Quan chức Mỹ bày cách đối phó với Trung Quốc ở Biển Đông
Tàu vỏ trắng của Trung Quốc nhiều hơn tất cả các nước như Nhật Bản, Việt Nam, Indonesia, Malaysia và Philippines cộng lại.
Báo Lợi Ích Quốc gia của Mỹ ngày 26/5/2015 có đăng tải bài phân tích của tác giả J. Randy Forbes hiện đang là Chủ tịch một tiểu ban thuộc Ủy ban quân vụ Thượng viện Mỹ, đồng Chủ tịch nhóm phụ trách vấn đề Trung Quốc của Quốc hội Hoa Kỳ – trong đó đưa ra các khuyến nghị về cách phản ứng của Mỹ đối với việc Bắc Kinh đang ngày càng bành trướng và hung hăng ở Biển Đông.
Tàu sân bay của Hải quân Mỹ
Theo J. Randy Forbes, trong nhiều thập kỷ liên tục, giới lãnh đạo Trung Quốc đã thự hiện đúng theo chiến lược “giấu mình chờ thời” do Đặng Tiểu Bình đề ra. Tuy nhiên, kể từ khi Tập Cận Bình lên nắm quyền, giới hoạch định chính sách ở Bắc Kinh đã và đang thể hiện rằng Trung Quốc đang chuyển mình theo đuổi một chiến lược mới quyết đoán hơn, trong đó nhấn mạnh thực hiện “giấc mơ xây dựng Trung Hoa thành một siêu cường”.
Theo J. Randy Forbes, không có nơi nào thể hiện rõ nét nhất sự thay đổi trong chiến lược của Trung Quốc hơn khu vực tranh chấp lãnh hải ở Biển Đông và đó cũng là lý do biến học thuyết mới của Trung Quốc thành một chiến lược chứa đựng đầy nguy hiểm.
Kể từ khi kết thúc cuộc Chiến tranh nội chiến ở Trung Quốc, Bắc Kinh đã đưa ra tuyên bố chủ quyền (bất hợp pháp-PV) đối với toàn bộ khu vực Biển Đông, xâm phạm cả các vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và Philippines.
Ông J. Randy Forbes cho biết, khi nhìn vào tấm bản đồ đường yêu sách 9 đoạn do Trung Quốc đơn phương công bố, có thể thấy rằng khu vực Bắc Kinh đòi hỏi chủ quyền quá rộng lớn.
Trung Quốc không chỉ tuyên bố chủ quyền đối với các vùng biển xa (không có chủ quyền hợp pháp -PV) mà còn đang hiện thực hoá chúng bằng các hành động cụ thể.
Nơi TQ đơn phương tuyên bố yêu sách chủ quyền cũng là nơi có tuyến đường giao thương quốc tế với tổng kim ngạch hàng năm hơn 5 ngàn tỷ USD, cũng là khu vực có các ngư trường đánh bắt thuỷ sản dồi dào, ẩn chứa tiềm năng khai tác năng lượng dầu mỏ với trữ lượng lớn.
Với những lợi ích về kinh tế to lớn như vậy, Bắc Kinh chắc chắn sẽ có những hành động quyết liệt hơn để tranh giành với các đối thủ khác. Khu vực Biển Đông đối với Trung Quốc rõ ràng là địa bàn “có giá trị và tầm quan trọng” vô cùng lớn.
Theo J. Randy Forbes, đây là những lý do chính khiến Trung Quốc liên tiếp tiến hành những hành động mang tính chất khiêu khích ở Biển Đông và điều này đã tạo ra những mối quan ngại sâu sắc đối với các quốc gia láng giềng của Trung Quốc và cả Hoa Kỳ.
Về tình hình căng thẳng ở Biển Đông, Hoa Kỳ từng lên tiếng kêu gọi tất cả các bên chấm dứt các hành động có thể dẫn đến leo thang căng thẳng nhưng Trung Quốc đã bất chấp tất cả.
