Quá khứ ấy của vợ tôi không biết là đáng thương hay đáng trách?
Hôm đó về, tôi cứ nghĩ mãi, cuối cùng sau một thời gian vợ thú nhận với tôi mọi chuyện.
Vợ chồng tôi mới cưới nhau cách đây 5 tháng. Vợ chưa bầu bí gì, cô ấy còn trẻ, bảo muốn kế hoạch chừng 1 năm mới sinh. Tôi thấy cũng không ảnh hưởng gì nên đồng ý, đằng nào hai đứa cũng còn trẻ, có thời gian son rỗi cho nhau nhiều hơn cũng tốt.
Tôi làm trong công ty xây dựng, công việc tốt, thu nhập ổn, điều kiện kinh tế không phải lo lắng gì. Vợ tôi đang dạy trong trường mầm non tư thục.
Vợ quê ở xa, cô ấy lên Hà Nội học cao đẳng xong ở lại làm việc. Chúng tôi quen nhau hơn một năm thì cưới. Vợ là người hiền lành, xinh đẹp, nhu mì, đúng mẫu phụ nữ mà tôi thích.
Ở công ty tôi làm, thỉnh thoảng có tổ chức liên hoan, mọi người hay dẫn vợ hoặc chồng đi cùng. Tôi cũng tiện thể muốn ra mắt vợ với công ty luôn.
Ngày hôm đó, vợ tôi trang điểm rất xinh, mặc một chiếc váy nổi bật. Nhìn vợ, tôi biết chắc cô ấy sẽ nổi bật nhất công ty rồi.
Quả thật hôm đó đến, ai nhìn thấy vợ tôi cũng phải trầm trồ, vì hôm cưới chỉ gặp qua chứ không nhìn kỹ mặt. Lúc ngồi cạnh sếp uống rượu,. tôi thấy sếp cứ nhìn vợ tôi, cuối cùng ông ghé tai tôi hỏi: “Vợ chú ngày xưa học trường X đúng không, anh nhìn quen quá”. Tôi gật đầu, bảo sao anh biết, anh quen vợ em trước à. Sếp chẳng nói gì, bảo ngày xưa biết sơ sơ thôi, tình cờ thôi. Tôi còn nhiều thắc mắc nhưng không dám hỏi.
Video đang HOT
Sau hôm đó về, tôi thấy thái độ của vợ lạ lắm, cô ấy có điều gì giữ trong lòng mà không nói ra, cứ băn khoăn, có lúc còn giật mình, lo sợ. Tôi hỏi vợ chẳng nói chẳng năng gì.
Tôi thấy vợ có nhiều điều mờ ám, nhất là điện thoại. Cô ấy cứ giữ khư khư cả ngày. Thỉnh thoảng lại thấy tin nhắn, cuộc gọi. Mới đầu tôi nghĩ hay cô ấy có người khác, nhưng sau này thấy không phải, cô ấy không đi đâu, ít khi gặp gỡ, hơn nữa tôi cảm nhận rất rõ tình cảm vợ dành cho gia đình, sao có thể?
Cho đến hôm đó, cô ấy vào nhà tắm, tôi đang cầm điện thoại của vợ thì thấy phần chat có tin nhắn. Tôi mở ra đọc thì chết điếng, cô ấy đang nhắn tin với sếp của tôi.
Vợ tắm xong, tôi hỏi cô ấy, biết không thể chối được, cô ấy thú nhận tất cả mọi chuyện. Rằng ngày xưa thời còn đi học, vì gia đình túng bấn quá, mẹ lại bị bệnh, không còn cách nào khác cô ấy đã nhận lời đi chơi với một người đàn ông để có tiền.
Tôi nghe xong mà chết lặng cả người. Thật sự không ngờ mọi chuyện lại thế này, Không ngờ vợ mình lại có quá khứ như vậy. Tôi hỏi vợ, sếp tôi nhắn gì với cô ấy. Vợ vừa khóc vừa nói, sếp muốn gặp cô ấy lần nữa, nếu không sẽ nói hết bí mật của vợ ra, nhưng vì cô ấy không đồng ý nên bị đe dọa nhiều ngày nay. Tôi nghe mà hận quá, giờ thật sự thấy bối rối không biết tính sao…
Theo KhoeDep
Chết lặng vì quá khứ của người chồng sắp cưới
Không sẵn sàng từ bỏ anh, nhưng tôi sợ mình sẽ giống như những người phụ nữa trước mà anh đã đi qua.
