Quả đắng của người đàn bà bỏ chồng con vì cuộc tình ba ngày
Mối tình sét đánh của Lan hóa ra lại kéo dài không lâu. Vợ tôi xách vali ra khỏi nhà được ba ngày thì trở về.
Ảnh minh họa
Khi đi cô hớn hở, hạnh phúc bao nhiêu thì lúc quay lại, cô bơ phờ, buồn bã bấy nhiêu. Lan không vào nhà mà tựa ở cửa khóc nức nở. Hoảng hốt vì tiếng khóc của vợ, tôi quên cả giận dữ, đau khổ mà vội vã vỗ về rồi đưa cô lên phòng, nói cô nằm nghỉ một lát. Không đáp lại lời tôi, Lan vật xuống giường, rúc đầu vào trong chăn, tấm tức, thút thít. Tôi bần thần đứng mãi rồi ôm gối ra phòng khách. Lan khóc cả đêm đó còn tôi cũng không tài nào ngủ được.
Sáng hôm sau, cô bước ra khỏi phòng với đôi mắt sưng mọng, im lặng đứng trong bếp làm điểm tâm cho bố con tôi. Rồi Lan bắt đầu trò chuyện, gọi con gái dọn bàn ăn, hỏi về mấy ngày qua con làm gì, học hành thế nào… Như thể chưa từng có chuyện cô đòi ly hôn rồi đùng đùng dọn đồ đạc ra khỏi nhà.
Con bé Thảo thấy mẹ về thì hớn hở mừng vui, miệng hát cả ngày, chốc chốc Thảo lại hỏi: “Mẹ có đi nữa không mẹ”. Lan không nói gì, chỉ lắc đầu. Cho rằng vợ đã nghĩ lại, đã hối lỗi vì hành động của mình nên chọn cách ở với chồng, với con thay vì ra đi cùng người đàn ông kia, tôi quyết định không hỏi gì đến chuyện cũ nữa mà cứ thế tha thứ cho Lan.
Theo thời gian, cuộc sống của gia đình tôi dần trở về nếp cũ, có điều, Lan vẫn ủ ê, buồn phiền. Tôi biết lòng cô vẫn chưa dứt hẳn với mối tình ba ngày. Để vợ vui vẻ hơn, tôi ít ra ngoài giao du với bạn bè hẳn, hết giờ làm là về nhà luôn rồi cùng Lan đi chợ, nấu cơm.
Video đang HOT
Trước giờ tôi ít khi động tay đến việc nhà nhưng để bên vợ trò chuyện nhiều hơn, tôi thậm chí còn rửa bát cùng Lan rồi lau nhà và ngồi cùng cô xem những bộ phim tình cảm sướt mướt. Vậy mà vợ tôi vẫn không cảm động vì những điều ấy.
Chẳng nhẽ Lan yêu người đàn ông đó đến vậy? Tôi băn khoăn trong lòng cho tới khi tìm được lí do thực sự.
Vợ tôi có thói quen viết nhật kí. Lan luôn mang theo nhật kí bên người nhưng hôm đó, vì có hẹn với khách hàng, quá vội vã nên cô xách nhầm túi xách, cuốn nhật kí vì thế cũng ở lại nhà.
Khi dọn đồ cho vợ, thấy nó, tôi không dừng được sự tò mò nên đã mở ra đọc. Vì vẫn nhớ rất rõ ngày Lan bỏ đi nên tôi giở nhanh trang giấy, tìm đến ngày 23/5/2014. Ở góc nhỏ của trang ngày 23/4/2014, Lan có dán ảnh của mình và gã đàn ông kia. Tôi bỏ qua không đọc phần tình yêu của họ mà tìm đến đoạn khi Lan xách vali bỏ đi.
Theo nhật kí, Lan đã ở trong Sài Gòn ba ngày để đợi gã kia nhưng anh ta không đến điểm hẹn của hai người, điện thoại không liên lạc được. Hóa ra đây mới chính là lí do khiến Lan trở lại chứ hoàn toàn không có chuyện cô thương chồng nhớ con, hối lỗi mà quay về.
