Quá mệt mỏi với ông chồng đầu gấu
Nhiều khi mong anh chóng vào tù để còn chóng được ra với mẹ con tôi, chứ cứ thế này phấp phỏng đến già người.
ảnh minh họa
Chồng tôi cũng có người gọi là xã hội đen, nhưng cá nhân tôi thấy gọi anh ấy là đầu gấu thì có lẽ hợp hơn. Tôi cũng không biết tại sao mình lại khờ dại lấy một người chồng như thế? Lúc ấy tất cả những gì tôi thấy là ở bên anh ấy thực sự an toàn, bởi vì không ai có thể bắt nạt được tôi. Khi đó tôi cũng trẻ và nông nổi như chị Thanh vậy, một đứa con gái ham vui thích bề nổi, chỉ thấy chẳng ai dám động vào mình là oai lắm mà không lường trước bao nhiêu khó khăn.
Anh ấy làm nghề bảo kê nhà hàng. Tiền thì nhiều thật đấy nhưng mà thẳng thắn rằng nhà hàng nó có thể nào nó mới cần bảo kê, chứ đàng hoàng tử tế thì họ chỉ cần bảo vệ thôi, chẳng ai bỏ nhiều tiền thế để thuê chồng tôi với mấy tay anh chị đầy hình xăm đó cả. Lúc nào tôi cũng nơm nớp, cái nhà hàng đó mà đổ thì thế nào chồng tôi cũng chết theo.
Video đang HOT
Hôm nào anh cũng về khuya lắm, toàn thức đêm ngủ ngày, thì nhà hàng nó thế mình cũng phải theo thôi. Có hôm, tôi đang giấc thấy chồng vào giường dựng vợ dậy nhờ sát trùng và băng vết thương. Lần đầu thấy thế tôi hoảng lắm, xót xa nữa, vừa băng cho chồng vừa khóc tu tux in anh đừng đi làm nữa. Chồng tôi bảo bấy nhiêu đó nhằm nhò gì, anh từng phải vào viện nằm cả tháng cơ, từ hồi còn chưa gặp tôi, thế mà cũng có sao đâu. Trong nhà giờ lúc nào cũng sẵn bông băng thuốc đỏ, cồn i ốt, tôi băng bó thạo như một y ta chuyên nghiệp vậy.
Người anh ấy thì toàn vết xăm trổ, tôi nhìn còn thấy hãi nữa là người ngoài. Mấy lần ỉ ôi xin chồng đi tẩy mà anh ấy làm mặt lạnh luôn. Bảo anh kiếm ăn một phần nhờ cái hình xăm ấy, giờ tẩy đi thì ai người ta thuê nữa. Tôi chẳng biết đường nào mà nói. Lần ấy, cơ quan tôi có cuộc họp đột xuất cuối tuần, nhờ anh đi họp phụ huynh cho con. Sau buổi ấy, cô giáo nhẹ nhàng với con tôi cực kỳ. Có đề xuất chuyển chỗ ngồi hay gì cô đồng ý hết, ban đầu tôi cũng không để tâm lắm sự thay đổi ấy, chỉ nghĩ đứa học trò nào cũng được đối xử vậy. Và mất chị phụ huynh khác nhiều khi gặp đón con thì không còn vồn vã nưa. Con gái tôi khoe chẳng bạn nào dám bắt nạt nó nữa, vì mẹ chúng dặn là không được trêu chọc tôi.
Đi làm ở cơ quan, tôi làm từ hồi trước khi lấy chồng, chứ có khi lấy anh rồi biết gia đình như thế tôi chẳng xin được việc làm nữa. Bao nhiêu năm, dù hoàn thành công việc khá tốt nhưng không bao giờ tôi nghĩ đến chuyện được cất nhắc vì sự phức tạp của hoàn cảnh mình. Tôi không dám đòi hỏi, chỉ đôi khi cũng thấy buồn thấy tủi, và thấy đồng nghiệp không tôn trọng mình lắm thì buồn mà thôi. Lúc nghỉ ngơi mọi người kể chuyện gia đình, tôi chỉ lặng thinh. Mọi người buôn về vụ án này khác, người này bị bắt người kia bị vào tù mà tôi cảm thấy như họ đang nhắm vào mình, cảm thấy buồn vô hạn.
Tôi biết cái tương lai tôi một mình nuôi con gần như là chắc chắn, vì anh sẽ không chịu từ bỏ. Nhiều khi mong anh chóng vào tù để còn chóng được ra với mẹ con tôi, chứ cứ thế này phấp phỏng đến già người.
Theo Afamily
Trái tim không còn yêu
Tình mình giờ như một áng mây trôi, không vội vã cũng chẳng hững hờ.
