Quá trơ trẽn khi 19 tuổi cướp chồng người
Một người con gái 19 tuổi đã rắp tăm cướp chồng người thật là quá trơ trẽn và không có đạo đức.
Sau khi bài viết Anh bỏ vợ lấy em là quá chuẩn được đăng tải, chuyên mục Tình yêu giới tính nhận về rất nhiều ý kiến của độc giả. Có rất nhiều bạn đọc bày tỏ quan điểm đồng tình với cô gái trẻ trong bài viết khi cô gái ấy dũng cảm dám đấu tranh giành hạnh phúc về cho mình.
Eva.vn xin trích dẫn một số ý kiến tiêu biểu đồng tình với cô gái trẻ 19 tuổi để bạn đọc cùng suy ngẫm:
Kim Dung: Dù làm nhiều tiền thì chồng con vẫn là nhất
Mình đồng ý với bạn. Đàn ông dù tài giỏi đến đâu hay không có tài đi chăng nữa thì vẫn cần một người phụ nữ biết chăm lo cho con cái. Làm nhiều tiền, lại không thuê ôsin mà bản thân không chăm sóc chồng, mất chồng là bình thường. May mà chồng bỏ vợ đó sớm chứ ở còn mệt nữa. Mấy bà đừng ở đó mà tự hào. Chúc em hạnh phúc và nấu cho chồng con bữa ăn ngon…Nhiều khi chồng giàu có, không lăng nhăng chỉ cần vợ thế thôi!
Naley (naleyvong@…)
Các bà vợ cứ lo cắm đầu cắm cổ mà làm, mà lo ăn diện, không lo cho gia đình thì chuyện ly dị chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Còn chuyện chồng tái hôn thì tốt cho các ông ấy, chứ các bà vợ bắt các ông sống vì các bà mãi thì đâu có được.
Nhân vật chính trong câu chuyện này có lẽ vì học lực không bằng mấy bà, nên cách viết văn không vừa ý của mấy bà nên mấy bà ghét và khinh. Nhưng sao mấy bà không tự đặt mình vào hoàn cảnh của chồng, con và cả người thứ 3 nữa, mà lại muốn họ phải suy nghĩ cho mấy bà? Chẳng phải mấy bà đã có tất cả rồi sao và cuộc sống vợ chồng gia đình chỉ là 1 nghĩa vụ, thì chi bằng hãy thả tự do cho chồng để họ tìm được hạnh phúc thực sự. Nếu tôi mà là mấy bà thì tôi sẽ chúc phúc giùm cho cặp đôi mới, yêu nhau thì phải đem lại hạnh phúc cho nhau, chứ nếu làm khổ nhau thì yêu làm gì nữa?
Laughe (laugh.haa@…)
Sống với nhau đâu chỉ vài ngày vài tháng, mà là hàng chục năm. Không ai quyết định hạnh phúc thay mình cả. Nếu không hạnh phúc thì hãy ly hôn (vì cả con và anh ấy đều không có sự chăm sóc của vợ của mẹ). Và anh ấy đã lựa chọn đến với bạn.
Nhưng việc bạn và chồng bạn bây giờ trước đó là có quan hệ trước khi anh ấy bỏ vợ thì không nên, có thể nói là sai trái. Nhưng dù sao giờ 2 bạn cũng hạnh phúc rồi. Chúc bạn giữ lửa hôn nhân mãi.
Lợi dụng gia đình người khác trục trặc để xen vào phá hoại hạnh phúc là kẻ có tội? (Ảnh minh họa)
Độc giả (ao_bin_nó@…)
Mình là đàn ông nên thấy đúng là quá chuẩn. Chỉ mong có được 1 người vợ với các tiêu chuẩn như bạn. Chúc gia đình bạn luôn hạnh phúc.