Video đang HOT
Bắc Kinh thường xuyên sử dụng các tàu Hải cảnh, Hải quân cũng như các phương tiện phi quân sự của mình để trấn áp, gây va chạm với các quốc gia trong khu vực, thậm chí Trung Quốc đã từng đưa các giàn khoan dầu tới hoạt động ở các khu vực nhạy cảm, xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, tiến hành xây dựng các công trình quân sự trên các hòn đảo nhân tạo…
Khuyến cáo với chính quyền Mỹ
Ông J. Randy Forbes cho rằng sự tăng trưởng đáng kinh ngạc của các hạm đội tàu vỏ trắng (Hải cảnh, giảm giám) của Trung Quốc đã lớn và nhiều hơn tất cả các nước như Nhật Bản, Việt Nam, Indonesia, Malaysia và Philippines cộng lại.
Việc Trung Quốc không dừng lại mà thậm chí còn đẩy nhanh tốc độ cải tạo đảo, đá ở khu vực quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền của Việt Nam) là dấu hiệu cho thấy Bắc Kinh sẽ không từ bỏ nỗ lực hiện thực hoá yêu sách chiếm trọn Biển Đông trong tương lai.
“Trong khi chúng ta (Hoa Kỳ) mong muốn không bị lôi kéo vào các tranh chấp đa phương ở khu vực thì Trung Quốc lại càng gia tăng các hành động hung hăng và quả quyết ở Biển Đông. Điều này đòi hỏi Mỹ cần phải có một phản ứng chặt chẽ với sự hỗ trợ của sức mạnh quân sự”. – ông J. Randy Forbes cho hay.
J. Randy Forbes nhấn mạnh rằng trong khi Mỹ cổ vũ sự phát triển về kinh tế của Trung Quốc thì Hoa Kỳ cũng cần phải có những tiếng nói rõ ràng để việc sử dụng vũ lực và chèn ép phải bị chống đối một cách mạnh mẽ và quyết liệt.
Tổng thống Mỹ đã thừa nhận tính chất nghiêm trọng hiện nay ở Biển Đông còn Bộ quốc phòng đang cân nhắc các lựa chọn quân sự như một phần của cách tiếp cận chiến lược – ông J. Randy Forbes cho hay.
“Tôi cho rằng điều này sẽ là quyết định thích hợp nếu Trung Quốc tiếp tục phô diễn cơ bắp và sức mạnh quân sự của mình để đạt được các mục tiến chiến lược của Bắc Kinh. Tuy nhiên, việc triển khai lực lượng quân sự cần phải được tính toán thận trọng để đủ khả năng đối phó với Trung Quốc trong khi vẫn tránh được việc leo thang căng thẳng tại Biển Đông”.
J. Randy Forbes tiếp tục khuyến cáo Mỹ nên triển khai tàu chiến và máy bay quân sự để diện diện ở khu vực này bên cạnh việc tiếp tục tuyên bố ủng hộ tự do hàng hải, hỗ trợ giải quyết căng thẳng một cách hoà bình, đa phương.
Nếu Hoa Kỳ không làm như vậy có nghĩa là ngầm gửi đi một thông điệp mà Bắc Kinh có thể hiểu rằng “Hoa Kỳ thừa nhận các đảo nhân tạo do Trung Quốc xây trái phép trên Biển Đông là lãnh thổ Trung Quốc”.
Hoa Kỳ phải tiếp tục các nỗ lực của mình, điều chỉnh lại bố trí sức mạnh hải quân, thậm chí phải bổ sung mãnh mẽ binh lực cho các điểm nóng cần hiện diện quân sự mang tính chất quyết định.
Bên cạnh đó, J. Randy Forbes cũng cho rằng Mỹ cần phải cổ vũ và hỗ trợ các quốc gia khác trong khu vực chống lại các hành động đơn phương của Trung Quốc. Hoa Kỳ cũng cần can thiệp vào vấn đề Biển Đông theo chiến lược đa phương hoá, lôi kéo các tổ chức và quốc gia không có tuyên bố tranh chấp ở Biển Đông để tiến hành đàm phán, phân định đúng sai.
