Quá tải nghĩa trang, thanh niên lo xa hậu sự
Trong nhiều lĩnh vực Hà Nội yêu cầu xã hội hóa, có cả vấn đề nghĩa trang. Những cái tên mới như Công viên Vĩnh Hằng, Lạc Hồng Viên… dù mới bắt đầu xuất hiện một vài năm gần đây nhưng đã nhanh chóng trở thành những địa chỉ nhiều người quan tâm. Trong số đó, có cả những thanh niên cũng bắt đầu… lo xa tìm chỗ cho việc hậu sự.
“Quy hoạch xôi đỗ!”
Hà Nội hiện có 7 nghĩa trang tập trung và gần như đã lấp đầy từ rất lâu. Những nghĩa trang này phần lớn được xây dựng từ những năm 40- 50 của thế kỷ trước.
Trong 7 nghĩa trang, chỉ có duy nhất nghĩa trang Thanh Tước (Mê Linh – Hà Nội) là có hệ thống xử lý nước rỉ.
Nghĩa trang Thanh Tước đã… hết chỗ và sẽ được đóng cửa vào năm 2012.
Ngoài ra, Hà Nội còn có hàng ngàn nghĩa trang nhỏ lẻ khác nằm ở 29 quận huyện thị xã.
Sau khi Quy hoạch chung nghĩa trang HN được Thủ tướng phê duyệt, viện QHXD được giao lập quy hoạch vùng và trình Thủ tướng phê duyệt vào quý 2/2012.
Theo đánh giá, chưa bao giờ vấn đề quy hoạch nghĩa trang được thực hiện bài bản như lần này. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu đến hết 2012 các nghĩa trang trong nội thành Hà Nội sẽ phải ngừng hung táng để đảm bảo vấn đề môi trường và mỹ quan thành phố.
Tuy nhiên, nghĩa trang nào sẽ phải di dời, nghĩa trang nào sẽ phải đóng cửa và thành công viên sẽ phải nghiên cứu.
Cùng với nghĩa trang Thanh Tước, nghĩa trang Yên Kỳ cũng có chung thực trạng quá tải.
Ông Lê Vinh, Phó Viện trưởng Viện QHXD Hà Nội – đơn vị được giao nhiệm vụ xây dựng quy hoạch vùng nghĩa trang trên địa bàn Thủ đô cho biết: “Trong các khu đô thị, chúng ta khẳng định không thể tồn tại nghĩa trang, đặc biệt là nghĩa trang hung táng vì nó không đảm bảo vấn đề mỹ quan môi trường. Tuy nhiên, di chuyển ngay, đóng ngay cũng phải có lộ trình”.
Theo Quy hoạch chung đến năm 2030, Hà Nội sẽ cải tạo và xây mới, mở rộng thêm 14 nghĩa trang tập trung, trong đó quy mô nhất là nghĩa trang Yên Kỳ 2 nằm tại huyện Ba Vì với 150ha – 383ha.
Dự kiến, sẽ có 6 nghĩa trang đóng cửa cải táng và hung táng trong vòng 2 năm tới, gồm các nghĩa trang: Mai Dịch 1 (Quận cầu Giấy: 5,5ha); Mai dịch 2 (huyện Thạch Thất): 57 – 200ha; Vạn Phúc (Hà Đông): 5ha; Xuân Đỉnh (Từ Liêm): 5,5ha; Thanh Tước (Mê Linh): 14ha; Minh Phú (Sóc Sơn): 60 – 130ha; Thụy Lâm (Đông Anh): 8ha.
Theo yêu cầu quy hoạch, mỗi huyện thị ngoại thành sẽ phải dành quỹ đất cho ít nhất một nghĩa trang quy mô lớn.
Tất cả các nghĩa trang cũ, quy mô nhỏ, phân tán, tự phát sẽ di chuyển đến nghĩa trang tập trung.
Nhà sử học Dương Trung Quốc nhận xét: quy hoạch nghĩa trang của Thủ đô Hà Nội cơ bản là tự phát và ở dạng “xôi đỗ”, không theo quy củ và không có bài bản.
Video đang HOT
Cũng chính vì sự tự phát đó, khi quy hoạch chung Thủ đô được lập, rất nhiều nghĩa trang nhân dân, nghĩa trang tự phát này đều nằm trong diện di dời vì nằm trong quy hoạch chung, có dự án đi qua.
Đó là thực tế khách quan không thể không tránh khỏi.
