Quá nghe lời mẹ, chồng đối xử tệ bạc đối với vợ con
Có lần anh biết mười mươi là chuyện do mẹ chồng bày ra nhưng không dám bênh tôi trước mặt mẹ.
Tôi và anh cưới nhau được hơn ba năm. Trước khi về làm dâu, mẹ chồng đã chẳng thích tôi, nhưng lúc đó cũng vì đứa con mà tôi mang trong bụng nên anh và gia đình mới chấp nhận.
Bố anh đi nước ngoài kiếm sống từ khi anh còn nhỏ, thiếu tình thương của cha, cũng như một mình mẹ anh nuôi nấng cho đến khi trưởng thành nên chồng tôi rất nghe lời mẹ. Dù chúng tôi lấy nhau cũng đã một thời gian nhưng anh vẫn răm rắp nghe lời mẹ, mẹ anh nói cái gì anh cũng làm theo, thậm chí cả việc đối xử tệ bạc với vợ con mình.
Từ ngày về làm dâu, lúc nào mẹ chồng cũng nói tôi là loại con gái không ra gì, cố tình ăn cơm trước kẻng, làm “to bụng” để lấy con trai bà, bà nói tôi vô dụng không làm gì nên hồn cả. Nhiều lúc tôi thấy uất ức, tủi thân mà chẳng thể làm được gì.
Đã vậy, khi dọn về sống chung thì tôi mới thấy rõ được sự nhu nhược, hèn nhát của chồng mình, ngay cả đến việc bảo vệ vợ con anh cũng không làm được, đã thế anh suốt ngày nghe lời mẹ anh đối xử với mẹ con tôi chẳng ra gì. Tiền lương của anh, mỗi tháng chỉ đưa cho tôi được vài triệu đồng để trang trải cuộc sống gia đình, còn lại anh giữ tiêu pha và đưa cho mẹ anh cất giữ. Một tay tôi phải lo toan mọi việc từ bếp núc, nhà cửa, con cái, lại còn phải cật lực làm việc để lo cho 4 miệng ăn trong nhà.
Tôi là con dâu bà có thể đối xử không tốt cũng là điều đương nhiên, nhưng ngay cả đến cháu nội mình bà cũng chẳng hề thương yêu gì. Lúc biết tôi sinh con gái, mẹ chồng tôi đã tỏ thái độ không thích, bởi bà muốn có cháu trai để nối dõi. Thế nên khi tôi sinh con, mẹ chồng rất ít khi chăm sóc hay bế bồng gì cháu, mọi việc đều một tay mẹ đẻ tôi lo hết.
Những ngày tôi ở cữ khi sinh con, khi có mặt mẹ đẻ tôi thì không sao, khi chỉ còn hai mẹ con ở nhà, nếu tôi không dậy nấu cơm thì bà cũng lờ đi không nấu mà để tôi nhịn đói. Chưa đầy một tháng sau sinh tôi đã phải tự giặt quần áo, tắm rửa, rồi lo bếp núc cơm nước trong nhà.
Ảnh minh họa: DNS.
Đã hơn ba năm sau khi lấy chồng, tôi đã phải chịu bao tủi nhục vì mẹ chồng quá hà khắc, bà luôn soi mói, xỉ vả và trách mắng tôi vô cớ. Lần nọ, mẹ chồng chửi mắng tôi chỉ vì tiền nong chi tiêu trong nhà, bà bảo tôi keo kiệt, bủn xỉn (nhưng trên thực tế số tiền lương chồng đưa không được bao nhiêu cùng với số lương hàng tháng của mình, tôi phải đảm bảo đủ chi tiêu trong nhà), quá bực và ấm ức, tôi lên tiếng cãi lại bà, nói là cãi lại nhưng tôi chỉ nói lý lẽ để bà hiểu.
Video đang HOT
Nhưng đúng lúc đó chồng tôi vừa về, mẹ chồng tôi đã bắt đầu làm um lên rồi khóc lóc, bảo tôi chửi mắng bà thế này thế kia, chồng tôi chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng thấy mẹ tôi nói như vậy thì đã ngay lập tức cho tôi một cái tát như trời giáng. Anh còn nói tôi là đồ mất nét, đối xử với mẹ chồng không ra gì.
Lúc đó, tôi thực sự không biết làm gì, chỉ biết khóc một mình, sao mẹ chồng tôi lại có thể làm như vậy với tôi? Còn chồng tôi nữa, sao anh còn nghe hết chuyện đã vội nghe lời mẹ anh như vậy? Từ lần đó trở đi, chồng tôi càng ngày càng trở nên vũ phu và nhu nhược, chỉ cần mẹ anh tỏ ý không hài lòng vì bất cứ chuyện gì thì ngày hôm đó những trận mưa đòn, những lời chửi rủa sẽ liên tiếp dội vào đầu hai mẹ con tôi. Anh chưa một lần để cho tôi giải thích câu nào về mọi chuyện. Thậm chí có lần anh biết mười mươi là chuyện do mẹ chồng bày ra nhưng anh không dám bênh tôi trước mặt mẹ.
Cũng vì quá thương con và nghĩ mẹ chồng đã ở vậy bao nhiêu năm trời để nuôi nấng, chăm sóc chồng tôi nên người một mình nên bà mới ích kỷ như vậy. Vả lại bà đã già nên tôi chẳng muốn đôi co bởi nói cho cùng bà cũng được chẳng còn sống được bao nhiêu nữa, nhưng dù tôi có nín nhịn và chịu đựng đến đâu thì mẹ chồng tôi vẫn vậy, có khi bà còn quá quắt hơn.
Và đến bây giờ đây tôi đang muốn được giải thoát cho bản thân mình trước người đàn ông nhu nhược, tàn bạo với chính vợ con của mình, và chỉ có như vậy mới giúp cho con gái tôi có cái nhìn tươi sáng hơn về cuộc sống tương lai. Liệu tôi suy nghĩ như vậy có quá bi quan? Tôi còn cách nào khác để thoát ra khỏi tình trạng hiện nay? Hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...