‘Quà tặng’ của cô tiếp viên quán karaoke khiến chồng tôi phát ốm
Thấy tôi trong lán trại của anh, anh giấu vội túi thuốc và tờ đơn của bác sĩ. Tôi phải làm căng là nếu tôi không được biết bệnh tình của chồng, tôi sẽ đưa đơn ra tòa ly dị…
Lúc ấy chồng tôi mới thú nhận vì trót mê mẩn cô gái trẻ ở quán karaoke, cô ta chiều chuộng chồng tới bến và cũng lột đến đồng lương cuối cùng của anh rồi “lại quả” cho chồng căn bệnh giang mai, khiến chồng không dám về quê sợ lại lây cho vợ.
Làng tôi có nghề thợ xây cha truyền, con nối, có gia đình công việc đã đến tay thế hệ thứ 4, thứ 5 xách xô, cầm bay ăn cơm thiên hạ. Tôi về làm dâu nhà chồng khi tôi 20 tuổi, chồng 25 tuổi mà anh đã có thâm niên làm thợ trong đội xây dựng của chú ruột chồng được 7 năm.
Vợ, chồng trẻ mới cưới nhưng bữa cơm ríu rít, đầm ấm bên nhau là điều xa xỉ, bởi chồng luôn phải theo công trình nay đây, mai đó. Đến khi tôi mang bầu, có thương vợ lắm thì một tháng anh cũng chỉ tranh thủ về với tôi được vài ba hôm. Tôi về nhà mẹ đẻ sinh con gái đầu lòng theo tục lệ ở làng. Ngày bế con ra viện, tôi tủi thân nước mắt vòng quanh vì lúc ấy chồng tôi theo đội đi xây dựng xa nhà cả mấy trăm cây số. Qua lễ đầy tháng của con, mới thấy chồng tay xách nách mang nào quà cho vợ, nào quà cho con, rồi ôm mãi con bé chẳng muốn rời mà tôi cảm động không nói nên lời.
Chồng tôi ít học vì theo nghề từ trẻ, nhưng anh thật thà, hiền lành, tốt bụng nên trong xóm, ngoài làng ai cũng yêu quí. Đi làm xa thì thôi, chứ có mặt ở nhà là chồng luôn tay, luôn chân khi việc đồng áng, lúc việc nọ, việc kia giúp bố, mẹ giúp vợ, thậm chí việc hàng xóm, láng giềng cần đến anh cũng không chối từ. Bạn bè tôi lẫn bạn bè anh đều cho rằng tôi tốt số, lấy được chồng vừa khỏe mạnh, được trai lại chiều vợ, thương con khó ai sánh bằng.
Biết ơn chồng tôi cũng cố gắng chu toàn việc lao động cùng bố, mẹ chồng, việc nội trợ trong nhà và nuôi nấng chăm sóc con gái cho chồng yên tâm với công việc nặng nhọc, vất vả của mình ở chốn xa quê. Vợ, chồng trẻ vắng hơi nhau lâu cũng dễ sinh chuyện, nên thấy chồng tôi thưa ghé nhà, mẹ chồng giục để cháu gái cho bà trông, thu xếp lên thăm chồng kẻo “nó nhớ…”.
Thế nhưng công việc của chồng nay tỉnh này, mai huyện khác, lại ăn cơm bụi, ngủ lán tranh, tôi có theo chân chồng cũng bất tiện, vì vậy tôi nén lòng chờ chồng tranh thủ về với mẹ con tôi, chứ chưa một lần đến nơi chồng làm việc. Ngày đầy tháng con gái chồng bận không về được, vậy mà đến hôm thôi nôi cho con, tôi thật buồn vì chồng báo vẫn không thể có mặt, với lí do công trình đang vào giai đoạn nước rút, để kịp bàn giao nhà cho chủ.
Video đang HOT
Buồn một chút thôi chứ đã chấp nhận lấy chồng làm nghề ăn cơm thiên hạ mà muốn lúc nào chồng cũng ở bên cạnh thì lấy đâu ra tiền nuôi con? Thế nhưng lâu quá chồng chưa ghé nhà làm tôi sinh nghi, vì anh em trong đội thợ quanh làng thỉnh thoảng vẫn về thăm vợ, con còn chồng tôi luôn kêu bận để vắng nhà.