“Tôi đi công tác nhiều ở nước ngoài, tôi thấy nghĩa trang của họ thực sự là những công viên. Đấy không chỉ là nơi yên nghỉ chỉ dành cho những người đã chết, nó còn là không gian công cộng cho cả người sống đến thư giãn. Điều đó còn có ý nghĩa quan trọng trong sự gắn kết giữa người sống và những người đã mất” – sử gia Dương Trung Quốc nói.
Hà Nội sẽ có 32 nhà tang lễ vào năm 2020
Cách đây không lâu, Hội đồng Nhân dân thành phố Hà Nội đã ra Nghị quyết về quy hoạch nghĩa trang, nhà hỏa táng, nhà tang lễ thành phố Hà Nội đến năm 2030, định hướng đến năm 2050.
Theo quy hoạch nghĩa trang, nhà hỏa táng, nhà tang lễ thành phố Hà Nội đến năm 2030, định hướng đến năm 2050, Hà Nội xác định đến năm 2020, toàn thành phố có 32 nhà tang lễ, đến năm 2030 là 38 nhà tang lễ và đến năm 2050 là 44.
Trong quy hoạch chung đến năm 2030, tầm nhìn 2050, Hà Nội sẽ có 32 nhà tang lễ và nhiều nghĩa trang tập trung được mở rộng và xây mới.
Thành phố sẽ quy hoạch mở rộng các nghĩa trang Thanh Tước, Vĩnh Hằng, Yên Kỳ. Ở khu vực phía Bắc, sẽ xây mới các nghĩa trang thuộc huyện Đông Anh, với diện tích 20 ha, các nghĩa trang ở Minh Phú – Sóc Sơn, diện tích 100 ha để phục vụ nhu cầu của nhân dân các khu đô thị huyện Đông Anh, Sóc Sơn…
Trong khi đó, Khu đô thị Mê Linh sẽ sử dụng nghĩa trang Thanh Tước. Khu vực phía Đông xây mới nghĩa trang Trung Màu diện tích 53 ha phục vụ các khu đô thị Long Biên, Gia Lâm.
Khu vực phía Nam xây dựng nghĩa trang xã Chuyên Mỹ (huyện Phú Xuyên) diện tích 21 ha. Khu vực phía Tây xây dựng nghĩa trang tại xã Trần Phú (huyện Chương Mỹ) diện tích 22 ha; nghĩa trang Mai Dịch 2 tại huyện Thạch Thất diện tích 100 ha.
Ngoài ra, một số nghĩa trang tập trung khác cũng sẽ được mở rộng hoặc xây mới, gồm có: Nghĩa trang Văn Điển – Thanh Trì 18,3ha; Yên Kỳ 1: 38,4ha; Yên Kỳ 2 (150- 383ha); Vĩnh Hằng – Ba Vì (18,3ha); Trung Sơn Trầm – Sơn Tây: 14ha; Sài Đồng – Gia Lâm: 0,6ha; Lệ Chi – Gia Lâm: 22 – 68ha.
Lạc Hồng Viên (Kỳ Sơn, Hòa Bình) – một trong những dự án công viên nghĩa trang được Hà Nội kề gọi xã hội hóa.
Hà Nội cũng sẽ từng bước đóng cửa các nghĩa trang hiện có đã hết khả năng khai thác. Những nghĩa trang nằm trong diện đóng cửa hầu hết vì lý do, sau một thời gian rất dài kể từ khi có mặt, những nghĩa trang này đến thời điểm hiện tại đều đã quá tải, gây ô nhiễm môi trường và ảnh hưởng xấu đến mỹ quan đô thị.
Sau hơn 50 năm hoạt động, nghĩa trang Văn Điển với diện tích 18 ha đã dừng tiếp nhận các trường hợp hung táng sau khi đã quá tải và gây ô nhiễm môi trường nặng nề.
Ông Hoàng Thành Thái – Trưởng Ban phục vụ tang lễ thành phố (thuộc Sở Lao động – Thương binh & Xã hội Hà Nội) cho biết, sau khi đóng cửa nghĩa trang Văn Điển, nay đến lượt 2 nghĩa trang Yên Kỳ (cũ), Thanh Tước cũng bắt đầu quá tải.
Nghĩa trang Thanh Tước gần hết chỗ địa táng, còn nghĩa Yên Kỳ (cũ) chỉ còn đủ năng lực tiếp nhận trong khoảng hơn chục tháng nữa.
Bên cạnh đó, các nghĩa trang mới sẽ được đầu tư đang gặp vướng mắc khâu mặt bằng và chưa thể đưa vào sử dụng như: Sóc Sơn, Yên Kỳ mở rộng…
Trong khi đó, tại các nghĩa trang tự phát ở Hà Nội cũng rất khó để mua được chỗ dù phải trải qua nhiều khâu trung gian, “cò đất” hoặc mượn chỗ nhưng chi phí cũng 50-90 triệu một ngôi.
