Qủa báo cho người đàn bà “cưới chạy” để trả thù tình cũ…
Càng ngày em càng trở nên chai sạm và lì lợm. Em vô cảm với anh. Chúng em sống chung một nhà, ăn cùng một mâm nhưng ngủ khác.
Cho đến giờ phút này khi em ngồi gõ những dòng này thì em không biết mình có thể chịu đựng thêm được nữa không và chịu đựng được đến bao giờ. Em thực sự bất lực và bế tắc trước cuộc sống gia đình của mình.
Em và chồng em cưới nhau được 4 năm và có một con trai 3 tuổi. Em đến với anh sau khi trải qua một cú sốc tinh thần khủng khiếp. Sau cú sốc ấy em trở thành con người hoàn toàn khác. Em quyết định chia tay người yêu cũ. Rồi em lang thang trên các trang mạng để làm quen kết bạn như một kẻ vô định. Rồi em gặp anh.
Sau vài lần trò chuyện, chúng em quyết định gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu đến dễ dàng quá phải không ạ. Khi yêu, anh là người tâm lý, chu đáo, từng trải và chín chắn, đúng là mẫu người có thể lấy làm chồng. Vì vậy em đã đề cập đến đám cưới sau 1 tháng yêu nhau và anh đồng ý luôn.
Trước quyết định của em bạn bè em ra sức khuyên can vì không ưng anh, anh là người khó gần và nghĩ anh đến với em là vì tiền. Anh đẹp trai, phong độ lại đa tình còn em chỉ là người có nhan sắc trung bình. Nhưng em bỏ qua tất cả và cứ lao đi như con thiêu thân.
Sau đám cưới cuộc sống của em như địa ngục, em biết trao gửi tâm sự thầm kín với ai đây (Ảnh minh họa).
Đám cưới linh đình diễn ra sau 6 tháng. Ngày chúng em cưới nhau, mẹ em có hứa hẹn rất nhiều và anh cũng biết điều đó. Đó là sai lầm lớn nhất của mẹ em.
Vài ngày sau khi cưới, anh đã đề cập luôn đến lời hứa đó. Anh hỏi đến ngôi nhà mẹ cho, anh hỏi đến số tiền làm vốn. Ngày em cầm tiền về, anh một mực đưa em đi gửi tiết kiệm. Em là đứa yếu ớt, không đủ sức khỏe để làm công việc nặng nhọc, mẹ em biết điều đó nên hy vọng em có dựa vào lãi hàng tháng của số tiền để để sống và chỉ cần làm công việc nhẹ nhàng.
Nhưng sau khi em sinh em bé, chồng em toàn quyền quyết định đến số tiền đó. Và từ đó cho đến nay gần 2 năm rồi em không biết đến một đồng lãi nào. Em dạy hợp đồng tại một trường tiểu học, lương hợp đồng chỉ đủ tiền xăng xe và ăn sáng.
Anh biết điều đó nhưng anh làm ngơ, anh biết em có một chỗ dựa vững chắn nên anh phớt lờ tất cả. Anh nào đâu biết em thà phát điên lên vì tiền, thà cạn sức lao động còn hơn về xin tiền mẹ. Em chạy đôn chạy đáo làm thêm, dạy thêm để lo cho con và chi tiêu trong gia đình.
Video đang HOT
Ngày bố mẹ gọi các anh em vào viết di chúc, anh cũng có mặt. Sau buổi họp, ngay trên đường đi về nhà anh đã đề cập luôn tới số tài sản thừa kế của em. Chúng em đã to tiếng với nhau và em cũng nặng lời với anh.
Anh tỏ ra khó chịu khi em ko làm theo ý nguyện của anh. Anh luôn nói anh lấy em không phải vì tiền, em luôn tin điều đó, em không nghi ngờ anh bất cứ gì cho dù anh có những hành động trái ngược với lời nói của anh.
Ngày mới quen em, anh nói anh làm phó giám đốc cho một tập đoàn lớn. Nhưng thực ra anh làm phó giám đốc thuê cho 1 công ty tư nhân lương 3 cọc 3 đồng, chẳng đủ anh tiêu. Cưới em sau 2 tháng anh bỏ luôn việc ở nhà sống dựa vào tiền lãi hàng tháng. Và em giật mình khi anh có tham vọng tuyển dụng và công an trong khi anh chỉ có tấm bằng cao đẳng công nghệthông tin.
Anh ngỏ lời với mẹ về số tiền tuyển dụng. Vì thương con nên mẹ lại bỏ ra số tiền 400 triệu cho anh lo việc. Và như vậy như một thanh niên quèn anh có nhà đẹp để ở, có xe đẹp để đi, có việc ổn định để làm. Có thể nói anh có tất cả những gì cần có mà nhiều người có làm cả đời cũng ko có được. 6 tháng đầu thử việc lương chẳng được là bao anh nói để anh giữ anh tiêu em thương anh nên anh đòi hỏi.
Ngày anh nhận quyết định tuyển dụng chính thức, em hỏi lương anh được bao nhiêu. Anh nói khoảng 4-5 triệu, em bảo vậy đưa cho em 3 triệu để chi tiêu, anh nói sao nhiều thế. Em bảo vậy 2,5 triệu anh ậm ừ không nói gì. Nhưng cho đến giờ phút này 1 nghìn cũng không có. Cho đến bây giờ, khi anh có việc làm rồi em vẫn phải nuôi anh.
Nhưng tất cả những điều đó không là gì cả, em có thể chịu đựng tất cả khó khăn, áp lực vật chất. Cái mà anh làm em mệt mỏi nhất là áp lực về tinh thần. Chúng em cưới nhau được 4 năm thì số ngày chúng em giận nhau còn nhiều hơn số ngày chúng em vui vẻ. Cứ mỗi lần to tiếng với nhau xong là anh lại giận dỗi không nói gì đến cả tháng.
Thời gian đầu em cũng chọc ghẹo để làm anh cười, ngồi nói chuyện, chủ động làm lành trước. Nhưng việc anh giận giỗi rồi sưng mặt lên giường như là bản chất. Nhiều lúc em không biết mình đã lầm sai gì mà nhìn vào mặt anh đã thấy anh sưng mặt lên rồi. Quá nhiều lần như thế em không thể chạy theo mà làm lành mãi.
Càng ngày em với anh như hai cực nam châm, càng gần nhau càng đẩy nhau. Chúng em quá trái ngược nhau về tính cách, quan điểm sống và cả suy nghĩ. Chúng em không tìm được tiếng nói chung trong đời sống gia đình. Nhiều làm cãi nhau với anh em áp lực đến hét lên như một kẻ mất tri giác. Em lang thang trên hành lang trường học chỉ muốn nhảy xuống để kết thúc tất cả nhưng con em chợt xuất hiện em chợt bừng tỉnh.
Anh cận thận, sạch sẽ, cầu toàn đến hoàn hảo. Anh đòi hỏi em phải sống và thay đổi như anh. Anh muốn nhà lúc nào cũng phải sạch sẽ, gọn gàng mặc dù có trẻ nhỏ. Khi em mệt chưa dọn được nhà, anh sai em dọn nhà như người ở. Trong khi đó chẳng bao giờ anh cầm đến cái chổi lau nhà.
Anh luôn muốn con phải được chăm sóc chu đáo trong khi từ lúc nó được sinh ra anh chưa mua cho con một hộp sữa, chưa đút cho ăn 1 thìa cháo, chưa tắm cho 1 lần, chưa chơi với con một giờ nào. Hễ em có làm con ngã hay đau chỗ nào, anh đay nghiến chì chiết. Sau mỗi lần xung đột anh luôn tìm người phải chịu trách nhiệm và nhận lỗi, còn em chuyện đã xảy ra rồi thì thôi, rút kinh nghiệm lần sau. Sau mỗi lần xung đột anh đều bảo lỗi là của em. Em cũng chấp nhận.
Anh đa nghi hơn tất cả những người em biết. Anh quản lý em từ giờ giấc đi làm, đi chơi cho đến điện thoại và trang face cá nhân. Anh khó chịu và hỏi cặn kẽ khi có bạn nam cũ hay người khác giới gọi điện. Anh ko cho em đi chơi hay gặp gỡ tụ họp tại nhà đồng nghiệp nam. Anh giận giỗi sưng mặt ko nói gì khi em đi làm về không đúng giờ.
