Quá tam ba bận, không thể thứ tha
Cô ấy yêu tôi, muốn chung sống với tôi nhưng lại không thể bỏ được bản tính trăng hoa của mình.
Sau khi đọc được bài viết “Người đàn bà thích của lạ”, tôi như tìm thấy những dòng tâm sự của chính mình trong đó. Tôi cũng yêu một người con gái, dành tất cả những gì chân thành nhất, tốt đẹp nhất cho cô ấy… vậy mà không ngờ, tôi đã bị cô ấy phản bội hết lần này đến lượt khác.
Người yêu tôi có một gương mặt hiền lành, thánh thiện. Ai nhìn vào cũng khen cô ấy ngây thơ, trong sáng… nhưng có ai biết được một người con gái “ dịu dàng ngoan hiền” như vậy lại có bản năng, ham muốn đến khủng khiếp.
Hai năm gắn bó bên nhau, chúng tôi đã có những khoảng thời gian đắm say hạnh phúc. Tôi và cô ấy cũng đã chung sống với nhau như vợ chồng và dự định đến cuối năm nay sẽ tổ chức đám cưới.
Trong khoảng hai năm yêu nhau, cô ấy đã ba lần phản bội tôi và cả ba lần đó, cô ấy đều tìm ra những lý do, nào là “Rung động nhất thời”, nào là “Chưa làm chuyện gì đi quá giới hạn”, nào là “ Chỉ là bạn bè xã giao bình thường”… Và cả ba lần đó, tôi đều chấp nhận tha thứ vì thật lòng, tôi vẫn rất yêu cô ấy và mong muốn sẽ được xây dựng hạnh phúc bên nhau.
Thế nhưng, khi tôi đã sẵn sàng tha thứ và gần lấy lại được niềm tin ở người vợ sắp cưới thì mới đây, tôi đã ngã ngửa khi phát hiện ra cô ấy bị bệnh sùi mào gà.
Giấc mơ về đám cưới hạnh phúc của hai đứa sẽ không bao giờ diễn ra nữa? (Ảnh minh họa)
Khi tôi hỏi: “Cô đã lây bệnh này của ai?” thì cô ấy vẫn một mực khăng khăng là vô tội và đổ lỗi cho tôi: “Anh ra ngoài mang bệnh về, sao bây giờ còn hỏi em thế?”. Đến nước này thì tôi không thể nào kiềm chế được sự giận dữ của mình. Tôi nói như quát lên: “Cô tưởng tôi cũng là loại người ăn tạp như cô sao? Từ ngày yêu cô, tôi biết mỗi có cô, chứ đâu có “rung động nhất thời” với người này, rồi lại “say nắng” với kẻ khác? Cô bảo “Chưa quan hệ với ai ngoài tôi”, vậy sao lại có thể mắc được căn bệnh gớm ghiếc này?”.
Video đang HOT
Khi không chịu đựng được nữa, tôi tra hỏi ngay: “Hãy nói đi, cô lây bệnh từ ai? Cô cắm sừng lên đầu tôi từ bao giờ? Tại sao cô lại có thể dễ dãi với tất cả đàn ông như vậy?”… Đến nước này thì cô ấy buộc phải khai tất cả: “Thật ra, em mới lên giường với người ta có một lần và cách đây đúng 3 tuần. Em không hề yêu hay thích họ bởi tất cả tình cảm em đều dành cho anh…”. Lúc đó, tôi đã quát lên: “Yêu tôi mà cô làm thế à? Cách đây hơn 3 tuần, cô còn rửa ảnh hai đứa tình tứ bên nhau bỏ vào bóp để “trói” tôi, vậy mà ba ngày sau, cô đã ngoan ngoãn lên giường với người đàn ông khác. Cô thử hỏi xem có ai chấp nhận được một người vợ hư hỏng như cô không?”.
Cô ấy vẫn khóc nức nở xin lỗi và mong tôi hãy tha thứ để làm lại từ đầu. Nhưng tôi không thể nào bỏ qua được những dối trá và lọc lừa của cô ấy trong suốt thời gian qua. Có thể cô ấy yêu tôi, muốn chung sống với tôi nhưng bản tính trăng hoa, thích của lạ vẫn thường trực chảy trong người cô ấy. Nếu tôi chấp nhận cưới một người vợ hư hỏng như thế về làm vợ thì chắc chắn trong tương lai không xa, sẽ có rất nhiều cái sừng lổn nhổn mọc trên đầu tôi.
Dù rất yêu cô ấy, dù rất tiếc những kỷ niệm hạnh phúc gắn bó suốt hai năm qua, dù phải đối diện với sự tiếc nuối của hai gia đình, bè bạn… nhưng tôi vẫn quyết định chấm dứt mối tình này kể từ khi phát hiện ra căn bệnh sùi mào gà ở cô ấy.
