Quả báo về việc cướp chồng bạn thân.
Đến bây giờ tôi mới nghiệm ra ‘gieo nhân nào thì gặp quả ấy’. Việc làm tội lỗi của tôi, chà đạp lên nỗi đau của người khác để sống vui vẻ, có lẽ đã bị trả giá.
Tôi bị quả báo vì đã tự kiêu hãnh, tự cho mình là đẹp, cho mình là người đàn bà quyến rũ hơn người ta để dắp tâm đi cướp chồng của bạn thân.
Năm ấy, tôi còn nhớ như in cái cảnh gia đình hạnh phúc của bạn. Vào một ngày, tôi bị người yêu phản bội, tới nhà bạn chơi. Người bạn ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Cô ấy lấy chồng thành đạt, có một cậu con trai kháu khỉnh. Nhìn mái ấm ấy tôi khát khao vô cùng. Nhiều khi tôi nghĩ, tại sao cô ấy không xinh đẹp bằng tôi, cũng chẳng có gì trong tay, không phải tiểu thư đài các, mà cô ấy lại lấy được người chồng như anh ta? Anh ta vừa đẹp, vừa thành đạt, giàu có lại chiều vợ hết mực.
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. (Ảnh minh họa)
Thấy thế là tôi tức, tôi càng hận người yêu của tôi đã bỏ rơi tôi. Tôi ở nhờ nhà bạn vài ngày sau khi kiếm nhà trọ mới. Vì tôi vốn muốn tránh người đàn ông kia, không muốn anh ta biết chỗ ở của tôi để tuyệt giao luôn. Thế là, trong những ngày ở nhờ nhà bạn, tôi đã để ý người chồng của bạn. Anh ấy trong mắt tôi, quá tuyệt vời. Anh lo lắng cho vợ con, quan tâm con. Ngày đi làm vất vả, tối về còn phụ giúp vợ, dạy con học bài, thật đáng ngưỡng mộ biết bao. Tôi càng khát khao có được người chồng như thế.
Tôi đã nói với bạn rằng, bạn thật có phước. Bạn tôi cười nói, ‘chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu được. Nhìn sướng nhưng chắc gì sướng’. Tôi không hiểu câu nói của bạn cho lắm. Hay là vợ chồng họ có vấn đề gì, chẳng lẽ đó là giả tạo. Nhưng cần gì phải giả tạo trước mặt tôi?
Sau lần ấy, tôi có một ý định táo bạo và tội lỗi, tôi muốn chinh phục người đàn ông này. Tôi muốn thử xem, anh ta có phải là gã đàn ông chung tình, yêu vợ thương con như tôi nghĩ, hay là cũng lăng nhăng như bao gã khác. Tôi chủ động liếc mắt đưa tình anh ta, nhìn anh ta âu yếm này kia. Tôi chủ động tấn công anh ta và bí mật hẹn hò. Tôi còn nhắn tin tình cảm cho anh ta khi biết chắc vợ con anh ta đã đi ngủ. Và cứ như thế, sau khi tôi rời khỏi căn nhà ấy, anh ta đã chủ động hẹn gặp tôi.
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. (Ảnh minh họa)
Thú thực, tôi là một cô gái đẹp, đàn ông khó mà qua ải nếu như gã đó là gã lăng nhăng thực sự. Tôi có mời gọi anh ta ngoại tình với mình. Và không hiểu thế nào, thật nhanh chóng, anh ta không cưỡng lại được vẻ đẹp của tôi. Chúng tôi đã đi nhà nghỉ cùng nhau ngay trong đêm hẹn đầu tiên, và anh ta thú nhận, ngay sau ánh mắt lúng liếng của tôi, anh ta đã ngày đêm mong nhớ. Hóa ra, anh cũng chỉ là một gã đàn ông tầm thường. Nhưng tôi lại đem lòng yêu anh ta thật sự, muốn có được anh ta thật sự. Đó mới là điều đáng nói.
Tôi muốn có được người chồng như bạn tôi. Tôi không muốn thua kém bạn khi mà, tôi thấy mình hơn hẳn bạn, hơn nhiều mặt nữa là khác. Sao ông trời bất công với tôi. Lại nghĩ đến câu nói của bạn rằng, không phải người trong cuộc thì không biết được chuyện gì xảy ra, tôi liền nghĩ ngay tới việc, hay là tình cảm vợ chồng họ rạn nứt? Nếu thế, tôi chen ngang thì có tội gì. Tôi biện minh cho hành động xấu xa của mình và quyết định cướp chồng bạn thân.
