Qua tay nhiều người, tôi vẫn trong trắng trong mắt anh
Dù đã trải qua bao nhiêu mối tình lên xuống, dang dở, tôi vẫn là một bông hoa tinh khiết và trong trắng trong mắt mọi người.
Tôi vốn là xuất trong một gia đình tử tế, gia giáo, truyền thống. Thế nên, với bề ngoài luôn khuôn phép và đúng mực cùng với gia cảnh và nề nếp gia phong sẵn có nên tôi luôn được đánh giá là cô gái đáng mơ ước của nhiều gã trai quê.
Thế nhưng, đó chỉ là vỏ bọc. Tôi thừa nhận mình là cô gái có lối sống mới hiện đại đầy rẫy những bất chắc. Tôi sống xa gia đình từ hồi lớp 10, sống 1 mình đến nay cũng được tầm chục năm nên va vấp và nhìn nhận đời có phần sành sỏi.
Ảnh minh họa
Năm đó, tôi quyết định thi vào một trường đại học cách nhà hàng nghìn cây số với mong ước được sống cuộc sống của mình. Ước mơ nhỏ nhoi đã thành hiện thực. Cha mẹ tôi là người Hà Nội gốc, sống tại Hà Nội, còn tôi học đại học TP.HCM mở đầu cho những tháng ngày phóng thoáng của đời mình.
Tôi thuê một căn nhà nhỏ nằm cuối phố và ngẫu nhiên sống một cuộc sống đầy đủ những tự do. Tôi có người yêu ngay từ năm thứ nhất đại học và bắt đầu sống thử vào năm thứ 2.
Anh hơn tôi 2 tuổi là người Đà Nẵng, chúng tôi từng có khoảng yêu thương hạnh phúc bất tận những tháng ngày… trong khi bố mẹ, họ hàng 2 bên quê nhà cũng chẳng hề hay biết. Tình yêu mà, sao có thể trách móc phải không, tôi tự nhủ.
Hàng năm tôi chỉ về thăm Hà Nội 2 dịp nghỉ hè và nghỉ tết. Vẫn mang cái mác gái Hà Nội đi học xa và lối ăn mặc có phần thanh lịch của mình tôi luôn được hàng xóm, thầy cô, bạn bè quê nhà đánh giá là ngoan ngoãn, trong sáng.
Video đang HOT
Cuộc tình hơn 1 năm chóng tan vỡ khi anh ra trường và bố mẹ anh quyết đinh để anh về tỉnh nhà công tác. Tôi đã rất đau khổ trong thời gian đó… Đến giờ tôi vẫn chưa thể quên anh.
Bước qua anh như điều không thể làm lại được nữa, Những năm sau đó, một mình sống tại Sài Thành tôi bắt đầu có những mối quan hệ với những ngườu bạn trai khác. Tôi yêu Huy, Hùng, Phương… và chẳng mấy quan trọng vấn đề trinh tiết hay điều tiếng như những cô gái khác hay những vị phụ huynh thường để tâm.
Những mối tình này cũng chóng vánh qua đi sau nhiều ngày hò hẹn. Lỗi là tôi chẳng tha thiết, chẳng phấn đấu để gây dựng với họ. Vì ít nhiều tôi xác định sẽ về về mảnh đất quê hương mình khi đã thỏa chí tang bồng, chơi bời đủ loại rượu, bar… nơi đất khách.
Tôi quyết định chuyển về Hà Nội khi vừa tròn 27 tuổi. Ở tuổi chín muồi này tôi muốn tìm một trạm dừng chân cuối cùng… chôn vùi đi tất cả quá khứ sau lưng không một ai biết.
Tôi tôi gặp Tuấn (anh hơn tôi 5 tuổi) người hàng xóm bao nhiêu năm của gia đình nhưng ít có dịp trò chuyện. Tuấn tìm hiểu về tôi và bày tỏ tình yêu tha thiết sau 2 tháng tôi chuyển về nhà.
- Anh ấn tượng với vẻ ngoài tử tế, nghiêm túc, trong sáng của em, gia đình em gia giáo nề nếp… Chúng mình hẹn hò nhé.
Rồi lần lượt những chàng trai khác cũng đổ dồn về tôi Toàn, Đức… vì vẻ ngoài đầy trong sáng, học thức và sành sỏi của tôi. Không chỉ các chàng trai trẻ mà bạn bè bố mẹ cũng ra sức gán ghép con cái họ với tôi.
Tôi nhanh chóng nhận lời lấy một người đàn ông có đầy đủ các yếu tố tốt cho một ông chồng, anh là chàng trai cuối phố mà mẹ cha anh luôn yêu mến và nghĩ tôi ngoan. Chúng tôi tổ chức đám cưới vào tháng 1 năm nay trong sự ngưỡng mộ của bà con họ hàng “chồng giỏi vợ ngoan”.
Nhìn đời hoang diệu bằng đôi mắt khác, tôi bỗng nhận ra một nghịch lý trong xã hội này không cần mình phải ngoan thực sự. Mà cái cần những tai mắt không ở quanh mình và cần có một gia đình gia giáo thì những cô gái hoàn toàn có thể sống tự do như tôi mà không hề sợ những điều tiếng, hư hỏng.
Tôi hư… những vẫn ngoan trong mắt những người quanh tôi.
Theo Phunuonline
Tôi không tin em 30 tuổi mà vẫn còn trinh
Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện chúng tôi yêu nhau cũng là do duyên số. Tôi đã chinh phục em bằng cả trái tim tôi nhưng không nghĩ, người như tôi có thể khiến em xiêu lòng.