Khi người phụ nữ đã sống bằng bản năng thì đến một lúc nào đó, gặp được “đối tác” phù hợp thì chắc chắn bản năng đó sẽ lại trỗi dậy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã "hại" em đến vô sinh
Vì ham muốn quá cao nên khi em mới phá thai được một tháng, tôi đã ép em "phục vụ" liên tục
Cách đây 3 năm, khi vừa thất bại với mối tình đầu cũng là lúc tôi thi trượt đại học. Tôi đã chấp nhận đi học ở một trường cao đẳng và dự định năm sau sẽ thi lại... nhưng tại đây, tôi đã gặp em, người con gái mang lại cho tôi rất nhiều hạnh phúc và cũng đã cướp đi tất cả niềm tin của tôi trong cuộc sống.
Tôi gặp em khi em vừa mới tan vỡ cuộc tình đầu tiên. Gặp nhau, trò chuyện với nhau, chúng tôi đã nhanh chóng đến với nhau từ khi nào không hay biết. Lúc mới yêu, tôi luôn nghĩ rằng, đến với em chỉ để bù đắp khoảng trống của người con gái trước đã để lại trong tôi... nhưng rồi, thời gian ở bên em, trò chuyện với em, dần dần tôi cũng quên được bóng hình người cũ để toàn tâm toàn ý yêu em. Và tôi quyết định sẽ không thi lại đại học nữa để có nhiều thời gian ở cạnh em hơn.
Yêu nhau được một thời gian, tôi và em đã đi quá giới hạn cho phép của tình yêu. Nhưng sau khi quan hệ xong, tôi mới phát hiện ra em còn con gái nữa. Lúc đầu tôi rất đau khổ và bị ám ảnh bởi những hình ảnh của em và gã đàn ông khác... nhưng rồi vì yêu em, tôi cố gắng bỏ qua tất cả để yêu thương và chăm sóc em nhiều hơn.
Sau này, khi tâm sự với nhau, em đã kể cho tôi nghe tất cả về quá khứ của em... Đó là trong một lần đưa em đi thi đại học, gã trai cháu bác họ của em đã dở trò hãm hiếp em. Em đã rất đau đớn và bị sốc suốt một thời gian dài... Khi nghe được điều bí mật đó, tôi càng thương và yêu em nhiều hơn.
Sau những lần chúng tôi quan hệ không dùng biện pháp tránh thai, em đã mang trong mình giọt máu của tôi. Nhưng vì khi đó chúng tôi đều đang là sinh viên năm thứ nhất, chưa có đủ điều kiện để lập gia đình, nuôi con nên tôi đã khuyên em phá bỏ đứa con của mình.
Sau khi phá thai, em như trở thành một con người khác, sống khép kín và suy sụp tinh thần rất lớn. Tôi đã phải động viên em rất nhiều, cũng như tự dặn lòng mình là sẽ không được làm tổn thương em nữa. Bác sỹ cũng đã dặn dò chúng tôi không nên quan hệ trở lại sớm... bởi như thế sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của em.
Thế nhưng, vì quá ham muốn về chuyện ấy nên chỉ sau một tháng khi em phá thai, chúng tôi lại quan hệ với nhau bình thường và em đã phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp trong một thời gian dài.
Đến một ngày, khi em đang ngủ bên cạnh tôi thì em bị đau bụng dữ dội. Lúc đó, tôi tưởng em bị đau ruột thừa nên đã vội vã đưa em đến bệnh viện cả đêm. Sáng hôm sau, bác sỹ khám cho em và nghi ngờ em có thai ngoài dạ con nên khuyên tôi đưa em lên bệnh viện tuyến trên để khám cho rõ.
Lên bệnh viện tuyến trên, bác sỹ khám và kết luận, em không có thai ngoài dạ con. Khi đó, tôi đã vỡ òa sung sướng vì không phải lo "hậu quả" quá sớm. Rồi tôi nhờ một người bạn đưa em về nghỉ ngơi, còn tôi ở lại nhờ bác sỹ lấy thuốc co em. Thế nhưng, khi lấy thuốc cho em xong, bác sỹ bảo rằng, em bị viêm cổ tử cung và không còn khả năng làm mẹ nữa. Thấy tôi bàng hoàng lo lắng, bác sỹ giải thích thêm, vì em đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp trong một thời gian dài. Hơn nữa, khi mới phá thai chưa được bao lâu thì chúng tôi đã quan hệ lại quá sớm nên mới dẫn tới hậu quả này.
Em đã phải sống khép kín, cô độc trong suốt một thời gian dài (Ảnh minh họa)
Khi nghe bác sỹ vậy, trời đất dường như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi không biết mình phải làm sao nữa? Tôi sinh ra trong một gia đình chỉ có mình tôi là con trai. Nếu tôi lấy em thì tôi sẽ phải nói với bố mẹ như thế nào khi chúng tôi không thể có con? Còn nếu tôi bỏ em lúc này thì có phải là quá tàn nhẫn?