Video đang HOT
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. Tôi nói với anh ta rằng, thư thư thời gian, cho vợ con anh ta chuẩn bị tâm lý, nhưng anh ta sốt ruột, muốn được cưới tôi. Anh ta bảo, vợ con anh ta giờ chỉ còn là nghĩa, tình thì hết rồi.
Tôi mừng quýnh vì chiến lợi phẩm của mình. Tôi đã nói, không người đàn ông nào có thể vượt qua ải của tôi. Thế là, chúng tôi cưới nhau, còn bạn tôi đau khổ vật vã, khóc lóc và căm hận. Tôi, cô ấy đã không thể chấp nhận chuyện này thì khó lòng mà vượt qua được. Nhưng tôi làm ngơ. Tôi nghĩ, hạnh phúc là do mình giành giật mà có, dù là giành giật của người khác cũng không sao.
Tôi và cô ấy trở thành kẻ thù như thế….
3 năm sau, cô ấy đã có người đàn ông khác, giàu có và sang trọng hơn chồng cũ. Cô ấy cũng sinh thêm một đứa con gái ngoan hiền, tôi nghe bạn bè nói vậy. Tôi cũng lén theo dõi tung tích của người đó, vì tôi luôn ghen tị với cô ta. Nhưng chồng tôi, anh ta trở thành một kẻ đồi bại, suốt ngày gái gú. Hình ảnh đẹp trai, ga lăng, giàu có, thành đạt của anh ta trong tôi không còn nữa. Số tiền anh ta làm ra, anh ta đáp vào mặt tôi vài đồng mỗi tháng, còn lại cho gái, mua hàng hiệu cho gái hết. Anh ta trắng trợn ngoại tình. Tôi có kêu thì anh ta bảo, tôi đi cướp chồng người khác thì còn đòi gì hơn anh ta mà dạy đời.
Đúng là số phận trớ trêu, bây giờ chồng tôi cũng khinh tôi. Anh ta khinh thường tôi, coi tôi là kẻ không ra gì. Anh ta biến tôi thành con rối, nói yêu tôi, muốn lấy tôi ngay tức khắc để tôi mơ tưởng rồi lại ngựa quen đường cũ. Thật may là tôi chưa có con. Tôi có thể từ bỏ mọi thứ và làm lại từ đầu được không?
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. Anh ta đã có con với bạn tôi, hà cớ gì vô sinh nữa? Vậy là do tôi sao? Nếu thế thì đúng là, tôi phải nhận một cái giá quá đắt rồi.
Nhưng mà, bỏ chồng ư, tôi làm sao mà bỏ được. Nếu như tôi đã hãnh diện về bản thân mình, còn cười chê người bạn của mình thì giờ, tôi phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi phải làm như mình đang sống hạnh phúc, gồng mình lên để cười. Chứ nếu cô ấy biết tôi cũng bị chồng đá, bị anh ta phỉ báng, bỏ rơi thì tôi nhục lắm. Sống làm sao được ở mảnh đất này. Thà là chuyển đi nơi khác, chứ làm sao dám đối diện với cô ấy. Có lẽ, cô ấy cũng luôn dõi theo tôi, vì tôi là kẻ thù của cô ta. Tôi phải làm sao bây giờ? Hay là, cứ chấp nhận chuyện này và li dị, chuyển đi nơi khác sống chăng? Thật tội nghiệp cho kẻ đi cướp chồng người như tôi…
Theo PLXH
Nỗi cay đắng của người vợ bị cô em họ mất nết 'xỏ mũi' cướp chồng
Đến 1 ngày, chị bàng hoàng khi nhận ra "hồ li tinh" không phải người lạ mà chính là người em họ con cô ruột của mình. Chị bất mãn khi hai con người giả dối kia vẫn đang lượn lờ trước mặt mình.