Ông J. Randy Forbes cho rằng nếu làm được điều này Hoa Kỳ sẽ cổ vũ được khối ASEAN phát triển được một mặt trận thống nhất để giải quyết vấn đề tranh chấp với TQ, thậm chí, ngay cả khi nó được đưa ra một toà án phân xử quốc tế.
Hoà Bình
Theo_Người Đưa Tin
Đòn bẩy hạ tầng Trung Quốc bài 1: Bắc Kinh "trung tâm hóa" vùng rìa
Việc xây dựng các tuyến đường xuyên quốc gia được Bắc Kinh sử dụng để kết nối các nước nhằm thúc đẩy sự phát triển các vùng đất còn nghèo đói của nước này.
LTS: Mới đây,các công tyTrung Quốc và Thái Lan đã đạt được thỏa thuận sơ bộ về dự án xây kênh đào Kra xuyên qua Thái Lan, nối Biển Đông (Thái Bình Dương) với Biển Andaman (Ấn Độ Dương) - hứa hẹn là tuyến đường biển huyết mạch nối giữa châu Á, Trung Đông và châu Âu mà không phải đi qua eo biển Malacca - tuyến hàng hải sầm uất nhất thế giới hiện chuyên chở 40% hàng hóa giao thương toàn cầu. Ngay tại khu vực Đông Nam Á, khu vực Tiểu vùng sông Mekong... vấn đề xây dựng hạ tầng của Trung Quốc cũng đặt ra những thách thức về mặt chiến lược đối với các quốc gia. Pháp luật Thành phố khởi đăng loạt bài "Đòn bẩy hạ tầng Trung Quốc" nhằm cung cấp độc giả cái nhìn toàn cảnh về "những con đường chiến lược" của chính quyền Bắc Kinh tại khu vực tiểu vùng sông Mekong nói riêng và châu Á nói chung.
Chiến lược "thông máu" giữa các nước GMS
Khu vực tiểu vùng sông Mekong (gọi tắt là GMS) là khu vực bao gồm lãnh thổ của sáu quốc gia: Trung Quốc (gồm Tỉnh Vân Nam và Quảng Tây), Myanamar, Thái Lan, Lào, Campuchia và Việt Nam; được kết nối với nhau qua ba kênh chính: Sông Mekong (khởi nguồn từ Trung Quốc); Chín hành lang kinh tế; và các liên kết về văn hóa, xã hội. Từ khi Chương trình hợp tác kinh tế GMS được triển khai năm 1992, các quốc gia GMS đã cùng hợp tác tăng cường các chương trình đầu tư trong nhiều lĩnh vực khác nhau, trong đó nổi bật nhất vẫn là lĩnh vực giao thông chiếm hơn 90% vốn đầu tư.
Dựa trên các số liệu về thương mại và các yếu tố liên quan thương mại của 30 cặp quan hệ kinh tế (Vân nam - Thái Lan, Thái Lan - Lào, Lào - Việt Nam, Vân Nam - Việt Nam...) từ sáu quốc gia GMS được thu thập từ năm 1981 đến năm 2003, nhóm tác giả Christopher Edmonds và Manabu Fujimura tiến hành nghiên cứu "Tác động của hệ hạ tầng giao thông xuyên quốc gia đối với thương mại và đầu tư tại GMS" và đi đến kết luận sự phát triển hạ tầng giao thông xuyên biên giới đã tạo ra ảnh hưởng tích cực, trở thành động lực quan trọng kích thích mua bán trao đổi hàng hóa trong khu vực GMS.
Đây là một trong những lý do chính thúc đẩy các quốc gia GMS phát triển hệ thống hạ tầng giao thông từ những năm cuối thế kỷ 20 đến nay. Quá trình mở rộng và hình thành mạng lưới hạ tầng giao thông GMS đã tái định hình khu vực, trong đó nổi bật là sự xuất hiện "vùng tập trung quốc tế" (mà Trung Quốc gọi là International Hub) - nhân tố tác động đến mức độ hội nhập của từng vùng khác nhau, từng quốc gia khác nhau trong khu vực.
