Qua khe cửa, câu chuyện giữa chồng và cô hàng xóm làm mẹ đơn thân khiến tôi ngã quỵ
Thế rồi cái tin cô Xuyến không chồng mà chửa lan ra khắp xóm trọ, người dè bỉu, chê bai, người chép miệng cho qua.
Còn tôi không ủng hộ nhưng cũng không tham gia phán xét gì, tôi vẫn chạy qua chạy lại giúp đỡ Xuyến khi em cần cho đến ngày Xuyến sinh một bé trai bụ bẫm, dễ thương.
Ảnh minh họa: Internet
Vợ chồng tôi được tiếng là cư dân có thâm niên lâu nhất ở khu lao động này. Ngày mới từ quê lên tôi có bầu đứa con gái lớn được 4 tháng vậy mà bây giờ nó đã học lớp 2, lại làm chị của cô em gái út năm nay sắp tròn 5 tuổi. Chồng tôi 31 tuổi còn tôi 28 tuổi, anh theo nghề thợ xây, tôi chạy chợ buôn bán hoa quả, tuy có vất vả nhưng công việc ổn định nên vợ chồng tôi cũng kiếm được đồng ra, đồng vào để chi tiêu và lo cho các con ăn học.
Đã gọi là xóm trọ thì chuyện người đi, kẻ đến là bình thường, vì vậy có khi trong 1 năm hàng xóm của vợ chồng tôi thay mới đến vài bận, được cái đều là dân lao động nghèo, rời quê lên thành phố kiếm miếng cơm, manh áo nên mọi người trong xóm trọ thương yêu, đùm bọc nhau rất chân thành. Ai gặp khó khăn, cơ nhỡ hay trong nhà có người không may bị đau ốm, tai nạn đều được cả xóm quan tâm, chung tay sẻ chia, giúp đỡ… Do đó vợ chồng tôi cũng như mọi thành viên trong xóm trọ coi nhau như người thân, như người cùng làng, tối lửa tắt đèn có nhau.
Video đang HOT
Cách đây hai năm gia đình chú Khang là hàng xóm của nhà tôi trả nhà trọ để về quê vì bố mẹ chú già yếu, cần có các con để chăm sóc. Tiễn vợ chồng, con cái chú Khang tuần trước, tuần sau xóm trọ của chúng tôi đã có cư dân mới, đó là cô Xuyến 29 tuổi, làm nghề bán thịt lợn ở chợ trên phố.
Xuyến vóc dáng thô kệch, nhưng được nước da trắng hồng và khuôn mặt ưa nhìn cùng thái độ thân thiện, dễ gần nên nhanh chóng lấy được cảm tình của những người trong xóm trọ. Mỗi lần bán xong hàng Xuyến đều dành ít tiền mua quà cho mấy đứa trẻ trong xóm, nên không phải chỉ hai đứa con nhà tôi mà lũ trẻ trong xóm đều quý mến Xuyến, đều mong cô Xuyến như mong mẹ đi chợ về…
Thỉnh thoảng gặp dịp chồng tôi ở nhà, Xuyến lại sang nhỏ nhẹ nhờ chồng tôi giúp lúc thì sửa vòi nước bị rò, lúc trát mấy chỗ tường bị bong tróc. Xuyến chẳng để chồng tôi làm không công, cô khéo léo khi biếu cân thịt nạc làm ruốc cho bọn trẻ, khi vài món lòng lợn ngon để chồng tôi nhắm rượu. Khi thân tình tôi hỏi Xuyến sao không lấy chồng, có con sau về già còn nhờ cậy. Xuyến thật thà cho biết gia cảnh bố mẹ ở quê còn nghèo khổ, lại thêm ông bà nội già yếu, bệnh tật cùng ba đứa em đã có chồng, có vợ, có con nhưng cũng lo bữa sáng, lo bữa trưa nên Xuyến đành gác tình riêng chạy chợ giúp đỡ gia đình.
Thông cảm với hoàn cảnh của Xuyến, tôi coi Xuyến như em, có gì vui buồn chị em đều chia sẻ cho nhau. Thế rồi cái tin cô Xuyến không chồng mà chửa lan ra khắp xóm trọ, người dè bỉu, chê bai, người chép miệng cho qua, còn tôi không ủng hộ nhưng cũng không tham gia phán xét gì, tôi vẫn chạy qua chạy lại giúp đỡ Xuyến khi em cần cho đến ngày Xuyến sinh một bé trai bụ bẫm, dễ thương.
Khi con trai Xuyến tròn tháng thì tôi thật ngỡ ngàng vì chồng đề nghị để anh nhận thằng bé làm con nuôi. Tôi tỏ ý phản đối nhưng chồng bảo anh đã quyết, vì bấy lâu nay anh coi Xuyến như người trong nhà, nên anh mong tôi rủ lòng thương, cho thằng bé có được cái họ mà khai sinh, để Xuyến được ngẩng mặt với đời là không chồng nhưng con trai cũng có họ, có tên như những đứa trẻ đủ cha, đủ mẹ khác.
Chuyện chưa ngã ngũ ra sao thì chiều hôm qua, bán hết hàng sớm, tôi tranh thủ ghé thăm mẹ con Xuyến. Từ ngoài cửa tôi đã nghe tiếng Xuyến sụt sịt với ai đó rằng: “Anh làm thế nào thì làm, anh hứa cho mẹ con em danh phận, em mới giữ lại để đẻ…”. Tò mò tôi ghé mắt nhìn xem người đàn ông bị Xuyến bắt đền đó là ai thì mắt tôi hoa lên, chân đứng không vững vì người đang ôm Xuyến vào lòng chính là chồng tôi.
