Quả báo nhãn tiền
Tôi tình cờ thấy vợ và bạn tôi tay trong tay vô cùng tình tứ. Tự nhiên trong lòng tôi dấy lên cảm xúc đau đớn tột độ. Tôi chỉ biết cắn răng bất lực nhìn họ mà không có tư cách nào để tới chào hỏi.
Tôi và vợ kết hôn 3 năm mà chưa có con. Đi khám thì bác sĩ kết luận vấn đề nằm ở vợ tôi nhưng không phải không có hi vọng. Thế nhưng càng chờ thì lại càng thất vọng. Vợ tôi cũng đâm ra chán nản, buồn rầu. Mỗi lần về nhà nhìn thấy vợ là tôi lại thấy khó chịu.
Mấy tháng trước, mẹ tôi có điện lên nói “mẹ tìm được một cô gái cho con rồi, nếu mày không muốn ly hôn thì cứ cho mẹ đứa cháu đi đã, chứ chờ vợ mày đến bao giờ. Mẹ đã nói với mày ngay từ ngày xưa là đừng có lấy mà mày chẳng nghe”. Tôi chỉ biết ậm ừ cho qua. Tôi biết vợ cũng mệt mỏi và cố gắng từng ngày, nhưng…
Tôi chấp nhận gặp cô gái mẹ giới thiệu, quả thực cô ấy rất dịu dàng và nói chuyện cuốn hút. Tôi giữ mối quan hệ đó một thời gian và quyết định vượt rào.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Được vài tháng, cô ấy báo tin vui. Tôi trong lòng vừa mừng thầm vừa lo. Mừng vì cuối cùng tôi cũng lên chức nhưng lo là làm sao ăn nói với vợ và làm sao để cho mẹ của đứa con tôi danh phận. Mẹ tôi thì liên tục giục tôi ly hôn vợ nhưng vợ tôi chẳng làm gì có lỗi. Và rồi tôi nghĩ ra một kế.
Tôi có chơi với Tuấn. Hai thằng thân nhau từ thời sinh viên cho đến bây giờ. Tuấn cũng biết vợ tôi. Có lúc tôi vẫn thấy Tuấn nói kháy tôi có phúc khi lấy được vợ. Nó cũng biết cảm xúc của tôi bây giờ thế nào. Tôi đành tâm sự thật với nó. Tuấn chỉ thở dài một câu và nói “tao sẽ giúp mày nhưng sau này có vấn đề gì đừng hối hận. Vợ mày xứng đáng được hạnh phúc hơn những gì mày nghĩ đấy”.
Chỉ sau vài tháng, tôi cũng đã có đầy đủ bằng chứng để buộc tội vợ cặp kè với bạn thân của tôi mà ly hôn. Vợ tôi vừa ngỡ ngàng, lại vừa sốc. Cô ấy cũng sẽ không bao giờ ngờ chính tôi là người đứng sau mọi chuyện.
Cô ấy chấp nhận ly hôn. Bẵng đi 2 năm, cuộc sống của tôi và vợ mới chẳng được hòa thuận. Cô ta đẻ con xong thì bỏ tôi chạy theo người đàn ông giàu có hơn. Thậm chí, tôi còn không dám tin, thằng bé con tôi hiện tại cũng chỉ là thành quả tôi phải “đổ vỏ” cho những chuỗi ngày ăn chơi của cô ta.
Nó không có tội nên tôi vẫn chấp nhận nuôi nó. Còn vợ tôi và bạn tôi. Từ sau vụ đó, thằng bạn cũng không liên lạc với tôi nữa, vợ tôi cũng cắt đứt hoàn toàn.
Hôm trước tôi đi siêu thị, tình cờ thấy vợ và bạn tôi tay trong tay vô cùng tình tứ. Cô ấy có vẻ cũng đang có bầu và được bạn tôi chăm sóc rất tỉ mỉ. Tự nhiên trong lòng tôi dấy lên cảm xúc đau đớn tột độ. Tôi chỉ biết cắn răng bất lực nhìn họ mà không có tư cách nào để tới chào hỏi. Mấy chục năm sống trên đời, tôi mới thấy mình vô dụng và ấu trĩ đến thế.
Tôi mất đi vợ, cũng chẳng có cơ hội được lên chức, tôi xứng đáng nhận quả báo cho những gì tôi gây ra…
Theo Phunutoday
Không sinh được con, tôi bị bạn thân gài bẫy cướp chồng
Tôi không thể ngờ rằng rồi cuộc đời lại đẩy mình đến khúc quanh này chỉ vì quá tin bạn thân...
Tôi lấy anh là mối tình đầu của mình. Anh yêu tôi và thương hết mực. Gia đình chồng cũng tốt. Chúng tôi là một cặp đôi hoàn hảo trong mắt nhiều người. Tôi mãn nguyện với nhân duyên trời trao duy chỉ có một điều làm tôi buồn lòng, ấy là việc tôi vẫn chưa có con với chồng.