Sau bao ngày suy nghĩ, tôi thấy mình là một gã đàn ông tồi tệ vì đã có những suy nghĩ nhỏ nhen, ích kỷ trong tình yêu. Chính tôi đã cướp đi khả năng làm mẹ của em... vì thế nên tôi tự hứa với bản thân mình sẽ luôn ở cạnh em, chăm sóc và bù đắp cho những nỗi đau tôi gây ra cho em.
Mọi chuyện cứ thế trôi đi, chúng tôi vẫn sống hạnh phúc bên nhau cho đến khi hai đứa chuẩn bị ra trường. Tôi đã tự nhủ rằng, chỉ mấy tháng ngắn ngủi nữa thôi, khi hai đứa tốt nghiệp cao đẳng và xin việc ổn định thì chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới, sẽ cùng nhau chung sống dưới một mái nhà hạnh phúc. Thế nhưng khi em đi thực tập trong một công ty của người thân, em đã quyết định chuyển vào nội thành để tiện cho việc đi làm. Và cũng vì thế nên chúng tôi phải sống xa nhau, không còn nhiều thời gian để được ở bên cạnh nhau như trước nữa.
Thời gian ở xa nhau, hai đứa đều rất bận rộn nên chúng tôi cũng ít liên lạc với nhau hơn. Tôi nghĩ rằng, không nên gọi điện, nhắn tin làm phiền em nhiều, hãy để em được giao lưu với những con người mới để em thấy thoải mái hơn vì em đã phải sống khép kín, cô độc trong suốt một thời gian dài.
Chúng tôi dành thời gian cho nhau mỗi dịp cuối tuần. Khoảng thời gian ít ỏi ấy, chúng tôi lại ở trong vòng tay nhau, trao cho nhau những nụ hôn mãnh liệt, những yêu thương bỏng cháy. Và cả hai đều rất hạnh phúc khi nghĩ đến một đám cưới hạnh phúc trong niềm hân hoan của hai gia đình sắp tới.
Thế nhưng, khi vừa mới thực tập ở nội thành khoảng hai tháng thì em đã bỏ rơi tôi để quay về với người yêu cũ. Em thú nhận rằng, ba năm trước, anh ta đã bỏ rơi em... nhưng bây giờ anh ta quay lại, xin lỗi và mong em tha thứ nên em đã chấp nhận quay lại. Khi nghe được những điều đó từ em, trái tim tôi như nghẹt thở... tôi không dám tin vào những điều mình vừa nghe thấy nữa...
Tại sao em lại có thể thay đổi nhanh chóng như vậy? Sao em lại nỡ phản bội tình yêu của tôi để quay về với gã đàn ông bội bạc ấy? Tại sao em đã cho tôi hy vọng về một mái ấm gia đình hạnh phúc thì giờ đây, em lại đang tâm dập tắt niềm hạnh phúc nhỏ nhoi đó?
Khi tôi cầu xin em quay lại nhưng em vẫn không chấp nhận và quyết định đến với người đó, tôi đã khóc rất nhiều. Rồi tôi bỏ đi thật xa, nhắn cho em những dòng tin nhắn cay độc nhất để có thể phá hoại hạnh phúc của em... nhưng dù tôi có đối xử tệ bạc với em như thế nào thì đáp lại, em vẫn chỉ dành cho tôi sự im lặng.
Tôi đã tự biến mình thành một kẻ xấu xa nhất trong mắt em, còn em, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, em vẫn không bận tâm suy nghĩ, vẫn sống rất hạnh phúc, vui vẻ bên cạnh người đàn ông đó.
Khi viết lên những dòng này, trong tôi đan cài những cảm xúc tiếc nuối, ân hận và tội lỗi. Tôi đã gây ra cho em những nỗi đau không thể nào hàn gắn được, tôi cũng đã làm tổn thương trái tim yếu đuối nơi em... Nhưng em đâu biết được rằng, tôi làm tất cả những điều đó cũng vì tôi quá yêu em mà thôi!
Dù em đang làm tổn thương trái tim tôi... nhưng tôi vẫn luôn mong rằng, đến một ngày nào đó, em sẽ quay về bên tôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã dám sống thật với cảm xúc để yêu 'phi công trẻ' Có lẽ đến hiện tại những ai quen biết tôi cũng thật sự bất ngờ vì tình yêu của tôi - một người con gái được mệnh danh là "lý trí luôn trấn át con tim" lại đặt nơi một cậu sinh viên năm 3, thua tôi 2 tuổi. Ngay lần đầu tiên gặp anh, sau cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết...