Quá đau khổ vì chồng ngoạ.i tìn.h, vợ vô tình sa ngã
Tôi là thằng đàn ông thất bại, nhìn vợ mình trong vòng tay người đàn ông khác mà tôi cắn răng chịu đựng trong đau khổ, tôi không có tư cách gì ghen tuông với cô ấy.
Linh – vợ tôi từng là hoa khôi của trường đại học nơi chúng tôi theo học. Xung quanh cô ấy lúc nào cũng có rất nhiều vệ tinh theo đuổi. Tôi cũng là một trong số đó, nhưng tính tôi nhút nhát, yêu mà không dám ngỏ lời.
Thời gian trôi đi, tôi lúc nào cũng âm thầm dõi theo em, tình yêu cũng lớn lên theo năm tháng nhưng tôi vẫn không có đủ dũng khí để thổ lộ với em. Mãi cho đến một ngày, ông trời đã cho tôi cơ hội.
Hôm đó trời mưa to lắm, tôi và em cùng đi lấy xe, thấy em cứ đi đi lại lại rồi nhìn ra ngoài trời mưa tầm tã. Biết em không mang áo mưa, tôi lấy hết can đảm đến chỗ em và nói: “Linh không có áo mưa đúng không? Cầm của Tú này, nhà Tú gần”. Linh còn đang ngạc nhiên, chưa kịp để linh nói gì, tôi giúi vội vào tay em rồi quay xe đi thẳng.
Ngày hôm sau, khi tôi đang hì hụi làm nốt bài tiểu luận, bỗng thấy có người đứng trước mắt mình. Linh chìa chiếc áo mưa được gấp gọn gàng cho tôi, em nói: “Cảm ơn Tú nhé, lát rảnh không, học xong Linh mời Tú đi uống nước nhé”.
Sau lần đấy, tôi và Linh gần gũi hơn, thân mật hơn. Ngày tôi lấy hết dũng khí tỏ tình, Linh phì cười rồi nói: “Cậu không biết tớ cũng thích cậu sao?”. Nghe Linh nói vậy, tôi hạnh phúc đến phát điên, ôm em vào lòng, tôi tự hứa sẽ yêu thương em mãi.
Ra trường, chúng tôi nhanh chóng tìm được việc, đám cưới cũng được tổ chức sau đó không lâu. Vợ chống tôi ở riêng, cuộc hôn nhân hạnh phúc, đầm ấm, yên bình.
Khi vợ tôi sinh con được hơn 1 năm cũng là lúc tôi phấn đấu lên vị trí tổ trưởng. Tuy không có gì to tát nhưng cũng có vị trí trong cơ quan. Tôi có cơ hội gặp gỡ nhiều đối tác, thoải mái bộc lộ năng lực của mình.
Có thêm thu nhập, đi nhiều, gặp nhiều, tôi từ một người hiền lành bỗng thay tính đổi nết. Rồi ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào, tôi ngoạ.i tìn.h.
Đó là cô sinh viên thực tập ở cơ quan tôi, trẻ trung, xinh xắn. Thú thực, tôi không phải yêu đương gì, mà chỉ là say nắng nhất thời, đàn ông ai chẳng ham của lạ. Tôi chưa bao giờ có ý định kéo dài mối quan hệ đó, với tôi, gia đình vẫn là quan trọng nhất.
Video đang HOT
Thế nhưng, tôi chưa kịp chấm dứt với cô bé đó, thì vợ tôi đọc được tin nhắn trong điện thoại. Em đau khổ, khóc lóc. Tôi xin lỗi, giải thích nhưng vợ không nghe, em thẫn thờ như người mất hồn. Sau hôm đó, vợ tôi không ăn, không ngủ, cứ nằm cả ngày, chẳng nói chẳng rằng, ốm sốt li bì. Tôi hối hận lắm, sợ vợ làm sao, tôi xin nghỉ phép ở nhà với vợ, nhưng em không nói năng gì với tôi.
Ảnh minh họa
Được 1 tuần, vợ tôi thu dọn quần áo, bế con về ngoại, mặc cho tôi cầu khẩn. Em nói, em không tin tôi nữa, nhìn thấy tôi, em lại muốn chế.t đi cho xong. Tôi biết mình đã làm em tổn thương sâu sắc lắm, sợ em nghĩ quẩn, tôi buộc phải để em về bố mẹ đẻ.
Sau hôm đó, tôi cứ đi làm về là lại sang nhà em ngồi lỳ. Mẹ em ghét tôi, mắng rồi đuổi tôi về vì làm con gái bà khổ. Chỉ có bố em hiểu tôi, ông nói, đàn ông sa ngã nhưng biết đường quay về thì có thể tha thứ được. Chắc giờ con gái ông quá đau khổ nên mới thế, từ từ ông sẽ khuyên bảo giúp tôi. Tôi nói, tất cả nhờ bố vậy.
Hơn 1 tháng sau, nhờ sự tác động của bố và tôi cũng chân thành chuộc lại lỗi lầm, Linh đồng ý bế con về nhà. Từ hôm đó, tôi ra sức chăm sóc em, muốn chuộc lại lỗi lầm và niềm tin nơi vợ. Nhưng Linh khác lắm, em không còn tỏ ra yêu thương gì tôi nữa, cả ngày em chẳng nói gì với tôi. Dù rất buồn, nhưng tôi biết là do Linh chưa quên được chuyện cũ nên mới vậy. Tôi tin, chỉ cần tôi kiên trì, sẽ có ngày em bỏ qua cho tôi.
Một ngày, tôi đi làm về muộn, lúc đó đã gần 9h tối. Giữa đường xe hỏng, tôi đành vứt xe trong quán sửa rồi cuốc bộ về nhà. Về đến đầu ngõ, thấy có chiếc ô tô dựng ngay ngoài. Tôi tò mò không biết của ai, bước vào gần cổng. Tôi choáng váng khi thấy Linh đang đứng cùng 1 người đàn ông khác. Dưới ánh đèn vàng vọt, tôi thấy Linh khóc, người đàn ông ấy ôm choàng lấy Linh, sau một thoáng vùng vằng chống cự, Linh ngã vào vai người ấy…
Tôi đa.u đớ.n gần như đứng không vững nữa. Tấn bi kịch vừa chứng kiến khiến tôi suy sụp hoàn toàn. Người đàn ông đó xoay người về phía tôi, là Đức – cậu bạn cùng lớp ngày xưa, Đức đã từng theo đuổi Linh suốt những năm đại học.
Nước mắt rơi mặn chát chảy xuống môi tôi. Cảm giác thất bại của một thằng đàn ông khiến tôi như muốn ngã quỵ. Tôi quay lưng thất thểu bỏ đi, là chính tôi đã đẩy cuộc hôn nhân này vào ngõ cụt.
Có lẽ Linh đã quá đau khổ vì tôi nên đã yếu lòng trước Đức. Là tôi đã giế.t chế.t tình yêu của vợ. Tôi phải làm gì bây giờ đây, tôi thực sự rất yêu em, tôi không muốn mất vợ, không muốn mất con, không muốn gia đình tôi tan nát, tôi phải làm sao bây giờ, xin hãy giúp tôi?
Theo Phunutoday
Nẻo nào về cho những người đàn bà sa ngã?
Chị cay đắng bước đi, bóng tối sầm sập đổ xuống nhấn chìm bóng dáng bé nhỏ của chị vào khoảng đen mịt mùng.
ảnh minh họa
Nhiều khi, chỉ tự hỏi mình, tại sao những người đàn ông ngoạ.i tìn.h lại luôn có một lối để quay về, thậm chí nếu họ quay về rồi còn được yêu thương hơn, còn những người phụ nữ như chị, trót một lần sa ngã lại chẳng bao giờ còn cơ hội làm lại nữa.
Chồng chị cũng từng phản bội chị, đấy là cái lần chị mang thai cu Tít, sức khỏe chị yếu, lại bụng vượt mặt nên chuyện chăn gối của 2 vợ chồng phải kiêng khem triệt để. Chồng chị vật vã lắm, mỗi tối nằm bên vợ, anh lại trằn trọc hết thở dài lại xoay bên nọ, bên kia. Chị biết anh khó chịu lắm, chị thương anh nhưng không thể làm gì khác, chị phải nghĩ cho con. Chị động viên chồng, thôi cố gắng nhé, đợi em sinh xong là lại đâu vào đấy ngay ấy mà. Chồng chị ôm lấy chị, bảo anh hiểu rồi mà. Chị vừa buồn cười, vừa thấy tội nghiệp anh.
Vậy mà anh lén chị đi vụn.g trộ.m bên ngoài. Giây phút chị đọc được tin nhắn của anh với người phụ nữ khác, chị đa.u đớ.n như có ai càm dao đâ.m vào tim chị vậy. Anh quỳ xuống chân chị xin lỗi, anh bảo là do anh không kiềm chế được, anh chỉ vì muốn tìm chỗ để giải tỏa thôi, chứ tuyệt đối không có tình cảm gì với người phụ nữ kia.