Gần đây, các quốc gia GMS đã đề ra Chương trình khung Đầu tư khu vực (RIF) hướng tới phát triển các dự án liên quan tới giao thông gắn với các định hướng trong khuôn khổ chiến lược mới. Các dự án giao thông khu vực hứa hẹn "thông máu" các nền kinh tế khu vực GMS, giúp việc di chuyển hàng hóa giữa các nước ngày càng trở nên dễ dàng, thuận lợi.
Nước cờ "tây nam tiến" của Trung Quốc
Trong chiến lược phát triển liên tục hệ thống giao thông tại GMS, Trung Quốc đóng một vai trò quan trọng. Tuy nhiên, điểm mấu chốt chính là Trung Quốc chọn lựa những "quân cờ" mang tính chiến lược - vừa giúp nền kinh tế Trung Quốc phát triển về mặt tổng thể, vừa nâng tầm các vùng kinh tế vốn nghèo nàn, lạc hậu của Trung Quốc nhưng nằm trong liên kết với các nước GMS còn lại. Rõ ràng và cụ thể nhất chính là hai tỉnh Quảng Tây, và đặc biệt quan trọng là Vân Nam thông qua chiến lược "Tiến về phía tây nam".
Theo ba bản báo cáo nhà nước vào các năm 2002, 2005 và 2008 về việc tham gia vào tiểu vùng Mekong được đưa ra bởi Ủy ban Phát triển và Cải cách Nhà nước, Bộ Ngoại giao và Bộ tài chính Trung Quốc, mục tiêu tổng quát của Trung Quốc là nối các vùng đất hàng lang giữa tây nam Trung Quốc (cụ thể là tỉnh Vân Nam) với bán đảo Đông Dương, kết nối thị trường giữa tây nam Trung Quốc và Đông Nam Á. Đó là lý do mà từ năm 1992, Trung Quốc đã rất nỗ lực kết nối tỉnh Vân Nam (và sau này còn có thêm vùng Quảng Tây) với các quốc gia khu vực GMS.
Trung Quốc đầu tư sâu và rộng hệ thống giao thông tại 5 quốc gia GMS. Ảnh: EFR
Tỉnh Vân Nam nằm ở khu vực biên giới phía tây nam của Trung Quốc, tiếp giáp với Lào, Myanmar và Việt Nam ở phía tây và phía nam, có đường biên giới dài 4060 km và gần với Thái Lan, Campuchia, Bangladesh và Ấn Độ. Vì lí do lịch sử, dù sở hữu tài nguyên thiên nhiên phong phú và lợi thế địa lý tiếp cận với thị trường Đông Nam Á, nhưng Vân Nam vẫn trong tình trạng nghèo đói, kém phát triển suốt thời gian dài. Điều này thôi thúc chính quyền Bắc Kinh tận dụng chính sách đầu tư hạ tầng, giao thông GMS để Vân Nam có thể mở rộng cửa ngõ giao lưu với Đông Nam Á và Nam Á.
Chính phủ Trung Quốc đã thành lập Nhóm phối hợp nghiên cứu quốc gia về việc phát triển tiểu vùng sông Langcang - Mekong vào năm 1994. Bên cạnh việc triển khai các dự án đã đề ra, Trung Quốc còn chi 30 triệu USD cho việc xây dựng đường cao tốc từ thành phố của tỉnh Vân Nam, Côn Minh, sang thủ đô Bangkok (Thái Lan), chạy qua Lào; 5 triệu USD cho việc dự án cải tiến kênh hàng hải tại khu vực thượng nguồn sông Mekong. Năm 2008, Trung Quốc cam kết chi 20 triệu nhân dân tệ để tiến hành nghiên cứu tính khả thi của việc xây dựng một đường tàu nối phần phía đông Singapore với Côn Minh.