Ngày trước lĩnh lương xong mà không về được thì chồng hoặc là gửi mấy bạn thợ mang về cho tôi, hoặc dồn lại 2 đến 3 kì lương có dịp lại đưa cho vợ không thiếu một đồng. Vậy mà nay chồng không có lương cho mẹ, con tôi mà nghe đâu vừa rồi chồng tôi còn vay của mẹ anh một số tiền kha khá để chữa bệnh gì đó, nhưng lúc tôi hỏi thì mẹ chồng bảo họ chỉ đồn đãi linh tinh…
Sốt ruột, không yên tâm, tôi giao con gái cho mẹ chồng rồi theo địa chỉ bạn thợ cho, tôi tìm đến nơi chồng làm việc. Gặp chú ruột của chồng, ông bảo chồng tôi xin nghỉ buổi sáng nay để vào viện lấy thuốc chữa bệnh gì đấy mà ông cũng không rõ.
… Thấy tôi trong lán trại của anh, anh giấu vội túi thuốc và tờ đơn của bác sĩ. Tôi phải làm căng là nếu tôi không được biết bệnh tình của chồng, tôi sẽ đưa đơn ra tòa ly dị. Lúc ấy chồng tôi mới thú nhận vì trót mê mẩn cô gái trẻ ở quán karaoke, cô ta chiều chuộng chồng tới bến và cũng lột đến đồng lương cuối cùng của anh rồi “lại quả” cho chồng căn bệnh giang mai, khiến chồng không dám về quê sợ lại lây cho vợ…Tôi chết điếng khi rõ sự tình, tôi phải làm sao bây giờ?.
Theo Tiền phong
Trước khi mất mẹ chồng dặn dò chăm sóc con chó của bà
Sau khi làm thịt xong con chó nhanh chóng được vợ Thái chế biến thành những món khoái khẩu. Dọn thức ăn lên bàn, mùi thơm phức vợ thái xuýt xoa:
ảnh minh họa
Mấy năm nay sống cô đơn trong căn nhà cấp 4 dột nát bà Hậu chỉ có con chó Mực làm bạn. Người con trai duy nhất của bà thì lấy vợ rồi ở lại thành phố luôn chẳng về quê thăm mẹ già nữa.
Mãi cho cách đây 3 tháng bà Hậu lâm bệnh nặng đúng thời điểm mảnh đất 100m2 của bà đang diện quy hoạch được đền bù khoảng gần 5 tỷ thì Thái cậu con trai của bà mới dắt díu vợ con về quê. Cô con dâu của bà bên ngoài cứ leo lẻo nói về chăm mẹ chồng nhưng ai cũng biết trên thành phố Thái làm ăn thất bại nên giờ mới mò về quê để thừa kế miếng đất "vàng" của mẹ.
Cũng chỉ có mình Thái là đứa con duy nhất nên dù con có bạc bẽo thì bà Hậu cũng viết di chúc để lại miếng đất 100m2 đó cho Thái thừa hưởng. Ốm hơn 2 tháng thì bà biết mình không thể qua khỏi. Trước khi mất bà đã dịp điểm chỉ di chúc đàng hoàng cho con trai.
Bà chỉ có 2 ước nguyện cuối đời, 1 là được chôn bên cạnh chồng, 2 là nhờ con trai và con dâu chăm sóc cho con chó Mực giúp bà. Mấy năm qua nhờ có nó mà bà mới có thể sống thêm được vài năm tuổi già. Nó là con chó khôn và chung thành với chủ, có dạo bà mệt 3 ngày liền chẳng có gì cho nó ăn nhưng nó vẫn không bỏ bà đi.
Thái và vợ nắm tay bà Hậu hứa rằng sau này sẽ mua lại 1 phần đất bên cạnh để xây nhà thờ tự cho tổ tiên và bố mẹ đàng hoàng chứ và nuôi con chó tới khi nó già nó chết chứ tuyệt nhiên không bán. Nhưng thực ra đó chỉ là lời nói gió bay.