Chị đau lòng lắm, nhưng nghĩ đến đứa con trong bụng chuẩn bị sinh, nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng bấy lâu nay, chị gạt nước mắt tha thứ cho anh một lần.
Sau lần đấy, đúng là anh thay đổi hẳn, anh chiều chuộng chị hơn. Chị cũng nguôi ngoai hơn nhiều. Vậy mà ông trời khéo đùa, không ngờ đến một ngày, chính chị lại bị đưa đẩy vào tình cảnh ấy.
Sinh cu Tít một thời gian, chị ngày càng đẹp ra, mấy chị đồng nghiệp trên cơ quan vẫn trêu chị "gái một con trông mòn con mắt", chị đẹp theo kiểu mặn mà, đằm thắm.
Chị lọt vào tầm ngắm của sếp. Đó là một người đàn ông đĩnh đạc, giỏi giang mà chị em phụ nữ nào trong công ty cũng thầm ngưỡng mộ. Sếp quan tâm đến chị hơn, ngoài công việc luôn tỏ ra ân cần, ưu ái đặc biệt.
Chị nhận thấy tình cảm ấy của sếp, ban đầu chị cố tình tránh, nhừng dần dần, chị bị sự quan tâm của sếp làm cho lung lay. Chị đi đúng vào vết xe đổ của chồng ngày xưa, lén lút qua lại cùng với sếp.
Mọi việc chỉ vỡ lở khi vợ sếp phát giác ra sự thật. Cô ta làm um mọi chuyện lên, gọi cả chồng chị tới bắt tận tay sếp và chị đang tay trong tay ở quán cà phê trên phố. Từng xấp ảnh chị và sếp lén lút hẹn hò, ra vào nhà nghỉ, thời gian, địa điểm đều rõ ràng. Chị đã bị thám tử do vợ sếp thuê theo dõi mà không hề hay biết.
Chồng chị xem từng tấm ảnh, tay anh run rẩy còn đôi mắt thì đỏ lên, anh tát chị liền mấy cái ngay trong quán. Chẳng có ai can ngăn giúp chị.
Chị quay sang cầu cứu sếp, người đàn ông mạnh mẽ thường ngày biến mất, anh ta cúi đầu, một câu bảo vệ chị cũng không nói nổi.
Chị bỏ chạy theo chồng, nước mắt hối hận rơi lã chã. Chị về đến nhà, anh ngồi ở bàn với gương mặt vô cùng giận giữ. Tờ đơn lý hôn anh đã ký sẵn, chỉ còn chờ chị. Chị khóc lóc cầu xin anh tha thứ, đến giờ, chị vẫn không quên câu nói lạnh lẽo của chồng: "Tôi tưởng cô cao đẹp thế nào, hóa ra cũng chỉ là loại đàn bà tầm thường vậy thôi. Giờ cô không có tư cách gì để trách tôi nữa nhé. Tốt nhất, cô ký vào đơn đi, tôi giải thoát cho cô. Đến mức này rồi thì còn níu kéo nhau làm gì nữa".
Chị hối hận lắm rồi, nếu chị không ngu dại mà sống bản năng như thế, giá mà chị khôn ngoan hơn thì mọi chuyện đã chẳng thế này. Chồng chị nhất quyết không tha thứ, bây giờ l.y hô.n chị chắc chắn cũng không dành được quyền nuôi con. Chị tự dằn vặt, tự nguyền rủa mình.
Tại sao người đàn bà sa ngã lại không bao giờ có cơ hội quay đầu lại, nếu chồng chị mở lòng tha thứ cho chị, chị sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm này nữa. Chị trách mình, nhưng cũng thương xót cho mình. Chị bỗng dưng trở thành người đàn bà tay trắng, mất cả sự nghiệp, cả gia đình với cậu con trai bé bỏng.
Theo Phunutoday
Lỡ sa ngã khi vợ mang bầu, giờ gia đình khốn đốn Nhiều lúc tôi ước gì mình đừng có vợ con để dễ dàng ra đi, rời bỏ cuộc sống này. Tôi 27 tuổ.i, đã có gia đình và một đứa con. Tôi bắt đầu lập gia đình lúc 23 tuổ.i, hồi đó hai vợ chồng có một số vốn kha khá, vợ có một cửa hàng kinh doanh nhỏ mỗi tháng thu nhập...