Giai đoạn 2014-2018, theo Ngân hàng Phát triển châu Á, các nước chứng kiến sự đầu tư mạnh mẽ về hạ tầng giao thông của Trung Quốc tại GMS, với khoảng 75% vốn đổ vào các con đường xuyên quốc gia tại khu vực do Trung Quốc đầu tư torng bối cảnh nguồn lực của các nước GMS còn lại rất hạn chế.
Sự phình to bất cân xứng tại khu vực
Năm 1992, Trung Quốc mở ra ba vùng kinh tế biên giới, gồm Thụy Lệ, Wanding, và Hà Khẩu. Đến tháng 5-2011, Quốc vụ viện Trung Quốc tuyên bố "Hỗ trợ Đẩy mạnh Xây dựng Vân Nam trở thành một tiền đồn quan trọng của khu vực Tây Nam", với thành phố Côn Minh trở thành một Vùng tập trung Quốc tế của khu vực Tây Nam Trung Quốc trong định hướng phát triển với các quốc gia GMS. Đến tháng 5-2013, Vân Nam thành lập sáu vùng hợp tác kinh tế biên giới. Bắc Kinh xây dựng một Vòng kinh tế Trung tâm Vân Nam bằng cách kết nối bốn thành phố Côn Minh, Khúc Tĩnh, Ngọc Khê, và Sở Hùng, với Côn Minh làm trung tâm.
Hầu hết các giao dịch thương mại giữa Trung Quốc với Lào, Myanmar tập trung tại Vân Nam. GDP của tỉnh Vân Nam tăng mạnh từ 33 tỷ USD năm 2000 lên 160 tỷ USD năm 2012, và tỉnh này quyết tâm đẩy con số này lên gấp đôi vào năm 2017 thông qua việc đẩy mạnh giao thương xuyên biên giới.
Côn Minh trở thành điểm tập trung quan trọng và chính yếu trong các hoạt động kinh tế thu hút sự tham gia của các quốc gia trong khu vực như Lào, Myanmar, Việt Nam và nhiều nước khác. Chiến lược đầu tư hạ tầng của Trung Quốc khiến Vân Nam "phình to", trở thành Vùng tập Trung với sự giao thoa của hầu hết các tuyến đường bộ, đường sắt, đường viễn thông, lẫn đường năng lượng. Thông qua "quân cờ" này, Trung Quốc tiến hành các chính sách sản xuất và thương mại với các quốc gia khu vực GMS.
Nỗi lo "lệch khỏi trục chính" Cho dù việc phát triển thương mại Trung Quốc-Đông Nam Á tăng, nhưng Trung Quốc chỉ hợp tác với GMS thông qua "con bài" Vân Nam - một vùng tập trung quốc tế. Bên cạnh đó, xét tổng thể GMS, hạ tầng giao thông chỉ giao thoa tại ba địa điểm chính, bao gồm Vân Nam (Trung Quốc), Viên Chăn (Lào) và Bangkok (Thái Lan). Điều này mở ra nhiều quan ngại rằng một số quốc gia khác trong GMS (trong đó có Việt Nam) nằm trong "trục đường phụ", thiếu sức ảnh hưởng và khả năng "mặc cả" khi tiến hành hoạt động thương mại với Trung Quốc (mà Vân Nam đóng vai trò là một vùng tập trung quan trọng), và các quốc gia khác.
* Mời đón đọc bài 2: Sức mạnh của "điểm hội tụ" - ngày 28-05-2015.
Đỗ Thiện
Theo_PLO
Các quốc gia Bắc Âu tập trận không quân cực lớn Khoảng 115 máy bay quân sự của Thụy Điển, Phần Lan, Na Uy và các đồng minh Mỹ, Anh, Hà Lan, Thụy Sĩ, Đức, Pháp, đã bắt đầu cuộc tập trận không quân với quy mô cực lớn ở phía Bắc khu vực Bắc Âu, vào hôm nay. Theo hãng RIA Novosti, cuộc tập trận mang mật danh "Arctic Challenge Exercise 2015" kéo...