Ngo Ky Dang (ngokydang@…)
Người phụ nữ như vợ cũ của chồng bạn bị bỏ là đáng, thứ đàn bà, con gái mà không biết lo cho chồng cho con, kiếm tiền nhiều thì được gì kia chứ. Thiên chức của người phụ nữ là làm vợ làm mẹ, mà người vợ cũ lại không làm được chuyện đó thì không phải là phụ nữ mà là đàn ông. Nếu muốn có thật nhiều tiền thì đừng lấy chồng, có chồng con mà lại bỏ bê nhà cửa thì thật là đáng khinh.Tôi ủng hộ bạn hãy tự tin lên. Cuối cùng tôi muốn nói những ai mà coi thường bạn chửi bạn thì hãy nhớ một điều là nếu bạn là đàn ông thì bạn có muốn lấy một người vợ như người vợ cũ không?
Trung (viettrungb@…)
Video đang HOT
Công việc khiến nhiều phụ nữ quên đi mình còn có người chồng và con bên cạnh. Sao nhiều không ai bình tâm suy nghĩ mà cứ nghĩ lời người khác là vô lý?
Hiện nay nhiều người phụ nữ tài giỏi đã mất chồng từ lâu rồi không biết. Có bao giờ ai tự hỏi mình đối xử với chồng mình con như vậy là đúng hay sai chưa? Chưa kể đến việc cả hai vợ chồng lo kiếm tiền mà quên đi nhiệm vụ làm cha mẹ của mình. Đã có nhiều trường hợp cha mẹ tạo ra của cải để cho con phá, cuối cùng cha me mất rồi của cải để lại cho con cũng chẳng còn. Đứa con càng tội nghiệp hơn vì không còn người bảo bọc.
Tôi nghĩ mọi người nên bình tâm suy nghĩ lại mình phải làm như thế nào mới đúng. Đừng vội nguyền rủa người khác.
Thời thế thế thời (thethoi@…)
Mình thì thấy bài viết này là cảnh báo cho các bà các cô, cứ mãi lo kiếm tiền, cạnh tranh kinh tế địa vị với chồng mà bỏ rơi gia đình. Các bà các cô đừng nghĩ bằng hoặc hơn chồng là cái phúc, coi chừng hoạ đi theo sau. Khối người không muốn lao động sẵn sàng nhảy vào chồng mình đấy!!!
Pen (ngthuydung0403@…)
Các mẹ còn ở đó mà chửi xéo người ta chi nữa, người ta dũng cảm mới dám cướp chồng thế. Coi như bài học để mình rút kinh nghiệm. Phụ nữ ra xã hội mấy cũng ráng lo cho chồng con tươm tất, mà không phải thuê người nhé, tự lo làm. Ai đời vợ đi biệt cả tháng, rõ là nàng quá yêu việc rồi.
Coi như nhắc khéo chị em, stress cách mấy cũng phải chu toàn gia đình, đây mới là hạnh phúc cuối cùng. Phụ nữ ở nhà ăn bám chồng cũng bình thường, rất nhiều phụ nữ như thế đặc biệt ở Nhật, nhưng rõ là họ hạnh phúc hơn những cặp đầu tắt mặt tối, tối đến tắt đèn, mà không gần gũi chồng.
Cô gái có lẽ hơi trơ trẽn tí, nhưng mà em cũng đã mang hơi ấm mới cho anh chồng già rồi, ráng ngoan nhé.