Đọc đến đây, tôi tức giận ném cuốn nhật kí vào góc phòng rồi lấy máy gọi điện cho Lan. “ Sao một năm trước đây cô lại quay về”, tôi quát lên trong điện thoại. Lan im lặng hồi lâu, chừng như đã đoán được sự việc xảy ra, cô nói: “Anh đã biết rồi đấy, phải không?” và cụp máy. Sự bình tĩnh của Lan khiến tâm trạng tôi càng thêm tồi tệ.
Bắt đầu từ hôm đó, chúng tôi không còn ngủ chung giường, cũng không nói chuyện với nhau nữa. Giá như tôi phát hiện ra chuyện này sớm hơn, chắc chắn tôi sẽ ly hôn còn giờ, tôi lại lưỡng lự. Dù sao chuyện cũng đã xảy ra được hơn một năm, mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, tình cảm của vợ chồng tôi hiện tại cũng khá tốt, tôi chỉ mong nhận được một lời xin lỗi từ Lan. Thế nhưng cô hoàn toàn không để ý gì đến tâm trạng của tôi.
Vợ tôi đang có những biểu hiện lạ lùng. Cô hay cười, hay hát, đi sớm về khuya thất thường. Điều này giúp tôi biết rằng vợ mình đang yêu. Và hài hước là cô yêu lại chính gã đàn ông đã phản bội mình năm nào.
Lan lại bắt đầu lục sục dọn đồ. Cô vẫn ôm mộng được sống với Tú dù hơn một năm đã trôi qua và đã một lần bị Tú lừa dối. Tôi không níu kéo một lời nào mà chủ động đưa đơn ly hôn. Hơn nữa, tôi cũng muốn Lan nếm mùi đau khổ một lần nữa như một cách để trừng phạt cô. Lan không hề biết rằng Tú vẫn chưa ly hôn với vợ. Anh ta chỉ ra Hà Nội vì có dự án ngoài này, khi kết thúc sẽ trở về ngay.
Hôm nay tôi đã dọn sạch hết đồ đạc, ảnh cưới và những gì liên quan để vợ, tôi cũng đã thay chăn ga gối đệm mới, thậm chí tất cả đồ trong bếp tôi cũng thay mới. Tôi không muốn có chút hình bóng nào của Lan hiện diện trong căn nhà này nữa. Bây giờ, tôi sẽ sống vì con và vì tôi, vậy là đủ.
Theo blogtamsu
Gửi cho người 30 năm nay tôi gọi là chồng
Thực sự tôi chẳng muốn đưa những thứ này lên mạng đâu, nhưng chồng tôi đã đi quá giới hạn, nó thực sự đã quá đáng.
"Sống chung với nhau gần 30 năm, có với nhau 2 đứa con trai, gia đình chúng ta đáng lẽ rất êm ấm. Nhưng vì ông, nên mới nên nỗi thế này. Nợ nần chồng chất, cả nhà sống bằng cái máy may tôi đặt ngoài chợ. Sáng sớm tôi phải dậy từ 5 giờ, lo cơm nước cho cả nhà rồi tất tả chạy ra chợ làm quần quật. Tối 8 giờ, có khi 9 giờ tôi mới được về tới nhà. Ăn uống kham khổ, bệnh trĩ đi ra máu gọi ông vào xem, ông chỉ "hừ" một tiếng rồi quay đi. Tôi bị gai cột sống 5 đốt, ngồi may từ sáng đến tối cả người như rã ra, ông đâu có biết? Nợ nần ông chẳng thèm hỏi một câu.
Hàng tháng hơn triệu bạc lãi ngân hàng, tiền ăn uống, điện nước, sinh hoạt... tất cả nặng gánh trên vai một con đàn bà như tôi. Còn ông, ngoài tuần dạy 3 buổi ở nhà được vài trăm nghìn một tháng, ông còn làm cái gì cho cái gia đình này? Ông có còn là một thằng đàn ông không?