Con vừa tròn tuổi đã muốn làm mẹ đơn thân chẳng phải chồng ngoại tình mà vì lý do đặc biệt khác
Nhiều người nói rằng tôi dại khi lấy được một ông chồng đẹp trai lại chiều vợ mà lại bỏ.
Chẳng ai biết được nỗi khổ suốt một năm qua tôi đã chịu đựng. Tôi muốn làm mẹ đơn thân chẳng phải chồng ngoại tình mà vì lý do đặc biệt khác.
25 tuổi tôi đến với người chồng hiện tại của mình. Từng có nhiều người theo đuổi nhưng tôi chọn anh vì từng thấy anh luôn vui vẻ và hòa đồng với mọi người. Đi chơi với bạn bè, anh luôn ân cần giúp đỡ người khác mà chẳng nề hà việc gì. Anh còn hay làm phụ công việc của phụ nữ như dọn dẹp, nấu nướng...
Những hành động của anh đã chinh phục tôi vì điều mà bấy lâu tôi tìm kiếm một người đàn ông khác hoàn toàn với bố của mình. Chả là, trước đây bố tôi cũng là người sống gia trưởng, không bao giờ đụng tay phụ giúp và luôn áp đặt suy nghĩ với mẹ tôi.
Thế nhưng chẳng ai đoán trước được điều gì. Yêu là thế. Về sống chung anh lại chẳng còn được như trước. Anh bộc lộ rõ là người đàn ông độc đoán, gia trưởng. Điều gì anh đã quyết là không ai có thể cãi, làm trái được. Khi nào anh cũng cho rằng mình đúng, không nghe bất cứ lời khuyên ngăn nào khác. Hóa ra, tôi đã nhìn nhầm con người anh.
Ảnh minh họa
Anh ra ngoài ngọt nhạt, hết lòng với mọi người. Người ngoài nhìn vào ai cũng nghĩ tôi có một gia đình hạnh phúc. Họ không biết rằng con tôi đến giờ một tuổi cũng là chừng ấy thời gian tôi nhẫn nhịn để chung sống với một người chồng cực kỳ gia trưởng.
Đi ra ngoài thì thôi, về nhà anh thoát khỏi "cái bóng lịch thiệp" của mình, xét nét từng chút, nóng nảy, cục tính. Tôi mới đi làm lại chưa được bao lâu vì con mới tròn tuổi. Sau mỗi giờ làm về, bao nhiêu việc nhà và con nhưng anh cứ ngồi xem tivi, không thì chơi điện tử. Đến lúc ăn cơm thì ra ngồi ăn. Bữa ăn nào anh cũng đủ lý do chê bai vợ nấu ăn kém nhưng chẳng thèm động tay chân. Bực nhất là khi về muộn, mặc kệ con anh không thèm tắm rửa cho con. Nếu có nhờ anh giúp thì anh bảo đấy là việc của đàn bà.
Nhiều khi tôi ức vì nghĩ rằng con là của chung, việc cũng chung nhưng tại sao khi làm việc gì cũng phải nhờ nhưng rồi chồng chẳng giúp, cũng chẳng thay đổi tính gia trưởng. Chỉ cần làm găng lên cái gì là anh ta sẵn sàng cho tôi một cái bạt tai mà chẳng hề biết lí do. Càng nghĩ đến hình ảnh những ngày đầu gặp anh, tôi càng uất nghẹn trong lòng.
Không chỉ gia trưởng, anh còn có tính hay ghen. Anh tuyên bố rằng làm việc gì thì làm chứ không được đi công tác công teo gì cả. Công việc mà phải đi công tác thì tự động nghỉ. Cũng may là công việc của tôi ở công ty không phải đi nhiều và phần vì nghe tính chồng tôi nên mọi người cũng rất chia sẻ.
Quả thực đến giờ, thói gia trưởng độc đoán của anh ấy khiến tôi ngột ngạt vô cùng. Anh luôn muốn tôi phải sống theo ý của anh, có gì không vừa ý sẽ ầm lên. Để cho yên chuyện, tôi cũng đã mềm mỏng mọi thứ. Nhiều lần tôi khuyên anh bỏ bớt tính gia trưởng nhưng anh ấy không nghe. Thậm chí anh còn gằn giọng quát lớn tuyên bố "nếu không chị đựng được thì chia tay".
Bức xúc chẳng thể nói với ai, tôi dùng đủ mọi cách vẫn không thay đổi được con người gia trưởng từ chồng. Nhiều đêm trằn trọc không ngủ được, tôi đã suy nghĩ tới tuyên bố của chồng. Tôi muốn giải thoát cuộc sống tù túng với người chồng gia trưởng ấy để làm mẹ đơn thân. Con trai tôi đã tròn một tuổi, đã biết nhiều điều. Tôi không muốn con sau này thành người đàn ông gia trưởng như người bố của mình.
Khi tôi nói quyết định của mình, nhiều người nói rằng tôi dại khi lấy được một ông chồng đẹp trai lại chiều vợ mà lại bỏ. Chẳng ai biết được nỗi khổ suốt một năm qua tôi đã chịu đựng.
4 mẫu đàn ông xứng đáng để mẹ đơn thân tin tưởng gửi trao tình cảm Phụ nữ làm mẹ đơn thân là người mạnh mẽ nhất nhưng cũng yếu đuối nhất. Vì vậy, hãy chọn người đàn ông nể trọng sự kiên cường của bạn nhưng cũng muốn chở che bảo bọc khi bạn yếu đuối. Chỉ khi gặp những người đàn ông này, mẹ đơn thân mới được yêu thương, tôn trọng và chở che. Đàn ông...