Tuy nhiên, phần lớn trong số những ý kiến gửi về đều không đồng tình, thậm chí là phản đối gay gắt cách sống của người con gái mới 19 tuổi đó. Họ không ủng hộ việc làm cướp chồng người khác:
Him (emvotinh2000@…)
Mình cũng là nguời thứ ba như bạn nhưng mình luôn cảm giác áy náy hối hận, tội lỗi với vợ con anh ấy. Trong thâm tâm chả bao giờ muốn người ta bỏ vợ lấy mình. Cuộc đời có vay có trả bạn à, gieo nhân nào gặt quả đấy…Mình rất sợ điều này….Không hiểu bạn nghĩ sao lại để cái tiêu đề tự tin, tự đắc trước việc bạn làm nữa. có cảm giác bạn đang khoái vì là người chiến thắng…
Thu Hà (lethithuha.th.91@…) : Suy nghĩ của kẻ mới lớn
Em à, đời còn dài lắm, sao em lại có thể kết luận nhanh tới như vậy? Chắc em chưa hiểu được câu gieo nhân nào gặp quả ấy đúng không? Một con bé vắt mũi chưa sạch như em mà có cái nhìn sâu thế, hãy nhớ rằng em chỉ là một con bé ô sin không hơn không kém cho anh chồng già của em thôi em ạ. Em hãy nhớ rằng, đàn ông đôi khi họ khó hiểu lắm, có thể họ bằng lòng nhưng trong tâm họ coi thường những kẻ chỉ biết “nằm ngửa ăn bám” như em lắm đó, mà có lẽ chỉ những đứa mới lớn như em, mới có cái suy nghĩ hạn hẹp ấy. Nhưng dù sao chị cũng chúc em luôn hạnh phúc với cái cuộc sống an phận ấy! Thân ái
Thật quá trơ trẽn khi tuổi 19 đi cướp chồng người (Ảnh minh họa)
Vân Anh (sweetlove91193@…)
Bạn à! Mình năm nay cũng chỉ 20 tuổi đời thôi, còn đang đi học đại học, cũng đang yêu nhưng chưa bao giờ mình nghĩ đến chuyện cướp chồng người khác như bạn. Bạn mới 19 tuổi,tuổi đời còn quá trẻ để có thể làm việc đó. Gia đình bạn không giáo dục bạn hay sao mà để bạn đi làm cái việc thất đức đó? Cướp chồng người ta, làm cho con cái họ cha một nơi, mẹ một nơi thì có gì vui có gì hạnh phúc, tự hào lắm hay sao mà bạn còn đi khoe?
Bạn đừng tưởng cứ ở nhà mà ăn bám chồng là hạnh phúc lắm. Bạn không biết nhục hay sao? Cái loại chẳng có nghề gì ăn bám chồng, có ngày nó khinh, nó chửi cho ấy. Ở đấy mà khoe ra cho thiên hạ biết. Có học mà sống như đứa thất học, như con cái của gia đình không có giáo dục. Rồi bố mẹ bạn cũng không dám vác mặt đi đâu đâu khi con cái của họ đi cướp chồng người ta.
Kim (doankim19@…)
Đời còn dài cháu ơi, vợ anh ta cũng phải đi làm vất vả để kiếm sống chứ có ăn bám như cháu đâu. Anh ta là đàn ông khoẻ mạnh không tự chăm sóc bản thân mình, gia đình còn kêu ca gì? Tất cả chỉ là ngụy biện khi mỡ treo miệng mèo. Cháu sống đi thời gian sẽ trả lời. Đến một lúc nào đó anh ta lại kêu lên vợ như osin không đủ trình độ để chia sẻ với chồng nhất là những lúc khó khăn trong cuộc sống.
Đàn ông là thế mà, thiếu cái gì họ sẽ đi tìm cái đấy. Cháu còn trẻ lại sống ở quê ra học hành không đến nơi đến chốn, chưa đủ nhận thức để nhìn nhận cuộc sống, nhưng ở cháu có một điểm là rất tính toán mưu mô và thủ đoạn, coi chừng gậy ông lại đập lưng ông đấy. Cháu so sánh việc chăm sóc gia đình vợ cũ anh ta còn lâu mới bằng cháu nhưng cô lại nghĩ việc học và kiếm tiền cháu tu chín kiếp cũng không bao giờ bằng cô ấy, việc học và kiếm tiền là cực kỳ khó mà côấy còn làm rất giỏi thì việc quán xuyến gia đình không có gì là khó với người phụ nữ thông minh. Nhưng có lẽ anh ta không xứng đáng để cô ấy chăm sóc thôi.
