Quá khứ đã ngủ yên

Theo dõi VGT trên

Đã rời xa rồi, đã đ.ánh mất rồi, có chăng người ta chỉ thấy luyến tiếc một chút khi một thứ gì đó của mình rơi vào tay người khác.

Đến một lúc nào đó cô cũng phải đưa ra câu trả lời cho mình. Tiếng loa thông báo máy bay sắp khởi hành, anh đảo mắt một lần nữa rồi bần thần quay lưng về phía cánh cổng. Tin nhắn cô gửi đến: “Em có đến! Nhưng không phải để giữ anh ấy lại. Em để quá khứ ngủ yên rồi. Giống như một lần tạm biệt sau cùng, anh không trách em chứ?”. Anh cười, quay người lại phía sau, cô đứng ngay bức tường bên cạnh anh. Cô cũng nở nụ cười, nụ cười lâu rồi anh không thấy.

Cô bắc ghế kê lại vài chậu hoa trên kệ, tưới thêm vài giọt nước cho chậu hoa vừa nở. Ngoài kia trời vẫn lất phất những hạt mưa, vài hạt thôi nhưng đủ làm cho người ta thấy lạnh. Cửa hàng cô nằm ngay cạnh góc ngã tư, đủ nổi bật với những giàn hoa leo bên của sổ. Việc kinh doanh khá tốt, những gian hàng hoa tươi, những chậu cây kiểng nhỏ, những hạt giống hoa được cô cập nhật thường xuyên với đủ loại.

Kéo lại tấm rèm bên cửa sổ, dọn lại vài thứ, ngoài kia đèn đường đã lên hiu hắt, ánh đèn phả vào trong mặt đường động nước ánh lên một màu vàng lấp lánh. Cô nán lại cửa hàng vài phút, đợi mưa tạnh hẳn.

Một người bước vào cửa hàng, giọng chậm rãi:

- Xin lỗi, tôi muốn mua hoa, còn bán không chị?

Cô gấp lại một nếp bên góc sách, ngước lên nhìn, một người thanh niên trẻ, trạc t.uổi 27, mặc sơ mi trắng, đeo kính cận. Cô đứng dậy, bước ra khỏi quầy:

- Anh muốn mua hoa gì?

- Tôi không biết? – Anh vừa nói vừa cười, đưa tay chỉnh lại cái kính. Mái tóc anh rối lên vì những hạt mưa đọng lại.

- Em giúp gì được cho anh?

Anh đưa mắt ngước nhìn một lượt khắp các kệ hàng, rồi dừng lại nơi những chậu cây màu tím li ti đặt bên cạnh cửa sổ:

- Tôi muốn xem hoa đó! – Anh chỉ tay về phía trước

- Đây là hoa dạ yến thảo, cây thân mềm, cây cho hoa liên tục hết đợt này đến đợt khác. Cây dễ trồng, chỉ cần anh chịu khó tưới nước nếu không hoa dễ tàn lắm…

- Vậy nếu tưới nhiều quá cây có tàn không? – Anh cười.

Anh xem đi xem lại chậu hoa, cuối cùng cũng chọn được chậu hoa màu tím và một ít hạt giống hoa dạ yến thảo.

- Anh cứ gieo hạt, chịu khó chăm sóc, đảm bảo khi cây ra hoa anh sẽ thích. Có gì không hiểu anh cứ ghé qua cửa hàng, em tư vấn giúp cho.

- Ừ, anh cảm ơn!

Tạm biệt vị khách cuối cùng trong ngày, cơn mưa ngoài kia cũng tạnh hẳn. Cô đi dọc ven con đường quen thuộc, đường về nhà len lỏi ánh đèn vàng hiu hắt. Cô cho tay vào trong túi áo khoác dầy cộm, đôi giày bệt lấm tấm những vết nước mưa vẫn còn đọng lại. Từ cửa hàng về nhà cách nhau khoảng 1km, ngày nào cô cũng đi bộ trên con đường đó.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 1

Nếu những chiều mưa như thế ngày nào Khánh cũng qua đón cô, nếu có khách anh sẽ ngồi thật lâu bên mái hiên trước cửa hiệu đợi rồi giúp cô kê lại vài chậu cây, dọn dẹp lại cửa hàng. Anh lại cho xe chở cô đi lang thang đâu đó, có khi tấp vào một quán bên đường gọi hai tô hủ tíu gõ. Những lúc như thế anh lại hay cằn nhằn:

- Em cứ ăn thế này người ta lại cười anh, bảo anh không lo được cho bạn gái mình bữa ăn đàng hoàng nữa.

- Em sẽ bảo với người ta tại em thích. – Cô cười rồi hít hà cái làn khói thơm nóng len lỏi trong cái không khí se se lạnh.

Những lúc như thế anh lại hay xoa đầu cô, kèm theo nụ cười hạnh phúc.

Thấm thoắt cũng hai năm ngày anh rời xa cô.

Cô dừng lại dưới gốc cây bên đường, thân cây cao to, vươn những tán lá xoà kín vỉa hè. Cái vết cứa ngày xưa giờ vẫn còn hằn nơi thân cây, chỉ có điều nó hơi mờ đi, chỉ còn thấy một hình vẽ trái tim được khắc cẩn thận. Ngày đó anh có khắc tên cô và tên anh ở giữa, giờ dòng chữ ấy phai màu. Anh nói cây này lớn lên bao nhiêu thì tình cảm của anh và cô cũng lớn lên bấy nhiêu.

