Qua camera, tôi lặng người thấy mẹ chồng lẻn vào phòng ngủ các con rồi làm một việc không tin nổi
Tôi sững sờ không hiểu nửa đêm mẹ chồng lẻn vào phòng các con làm gì? Để rồi chứng kiến hành động tiếp theo của bà mà tôi phải lặng người.
Vợ chồng tôi vừa mới đón mẹ chồng lên sống cùng cách đây 3 tháng. Bố chồng mất rồi, ông bà lại chỉ có mình chồng tôi là con trai, sức khỏe bà thì ngày một yếu.
Con gái đầu lòng của chúng tôi năm nay lên 3 tuổ.i, bé đã đi nhà trẻ rồi. Vợ chồng tôi mới mua được nhà nên có thêm mẹ chồng cũng vẫn khá rộng rãi. Mẹ chồng lên sống cùng, tôi nhờ bà cơm nước, dọn dẹp nhà cửa cho. Việc đưa đón con là của vợ chồng tôi vì bà không quen đường xá, lại không đi được xe máy.
Trước khi mẹ chồng lên thì tôi đã lắp 2 chiếc camera trong nhà từ lâu, để phòng có trộm còn có bằng chứng báo công an. Nhưng cũng vì lâu không có chuyện gì xảy ra, tôi cũng quên bẵng đi mất.
Mẹ chồng lên sống cùng, tôi nhờ bà cơm nước, dọn dẹp nhà cửa cho. (Ảnh minh họa)
Hôm vừa rồi đi ăn cùng cô bạn, cô ấy hỏi thăm về chuyện mẹ chồng – nàng dâu nhà tôi. Tôi trả lời thành thực là không có vấn đề gì, bà rất hiền và không hề can thiệp vào chuyện riêng của con cái. Thú thật là tôi không nghĩ sống chung với mẹ chồng lại dễ dàng như vậy. Ban đầu tôi còn không vui lắm khi đón mẹ chồng lên vì sợ xảy ra mâu thuẫn.
Video đang HOT
Cô ấy bảo tôi mở camera lên xem ngày thường mẹ chồng ở nhà làm gì. Tôi nghĩ xem qua một lần cũng không sao, không phải hành vi theo dõi người khác. Mở ra video đầu tiên là video quay lại cảnh trong phòng ngủ của vợ chồng tôi tối qua. Tôi định lướt qua thì chợt khựng người lại khi trên màn hình hiện ra hình bóng mẹ chồng.
Lúc đó cỡ khoảng 12h đêm, vợ chồng tôi đã ngủ say lắm rồi vì cả ngày đi làm mệt mỏi. Con tôi cũng đã được rèn vào nếp, ăn ngủ đúng giờ nên tầm đó con bé ngủ ngoan. Vợ chồng tôi cho con nằm ngủ ở chiếc giường phụ thiết kế liền kề giường bố mẹ để tiện chăm bé. Tôi sững sờ không hiểu nửa đêm mẹ chồng lẻn vào phòng các con làm gì?
Để rồi chứng kiến hành động tiếp theo của bà mà tôi phải lặng người. Bà tiến lại gần giường cháu nội, nhẹ nhàng chỉnh chăn, chỉnh gối, nắm tay, thơm má, thơm trán con bé rồi cứ thế đứng ngắm cháu rất lâu. Chắc phải đến 30 phút sau mẹ chồng mới chậm rãi quay người trở ra.
Trong lòng tôi dậy lên bao cảm xúc. Khi tôi sinh con, mẹ chồng muốn lên chăm cháu nhưng tôi sợ bà không chăm được theo ý mình, lại lo mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu nên từ chối khéo rồi thuê người ngoài. Mỗi lần mẹ chồng gọi điện lên đều muốn ngắm cháu chứ cũng không hỏi han nhiều đến các con.
Tôi nhận ra mình may mắn mới có một người mẹ chồng như bà. (Ảnh minh họa)
Khi đón mẹ chồng lên thì con tôi đã đi lớp. Cả ngày xa con, tối về tôi đều quấn lấy bé và nhờ mẹ chồng nấu cơm. Ăn uống dọn dẹp xong thì cũng đến giờ con đi ngủ. Tất nhiên chúng tôi cho con ngủ với mình vì tôi muốn con được gần bố mẹ. Vậy là tính ra thời gian cháu ở với bà không đáng kể.
Mẹ chồng không nói ra lời nhưng chứng kiến hành động của bà qua camera ghi lại, tôi sâu sắc cảm nhận được tình thương yêu mà bà dành cho cháu. Tôi bỗng thấy mình có lỗi quá. Mẹ chồng tôi hiền hậu, chăm chỉ và thương yêu con cháu đến vậy mà tôi lại luôn vô tình chia tách tình cảm bà cháu.
Tôi nhận ra mình may mắn mới có một người mẹ chồng như bà. Bà đã sinh ra và nuôi dạy nên người con trai tốt để tôi lấy làm chồng, bà còn đối xử với con dâu và cháu nội chan chứa yêu thương như thế. Tôi quyết định rồi, tôi phải thay đổi cách suy nghĩ và cư xử của mình. Từ giờ tối về tôi sẽ nấu cơm để bà chơi với cháu. Buổi đêm sẽ cho con sang ngủ với bà luân phiên ngủ với cha mẹ. Có một người bà như vậy, con tôi sẽ được lớn lên trong hạnh phúc.