Chắc cháu không bao giờ nghĩ được cảm xúc của chồng khi nghe bạn bè anh ta nói “nó bỏ vợ tri thức giỏi giang đi lấy ô sin làm vợ” đâu nhỉ. Cô không có ý xúc phạm cháu nhưng đọc những gì cháu viết nên cô cũng nhận xét vài lời, chúc cháu mãn nguyện với những gì đang có.
Phương (nguyenmaiphuong93@….) : Tôi cũng 19 tuổi
19 tuổi , tôi hiểu tình yêu không có tội nhưng cướp tình yêu là giết người không dao. Vợ mất chồng, con mất cha. Vợ chồng sống với nhau có 2 mặt con, yêu nhau thì chấp nhận, bù đắp ưu nhược điểm cho nhau. Anh ta chỉ vì chuyện vợ anh ta không biết cơm nước mà cặp bồ rồi bỏ vợ là chứng tỏ con người không biết coi trọng tình cảm. Thế bạn thấy bạn hơn vợ cũ của anh ta ở chỗ nào? Ít tuổi hơn và đảm đang hơn à?
Tôi nghĩ bố mẹ bạn dạy bạn “đảm đang” không phải để đi cướp chồng đâu. Tôi 19 tuổi , tôi ao ước và muốn được tự lập, giỏi giang như vợ anh ấy để không phải phụ thuộc vào chồng tôi sau này. Vì nhỡ đâu nay mai chồng tôi mà có ngu si đâm đầu vào một đứa con gái như bạn tôi có thể đá thẳng ra khỏi nhà mà không phải van nài, vì tôi không dựa dẫm, tôi không ở nhà ngửa tay xin tiền.
Hạnh phúc không phải là đích thực khi được xây dựng trên nỗi đau chia lìa của người khác (Ảnh minh họa)
Tiến (mhintein_015@…)
Đọc bài của bạn mình có vài điều cho bạn thế này:
1. Anh chồng cũng không phải là loại hiền lành! Nếu không thì cô vợ trước cũng đã mướn người làm về phụ giúp gia đình! Cô ta sợ anh ta “tòm tèm” là quá chính xác! Vì không ai hiểu tính chồng hơn vợ! Đàn ông hay ham của lạ nhưng đến khi của không còn lạ nữa thì kết cục ai cũng có thể đoán được! Anh ta dám bỏ vợ và con đã lớn để lấy bạn, thì điều gì chờ bạn phía trước bạn hãy tự suy ngẫm!
2. Đàn ông hiện đại bây giờ cũng không quá quan trọng việc vợ phải nhất nhất quán xuyến được mọi việc trong nhà và chỉ biết thờ chồng nuôi con mà ko có nghề ngỗng gì cả! Đành rằng đàn ông rất cần bữa cơm ngon đến từ vợ nhưng đó không phải là tất cả điều chồng muốn về vợ mình! Đến khi a ta thất nghiệp thì cạp đất mà ăn sao?
3. Thật sự ngay từ đầu khi gặp mặt bạn đã có ý định cướp chồng người ta!
4. Tôi là đàn ông và tôi chúa ghét loại con gái chỉ biết sống bám vào chồng, không có chí cầu tiến, chỉ biết ở nhà nhất nhất phục tùng mệnh lệnh chồng, cứ đến tháng là ngửa tay xin tiền chồng!
Đó là những điều mà mình rút ra được! Hãy tự gác tay lên trán mà suy ngẫm, đời còn dài lắm con đường không phải lúc nào cũng bằng phẳng mà đi.