Thực tế này đã phản ánh một thực trạng chung của nghĩa trang tại Thủ đô: chật chội, quá tải, quy hoạch lộn xộn, giá đắt đỏ, dịch vụ không có và… có thể bị di dời bất kỳ lúc nào.
Nỗi lo lắng về chuyện hậu sự không còn là “chuyện riêng” của mỗi gia đình, nó là vấn đề chung được quan tâm của toàn xã hội.
Vì thế, trong nhiều lĩnh vực Hà Nội yêu cầu xã hội hóa, có cả vấn đề nghĩa trang. Những cái tên mới như Công viên Vĩnh Hằng, Lạc Hồng Viên… dù mới bắt đầu xuất hiện một vài năm gần đây nhưng đã nhanh chóng trở thành những địa chỉ nhiều người quan tâm.
Trong số đó, có cả những người trẻ cũng bắt đầu… lo xa tìm chỗ cho việc hậu sự.
Theo 24h
Nghĩa trang hẹp, sốt sắng lo chỗ hậu sự
Chị Nguyễn Thị Hà, giáo viên một trường mầm non tư thục ban đầu đã hoảng hốt khi hỏi nựng bé Mai đang học lớp chồi xem "nhà con ở đâu?". Bé gái hồn nhiên: "nhà con gần nghĩa trang...". Đến khi hỏi mẹ của cháu, chị mới biết, bé Mai nói thật...
Khu dân cư "vây" nghĩa trang
Những người dân tổ 46 phường Quan Hoa, Cầu Giấy (Hà Nội) đã quá quen thuộc với khu nghĩa địa còn sót lại ở giữa khu dân cư: khu nghĩa địa rộng chừng vài trăm m2, với khoảng vài trăm ngôi mộ.
Nghĩa trang hình tam giác, hai "cạnh" của "tam giác" ấy là con đường nhỏ xíu chỉ đi lọt một chiếc xe máy dẫn vào hàng trăm nhà dân cao chót vót mở... mặt tiền quay ra hướng nghĩa trang.
Cạnh còn lại của nghĩa trang "áp lưng" vào một dãy nhà khác, cũng cao chọc trời, với nhiều ô cửa sổ... mở bung.
Khu nhà dân chen chúc, "quây kín" nghĩa trang ở tổ 46 phường Quan Hoa, quận Cầu Giấy, Hà Nội.
Đấy là "một góc" nghĩa địa còn sót lại của dân làng Quan Hoa cũ. Trước, khi làng chưa lên phố, khu nghĩa địa nằm ở rìa làng, tiếp giáp với đoạn sông Tô Lịch (hướng đường Bưởi) và một con kênh nhỏ chạy song song với đường Nguyễn Khánh Toàn bây giờ.
Chừng năm 2000, cả khu đất rộng liền kề với nghĩa địa còn khá hoang vu, chỉ có vài khu nhà trọ xập xệ dựng tạm bợ cho sinh viên ngoại tỉnh thuê trọ, hay khu đóng than tổ ong, tập kết vật liệu xây dựng, gạch cát sỏi... của vài tư thương nhỏ lẻ.
Làng lên phố. Sông Tô được kè cứng hóa. Con đường Nguyễn Khánh Toàn kẻ mộ đường thẳng từ bảo tàng Dân tộc học vuông góc với đường Bưởi đã làm "thay da đổi thịt" toàn bộ khu đất có nghĩa trang.
Từ chỗ hoang vu ít người qua lại, đám sinh viên thuê trọ khi đó đi chơi tối về muộn, nhìn thấy ánh đom đóm lập lòe trên bụi tre và những khoảng tối sâu hun hút, chỉ thiếu nước mềm nhũn người vì sợ..., đất quanh nghĩa trang được người ngoại tỉnh tìm về mua.
Chỉ vài năm, khu đất gò bãi của làng Quan Hoa xưa trở thành khu dân cư sầm uất. Nghĩa địa của làng, theo chủ trương cấm chôn cất, mai táng mới..., vì thế mà cứ ngày càng co cụm lại. Không ai bảo ai, nhà dân thi nhau lấn chiếm, khiến cả khu nghĩa trang dường như bị "dồn" về một góc, thành... hình tam giác như ngày nay.
Con đường bé tý tẹo chỉ vừa một chiếc xe máy loằng ngoằng qua những khu mộ, khu dân cư và khu mộ "sống" xen kẽ, không có tường quây để "khu biệt" cõi âm với cõi dương, chứ chưa nói đến có một chiếc cổng tử tế để ra vào nghĩa trang.
