“Qua đêm nay tôi với anh không còn nợ nhau nữa”
Trường vẫn không tin nổi người con gái trước mặt mình là Phượng – là người con gái anh đã dành trọn trái tim mình để yêu.
Phượng nhẹ nhàng mặc áo quần lại rồi châm điếu thuốc ra phía cửa sổ hút. Nhìn Phượng chắc chẳng ai mê nổi ngoài những anh chàng hổ báo, dân anh chị. Ấy thế mà Trường lại chết mê chết mệt Phượng, bởi Trường biết vẻ bề ngoài ấy chẳng thể nào che giấu nổi trái tim ấm áp của Phượng.
Trường thừa hiểu Phượng là người như thế nào, anh đã có quãng thời gian 7, 8 năm quen biết Phượng, đồng nghĩa với bây nhiêu năm anh yêu thầm Phượng. Từ khi Phượng còn là cô nữ sinh xinh đẹp, dịu dàng, tiểu thư cho đến hiện tại – một cô gái chỉ biết giấu mình trong chiếc vò xù xì của những cô gái ăn chơi.
Đến bây giờ Trường còn nhớ như in ngày đầu tiên gặp Phượng, khi đó Phượng mới chỉ đang học lớp 12, Trường theo đoàn về ngôi trường Phượng học để tư vấn tuyển sinh địa học. Khi ấy cả trường ai cũng im phăng phắc chỉ có một cánh tay nhỏ nắn giơ lên nhờ tư vấn. Cô bé đó là Phượng, suốt 1 năm cuối cấp ấy Phượng thường xuyên liên lạc với Trường nhờ tư vấn. Kể từ đó hai người vẫn giữ liên lạc cho đến nay.
Phượng trốn khỏi vòng tay của Trường, sa ngã vào những nơi tối tăm (Ảnh minh họa)
Cứ thế Trường thầm yêu Phượng mà không dám nói ra, bởi Trường biết xung quanh Phượng còn biết bao chàng trai, và hơn hết anh cũng hiểu rằng đối với Phượng anh chỉ như một người anh trai, một người bạn không hơn không kém.
Sợ mất đi thứ tình cảm tốt đẹp ấy nên Trường quyết chôn giấu tình cảm của mình, âm thầm bên Phượng, an ủi, dỗ dành cô bé mỗi khi cô bé buồn, hay vui mỗi khi thấy Phượng cười, hạnh phúc bên ai khác.
Video đang HOT
Trong mắt Trường, Phượng đẹp tựa thiên thần, nét ngây thơ, trong sáng ấy của Phượng chưa bao giờ vụt tắt trong tâm trí Trường. Phượng chỉ thật sự thay đổi sau cú sốc tinh thần về gia đình. Bố Phượng tuyên bố phá sản, các chủ nợ xúm quanh nhà Phượng đòi, mẹ Phượng suy sụp phải sống đời thực vật trong bệnh viện, còn bố Phượng trốn biệt tăm 2 năm nay chưa về. Một mình Phượng bơ vơ, nhà cửa bị tịch thu hết, tài sản không còn gì, Phượng trắng tay bước vào đời.
Lúc ấy bên cạnh cô chỉ có Trường, chính anh đã dang tay che chở cuộc đời Phượng. Nhưng bao nhiêu đó chưa đủ, một đại tiểu thư như Phượng đâu thể sống khổ như Trường, lâu dần cô tỏ ra chán ghét Trường, coi anh là chướng ngại vật lớn nhất cuộc đời mình.
Phượng trốn khỏi vòng tay của Trường, sa ngã vào những nơi tối tăm, thay đổi từ ngoại hình đến tính cách. Nhưng Trường biết, tất cả những gì Phượng hể hiện chỉ là muốn anh tránh xa cô ra, còn bản chất Phượng vẫn vậy, vẫn là cô gái ngây thơ ngày nào anh quen.
Ngày ngày Trường vẫn luôn dõi theo Phượng, bao lần anh bị bọn côn đồ đánh thừa sống thiếu chết cũng chỉ vì muốn ngăn cản Phượng bán rẻ đi cái quý giá nhất của người con gái. Vậy là đến trước khi Phượng quyết dấn thân đến chốn bùn lầy cô đã đến gặp Trường trao cho anh “ cái ngàn vàng” của đời người con gái. Trước lúc rời đi cô nói với Trường trong nỗi đau đớn “Qua đêm nay tôi với anh không còn nợ nhau nữa, đừng làm phiền tôi”.
Trường vẫn không tin nổi người con gái trước mặt mình là Phượng – là người con gái anh đã dành trọn trái tim mình để yêu. Với anh thứ tình yêu chôn vùi 8 năm trời ấy sẽ tan biến kể từ phút giây này.
Theo Hương Thùy/24h
Oái oăm khi chồng mới của vợ cũ lại là sếp tôi
Trong khi mọi người ai nấy tay bắt mặt mừng, cười nói hớn hở thì tôi muốn chết đứng khi nhận ra vị Tổng giám đốc công ty chính là chồng mới của vợ cũ tôi.