Cẩm Tú ( ktcamtu1985@…)
Bạn ơi, cũng có thể bạn yêu anh ấy thật lòng và hiện tại anh ấy cũng rất yêu bạn và con của bạn nhưng có chắc là anh ấy sẽ không hối hận vì bỏ vợ để đến với bạn không?..và còn nữa, sao k nghe bạn nhắc gì tới đứa bé con của vợ cũ a ấy.mình thấy thương cho đứa bé ấy quá-dù là sống với cha hay mẹ.nếu như a ấy cũng bỏ con mà đi theo bạn thế thì a ấy rõ ràng là loại đàn ông cũng chẳng ra gì rồi…bạn ơi,bạn mới 19 tuổi thôi.cuộc đời còn dài lắm.
Hồng Xuyến (nguyenxuyen789@…)
Bạn đã phá hỏng hạnh phúc của người khác mà còn tự hào được sao?
Tại sao bạn không đặt mình vào hoàn cảnh của vợ anh ấy mà suy nghĩ nếu bạn cũng bận bịu suốt ngày thì có lo lắng cho anh ta được không chẳng qua bạn có thời gian nhiều hơn chị ấy nên mới làm tốt hơn, còn nếu bạn đi làm như chị ấy thì chưa chắc bạn làm được như vậy. Còn chuyện quan hệ vợ chồng tốt vì bạn còn trẻ, còn sức khỏe, còn ham muốn… chưa tính đến chuyện tại chồng bạn giàu có chu cấp tiền bạc cho chị hàng tháng nên bạn có điều kiện chăm sóc chồng tốt ra nhưng nếu 1 ngày nào đó chồng bạn sa cơ thì 2 người có còn được hạnh phúc như thế này không. Nói chung lấy chồng người là không đúng với đạo đức của một con người.
Theo Eva
Mình tôi "hầu" chồng là chưa đủ
Gần 10 năm qua tôi chấp nhận cảnh cho chồng ngủ với gái làng chơi để thỏa mãn. Mấy ngày gần đây tôi có đọc được một số tâm sự về bi kịch gia đình chỉ vì người bạn đời ham muốn mạnh mẽ chuyện tình dục: Vừa sảy thai chồng đã ép yêu; Vắng nhà 3 tháng, vợ đã ngủ với trai, tôi chạnh lòng nghĩ tới câu chuyện của mình. Một câu chuyện mà gần chục năm qua tôi giấu kín không dám tỏ cùng ai dù cho nỗi đau đớn nhiều lần tưởng nhấn chìm tôi. Hi vọng rằng, mọi người có thể cho tôi một lời khuyên.
Tôi lấy chồng hơn chục năm qua. Bên ngoài mọi người nhìn vào gia đình tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, thán phục vì sự hạnh phúc mà tôi và chồng có được. Nhưng không ai biết được rằng, hơn 10 năm lấy chồng là già nửa trong số khoảng thời gian đó, tôi chấp nhận cảnh chồng lên giường với không biết bao người đàn bà khác. Có những cuộc tình vụng trộm, có những cuộc tình anh tự tâm sự và có những cuộc tình chính mắt tôi nhìn thấy.
Mọi người có thể không tin, có thể thấy đó là điều vô cùng phi lí trong cái xã hội mà người ta cần sự bình đẳng và tôn trọng này. Nhưng phải ở trong hoàn cảnh của tôi mọi người mới hiểu được rằng vì sao tôi phải chấp nhận sự thật ấy, thậm chí là chấp nhận một cách vui vẻ.
Chồng tôi là một người đàn ông có nhu cầu sinh lí cực cao. Với anh, dường như chuyện ân ái vợ chồng điều độ như bao cặp đôi khác là một sự tra tấn khủng khiếp vì anh cần phải được thỏa mãn nhiều hơn thế mới giải tỏa đi những bí bách của cơn thèm khát tình dục. Ngày mới lấy nhau, gần một năm trời tôi gần như không thể nào chịu nổi cơn cuồng "yêu" của chồng. Anh không ép buộc, cũng không đánh đập tôi khi tôi từ chối nhưng sau đó nhìn chồng vật vã cả đêm để hành xác vì nhu cầu không được giải tỏa tôi lại thương chồng trào nước mắt. Nhưng để chiều chồng, tôi không thể nào làm được vì nó vượt quá sức chịu đựng cũng như sức khỏe của tôi.