Bàng hoàng khi phát hiện nhân tình của chồng là cô em họ
Chị N.T.N.H (1985, Hà Nội) và anh T.H.A lấy nhau xuất phát từ tình yêu. Hai anh chị cũng đã trải qua những thăng trầm của tình yêu rồi mới tiên đến hôn nhân. Nhưng đúng như chị chia sẻ, hôn nhân nó không "đẹp" như lúc yêu, "Lúc yêu, thì thấy mọi thứ đẹp đẽ, anh ấy chiều chuộng, cưng chiều mình như bà hoàng. Nhưng lấy nhau về rồi, những bản chất xấu xa nhất của chồng lộ ra hết".
Vì vậy, lấy nhau chưa được một năm, anh chị đã xảy ra biết bao nhiêu mâu thuẫn. Lỗi cũng không phải xuất phát từ một người nào cả, chỉ vì cách sống của anh A. và chị H. khác nhau nên nảy sinh nhiều vấn đề sau khi sống cùng một nhà.
Lúc chị H. chán ngấy ông chồng của mình là lúc chị biết mình mang thai. Chị không bao giờ muốn đứa trẻ được sinh ra mà không có đầy đủ cả cha lẫn mẹ. "Đứa trẻ này không có tội, bản thân mình hay chồng cũng không bao giờ để con phải chịu thiệt thòi. Nhưng...", chị H. thở dài.
Sau tiếng thở dài của chị, Pv nhận ra nỗi buồn vẫn còn phảng phất của người đàn bà đã bước qua tuổi 30: "Chị thực sự không thể sống chung một nhà với chồng bởi vì bọn chị quá khác biệt về lối sống. Bọn chị quyết định ly thân với nhau để cho nhau tự do. Nếu còn yêu nhau hay vì con thì sẽ có ngày bọn chị trở lại với nhau", chị H. bày tỏ nỗi buồn của mình.
Chị chấp nhận sống xa chồng vừa để tiện đi làm cũng vừa để cho hai người có thời gian suy nghĩ xem liệu cuộc hôn này có còn nên tiếp tục không. Nhưng chị đâu biết trước được chữ ngờ, ngay trong năm đó, cô em họ kém chị cả chục tuổi lên Hà Nội học. Và nó chính là khởi nguồn của mọi chuyện.
"Đợt đấy nó bắt đầu lên Hà Nội học. Chị cũng nghĩ là nó thuê trọ gần nhà chồng chị, nên chị mới bảo chồng chị qua xem nó ăn ở thế nào dù gì cũng là con nhà cô, không cô chú lại bảo không đoái hoài gì đến em", chị H. Buồn bã.
Nhưng thứ tình cảm này khác với tình cảm anh rể - em họ bình thường. Chị H. lờ mờ nhận ra ý nghĩ mà bản thân chị không bao giờ dám tin: "Hồi đó chồng chị ở nhà, chị ở xa nhà để tiện công việc nên nó thỉnh thoảng theo chồng chị lên đây chơi. Xong nhiều hôm trời lạnh nó lấy áo chồng chị mặc mà rõ ràng chủ định để đi chơi. Hôm sinh nhật chị, nó cũng đi cùng với chồng chị đi tư vấn mua đồ nhưng khi xuông cầu thang thì thấy ôm nhau, từ lần ấy chị mới để ý".
Tiếp lời, chị cay đắng nhận ra bản chất của mối quan hệ này: "Một hôm khác chị đứng trên tầng 3 thì thấy ôm, hôn nhau thắm thiết, làm gì mà không có gì với nhau hả em. Liệu chị có thể không nghi ngờ được không?".
Lúc đó chị tức giận chỉ muốn "băm nát" đôi gian phu, dâm phụ đó lại. Nhưng chị chọn cách nhẹ nhàng hơn, không muốn làm ầm ĩ mọi chuyện.
Chị có hỏi chồng về mối quan hệ bất thường này, thì anh A. phủ nhận mọi thứ, còn bảo chị bị "hoang tưởng". Nhưng khi chị hỏi cô em họ sinh năm 1995 của mình, thì chị nhận được những lời miệt thị ngược từ đứa em mất nết.
Chị H. uất ức: "Lúc mình hỏi nó về mối quan hệ này, nó không những chối bỏ mà nó còn thừa nhận rằng nó yêu chồng mình. Nó còn nói, chị xem lại cách chị đối xử với chồng chị đi, xem chị đã biết quan tâm chồng chị chưa. Chị có cần em dạy cách giữ chồng không. Nó nói mình là người vợ không ra gì, chồng có bồ là hiển nhiên", chị H. rơm rớm nước mắt thuật lại.