Cô đưa tay lau vội giọt nước mắt vừa lăn dài nơi khoé mắt. Nỗi nhớ cứ ùa về rõ nét.

Chàng trai hôm trước ghé lại cửa hàng khi cô đang nằm vùi trên bàn, quyển sách úp ngược che đi gương mặt nhợt nhạt. Cô ngẩng đầu lên, đưa tay vuốt lại mái tóc, ho sục sùi vài tiếng.

- Anh muốn hỏi em gì hả?

Anh đưa mắt nhìn cô ngạc nhiên:

- Sao em biết?

- Thì hôm trước em có nói khi nào có gì thắc mắc anh ghé lại đây em chỉ mà!

- Mỗi ngày em tiếp bao nhiêu người khách tại đây?

- Hôm nào ít thì 10 hoặc nhiều hơn thì trên khoảng 20 người. Anh hỏi làm gì? – Cô nhìn anh nhíu mài khó hiểu.

- À không, anh đang khen trí nhớ em tốt đấy, mười ngày rồi mà còn nhớ anh!

- À, ra vậy! – Cô cười, cơn ho càng lúc càng nhiều.

- Em bệnh à?

- Em cảm mấy hôm rồi. Hạt giống của anh sao rồi, lên đều không?

- Em không nhắc anh cũng quên mất, sao anh thấy nó cứ kì kì.

- Là thế nào anh?

- Sao nó cứ vươn lên xanh tốt thế không biết, làm anh ngại c.hết được. Lần đầu tiên trồng mà đã như vậy rồi.. – Anh phá lên cười, xoá tan sự ngại ngùng vốn có.

- Anh vui tính thật. Làm em cứ tưởng anh làm nó c.hết hết rồi chứ.

- Anh định hỏi em về cách bón phân, anh sẽ làm chậu hoa rực rỡ cho em xem.

Anh đưa mắt về phía cô, khi thấy cô đưa hai tay lên áp vào trán

- Em không sao chứ? – Anh cuống cuồng đưa tay đỡ cô tựa vào ghế rồi rót cốc nước để sẵn trên bàn đưa cô

- Sao em không nghĩ ngơi, bệnh như thế này sao bán được? Không lo cho mình gì hết vậy?

Cô nhìn anh, một chút bối rối, một chút ngượng ngùng giấu nơi khoé mắt. Những câu nói của anh làm cô nhớ đến Khánh, cũng cái dáng vẻ này, quen thuộc lắm. Cô không cho phép mình để trí tưởng tượng bay xa không kiểm soát được. Nhanh thôi cô trấn an lại mình

- Em ổn mà!

Cô đưa anh vài túi phân bón, không quên ghi kĩ liều lượng và cách bón vào một mẫu giấy nhỏ. Anh tần ngần mãi, định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 2

Cửa hàng dạo này buôn bán khá tốt, cô thường xuyên đóng cửa muộn. Anh hay ghé lại quán, thỉnh thoảng mua đến một ít thức ăn rồi ngồi thật lâu bên cửa sổ ngắm những chậu hoa li ti vừa nở. Thỉnh thoảng anh hay nói với cô vài câu gì đó, chủ yếu là gợi ý cho cửa hàng thêm nhiều ý tưởng:

- Em có thể treo thêm vài cái chuông gió nhỏ bên cửa sổ, anh thấy nó hay đấy!

Lúc thì lại:

- Hay em thử lắp thêm vài dây đèn màu, buổi tối sẽ đẹp lắm đấy!

Những lúc như thế cô chỉ cười, không phủ nhận rằng nó hay chỉ là cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều những chuyện như thế.

Cô hay giữ thói quen nhìn anh từ xa, anh thích ngồi bên cửa sổ, đưa tay di di những cánh hoa bé tí. Gương mặt anh buồn, ánh mắt nhìn xa xăm. Anh có gì đó giống Khánh đến lạ, cả cái cách nói chuyện, hay cái sở thích mặc sơ mi trắng. Cô giấu cái cảm xúc mơ hồ đó, không cho phép mình nghĩ đến. Họ khác nhau, rõ ràng khác nhau!

Căn hộ anh chuyển đến cách cửa hàng của cô một đoạn đường ngắn. Cô tỉa giúp anh lại những chậu hoa bên ban công. Anh pha cho cô ly cà phê rồi kéo chiếc ghế dài ngồi bên cạnh. Đưa tay chống cằm, anh hỏi:

- Em giúp anh chuyện này được không?

- Chuyện gì anh?

- Mỗi ngày giúp anh cắt tỉa hoa, mỗi sáng tưới nước, công việc phải dài hạn và suốt đời nhé!

- Anh định ở đây thật à?

- Ừ, anh muốn ở lại Việt Nam, giờ bắt anh qua Mỹ anh không quen! Tháng sau ba mẹ và anh trai anh về chắc ở lại Việt Nam một thời gian mình tính chuyện kết hôn nhé!