Chồng tôi ngang nhiên đưa gái về tận nhà quan hệ (Ảnh minh họa)
Gần nửa năm sau đó, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi vẫn diễn ra bình thường. Tất nhiên sự bình thường đó là với quy chuẩn của tôi. Hầu như đêm nào tôi cũng thấy chồng "tự xử" một mình tới 3, 4 lần. Sáng nào tỉnh dậy anh cũng mặt mũi bơ phờ và mệt mỏi. Thế rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Hai tháng sau đó tôi thấy chồng không còn đòi hỏi "chuyện ấy" với mình nhiều nữa. Anh làm rất điều độ, hợp lí để đủ hai vợ chồng cùng thỏa mãn và hạnh phúc. Tôi cứ ngỡ chồng đã dần tiết chế được ham muốn của mình. Tôi có ngờ đâu...
Khi đọc được dòng tin nhắn hẹn gái làng chơi tới nhà nghỉ của chồng, tôi bàng hoàng hết người. Liên tiếp những số máy lạ, cách nhắn tin khác nhau được gửi tới hàng ngày cho tôi biết rằng đã có quá nhiều gái bán hoa liên hệ với chồng tôi. Dường như mỗi ngày là một người khác nhau. Tôi chết lặng. Tôi hỏi chồng và anh không vòng vo chối quanh mà thẳng thắn thừa nhận. Anh nói rằng anh là người có nhu cầu sinh lí tình dục mạnh mẽ, nếu không được thỏa mãn anh không thể tập trung làm được bất cứ việc gì. Còn tôi lại không thể đáp ứng đầy đủ cho chồng nên anh chỉ có cách đó để giải tỏa. Anh nói với tôi rằng: "Em đừng nghĩ rằng đó là một hành động phản bội. Anh chỉ luôn yêu thương một mình em. Sẽ chẳng có người phụ nữ nào bước vào được trái tim anh ngoài em và anh cũng không bao giờ tính bỏ vợ vì bất cứ một người đàn bà nào khác. Bọn gái điếm đó chẳng qua chỉ là công cụ để anh thỏa mãn nhục dục mà thôi. Anh dùng tiền để mua vui, anh coi những ả đó chẳng khác nào thứ đồ chơi, thứ công cụ, chơi xong thì vất đi, chẳng ngó ngàng gì tới. Em là người có ăn học, cũng đừng vì thế mà ghen tuông. Nếu ghen phải ghen với những người phụ nữ khác hơn mình, còn hạng gái đó không đáng để em xếp ngang hàng với mình đâu em ạ".
Vậy là từ lời giải thích ấy, tôi ngậm đắng nuốt cay cho qua mọi chuyện. Tôi chấp nhận chồng mình ngủ với bao ả gái điếm vì nhục dục. Mỗi lần trở về từ một cuộc truy hoan, chồng tôi vui vẻ lạ thường. Anh hoạt bát, nhanh nhẹn vì được thỏa mãn những ham muốn. Tôi có thể nhận thấy rằng, sự "kinh nghiệm" và lành nghề của những kẻ buôn phấn bán hương đó đã giúp chồng tôi "sung sướng" hơn nhiều so với việc quan hệ với vợ.
