Minh Đêm.
"Không chỉ được dạy cách phòng tránh HIV, tôi còn được nhóm hỗ trợ học nghề làm móng" - chị L. khoe. Từ hai tháng qua, cứ mỗi sáng chị dậy thật sớm và đón xe buýt đến Nhà văn hóa Phụ nữ TP.HCM học nghề. Nhờ chăm chỉ, lại được học đúng nghề yêu thích nên giờ đây chị đã có thể "làm sơ sơ". Chị tâm sự: "Chẳng ai muốn mình mãi là món đồ chơi cho kẻ khác. Tôi nhất định sẽ kiếm sống bằng nghề làm móng, lấy chồng rồi có con".
Một buổi sinh hoạt của dự án Niềm Tin Mới - Ảnh: Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM cung cấp
Cũng giống chị L., chị H.K.O. lấy chồng khi chỉ mới 18 t.uổi. Con mới 17 tháng t.uổi thì chồng chị phải đi cai nghiện tập trung do sử dụng m.a t.úy. Để duy trì cuộc sống của hai mẹ con, chị buộc phải làm công việc "bán phấn buôn hương". Chồng chị ở trường cai nghiện về nhưng vẫn không quên được "nàng tiên trắng" nên họ chia tay nhau, còn chị tiếp tục "hành nghề". Hai tháng trước, chị được dự án Niềm Tin Mới hỗ trợ học nghề uốn tóc và làm móng. "Hi vọng lần này đổi được nghề để con gái mai kia lớn lên không xấu hổ về mẹ" - chị tâm sự.
Khác với L. và O., chị L.P.U. làm tiếp viên nhà hàng ở Q.10 và sẵn sàng đi khách sạn khi khách yêu cầu. "Phải như vậy mới đủ t.iền lo cho con" - chị U. nói. Con mới 5 tháng t.uổi, vợ chồng trẻ xích mích rồi chia tay, U. vừa thất vọng vừa phải lo cuộc sống hai mẹ con nên chấp nhận làm lao động t.ình d.ục. Mấy tháng trước, chị được nhóm tự lực Hoa Cát Tường giới thiệu vào dự án Niềm Tin Mới.
Biết U. muốn thay đổi công việc, dự án đã hỗ trợ chị học nghề làm móng. U. kể lại nỗ lực trong tuần đầu tiên đi học: "Đêm nào tôi cũng làm tới 1h-2h sáng nên có mặt tại lớp lúc 9h để học nghề là một thử thách thật sự". Những khi bị giày vò thân xác, kiếm không đủ t.iền, những lúc mệt mỏi, ốm đau và cả chán sống, đã không ít lần U. muốn bỏ cuộc. "Nhưng rồi tôi nghĩ tới tương lai của hai mẹ con và tấm lòng của những người giúp mình nên gắng sức" - U. nói.
Mơ ước hoàn lương
"Đợt vừa rồi, trong số các chị làm nghề mại dâm do Hội Liên hiệp phụ nữ TP giới thiệu học nghề tại Nhà văn hóa Phụ nữ có một chị tốt nghiệp nghề gói quà loại xuất sắc, một chị nữa tốt nghiệp nấu ăn loại xuất sắc, được nhà văn hóa tuyên dương. Bây giờ, các chị đã tìm được việc làm" - chị Lâm Thị Ngọc Hoa, trưởng Ban tuyên giáo Hội Liên hiệp phụ nữ TP, cho biết.
Tham gia chương trình thí điểm hỗ trợ người hành nghề mại dâm có nhu cầu hoàn lương, mỗi chị được hỗ trợ 2 triệu đồng/người, bao gồm cả dụng cụ để học nghề tối đa bốn tháng. Tuy nhiên, theo ý kiến của nhiều chị tham gia chương trình, mức hỗ trợ hiện tại chưa thể đảm bảo cho họ hoàn lương bền vững. Chị N.T.L. cho hay đến nay dù đang học nghề chị vẫn chưa thể dừng hẳn nghề cũ. Chị tính toán: "Ngoài khoản học phí được hỗ trợ, tôi còn phải mua nguyên liệu để thực hành, nuôi con ăn học, lo cho đứa em tâm thần, trả t.iền nhà trọ hằng tháng... Tôi mong được hỗ trợ học thành nghề và một chiếc xe đạp để chủ động việc đi lại".
"Để có thể sống được bằng các nghề như làm móng, uốn tóc, trang điểm... thì phải học nhiều khóa nâng cao, nên mức hỗ trợ mỗi chị khoảng 4 triệu đồng mới đủ. Ngoài ra, còn cần thêm đồ nghề, nguyên liệu thực hành. Ví như nghề làm móng, nếu không giúp được chị em mở tiệm thì ít ra giúp vốn để chị em sắm bộ đồ nghề đi làm cũng tốt hơn" - chị Ngô Thị Mộng Linh đề xuất.
Bà Nguyễn Thị Hồng Phượng, chi cục phó Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TP.HCM, đồng cảm: "Sắp tới sẽ có kế hoạch đề xuất mức hỗ trợ cao hơn. Chỉ cần chị em hiểu là không ai thương mình, giúp mình bằng mình. Chỉ cần chị em thật sự quyết tâm muốn sống một cuộc đời khác, chúng tôi sẵn sàng ở bên cạnh các chị!".
Theo 24h