Cô nhấp ngụm cà phê, đưa mắt nhìn ra xa, một chút cảm giác len lỏi, mơ hồ và khó hiểu. Cô không biết mình có yêu anh không, một thời gian dài anh bên cạnh cô, thời gian đủ để cô tin rằng anh yêu cô chân thật. Nhưng cái cảm xúc ấy nhiều khi cô bị lầm tưởng rằng mình đang ở bên Khánh.

Hai năm để cô học cách quên một người bằng cách trốn chạy những kí ức ngày xưa, những cảm xúc ấy nhiều khi bóp nghẹn tâm trí cô. Những cảm xúc ấy nhiều khi cứ ngỡ đã ngủ yên nhưng lại ùa về trong tiềm thức. Đôi khi anh hay bắt gặp những lúc cô ngồi thẩn thờ khi những chiều mưa buông xuống. Những lúc như thế anh chỉ ngồi im lặng nhìn cô, có khi anh giấu ánh mắt buồn sâu thẫm.

Anh đưa tay quơ trước mặt, chặng dòng suy nghĩ của cô:

- Em sao vậy?

- Anh cho em thời gian suy nghĩ đi!

- Ừ, anh đợi!

Anh không nói gì, đan hai tay chặt vào nhau, ngã lưng ra ghế, đôi mắt khép hờ mệt mỏi!

Anh ghé qua cửa hàng, giúp cô dọn dẹp vài thứ và đóng cửa sớm.

- Em đừng quá căng thẳng, ba mẹ anh dễ lắm, cô gái hiền ngoan, dịu dàng như em mẹ anh càng thích hơn. – Anh xoa đầu cô trấn an khi thấy gương mặt cô lộ rõ nét bối rối.

Cô thay bộ đồ, thắt lại cái bím tóc, thoa thêm một chút son môi. Anh gật đầu ra vẻ đồng ý.

Nhà hàng sang trọng, cách bày trí khá lạ mắt, vài chị tiếp tân cuối đầu lịch sự chào khách. Cô khoác tay anh, anh siết chặt bàn tay đang run lên của cô:

- Không sao đâu em! – Anh trấn an

- Anh thấy em thế này ổn không?

- Được rồi, em lúc nào mà không dễ thương!

Cô cười, thấy lòng ấm lại.

Anh phục vụ đưa anh và cô đến bàn tiệc được đặt sẵn, tầng 3 nhà hàng khá vắng khách, đa số phục vụ cho những vị khách quen.

Cô cúi đầu chào lịch sự, rồi mọi thứ như suy sụp khi một ánh mắt quen thuộc nhìn về phía cô. Cô lặng người, bấu c.hặt t.ay anh hơn. Đôi mắt ấy vẫn nhìn rồi quay sang hướng khác.

Suốt cả buổi ăn cô không nói gì nhiều, mọi thứ cứ như trò đùa của số phận. Ngày Khánh nói lời chia tay, cô đã cố gắng níu kéo, rồi anh cũng quyết tâm ra đi. Khánh nói anh sẽ không về lại, nhưng cũng không thể mang cô đi theo. Vì một lý do nào đó, rằng anh không yêu cô, anh rũ bỏ cô. Cô không hận nhưng cũng đau, đau suốt một thời gian dài.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 3

Cô ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn những cánh hoa đang vươn mình đón gió, thỉnh thoảng cô vẫn cho mình bỏ lỏng suy nghĩ bay xa một chút. Anh bước vào đưa tay bịt mắt cô từ phía sau. Cô gỡ tay ra, hằn hộc:

- Em mệt rồi, anh đừng đùa nữa!

- Em sao vậy, mấy hôm nay cứ thấy em hay nóng giận vô cớ với anh lắm?

Cô quay vào trong, giấu đôi mắt ngấn nước.

- Em lại nhớ à? – Anh hỏi giọng chậm rãi, kèm theo một chút u buồn. – Anh không biết người đó làm gì mà làm em yêu đến vậy, rõ ràng họ không cần em, họ bỏ em đi. Hà cớ gì em lại tự giày vò mình, tự làm đau mình! Chẳng lẽ thời gian qua anh không giúp em quên được một chút nào sao?

- Anh chưa bao giờ hỏi em về người đó?

- Ừ, tại anh không muốn nhắc lại, mọi chuyện đã là quá khứ, anh muốn em quên!

- Nếu người đó trở về anh có sợ mất em không? – Cô vừa hỏi, vừa đưa tay lau vội giọt nước mắt lăn dài.

- Anh sợ, nhưng anh tin em!

Anh ôm cô vào lòng, xoa nhẹ bờ vai mỏng manh để mặc cho cảm xúc trong cô vỡ oà.

- Ngoan đi em, rồi mọi thứ sẽ ổn thôi!

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 4

Ánh đèn vẫn hắt lên bên cửa sổ, vài hạt mưa đua nhau rơi xuống. Cô đưa tay với lấy cái áo khoác choàng vào người, kéo cái mủ trùm kín đầu. Mưa lớn dần, làn mưa lẫn vào ánh đèn bên đường tạo nên một cảnh đêm mờ ảo. Cô chen người qua những con đường quen thuộc, nép sát vào các mái hiên bên đường để tránh những hạt mưa b.ắn vào người. Dù sao cũng ướt, cái lạnh phà vào người mỗi lúc một nhiều hơn.
Cô thấy Khánh đứng từ xa, ngay gốc cây ngày trước, anh dầm mình thật lâu, cái áo ướt đẫm dính bệt vào người. Ngay cái vị trí cô thường đứng, thỉnh thoảng anh đưa tay chạm vào vết khắc trên cây, thật lâu rồi chìm vào tĩnh lặng.