Tôi nên làm gì lúc này nhắm mắt cho qua mọi chuyện hay ly hôn? (Ảnh minh họa)
Từ ngày chuyện đó không còn phải giấu giếm, anh càng đối xử tốt với tôi và gia đình tôi hơn. Lần nào về bên ngoại, mọi người cũng hết lời ca ngợi "chưa thấy nhà nào có phúc, có được con rể tốt và chu đáo như thế". Ai cũng khen tôi khéo chọn chồng, đã làm ra tiền lại còn yêu vợ quý con, lo lắng cho hai bên gia đình đâu ra đấy. Tất cả mọi người khiến tôi không còn có thể nghĩ tới cảm giác của mình nữa. Nhiều năm qua, tôi vất bỏ nỗi khổ đau của một người vợ đêm đêm nằm bên chồng và biết rằng mới chiều nay chồng vừa hưởng lạc thú với những ả gái bán hoa. Tôi phải cất đi sự ghen tuông, nỗi khổ đau, đau đớn và quyền của một người vợ để gia đình này luôn được chu toàn. Tôi biết làm to mọi chuyện lên tôi và cả chồng sẽ chẳng được gì, lại còn tan cửa nát nhà. Vậy thì chi bằng tôi nhắm mắt cho qua để giữ cho các con mình một tổ ấm. Hơn nữa, anh vẫn đối xử tốt với tôi, tôi cũng cần anh làm chỗ dựa trong cuộc đời. Bởi vậy mà tôi câm lặng.
Có lẽ nếu cứ như vậy, tôi sẽ mang theo bí mật này xuống mồ chứ không phải có ngày ngồi viết những dòng tâm sự này. Nhưng sức chịu đựng của con người không phải là biển rộng không đáy. Biết tôi nhắm mắt cho qua mọi chuyện nên càng ngày anh càng tìm tới gái nhiều hơn, thời gian đi cũng lâu hơn. Để rồi đỉnh điểm của sự trơ trẽn đó là ngày tôi đi họp lớp. Bữa đó, xin phép chồng xong tôi định sẽ đi tới chiều vui vẻ cùng bạn bè rồi mới về. Nhưng được nửa buổi, tôi đột nhiên lên cơn đau bụng gấp phải về nhà. Và những gì tôi nhìn thấy là hình ảnh chồng mình cùng ả gái điếm đang làm trò đồi bại ấy trên chiếc giường cưới của hai vợ chồng. Tôi thấy tim mình như có ai đó bóp nghẹt. Dường như ả gái điếm thấy tôi đứng lặng yên cũng hiểu ra sự việc. Cô ta bình tĩnh lấy tiền từ chồng tôi, mặc áo ra về. Trước khi đi còn không quên ném về phía tôi cái nhìn khinh bỉ. Một cô gái bán thân nuôi miệng dành cho tôi - một người vợ có chồng ngang nhiên đưa gái về phòng ngủ sự thương hại rẻ rúm.
Từ hôm đó tới nay vợ chồng tôi sống ly thân. Tôi không thể chấp nhận được hành động đó của chồng. Suốt khoảng thời gian đó ngày nào anh cũng năn nỉ xin tôi tha lỗi. Nhưng xin lỗi là một chuyện còn việc anh đi tìm gái giải khuây vẫn cứ phải diễn ra đều đặn. Chưa bao giờ tôi thấy mình ngu ngốc như bây giờ, chưa bao giờ thấy câu chuyện của gia dình mình phi lí đén mức không thể chấp nhận nổi như thế. Phải chăng tôi là một người vợ quá ngốc nghếch nên mới chấp nhận cảnh chồng mình ngủ với gái như vậy mà không có hành động gì? Tôi nên làm gì cho đúng, bỏ qua mọi chuyện, tiếp tục nhắm mắt cho qua chuyện chồng đi giải tỏa nhu cầu sinh lí để giữ gìn gia đình hay làm ầm lên rồi chia tay và đẩy các con vào cảnh bơ vơ?
Theo Eva
"Anh trắng tay, không có tiền thì tìm tôi làm gì?" Tùng chưa hết ngỡ ngàng thì Ngân lại bộc lộ một con người hoàn toàn khác, thực dục và trơ trẽn... Tùng là chàng công tử hào hoa, sinh ra trong một gia đình kinh doanh thời trang quy mô lớn. Anh từng sang Tây Ban Nha du học rồi trở về làm trợ lý đắc lực cho bố anh. Vẻ ngoài hào...