À, ông còn đi dạy từ thiện. Nực cười, con cái đói khát, thèm một cái đùi gà cũng không có, từ thiện cho ai trong khi gia đình khốn khổ, bần hàn? Ngồi ngoài chợ, nhìn chồng người ta sáng sớm te te xách nước cho vợ, dọn hàng cho vợ, tôi thấy mà thèm. Phải chi hàng tháng ông đưa về 10-20 triệu lo gia đình, tôi cũng đành im. Nhưng nói mãi, cằn nhằn mấy ngày trời, may ra ông thí cho mấy đồng.
Tiền học con không có, tiền mua xe cho nó đi học cũng không, ông nỡ lòng nào nhậu nhẹt với chiến hữu, về nhà lăn quay không ra một thể thống gì. Giờ rảnh ông không tìm việc làm. Đã thế còn bảo: "Cỡ tao mà phải đi làm mấy việc đó sao?". Xin lỗi, kỹ sư tiến sĩ, người ta về hưu có lương hưu, vẫn đi xin chân bảo vệ tăng thu nhập cho gia đình, không ai dám khinh họ cả. Còn ông, mang tiếng ông này ông nọ, chỉ biết ngồi nhà lên facebook bàn chuyện quốc gia đại sự, chửi ông này bà kia trong khi bản thân mình chẳng là cái đinh gỉ gì.
Mỗi lần nhìn ông chat trên mạng thâu đêm suốt sáng, sáng ngủ đến trưa, cả lúc dạy học sinh cũng không rời ra được cái máy tính, tôi lại thấy cám cảnh cho cái thân mình. Nói tới ông lại chửi đến cả gia đình tôi. Ông toàn chửi: "Con mẹ mày", "Mả cha mày động à?", "Mả ông nội mày động à?", "Sét đánh trên đầu con mẹ mày"... Trời đất ơi, bà cụ mới mất chưa được một tháng, cỏ còn chưa mọc nổi, ông mang danh là người trí thức lại có thể nói ra khỏi miệng những câu như vậy? Ông có còn là con người không?
Ông nhìn lại bản thân mình đi. Mấy chục tuổi đầu, tiền không có, lâu lâu về quê ngửa tay xin để các em mình gửi tiền. Đến cả tiền thăm ông bà ngoài đó cũng góp lại gửi vào để "bà được gặp cháu", ông thấy nhục chưa?
Mà ngoài đó có dư dả gì cho cam? Nhà em nào cũng nghèo đói, mấy triệu bạc chứ ít ỏi gì? Rồi về thăm xong thì sao? Tiền học cho con không có. Thà mấy triệu đó các cô cho cháu đóng học phí, tôi rất cảm ơn. Tôi nhục lắm, nên tôi không cho chúng nó về là vì thế.
Đã thế ông còn không lo tu chí làm ăn, cả ngày ngồi chat, làm thơ vớ vẩn trên mạng. Tiền thì không có. Người ta đâu biết ông như thế nào? Cứ tưởng là một vị có học hàm học vị nào đó nghỉ hưu rảnh rỗi bàn dân sinh. Mà tôi nói thật, đám bạn bè trên mạng của ông toàn rác rưởi hết. Người thành đạt người ta bận rộn cả ngày, lo lắng trăm bề, cùng lắm một ngày nửa tiếng một tiếng đồng hồ chat chit chứ đâu có thâu đêm suốt sáng như vậy?".
Hôm nay tôi nghỉ ra chợ một ngày, để nói cho bàn dân thiên hạ biết chồng tôi, ông ấy là người như thế nào. Và còn giữ lại một chút tôn nghiêm cho cái gia đình này, tôi không công khai danh tính của ông ta. Mong là ông ta sau khi đọc nó có chút gì thay đổi. Cảm ơn các bạn đã đọc.
Theo Trí thức trẻ
Nhận quả đắng vì khinh thường vợ "quê mùa một cục" Có lẽ tôi thành ra như ngày hôm nay là do quá khinh thường vợ, tự cao về bản thân nên mới nhận quả đắng như thế này. Đây có lẽ là bài học đắt giá suốt đời tôi chẳng thể nào quên được. Mỗi lần về nhà nhìn thấy cô vợ nhà quê xấu xí là tôi đã phát ngán rồi (ảnh...