Anh đưa mắt nhìn về phía xa, nhận ra cô trong làn mưa mờ ảo. Cô chạy đi, như thể trốn chạy chính cảm xúc của mình. Những giọt nước mắt kia lẫn vào màn mưa mặn đắng.

- Em có thể tránh né anh, nhưng cảm xúc trong em làm sao trốn tránh được? Hãy đối diện với nó đi em à! – Khánh ghì tay cô thật mạnh như sợ cô vùn chạy.

- Anh để em quên đi có được không? Em đã quên anh được rồi mà!

- Em nói dối! – Anh siết tay cô mạnh hơn, nhìn cô bằng ánh mắt đau khổ.

Cô im lặng, để mặc cho những giọt nước mắt lăn dài. Bên kia đường có một người dõi theo nhìn về một hướng, giấu những giọt nước mắt lưng tròng. Ngoài kia mưa vẫn rơi!

Anh tránh ghé lại cửa hàng, cô cũng vùi mình vào công việc, thỉnh thoảng cũng nhớ anh, nhưng rồi lại thôi, cô không gọi cũng không gặp.

Mùa mưa cũng đi qua từ bao giờ, cây cũng bắt đầu thay mùa lá mới. Thỉnh thoảng cô tựa mình bên cửa sổ, phun vài hạt nước tưới những chậu hoa vừa nở. Đoá dạ yến thảo cũng nở rực cả khung cửa. Cô lại nhớ cái dáng vẻ ngày đầu tiên gặp anh, cảm xúc mơ hồ, nụ cười của anh vẫn rạng ngời như vậy.

Ngày gặp Khánh bên con đường hôm ấy, Khánh có nhắc về anh, về cuộc gặp gỡ mà do chính tay anh sắp đặt. Cô nhớ đâu đó câu nói của Khánh: “Nếu được chọn một lần nữa, anh không dại khờ rời xa em”.

Đã rời xa rồi, đã đ.ánh mất rồi, có chăng người ta chỉ thấy luyến tiếc một chút khi một thứ gì đó của mình rơi vào tay người khác. Chỉ là cô không phải là món đồ chơi để người ta có quyền nhường qua nhường lại. Và cô cũng sợ khi phải đối diện với anh, với Khánh ngay trong chính căn nhà đó, nên cô trốn tránh, tạm thời thôi, cô nghĩ vậy. Vì đến một lúc nào đó cô cũng phải đưa ra câu trả lời cho mình.

Cô gặp anh trong một buổi chiều bên khuôn viên gần căn hộ nơi anh ở. Anh ngồi ở cái ghế đá bên hàng cây dương rủ. Đôi mắt mơ màng, vẻ mặt buồn ẩn sau đôi mắt sâu mệt mỏi. Vẫn cái phong cách quen thuộc, sơ mi trắng, quần âu. Anh nhìn cô từ xa, như cái kiểu lâu rồi không gặp, ánh mắt ấy chứa đựng cả ngàn nỗi nhớ thương da diết. Cô lặng lẽ ngồi bên cạnh, đưa tay gỡ giúp anh vài chiếc lá rơi trên tóc. Anh im lặng rất lâu, đến khi nắng chiều buông dần qua kẽ lá:

- Nếu là người khác anh đã không đau như thế! Sao lại phải là anh trai anh? – Anh nói từng câu khó nhọc

- Sao anh lại phải cố gắng sắp đặt cho em và anh ấy gặp nhau? Để làm gì? Anh đang muốn giúp em đấy à?

- Anh không muốn, chưa bao giờ anh muốn mất em cả! Nhưng anh liệu có thể làm được gì khác khi cứ thấy em ở bên anh mà luôn đau khổ. Chẳng phải là em vẫn còn rất yêu anh ấy sao?

Cô còn yêu Khánh không? Ngay cả chính cô cũng không biết trả lời câu hỏi này thế nào. Cô im lặng trước câu hỏi ấy, để rồi khi mọi cảm xúc chùn xuống, cô nhận ra rằng tim mình đau. Anh khóc, lần đầu tiên cô thấy anh khóc. Cô chỉ biết cắn chặt môi mình để giấu những tiếng nấc thật sâu vào trong.

- Tuần sau anh ấy đi, nếu em cảm thấy mình không thể quên thì có thể giữ anh ấy lại. Anh ấy sẽ rất vui nếu em đến. – Anh buông câu nói rồi nhanh chống quay lưng đi, bỏ lại cô với không gian tĩnh lặng.

Quá khứ đã ngủ yên - Hình 5

Ngày thứ nhất…

Ngày thứ hai…

Ngày thứ ba…

Cô khoanh vết mực đỏ trên tờ lịch để bàn, mai Khánh đi!

Anh gọi cho cô, vẫn giọng nói buồn buồn:

- Em có ở cửa hàng không? Em đang ở đâu?

- Em ra ngoài có chút việc! – Cô nói rồi cúp máy.