Cả 30 năm cuộc đời của mình, chị không bao giờ nghĩ nhân tình của chồng mình lại chính là đứa em họ. Mà chị cũng không thể ngờ đứa em họ của mình lại có thể trơ trẽn như thế. "Chị không mắng nó thì thôi, nó còn mắng lại chị, chửi rủa miệt thị chị. Uất ức lắm nhưng không làm gì được".
Những nỗi đau mà chị liên tiếp bị người thân cứa vào, chị nhận ra cuộc hôn nhân của mình chẳng còn gì ngoài hai chứ "cay đắng".
Chị H. tiếp tục câu chuyện của mình: "Hôm nhà chị có giỗ, mẹ chị có nói với mọi người sự việc như thế xem có đúng không thì mẹ nó bênh nó. Cô chị bảo con bà bị bỏ, nó viết đơn nó bỏ, nên hai đứa nó cũng chẳng còn liên quan gì. Mẹ chị thương con, thế là mẹ và cô chị lao vào cãi nhau chí chóe, hai gia đình từ đó mà từ mặt nhau".
Chấp nhận li hôn để tự trao trả tự do cho mình
Sau khi biết rõ mối quan hệ ngang trái giữa em họ và chồng, chị H. biết rằng hôn nhân của chị không nên tiếp tục tồn tại. Bởi nếu hai bên đã không còn tình cảm và vẫn rằng buộc nhau với tờ hôn thú cũng chỉ làm cả hai mệt mỏi.
Chị chấp nhận buông xuôi mọi thứ, nhận cái thiệt về mình. Nhưng chị luôn quan niệm: "Giải thoát cho cả hai chính là giải thóat cho mình, mình chỉ có được chứ chẳng mất gì".
Sau chị xác định tư tưởng, thay vì ủ rũ, buồn rầu như mọi phụ nữ có chồng cặp bồ khác, chị tự tìm đến những thú vui của đàn bà để quên đi người đàn ông bạc bẽo, quên đi cái sự thật phũ phàng của mình.
Hàng tuần, ngoài thời gian đi làm, chị đều dành cho con. Chị tự làm đẹp bản thân và mua cho mình những bộ quần áo mới. Thay vì ngày xưa, chị chỉ dám mua cho mình 1 bộ, bộ còn lại chị dành cho chồng.
"Những gì không còn thuộc về mình nữa, thì không nên giành giật làm gì. Mọi thứ về chồng, hay cô em họ trơ trẽn, chị cho vào dĩ vãng hết. Tuy nhiên, thi thoảng, trong những giấc mơ, những nỗi đau do những người đã từng là người thân của chị vẫn còn hiện diện. Giờ em có hỏi chị, chị có uất ức không, chị có hận chồng chị không, chị có hận em họ không thì chị trả lời, chị có chứ. Chị hận lắm, nhưng cũng chẳng hận mãi được".
"Bây giờ, chị nghĩ thông thoáng hơn, có khi chị còn phải cảm ơn họ đã cho chị biết được sự thật sớm như thế. Không thì chị vẫn mãi mãi kì vọng, hi vọng vào chồng, vẫn mãi chỉ là bù nhìn để cho chồng với cô em họ tằng tịu trước mũi của mình mà không hề hay biết", chị H. trải lòng với PV khi nỗi đau của chị vẫn còn đang âm ỉ cháy.
Chị H. nói rằng, trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi này chị là người thắng cuộc. Chị ít ra có đứa con là cái lời lớn nhất. Chị chấp nhận ở vậy nuôi con.
"Mọi thứ sẽ rất nhẹ nhàng, nếu người đàn bà nào có chồng bồ bịch cũng đều có cái nhìn tích cực hơn. Chẳng có gì mà phải buồn cả, hãy để những thứ phụ bạc mình trôi đi, vậy là tốt nhất", chị H. trầm tư chia sẻ.
Theo Người đưa tin
Quả báo có thật không? Tôi đang phải hứng chịu nỗi đau của chị cách đây 3 năm Còn tôi, từ ngày biết chuyện vợ con anh thì giống như không có linh hồn, không còn cảm giác đau. Một người không thiết tha với cuộc sống gặp một người sống không khác gì chết như tôi đã cùng nhau vượt qua thời gian đó. Tôi là cô bé học đại học, tình cờ quen anh. Ngày gặp anh tôi không...