Đôi lúc em vẫn tự hỏi chính mình rằng thứ tình cảm giữa em và anh là gì? Không đủ nhớ để gọi là yêu, không đủ quên mà thành xa lạ. Em chới với giữa khoảng mênh mông mà không biết định nghĩa nó là gì? Em không dám gọi tên anh bằng hai tiếng người tình. Nhưng cũng không đủ can đảm để gật đầu chào anh như người... tình cũ.
Em và anh, thật gần mà xa xôi, không đam mê mãnh liệt nhưng cũng chẳng ơ hờ. Có một chút gì chống chếnh, mờ hồ, có một chút gì rất tình và có một chút gì rất đau...
Cuộc đời thật trớ trêu khi đặt chúng ta vào mớ hỗn đoạn của cảm xúc này. Chúng ta đứng giữa cái danh giới của yêu và chia ly. Trái tim không còn đập những nhịp nồng cháy yêu thương nhưng cũng không can đảm buông tay. Biết là cố níu giữ sẽ thêm đau, sẽ thêm ngột ngạt nhưng vẫn níu giữ dù mệt nhoài. Bản thân em và anh đều hoang mang và ngờ vực chính mình khi không biết nên gọi tình cảm giữa chúng ta là gì.
Chúng mình vẫn tốt với nhau, vẫn tới khi đối phương cần nhưng cả hai cùng biết cảm xúc trong lòng mình không nhiều. Anh vẫn là một người đàn ông tử tế với em mọi lúc nhưng sự tử tế đó không giống như của một người đàn ông đang yêu si mê. Anh làm vì trách nhiệm, vì tình nghĩa, vì một cái gì đó là gọi là yêu thương chứ không phải là tình yêu. Còn em đón nhận mọi điều trong trạng thái cố tin rằng đó là tình yêu. Em không muốn thừa nhận mình không hề yêu nhau nhiều như mình nghĩ. Khoảng cách giữa hai đứa như một bức tường vô hình mà không ai dám đạp đổ. Em và anh sợ đối phương bị tổn thương nên cố tiếp tục tình cảm này dù khi ấy cả hai cùng thấy mệt mỏi.
Tình yêu ơ hờ này là bước đệm để mình không đau đớn khi tình yêu này vút bay (Ảnh minh họa)
Em đã từng rất hạnh phúc khi gặp và yêu anh. Khi ấy có lẽ anh cũng cùng chung một cảm giác. Nhưng đâu phải ai đến với nhau trong đời rồi cũng ở lại mãi. Không phải cuộc tình nào cũng tan vỡ theo cách có một người phản bội hay có kẻ thứ ba xen vào. Nó chỉ là đến như cơn gió nhẹ chiều thu và ra đi cũng nhẹ nhàng như thế... Không ai phụ bạc, không ai thay lòng đổi dạ chỉ là trái tim không còn yêu nữa mà thôi. Đó chính là bi kịch lớn nhất vì cảm xúc không bị đẩy đến tận cùng. Nếu người ta đau đến tận cùng vì bị phản bội thì người ta sẽ có dũng khí để từ bỏ. Nhưng mọi thứ cứ diễn ra thật đều đều, thế nên mới không ai dám nói lời chia tay dù biết rằng tình yêu đã không còn...
Em và anh vẫn đang tiếp tục giữ một tình yêu ơ hờ... Hai đứa biết tình cảm của mình như đang đựng trong một chiếc ly thủy tinh. Nó mong manh và dễ vỡ... Rồi sẽ đến một ngày, không phải tại anh, cũng không phải tại em, tự bản thân nó sẽ vỡ vụn vì những thứ tình cảm đựng trong đó quá đầy và khiến nó không còn giữ được nữa. Đó sẽ là ngày hai chúng mình quên nhau, gọi nhau bằng hai tiếng tình cũ...
Tình mình giờ như một áng mây trôi, không vội vã cũng chẳng hững hờ. Vậy thì cứ để nó trôi theo một cách tự nhiên nhất. Cho tới khi nào "điều ấy" xảy ra. Lúc đó hãy đón nhận mọi điều thật nhẹ nhàng anh nhé. Hãy coi như những tháng ngày giữ tình yêu ơ hờ này là bước đệm để mình không đau đớn khi tình yêu này vút bay.
Theo VNE
Đàn ông phải giảm hứng thú tình dục để làm cha tốt Một nghiên cứu cho thấy nam giới càng thực hiện nghĩa vụ làm cha tốt bao nhiêu thì ham hoạt động tình dục của họ giảm bấy nhiêu. Lee Gettler, một nhà nghiên cứu của Đại học Notre Dame tại Mỹ, theo dõi cuộc sống và nồng độ hormone của 433 nam giới trẻ trên một số đảo của Philippines. Ông nhận thấy...