Tôi 37 tuổi, là nhân viên makettinh của một công ty xuất nhập khẩu lớn. Công việc thuận lợi, thu nhập cao, có nhà tầng, có xe hơi, cuộc sống của tôi khá viên mãn nếu như không có chuyện lục đục gia đình rồi đường ai nấy đi của tôi và Hương, người vợ đã có 8 năm chung sống.
Hương nhỏ hơn tôi 10 tuổi, là nhân viên của một ngân hàng, từ thời còn sinh viên, Hương đã nổi tiếng là hoa khôi của trường vừa xinh đẹp vừa học giỏi. Tôi cũng được đánh giá thuộc dạng "hotboy" của trường Kinh tế nên cũng chẳng mấy người ngạc nhiên khi thấy cặp "trai tài gái sắc" chúng tôi yêu nhau và cùng về chung một mái nhà.
Cưới nhau được hơn một năm thì chúng tôi có con, một cậu nhóc xinh xắn và giống hệt bố. Từ gia đình đến bạn bè đều nắc nỏm trước hạnh phúc của gia đình tôi, nhưng rồi tất cả cuộc sống màu hồng tươi đẹp ấy đã sụp đổ chỉ vì tôi trót mê muội chạy theo mối tình với một cô nhân viên nhà hàng.
Tôi chỉ biết tiếc nuối những gì thuộc về mình nhưng chính mình đã để tuột mất (Ảnh minh họa)
Do công việc thường xuyên phải quan hệ, tiếp khách ăn uống nhậu nhẹt nên tôi chẳng xa lạ gì với các nhà hàng, quán nhậu. Trong một lần nhậu say, tôi đã "quá đà" qua đêm với Liên, cô nhân viên tiếp thị bia của nhà hàng nơi tôi hay lui tới. Từ đó như bị "bỏ bùa", tôi bỏ bê vợ con chạy theo mối tình ngoài luồng ấy.
Rồi "cái kim trong bọc" lâu ngày cũng lòi ra, vợ tôi biết được, không như những người đàn bà khác làm ầm ĩ ghen tuông này kia, Hương chỉ khóc rồi bế con và mang quần áo về nhà bố mẹ đẻ.
Một tuần, hai tuần, rồi một tháng trôi qua, tôi như chim sổ lồng khi không còn cái cảm giác "ăn vụng", hết giờ làm là tôi quấn lấy Liên, quên cả đường về nhà, quên rằng mình còn có vợ và một đứa con trai, bỏ mặc luôn những lời khuyên răn của gia đình hai bên nội ngoại, của anh em bạn bè.
Sáu tháng sau ngày về nhà bố mẹ, Hương đưa đơn ra toà xin ly hôn đơn phương. Tài sản được chúng tôi thoả thuận nhanh chóng, con trai nằng nặc theo mẹ dù tôi đã cố gắng "làm thân" để mong con chịu về sống chung với mình.
Ly hôn được gần 3 tháng, khi tôi vẫn đang say sưa với tình yêu giờ đã công khai với Liên thì một lần đi công tác về không báo trước, tôi đã chứng kiến tường tận cảnh Liên và một người đàn ông khác ăn nằm ngay trong căn nhà mà tôi đã đưa Liên về ở cùng.
Giận run người, tôi lao vào đuổi Liên và gã nhân tình ra khỏi nhà, rồi cay đắng nhận ra mình đang gieo nhân nào thì gặt quả đó.
Tôi tìm gặp Hương, cầu xin em tha thứ nhưng đáp lại sự ân hận muộn màng đó của tôi, Hương chỉ cười bảo quá khứ đã qua và cốc nước hắt xuống đất không bao giờ còn vớt lại được nữa.
Rồi tôi nghe tin Hương lấy chồng, một người đàn ông thành đạt, giàu có và là người có vị trí lớn của một tập đoàn kinh tế đa quốc gia.
Qua lời kể của bạn bè, Hương ngày càng trẻ trung, xinh đẹp, con trai tôi cũng đã có thêm em trai và sống rất yên bình cùng mẹ và bố dượng.
Trong một lần giao lưu cuối năm của tập đoàn nơi tôi làm việc, tôi đã bất ngờ nhìn thấy Hương cùng gia đình của cô ấy hạnh phúc bên nhau. Trong khi mọi người ai nấy tay bắt mặt mừng, cười nói hớn hở thì tôi muốn chết đứng khi nhận ra chồng mới của Hương là thành viên Hội đồng quản trị của tập đoàn, cũng chính là Tổng giám đốc công ty của tôi.
Trong nỗi ngậm ngùi, tôi chỉ biết tiếc nuối những gì thuộc về mình nhưng chính mình đã để tuột mất và giờ đây đang phải gánh chịu sự "đối mặt" oái ăm này.
Theo Quảng An /24h
Cảm động ông bố lấy thân làm "bao cát" để cứu con Câu chuyện cảm động về một ông bố nghèo chấp nhận làm bao cát cho người ta đấm, đá để có tiền chữa bệnh cứu con trai khiến bao người phải rớt nước mắt. Ngày 28.11.2014, tại cửa ga tàu điện ngầm quốc tế Bắc Kinh, Trung Quốc đã xảy ra một sự việc kỳ lạ. Một người đàn ông khoảng 30 tuổi,...