Lấy nhau 10 năm là 10 năm hạnh phúc trong cuộc hôn nhân với anh. Chúng tôi cố gắng để có con nhưng trời chưa cho. Anh dẫn và đưa tôi khắp nơi để mong có con. Trong 10 năm ấy, anh chưa một lần than vãn, chưa một lần trách móc, không hề tỏ vẻ mệt mỏi. Anh luôn là người động viên và yêu thương, chở che và bảo vệ tôi trước những cái nhìn soi mói của họ hàng, trước những lời dị nghị và ánh mắt tò mò của hàng xóm.
Tôi yêu anh và ngày càng thương anh nhiều hơn. Đã không ít lần tôi bày tỏ mong muốn rút lui khỏi cuộc hôn nhân này để anh và gia đình nhà chồng có cháu. Nhưng anh không đồng ý. Anh lại tiếp tục động viên và yêu thương tôi nhiều hơn. Bởi thế, anh trong, tôi không chỉ có tình yêu mà còn có cả sự hàm ơn nữa.
Tôi có một người bạn thân từ thời đại học. Đó là một cô gái sắc nước hương trời nhưng tình duyên lại lận đận. Hương, bạn thân xởi lởi và quan hệ rộng nhưng đó là một cô gái thực sự cô đơn. Hương không có bạn thân ngoài tôi. Hương không có người đàn ông tốt bên cạnh. Hương đẹp mà buồn. Chính bởi thế, tôi rất thương cô bạn này. Có chuyện gì cả hai cũng tâm sự với nhau. Lẽ dĩ nhiên cả chuyện khó khăn khi muốn có con cũng được tôi chia sẻ với Hương.
Và lần nào cũng thế, mỗi khi kể về chồng mình, Hương đều suýt xoa "anh ấy tốt thế", "người đâu mà vừa điềm đạm, vừa tốt tính", "nhất mày, không tìm đâu ra người thứ hai như anh ấy", "mày đúng là may mắn", "tao thèm được như mày!", "sao ông trời không cho tao bằng một phần của mày!"... Cứ thế những lời động viên ấy của Hương càng khiến tôi cảm thấy mình phải giữ gìn nhiều hơn hạnh phúc mình đang có, dù nỗi buồn chưa sinh được con vẫn luôn đeo đẵng.
Lẽ dĩ nhiên với chồng, Hương cũng như người nhà. Rất nhiều lần tôi đi công tác, đi vắng, cũng đều nhờ Hương chăm sóc. Rồi một hôm, Hương rủ vợ chồng tôi đi chơi riêng. Là bạn thân, vợ chồng chị sẵn sàng đồng ý. Đến nơi, Hương lại chỉ đặt một phòng hai giường. "Hết phòng rồi mày ạ. Thôi, vợ chồng mày một giường hoặc tao với mày một giường. Ghép thế này cũng đỡ tốn tiền!". Dẫu không thoải mái lắm nhưng tôi cũng đồng ý.
Rồi cái đêm định mệnh ấy cũng đến. Buổi sáng hôm sau trong cuộc đi chơi, tôi cảm thấy rất đau đầu và muốn về nghỉ. Hương đưa tôi về phòng, bảo tôi nằm nghỉ ngơi rồi Hương mua thuốc. Tôi chìm vào giấc ngủ và không còn biết gì nữa. Khi tất cả mọi thứ đã trở về cuộc sống thường nhật sau chuyến đi chơi định mệnh ấy, tôi thấy thái độ của chồng hơi khác khác. Không định hình rõ nó là điều gì nhưng tôi cũng bỏ qua.
Rồi một ngày anh thành khẩn: "Anh bị Hương bẫy. Đêm đó khi em mệt, Hương quyến rũ anh. Anh đã không làm chủ được bản thân. Bây giờ cô ấy nói có thai. Anh là người có lỗi. Nếu em còn tin anh, xin hãy cho anh cơ hội sửa sai. Anh vẫn yêu và thương em hết mực. Hương nói cô ấy chỉ cần anh những khi cô ấy vất vả. Anh rất khó xử. Anh thực sự không muốn làm em tổn thương. Xin hãy cho anh cơ hội!".
Tôi bàng hoàng trước tất cả mọi điều. Tôi cay đắng nhận ra cũng có những sai lầm của riêng mình. Tôi không biết phải làm sao bây giờ khi lòng vẫn còn yêu anh...
Theo Afamily
Anh chồng mất vợ vì cài định vị theo dõi khắp nơi Nhìn vợ nói chuyện, đứng gần người khác giới là anh Minh nổi ghen, chạy tới mạt sát, rút cục chị ra tòa giải thoát. Trước đây, cứ đi làm về, anh Minh (47 tuổi, xã Đa Kia, huyện Bù Đăng, Bình Phước) chỉ tắm rửa rồi ngồi xem tivi, chờ vợ dọn bữa ăn. Giờ thì khác, sáng anh phải vội vã...