Tôi sợ mình sẽ giống như những người phụ nữ trước đây anh đã đi qua (Ảnh minh họa)
Một người từng trải như anh, tất nhiên phải có quá khứ và tôi chấp nhận, bởi ai chẳng có quá khứ của riêng mình. Quan trọng là tương lai, song khi nghe chính mẹ anh kể cho tôi về những ngày tháng trước đây của anh, tôi thực sự phát hoảng.
Theo như nhận xét của nhiều người, tôi là một cô gái có hình thức ưa nhìn, nói chuyện duyên và ý tứ. Xug quanh tôi cũng có không ít vệ tinh nhưng tôi lại không thấy động lòng với một ai. Cho đến khi anh xuất hiện, một người đàn ông mang nét mặt từng trải và tuổi đời hơn tôi rất nhiều.
Tôi 27 tuổi, còn anh 42. Khi chấp nhận yêu anh tôi biết sẽ bị gia đình phản đối, nhưng vì yêu tôi chấp nhận. Anh - một người đàn ông không có gì đặc biệt, cứng - so với tuổi lập gia đình, làm công chức nhà nước. Bên tôi anh nhẹ nhàng, nhiệt tình cùng với sự từng trải, có lẽ tôi bị cuốn hút bởi sự trải đời của anh. Anh nói chưa kết hôn bao giờ, và tôi cũng không phải là người con gái đầu tiên của anh vì anh đã trải qua vài mối tình không tới bến tới bờ.
Như tôi xác định, khi dẫn anh về ra mắt, bố mẹ tôi đã phản đối kịch liệt bởi tuổi của tôi và anh cách xa nhau quá. Mãi về sau, thấy anh nhiệt tình và quyết tâm với tôi nên bố mẹ tôi dần nguôi, miễn cưỡng đồng ý.
Còn phía nhà anh, anh cũng chịu khó dẫn tôi về chơi với gia đình, họ hàng hai bên nội ngoại đều tỏ ra yêu mến tôi. Chỉ có điều, dù rằng bố mẹ anh quý mến tôi là vậy nhưng chưa lần nào ông bà nhắc tôi việc cưới xin.
Gần mẹ anh, có lần bà tâm sự: Bác thật rất khổ tâm vì anh, năm anh 17 tuổi, bố mẹ anh phải làm đám cưới chui cho anh. Vợ chồng sống được hai năm cãi vã đánh lộn suốt ngày, mà chủ yếu là do anh cờ bạc, rượu chè lại về đánh vợ. Cuối cũng phải bỏ nhau. Vợ anh một mình nuôi con, còn anh chẳng có chút trách nhiệm.
Về sau anh hay đi lại với những phụ nữ đã có gia đình, bà kể không biết bao nhiêu lần anh bị chồng của họ tới tận nhà đánh ghen. Lương bổng hàng tháng của anh chẳng biết được bao nhiêu, chỉ biết đến giờ bố mẹ anh vẫn phải nuôi anh, có bao giờ anh gửi tiền ăn uống, sinh hoạt cho họ đâu.
Mẹ anh nói với tôi, vì rất mến, rất thương tôi nên dù thích thế nào cũng không dám thúc giục tôi làm đám cưới với anh bởi sợ sau anh sẽ làm tôi khổ. Bà phải kể cho tôi nghe hết sự thật về con người của anh để tôi tự quyết định có muốn lấy anh nữa hay không.
Tâm trạng tôi rối bời khi nghe những lời này của mẹ anh. Tôi không biết phải làm sao, có nên tiếp tục với anh khi biết quá khứ của anh như vây, liệu rằng sau này anh có thay đổi được không. Tôi sợ "giang sơn khó đổi, bản tính khó rời", nhưng tôi cũng không sẵn sàng từ bỏ anh bởi tình cảm tôi dành cho anh còn rất nhiều.
Theo VNE
Sự trưởng thành bao giờ cũng phải trải qua đau đớn... Sự trưởng thành của một người bao giờ cũng phải trải qua sự đau đớn tưởng như không thể vượt qua và sự vượt qua tưởng như không thể xảy đến... "Em xin lỗi, vì đã không thể vờ yếu đuối đến cuối cùng...." Bây giờ là 18 độ C và một con bé phải thức dậy để đi làm. Lết ra khỏi...