Sân bay đông nghẹt người, anh đứng ở cổng, nói vài câu gì đó với cha mẹ và anh trai. Anh thấy Khánh có nhìn xung quanh, tìm kiếm gì đó, có lẽ đợi cô. Chắc cô sẽ đến, cuộc điện thoại đó anh đủ hiểu. Anh ngồi im lặng thật lâu bên hàng ghế chờ ở sân bay. Dòng người vẫn hối hả, có người đi, có người về.

Vài cuộc chia tay đầy lưu luyến, vài cuộc hội ngộ đong đầy hạnh phúc. Tiếng loa thông báo máy bay sắp khởi hành, Khánh đảo mắt một lần nữa rồi bần thần quay lưng về phía cánh cổng.

Tin nhắn cô gửi đến: “Em có đến! Nhưng không phải để giữ anh ấy lại. Em để quá khứ ngủ yên rồi. Giống như một lần tạm biệt sau cùng, anh không trách em chứ?”

Anh cười, quay người lại phía sau, cô đứng ngay bức tường bên cạnh anh. Cô cũng nở nụ cười, nụ cười lâu rồi anh không thấy.

Theo blogradio.vn

Chúng ta còn lại gì sau mùa yêu đã cũ?

Những người trẻ t.uổi thường mặc định rằng thời gian sẽ làm họ quên đi mọi chuyện đau buồn. Nhưng hóa ra những thứ họ càng cố quên lại càng đau.

Vì rằng chẳng có nỗi đau nào mất đi vĩnh viễn, nó chỉ tạm thời lắng lại, tạm thời dịu đi theo tháng năm dài đằng đẵng. Để đến một lúc nào đấy ngoảnh đầu nhìn lại thấy lòng mình vững vàng hơn, tim thôi nhói lên vì những nỗi niềm xưa cũ. Lúc ấy, có lẽ chúng ta đã trưởng thành thêm đôi chút.

Chúng ta còn lại gì sau mùa yêu đã cũ? - Hình 1

Có những ngày đông tàn trên góc phố nhỏ thân quen, mình tôi lầm lũi giữa dòng người hối hả. Trong tiềm thức vẫn cố tìm kiếm một bàn tay cùng hơi ấm thân thuộc. Người chẳng qua là một giấc mộng đẹp mà tôi chưa khi nào muốn tỉnh giấc.

Chúng ta còn lại gì sau mùa yêu đã cũ? Khi nỗi nhớ chìm trong thinh lặng, tôi và anh chẳng ai chờ đợi ai giữa chốn đông người. Có khi là những dòng chảy của kí ức cũ thoáng qua tôi, chạm vào khe khẽ rồi từng chút một xé toạc ra cả một khoảng rộng chuỗi sự việc, tưởng chừng như không liên quan, nhưng hóa ra nó gắn kết nhau, thay phiên nhau thầm thì vào tai tôi.

Này, tôi còn ở đó không? Ngày dần tàn trên những vệt nắng héo hon. Là thế giới cô đơn, là những phút chạnh lòng. Đừng lạc thêm giây phút nào, đừng làm gối ướt nữa, đừng ở mãi nơi đó một mình, buồn lắm có biết không? Tại sao cười, tại sao cố hòa nhã với mọi thứ xung quanh, tại sao cố gắng thực hiện những điều bản thân không thích, tại sao phải chấp nhận, sao phải chịu đựng trong câm lặng... thật sự thật sự không thể gượng gánh một mình nữa sao.

Này tôi, có nghe tôi nói nữa không. Tôi không biết nữa rồi.

Người cũ... Chỉ là mảng kí ức đã lâu thôi không chạm vào. Với tôi người cũ hay chuyện cũ giờ đây là những chuyện không còn quan trọng nữa. Bởi lẽ cũng có một thời dành biết bao đêm dài mà khóc trong câm lặng. Ai sẽ hiểu và đón nhận nó ngoài bản thân tôi.

Anh buồn không khi chúng mình rời xa nhau? Đó là câu hỏi tôi luôn tự vấn lòng mình về những tháng ngày đôi ta thôi chung bước. Và cho đến hôm nay khi tình cờ nhìn thấy anh trên góc phố quen, tôi mới vỡ lẽ mình thật là ngốc với những câu hỏi như thế. Anh, người đàn ông tôi từng thương yêu rất nhiều, người đã để lại trong tôi một vùng kí ức quá đỗi ngọt ngào nhưng cũng không kém phần đớn đau. Con người ấy giờ đây không còn thuộc về tôi nữa rồi. Anh vô tư nắm tay cô ấy, trao cô ấy nụ cười đã từng là của riêng tôi. Trong phút chốc chân tôi như hóa đá, cổ họng nghẹn đắng, mọi thứ xung quanh chợt chìm trong im lặng. Tôi đưa tay với lấy một điểm tựa để có thể giúp tôi trụ vững trong phút giây mà tôi tưởng chừng như trái tim mình đang vụn vỡ. Anh chẳng thể nào hiểu được cái cảm giác của một người con gái dành cả thanh xuân để thương một ai quá lâu, tin một ai quá nhiều, cho đến khi họ nghĩ họ có thể làm bất cứ điều gì vì kẻ mình thương, rồi thì đi tới đâu?