1 tháng sau khi mất, mảnh đất của bà Hậu cũng đã được định giá và chủ đầu tư hẹn ngày lên lấy tiền đợt 1. Đây cũng là mảnh đất được đền bù lớn nhất trong khi. 2 vợ chồng Thái dự định lấy tiền sẽ mua ngay 1 căn nhà trên thành phố, còn tiền lĩnh đợt 2 sẽ dùng để buôn bán chứ không hề mua mảnh đất gần đó làm nhà thờ như lời hứa với mẹ.
Ngày chuẩn bị dọn nhà về nhà mới để trả đất cho người ta giải tỏa thấy con chó Mực cứ đi ra đi vào, vợ Thái bàn với chồng:
- Con chó này thịt chắc và ngon đấy anh à. Hay là mình thịt nó đi, chứ cho ai hay thả nó đi cũng phí.
- Nhưng mình đã hứa với mẹ...
- Gớm, đằng nào anh cũng có giữ được lời hứa xây nhà thờ với mẹ đâu mà. Mẹ chết rồi làm sao biết chuyện con chó mà trách chúng ta được. Anh không giết, em giết nó. Em đang thèm thịt chó lắm rồi đây.
Nói rồi chẳng đợi chồng, chị ta xích con chó vào 1 gốc cây thật chắc rồi lấy cái giọ mõm của nó bịt mõm nó lại cho nó khỏi kêu. Vốn bố vợ Thái chuyên giết thịt lợn nên vợ anh cũng có chút kinh nghiệm, 1 lúc sau thì chị ta cũng tự mình giải quyết được con chó. Thái nhìn cũng có chút kinh ngạc nhưng vợ Thái có lẽ quen với việc nhìn thấy máu động vật rồi nên chị chẳng có chút sợ hãi gì cả.
Sau khi làm thịt xong con chó nhanh chóng được vợ Thái chế biến thành những món khoái khẩu. Dọn thức ăn lên bàn, mùi thơm phức vợ thái xuýt xoa:
- Ngon phải biết anh à. Ăn xong bữa thịt chó rồi dọn đồ là ok.
Nói rồi 2 vợ chồng và đứa con 3 tuổi của Thái ngồi xuống mâm ăn. Vợ Thái là người ăn đầu tiên vì Thái còn bận làm nguội cơm cho con nhỏ. Nhưng rồi khi vừa mới cho miếng thịt chó lên miệng nhai được mấy cái bất ngờ Thái thấy bọt mép của vợ cứ thế sùi ra rồi sau đó cả người giãy lên đành đạch lăn ra giữa nhà. Cảnh tượng giống y như lúc vợ anh cầm cái khúc gỗ to đập vào đầu con chó vậy.
Thái vội vàng gọi người nhờ đưa vợ Thái đi cấp cứu. Bác sĩ cũng không thể tìm ra nguyên nhân vì sao vợ anh bị như vậy. Họ kiểm tra thịt chó thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Nhưng vợ Thái sau lần đó thì ốm đau quặt quẹo, số tiền đền bù lần 2 Thái dành cả chữa trị cho vợ nhưng bệnh tình của vợ anh cũng không thuyên giảm. Thỉnh thoảng vợ anh lại tái diễn cảnh sùi bọt mép và co giật kinh hoàng như vậy.
Thái đã phải bán lỗ cả căn nhà vừa mua ở thành phố để mua 1 căn nhà nhỏ ở quê để chi tiêu vì nhà không còn tiền. Mọi người ai cũng nói vợ Thái đã bị quả báo vì đã giết hại dã man con chó của mẹ chồng.
Theo Phununews
Vào thăm vợ mới sinh, chồng sa sầm mặt rồi bỏ đi vì thấy thứ đó trên người của con... Chỉ sau vài giờ đón con chào đời, niềm hạnh phúc của tôi dường như tan biến, thay vào đó là nỗi thất vọng, hụt hẫng vô cùng. Tôi mới sinh bé trai được gần 1 tháng, trộm vía em bé rất kháu khỉnh đáng yêu. Tôi thật sự hạnh phúc khi được đón con yêu khỏe mạnh chào đời. Chồng tôi cũng...