Bị nhà chồng nói vô dụng, tôi bực bỏ đi du lịch 1 tuần, lúc về ai cũng khép nép xin lỗi
Tôi cười nhạt trước lời chồng nói, xếp chút đồ đạc vào vali rồi bảo: "Nhà anh coi em là giúp việc thôi đúng không?".
Ngày trước khi đưa chồng về ra mắt, chị gái tôi đã khuyên đừng lấy anh. Nhưng vì yêu tôi cứ cố chấp cưới. Chị tôi không đồng ý vì gia đình anh khá phức tạp, nhà 3 anh em trai, chồng tôi là con cả, mẹ chồng lại mất sớm. Cưới về sẽ phải ở chung. Tôi cứ nghĩ đơn giản, ở chung mình là dâu cứ chịu khó, nhẫn nhịn thì sẽ được nhà chồng yêu thương nhưng không phải thế.
Về làm dâu, tôi phải dậy từ 5h30 để đi chợ, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi dọn dẹp. Chiều tối đi làm về lại tất tả vào bếp nấu cơm, dọn dẹp phục vụ cả nhà chồng. Mấy năm đầu nhà toàn đàn ông tôi không trách, nhưng khi có 2 cô em dâu nữa thì mọi thứ vẫn thế. Tôi vẫn lo nội trợ, cơm nước. Cô em dâu thứ thì mải bán hàng, mỗi tháng đưa cho tôi 3 triệu tiề.n thức ăn. Còn cô em dâu út thì lười, toàn lấy cớ bầu bí, con nhỏ không làm gì.
Là chị dâu cả, tôi đành nhận hết mọi việc về, không muốn tị nạnh với các em sợ bất hoà. Vậy mà bố chồng không hài lòng, chồng thì thờ ơ, chê bài tôi người lúc nào cũng đầy mùi thức ăn, ngoại hình xuống cấp... Chưa kể 2 cô em dâu cũng khinh khỉnh ra vẻ tôi đi làm chẳng được bao nhiêu tiề.n, chỉ giỏi ăn bám chồng. Bị đối xử không tốt tôi vẫn cố nín nhịn không dám than vãn với nhà ngoại. Cho đến khi nhà chồng giỗ cụ vào ngày chủ nhật nhưng một mình tôi vẫn lo đi chợ, cơm nước, đồ cúng.
Tất bật làm cỗ không một ai giúp, lúc bưng đồ lên để cúng không may tôi vấp chân ngã làm đổ hết. Vậy là bố chồng và chồng xúm vào mắng tôi: "Vô dụng! Có mâm cơm bưng cũng không xong. Chị để tôi cúng khấn kiểu gì đây?". Các em thì thở dài, tỏ vẻ không vui. Tôi chẳng biết nói gì chỉ biết xin lỗi, nhưng cũng không có ai bênh hay an ủi tôi một câu.
Làm lại mâm cơm khác mà tôi cứ khóc vì tủi thân, vậy mà chồng lại bảo: "Oan cái nỗi gì mà khóc!". Càng nghĩ tôi càng thấy bực. Đúng lúc đang chán nản, đám bạn Đại học lại nhắn tin rủ đi du lịch, tôi đồng ý luôn. Vậy là tôi đi vào 2 hôm sau chẳng cần suy nghĩ gì. Tôi đi, chỉ thông báo chứ chẳng xin phép ai khiến nhà chồng khó chịu vô cùng.
Hơn 10 năm làm vợ, làm dâu tối mặt tối mũi ở nhà chồng không biết hưởng thụ, sống cho bản thân, giờ tôi thấy thoải mái quá. Tôi cũng suy nghĩ sau chuyến du lịch có lẽ sẽ dọn ra ngoài ở riêng, ly thân chồng để suy nghĩ lại tất cả. Bao năm làm dâu họ biến tôi thành người giúp việc chứ chẳng có chút tôn trọng nào. Càng nghĩ tôi càng chán.
Ngày kéo vali về, cả nhà chồng thấy tôi mà ai nấy đều khép nép. Chồng xin lỗi tôi về tất cả, bố chồng thì bảo: "Con về là tốt rồi". Lên phòng, chồng tâm sự với tôi: "Không có em, ở nhà loạn hết cả lên. Cơm nước không ai lo, nhà cửa không ai dọn. 2 đứa em dâu thì cãi lộn tùm lum vì không đứa nào chịu nội trợ. Em về nhà mình mới có cơm ngon canh ngọt".
Tôi cười nhạt trước lời chồng nói, xếp chút đồ đạc vào vali rồi bảo: "Nhà anh coi em là giúp việc thôi đúng không? Em về đây lấy chút đồ rồi ra ngoài ở. Chúng ta sẽ ly thân, em muốn kết thúc sự nghiệp làm giúp việc cho nhà anh". Chồng hoang mang xin lỗi, níu kéo tôi đủ cách nhưng tôi vẫn dứt áo ra đi. Tôi không muốn ở lại căn nhà này nữa, dù họ đã nhận ra "giá trị" của tôi.
(hongphuong...@gmail.com)
Trong bữa liên hoan ở nhà mẹ chồng, móng tay bà đen nhẻm nhưng tôi ăn không chút ngại ngùng Hôm đó, mẹ chồng làm 5 mâm cơm với rất nhiều món ngon, tôi về mọi người đã đông đủ. Thấy tôi về, mẹ chồng mang nước cho tôi uống, bà còn lấy tay véo một nắm xôi nhỏ cho tôi ăn. Mẹ qua đời sớm, bố tái hôn và tôi sống cùng mẹ kế từ năm 12 tuổ.i. Từ lúc đó, tôi...