Cô gái ấy, đã xuất hiện từ khi nào? Đã ngự trị nơi trái tim anh bao lâu? Có phải vì cô ta mà anh đành lòng buông bỏ tôi giữa Sài Gòn hối hả? Bao nhiêu câu hỏi ùa về, cào xé tâm hồn tôi. Phố chênh vênh, phố rộng lớn, phố ôm trọn nỗi buồn của tôi vào lòng mà than thở, thì thầm những điều chỉ riêng tôi hiểu được. Tôi vẫn là đứa ngốc nghếch, vẫn chờ đợi khoảnh khắc anh nhận ra rằng trên thế gian này anh thật sự cần có tôi bên cạnh. Tôi vẫn tưởng khi chia tay nhau rồi, người ta sẽ luyến tiếc, sẽ buồn, sẽ nhớ thương tôi, nhưng hóa ra tất cả là do tôi tự huyễn hoặc.

Chúng ta còn lại gì sau mùa yêu đã cũ? - Hình 2

Tôi gọi tên anh trong một chiều nắng nhạt, để rồi hụt hẫng trên đường tình vỡ đôi. Cô gái ấy có quan tâm anh như tôi đã từng, có vì anh mà cố gắng làm những điều bản thân không thích.

Có những thói quen tôi tự tạo cho mình mặc dù không giúp ích gì nhiều cho cuộc sống tẻ nhạt của tôi nhưng ít ra nó giúp tôi quên anh. Tôi bắt đầu lao vào công việc mới một cách điên cuồng, tự tạo cho mình vài ba mối quan hệ cũ mà theo tôi nó đủ để lấp đi khoảng trống mang tên anh.

Những người trẻ t.uổi thường mặc định rằng thời gian sẽ làm họ quên đi mọi chuyện đau buồn. Nhưng hóa ra những thứ họ càng cố quên lại càng đau. Vì rằng chẳng có nỗi đau nào mất đi vĩnh viễn, nó chỉ tạm thời lắng lại, tạm thời dịu đi theo tháng năm dài đằng đẵng. Để đến một lúc nào đấy ngoảnh đầu nhìn lại thấy lòng mình vững vàng hơn, tim thôi nhói lên vì những nỗi niềm xưa cũ. Lúc ấy, có lẽ chúng ta đã trưởng thành thêm đôi chút. Và tôi tập cách chấp nhận , chấp nhận anh rời xa tôi giữa mùa yêu đang độ cuồng nhiệt, giữa giấc mơ hồng tôi ấp ủ riêng tôi. Tôi buông bỏ để lòng thôi chờ đợi, để đón chờ một vùng trời bình yên.

Tôi vẫn xem chuyện đôi mình như một nhân duyên đã lỡ, thôi níu giữ để lòng được an yên. Bởi lẽ trên đời này nhân duyên chẳng phải chuyện cưỡng cầu. Nhớ về anh như một phần t.uổi trẻ. Tôi chẳng thể trách anh về những điều đã qua, là vì tôi hiểu rằng chính bản thân tôi đã tự đ.ánh đổi để nhận lấy phút giây yên bình. Không ai trong chúng ta thật sự hoàn hảo, có thể tôi không đủ dịu dàng để giữ anh cận kề hay lòng anh vốn dĩ đã lặng rồi những cảm xúc dạt dào như thuở mới yêu. Tôi tạm gói gọn lại và gọi đó là nhân duyên, mà duyên thì chóng cạn nên thôi cầu chúc người tìm bến bờ yên vui.

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Chồng đòi lấy 5 tỷ mua nhà cho nhân tình, tôi vẫn vui vẻ đồng ý nhưng kèm theo điều kiện khiến anh 'khóc thét'
18:28:25 01/07/2024
Biết tôi không phải con ruột nhưng bố vẫn giấu giếm cho vợ, 27 năm sau bí mật bị phanh phui vì một hành động của mẹ
08:43:57 03/07/2024
Vừa ly hôn, tôi nhận ra mình mắc sai lầm nghiêm trọng nhưng không thể cứu vãn
23:27:16 01/07/2024
Chồng mất nhưng đêm nào cũng có người đàn ông lạ mò lên giường, tôi run cầm cập cho đến khi thấy gương mặt của người đàn ông này
10:45:24 02/07/2024
Sếp nhờ đến nhà lấy tài liệu, vừa đến cửa tôi c.hết sững khi thấy con sếp y đúc con mình, biết được sự thật phía sau mà ngã ngửa
16:30:40 02/07/2024
Bỏ vợ mới sinh ở bệnh viện, chồng chạy vội về nhà để cùng ả nhân tình có những phút giây mặn nồng, nào ngờ gặp phải tình huống trớ trêu
10:56:46 02/07/2024
Về nhà bạn trai, tôi và anh uống thêm vài ly rồi đưa nhau đi ngủ, ai ngờ nửa đêm tôi lại nghe được tiếng thì thầm ám muội cùng bóng 2 người trên ghế sofa
16:02:33 02/07/2024
Sang nhà bạn lánh nạn sau trận cãi vã với chồng, nửa đêm tôi 'hồn vía lên mây' khi nghe tiếng anh đang nói lời âu yếm ở gian phòng bên cạnh
18:09:08 01/07/2024