Ngày ấy, khi yêu em, tôi không bận tâm tới nhiều thứ. Tuổi tác, quá khứ, tất tần tật những thứ về em, gia cảnh nhà em, bố mẹ em làm gì, tôi chẳng để ý. Vì si mê vẻ đẹp và sự hồn nhiên của người con gái đó, tôi đã đặt ra mục tiêu, tán em bằng được. Bằng mọi giá tôi phải chinh phục em.
Khi quen em, trong mắt tôi, em là người con gái xinh đẹp, đáng mến. Chỉ vậy cũng đủ để tôi điêu đứng. Em trẻ ngoài sức tưởng tượng, 30 tuổi mà cứ ngỡ như 25. Ban đầu gặp e, nghĩ em kém tôi nhiều tuổi tôi còn trêu em là cô bé. Em vênh mặt hất hàm với tôi &'xem lại chứng minh nhân dân đi nhé'.
Sau này, biết em 30 tuổi, tôi mới nghĩ, liệu có nên gọi em là chị? Gọi là chị thì thấy ngượng mồm vì em trẻ quá, nhìn trẻ hơn tôi những mấy tuổi mặc dù tôi thua tuổi em, 2 tuổi.
Nghĩ đi nghĩ lại, chuyện chúng tôi yêu nhau cũng là do duyên số. Tôi đã chinh phục em bằng cả trái tim tôi nhưng không nghĩ, người như tôi có thể khiến em xiêu lòng. 30 tuổi, em xinh đẹp dịu dàng, hồn nhiên đến lạ. Em chưa yêu ai, đó là điều khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Bạn bè thấy em nhận lời yêu tôi, họ xì xào nhiều lắm. Họ bảo, sao em ấy lại yêu tôi được, khi có quá nhiều chàng trai theo đuổi.
Có một điều, tôi chưa từng bận tâm tới quá khứ của em cũng giống như chuyện em còn trong trắng hay không. (ảnh minh họa)
Tôi cười, thì đời này cũng phải tin vào cái gọi là tình yêu chân chính chứ? Tôi thừa nhận tôi đã quá lãng mạn khi yêu em, và có thể điều đó khiến em xiêu lòng.
Khi hỏi em tại sao lại đón nhận tình cảm của tôi và từ chối nhiều người đến vậy. Em cười bảo &'em 30 rồi đó anh, nếu dễ dàng đón nhận tình cảm của ai đó thì đến giờ, em không phải là con gái độc thân đâu anh ạ'. Câu trả lời thông mình của em càng khiến tôi cảm thấy ngưỡng mộ và yêu em hơn.
Có một điều, tôi chưa từng bận tâm tới quá khứ của em cũng giống như chuyện em còn trong trắng hay không. Bạn bè tôi bảo, chắc em cũng là con gái ăn chơi rồi, vì đã 30 tuổi lại xinh đẹp như thế không có lý gì đến khi yêu tôi mới trở thành đàn bà. Tôi cười nói họ lạc hậu. Kể cả em có thế đi chăng nữa cũng đâu phải là vấn đề. 30 tuổi còn đòi trong trắng gì nữa chứ? Tôi có quyền gì mà đòi hỏi em.
Nhưng, trong đêm tân hôn, tôi đã vô cùng bất ngờ, người vợ mà tôi chọn còn trong trắng. Thấy thái độ ngạc nhiên của tôi, có lẽ, người thông minh như em thừa hiểu. Em cười bảo &'anh không tin à, em chưa từng qua lại với ai trước anh. Em như vậy, có thể rất vô tư, rất tự do, đi chơi với bạn bè tới khuya mới về nhưng phương châm của em, chưa là vợ chồng thì chưa trao thân'.
Nghe em nói, tôi rất ngạc nhiên. Nhìn em xinh đẹp dịu dàng, 30 tuổi, có nhiều đàn ông vây quanh mà vẫn còn trong trắng, đúng là khiến một người đàn ông khó tin. Nhất là trong xã hội hiện nay, khi tình yêu được xem là thứ tình cảm cho đi nhận lại, trao than dễ dàng.
Những ngày sống cùng vợ, tôi càng hiểu, tôi đã không chọn lầm người và việc em còn trong trắng cũng không khó hiểu. Em ngoan hiền, đoan chính, chân thành. Tất cả những điều đó, phải tu mấy kiếp tôi mới thật sự may mắn vì kiếp này lấy được em. Tôi thầm cám ơn ông trời vì đã mang đến cho tôi người con gái xinh đẹp, dịu dàng và đôn hậu như vậy. Có lẽ, tôi là một gã đàn ông may mắn nhất trên đời.
Và tôi cũng đã hiểu ra, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong cũng không thể vì thấy người ta xinh đẹp, nhiều tuổi, chưa yêu ai lại nghi ngờ họ. Tất là ở duyên số và nằm ở sự chân thành....
Theo Khám Phá
Sau những lần lén lút đến phòng khám lúc nửa đêm là bí mật khủng khiếp của chồng Vội dậy ra xem thế nào, thấy chồng đang lúi húi dắt xe ra ngoài. Nghi ngờ có điều chẳng lành xảy ra, tôi khoác vội bám theo sau xem chồng đi đâu làm gì. Ai ngờ... Vợ chồng tôi mới kết hôn được 3 năm, suốt thời gian cưới nhau đến giờ gia đình tôi khá hạnh phúc. Chồng tôi là dân...