Thân nhân, mà hầu hết là người làng Quan Hoa cũ, có ra thắp hương cho người khuất trong các dịp giỗ chạp, thắp bó nhang trên mộ cả trăm nhà dân xung quanh đều được... ngửi.
Sự lộn xộn, chen chúc tới mức xô bồ ấy đã thành "chuyện muôn năm cũ". Hỏi, người dân sống xung quanh có sợ không, họ đều thành thật: "Rất sợ, nhất là những đêm khuya khoắt có việc đi sớm về muộn. Nhưng, phải "chung sống với mồ mả", vì chẳng biết khi nào mới có chủ trương di dời phần sót lại của nghĩa trang làng ra những nghĩa trang tập thể đã được quận, Thành phố quy hoạch?!
Các cụ nghỉ hưu... sốt sắng lo tìm chỗ hậu sự
Trong tâm linh của người phương Đông, chuyện chết chóc, hậu sự... là một trong những điều tối kỵ, luôn được né tránh kể cả trong suy nghĩ.
Gia đình có người thân mất, lúc đó thân nhân mới lo đến chuyện mua áo quan, tìm chỗ mai táng, hung táng hay địa tang..., coi như sự đã rồi. Thế nhưng, trong muôn vàn nỗi lo của người dân thành phố, giờ đây có thêm mối lo tìm nơi... hậu sự.
Ông Nguyễn Văn B (cán bộ hưu trí phường M.D) nguyên là lãnh đạo của một xí nghiệp mới nghỉ hưu được hai năm nay. Khi mới nghỉ hưu, ông B. lên chương trình cho mình để tận hưởng cuộc sống sau mấy chục năm lao động, cống hiến.
Thời gian dành cho bạn bè cũng nhiều hơn, những cuộc mạn đàm bên ấm trà, ván cờ tướng không cần lo lúc nào tàn cuộc... Thế nhưng, cuộc sống tao nhã ấy không giữ được lâu.
Hội phụ lão, hội cựu chiến binh, mặt trận tổ quốc phường... - nơi tập hợp, quy tụ các cụ ông, cụ bà đều ở tuổi thất thập, trong một ngày... đẹp trời gửi đến các hội viên của mình thông báo của một đơn vị đầu tư kinh doanh... nghĩa trang, họ gọi một cách "mềm mại", đó là "kinh doanh bất động sản dành cho người cõi âm".
Nhận được thư mời, không riêng ông B, hầu hết bạn bè của ông đều lấy làm giận giữ, vì khác gì đấy là... điềm xấu. Các ông vẫn còn đang phây phây, đang chung sống đầm ấm với gia đình, con cháu, làm sao phải nghĩ đến chuyện... hậu sự.
Nghĩ là nghĩ thế, nhưng ông vẫn đến "nghe xem nó thế nào". Trong bài thuyết trình của một cán bộ, có phần nói về thực trạng của các nghĩa trang trong nội đô: nghĩa trang nào đóng cửa, nghĩa trang nào quá tải, chủ trương quy hoạch nghĩa trang của thành phố...
Toàn những chuyện "sát sườn" nhà nào cũng phải đến, nhưng từ trước đến nay, nhà nào cũng... né tránh.
Có cả một sử gia nổi tiếng cũng đến tham dự, và sử gia này thẳng thắn cho biết, chính ông cũng đang là khách hàng của chủ dự án đó, ông cũng tự mình mua trước cho mình một... khu mộ đôi trên mạn Hòa Bình.
Sau buổi hội thảo một cách tình cờ đó, câu chuyện về hậu sự không còn là "điều tế nhị" mà ai cũng né tránh nữa. Ông B. rành mạch bàn bạc với vợ con, gia đình... về chuyện rất nghiêm túc đó.
Ông tìm hiểu thông tin trên mạng, theo dõi thời sự về vấn đề quy hoạch nghĩa trang của Hà Nội, chính bản thân ông cũng rất nhiều lần đi... tham quan để trực tiếp mắt thấy tai nghe những mô hình như Công viên Vĩnh Hằng, Lạc Hồng Viên... - "nơi về" mà không ai là ngoại lệ...
Theo 24h
"Xếp hàng" chờ mua đất lo hậu sự ở Thủ đô "Bố tôi là thế hệ chủ nhiệm HTX đầu tiên nên mới được ưu tiên có một suất "để dành" cho cụ bà, chứ thế hệ chúng tôi thì xếp hàng dài cũng chưa đến lượt..." - ông Đặng Văn Cảnh thành thật khi nói về... chuyện lo hậu sự của người già trong gia đình. "Nếu chồng lên nhau, thì may ra...