Tin đang nóng

Midu lần đầu lên tiếng về giai đoạn "sóng gió" khi công khai lấy chồng thiếu gia
12:37:48 03/07/2024
Lan truyền 6 cái tên bị loại của Anh Trai Say Hi, có cả sao nam hot nhất show khiến netizen bùng nổ tranh cãi!
10:03:02 03/07/2024
Hot: Rosé (BLACKPINK) - Cha Eun Woo lộ bằng chứng nghi hẹn hò bí mật suốt 4 năm
11:17:21 03/07/2024
Trạm cứu hộ trái tim trước thềm tập cuối: An Nhiên được "tẩy trắng" nhưng chưa gây phẫn nộ bằng thái độ của Ngân Hà
09:23:25 03/07/2024
Thực hư thông tin bạn trai Khánh Vân là chồng cũ ca sĩ đình đám Vbiz
14:06:38 03/07/2024
Thấy cô gái trẻ ngồi cạnh gọi video call cho chồng còn nũng nịu 'chồng ơi', tôi tá hỏa nghi nghe được giọng nói từ điện thoại vọng ra
12:13:25 03/07/2024
Bảo Anh vỡ oà khi con gái biết nói từ đầu tiên
11:20:02 03/07/2024
Tôi gần 70 t.uổi còn phải đi xét nghiệm AND thằng cháu đích tôn, nhận kết quả về sốc nặng nhưng vẫn không bằng câu trả lời của bố nó
09:30:04 03/07/2024

Tin mới nhất

Vô tình mở điện thoại của vợ ra xem, tôi 'đứng hình' khi phát hiện chuyện động trời giữa anh trai và vợ, hóa ra bấy lâu nay tôi đã bị lừa...

12:04:16 03/07/2024
Vợ tôi là một người dịu dàng, ngoan ngoãn lại có học thức cao. Tôi rất hay khoe vợ mình cùng đồng nghiệp, mỗi lần xong công việc trên công ty sớm tôi lại mời đồng nghiệp về nhà.

Anh trai qua đời chị dâu không rơi một giọt nước mắt, vậy mà cứ đến khi màn đêm buông xuống chị lại lén ra ngoài làm việc tày trời này

11:57:46 03/07/2024
Nghe tiếng tôi gọi trong đêm, chị dâu giật mình ngẩn người lên, khi tôi ôm chị vào lòng chị bật lên khóc nức nở. Anh trai qua đời chị dâu không rơi một giọt nước mắt.

Bồ nhí của chồng hí hửng báo tin có thai, buông giọng đòi danh phận, tôi hẹn gặp rồi đưa một bức ảnh khiến cô ta tức nghẹn

11:49:28 03/07/2024
Tôi cũng là người vợ hiểu chuyện, khéo léo nên được gia đình chồng tin tưởng. Nhưng đến khi tôi sinh con thứ hai thì mái ấm nhỏ dần đổ vỡ.

Nghi chồng ngoại tình, tôi bí mật theo điều tra và cái kết đẻ con bên lề đường, chồng hối hả chạy vào viện rồi cả hai nhìn nhau xấu hổ

11:41:51 03/07/2024
Nghi chồng ngoại tình, tôi bí mật theo điều tra, nhưng tôi không tìm được bằng chứng, điện thoại của anh chẳng có gì, đồ đạc cũng không có dấu vết có người thứ ba.

Tôi lạnh sống lưng, tái mặt khi nhìn thấy trong lịch sử tìm kiếm của bạn gái xuất hiện dòng chữ này

11:33:31 03/07/2024
Tôi nghe hết những lời giải thích của em mà người run lên lẩy bẩy, không ngờ người yêu ngoan hiền của mình lại tìm kiếm những thứ này trên mạng.

Tôi nghe tiếng cô giúp việc khóc càng lớn, hành động của bố chồng ngay sau đó còn làm tôi suýt ngất vì sốc

11:27:43 03/07/2024
Tôi mới sinh con, mẹ chồng lại không thường xuyên ở nhà giúp tôi trông con nên chồng tôi quyết định thuê người giúp việc. Tôi lấy chồng đã một năm.

Nửa đêm thấy người đàn ông lạ nằm trong chăn, tôi hét lên thất thanh, rồi xách túi về nhà mẹ đẻ ngay trong đêm

11:22:31 03/07/2024
Thời gian gần đây, chồng tôi thường phải đi công tác, còn tôi thì đi làm về khá muộn. Cả hai vợ chồng đều bận rộn k.iếm t.iền. Chồng tôi bảo cố gắng một thời gian rồi cả hai sẽ có nhiều thời gian dành cho nhau hơn.

Dù vợ đáp ứng đầy đủ nhưng chồng vẫn có sở thích quái lạ này trước khi gần gũi, tôi phải làm sao đây?

11:13:22 03/07/2024
Một lần máy tính tôi bị hư, chưa sửa kịp nên đành lấy máy tính của chồng làm việc tạm. Tôi tò mò mở ra xem thử thì đa số là những tin nhắn của các trang web đen .

Thấy tin nhắn chồng rủ bồ đi nhà nghỉ, tôi uất ức chạy ra khỏi nhà, nào ngờ chạm mặt anh hàng xóm, còn có 1 đêm bất ngờ cùng anh

11:04:16 03/07/2024
Tôi lén xem điện thoại của chồng thì biết được anh đang trò chuyện với một người phụ nữ lạ trên mạng. Hóa ra anh lên ứng dụng hẹn hò, tìm bạn tình khi bản thân đã có gia đình!

Nửa đêm lọ mọ về nhà thấy một 'quý bà' sang chảnh đang đứng trước cửa, tôi nép vào gần đó theo dõi thì c.hết điếng khi thấy người đàn ông này bước tới

10:58:01 03/07/2024
Khi thấy người đàn ông này đến đón mà tôi há hốc mồm kinh ngạc, giờ tôi nó nên nói tin này cho cả nhà biết hay không đây? Tôi và chồng ở riêng, không sống cùng gia đình chồng.

Giữa trưa đột ngột về nhà, thấy vợ lấm lét ra mở cửa, tôi âm thầm điều tra thì điếng người khi phát hiện sự thật động trời về cô con gái nhỏ

10:49:47 03/07/2024
Từ khi con gái của tôi chào đời thì tôi đã nghe nhiều người nói con bé chẳng có mấy phần giống tôi. Họ nói con gái tôi có làn da ngăm, trong khi vợ chồng tôi đều da dẻ trắng trẻo.

Đêm tân hôn đang hồ hởi mong chờ phút giây mặn nồng, nào ngờ vừa lại gần em tôi sốc điếng khi thấy thứ này trên bụng vợ mình

10:43:17 03/07/2024
Tôi quá bất ngờ nên chỉ im lặng. Tôi yêu vợ là thật nhưng tôi vẫn có cảm giác bị cô ấy lừa. Dù tôi và vợ yêu nhau 2 năm rồi mới kết hôn nhưng trước đêm tân hôn, tôi chưa từng chạm vào người cô ấy.

Có thể bạn quan tâm

Thông điệp Tarot ngày 3/7/2024 cho 12 cung hoàng đạo: Song Tử bốc lá The Wheel of Fortune, Bọ Cạp bốc lá Five of Pentacles

Trắc nghiệm

15:22:46 03/07/2024
Khám phá những thông điệp từ những lá bài Tarot tới 12 Cung Hoàng Đạo trong ngày 3/7/2024 nhé.Cùng xem tử vi ngày mới nhấtBạch Dương (21/3 - 19/4)Kim Ngưu (20/4 - 20/5)Song T

Huyền bí động Nàng Tiên - Na Rỳ (Bắc Kạn)

Du lịch

15:20:14 03/07/2024
Từ Thủ đô Hà Nội ngược Quốc lộ 3 tới địa phận Thác Giềng (thị xã Bắc Kạn) rồi rẽ phải, băng qua dải đèo Áng Toòng quanh co uốn lượn, du khách sẽ đến với huyện vùng cao Na Rỳ của tỉnh Bắc Kạn.

Người đàn ông bắt được 'quái vật' dưới biển, ngay cả những ngư dân giàu kinh nghiệm cũng không biết đây là con gì

Lạ vui

15:19:54 03/07/2024
Đại dương luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu và bí ẩn, nơi sinh sống của vô số loài sinh vật mà con người chưa khám phá hết.

Hà Nội: Phát hiện camera giấu kín trong ổ điện nhà vệ sinh

Tin nổi bật

15:19:25 03/07/2024
Hai cô gái thuê một nhà trọ ở phường Nghĩa Đô (quận Cầu Giấy, Hà Nội) bất ngờ phát hiện camera được giấu kín trong ổ điện hướng thẳng vào khu vực nhà vệ sinh.

Nữ diễn viên công khai thông tin chiếm sóng MXH sau 7 năm người cũ đột ngột qua đời

Sao châu á

15:19:15 03/07/2024
Sáng 3/7, tờ The Fact đưa tin nữ diễn viên Hàn Quốc Lee Yoo Young vừa chiếm sóng mạng xã hội xứ kim chi sau khi bất ngờ tuyên bố kết hôn và chuẩn bị lên chức mẹ.

Cảnh báo La Nina làm trầm trọng hơn mùa bão ở Nam Mỹ

Thế giới

15:17:58 03/07/2024
Tại khu vực Mỹ Latinh, cả La Nina và El Nino đều đã ảnh hưởng đến hoạt động trồng trọt và sản lượng thu hoạch lúa mì, gạo và ngô, gây tổn hại các nền kinh tế khu vực.

Bom tấn ngôn tình đứng top 1 toàn cầu: Thống trị 85 quốc gia, cặp chính lệch nhau 20 t.uổi vẫn bùng nổ chemistry

Phim âu mỹ

15:08:02 03/07/2024
Cụ thể, theo số liệu từ Flix Patrol, bộ phim của nam thần Zac Efron và minh tinh Nicole Kidman hiện đứng đầu tại 85 quốc gia và vùng lãnh thổ.

Truyền cảm hứng bảo vệ môi trường qua thời trang tái chế

Thời trang

14:49:02 03/07/2024
Trong dịp tuyên truyền hưởng ứng Ngày môi trường thế giới (5/6) mới đây, bộ sưu tập "Màu của sự sống" do chị Kim Liên (ở phường Thạch Linh, thành phố Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh) đã gây ấn tượng với nhiều người tham dự.