Anh căn giờ cho em đi cưới hay bất kỳ đâu. Anh nghi ngờ với cả những câu chuyện vui đùa trên mạng với người khác giới. Anh kiểm tra điện thoại, thậm trí còn lên tận tổng đài kiểm tra điện thoại của em. Anh nói em không đáng tin cậy. Anh nói chính em làm anh nghi ngờ như thế. Em nhìn lại mình thì thấy đúng là chính em làm cho anh nghi ngờ.
Thời gian đầu sau khi cưới, người yêu cũ có gọi điện cho em hỏi thăm vài lần, vì biết tính anh hay ghen nên em không nghe máy, có lúc anh bảo nghe, em có nghe nhưng không nhiệt tình. Vài lần em nói chuyện với bạn cũ về người ấy trên yahoo, anh biết được. Những điều đó làm cho anh nghi ngờ.
Nhưng từ đó cho tới giờ em ko hề có liên lạc gì với con trai nhưng anh vẫn nghi ngờ em. Có lần bạn trai em gọi điện chẳng biết chuyện gì về kiểm tra điện thoại thấy số lạ cũng ghen. Gần đây nhất em có nói chuyện với chồng của một chị đồng nghiệp trên mạng, câu chuyện tán tỉnh vui vẻ, anh cũng ghen.
Anh điên cuồng nghi ngờ người kia và em có quan hệ mờ ám. Anh sợ mất mặt với đồng nghiệp của anh. Rồi anh vào trang của em chửi bâng quơ. Anh luôn muốn đẹp mặt anh, anh luôn dặn em không được làm anh mất mặt. Em cũng ko nghĩ chuyện đó có thể làm anh mất mặt với đồng nghiệp của anh.
Nhiều lần cãi nhau anh còn lôi luôn cả bố mẹ em vào, em cũng bỏ qua. Anh chửi em, coi thường em em cũng bỏ qua. Có những lúc anh buông cho em những câu làm em tổn thương sâu sắc. Càng ngày em càng trở lên chai sạn và lì lợm. Em vô cảm với anh.
Chúng em sống chung một nhà, ăn cùng một mâm nhưng ngủ khác phòng. Em sợ nằm cạnh anh lắm. Giờ em không còn cảm giác gì với anh, kể cảchuyện ấy. Em trở nên lãnh cảm từ bao giờ em cũng không biết. Em không biết nên làm gì. Em tiếp tục sống trong im lặng và sự vô cảm như vậy để con dược có bố có mẹ hay ra đi để được thanh thản.
Theo Nguoiduatin
Sốc: Bạn gái là bồ của anh trai
Tôi bàng hoàng, đau đớn khi anh trai thú nhận vợ sắp cưới của tôi từng là nhân tình của anh.
Tôi hân hoan đón nhận niềm hạnh phúc bên vợ sắp cưới, tôi đau có ngờ đó lại là một tình yêu bi kịch (Ảnh minh họa)
Tôi không bao giờ dám nghĩ tình huống hi hữu và bi kịch này lại xảy ra với mình. Thật trớ trêu khi mà tôi quá yêu thương cô ấy, khi mà hai bên gia đình đã lên kế hoạch cưới xin hết cả rồi thì tôi lại phát hiện ra cô ấy đã từng ăn nằm với anh trai mình. Bây giờ, cưới hay không cưới, chính bản thân tôi cũng không thể quyết định được. Tôi thực sự bế tắc.
Tôi năm nay 28 tuổi. Chúng tôi quen và yêu nhau hơn 1 năm mới cưới. Bạn gái tôi làm nhân viên văn phòng cho một công ty. Nhìn chung cô ấy khá xinh xắn và ngoan ngoãn, lại ăn nói lễ phép nên ai gặp cũng có thiện cảm. Khi tôi dẫn cô ấy về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi rất quý mến cô ấy. Khi thấy thời điểm thuận lợi, hai gia đình quyết định tổ chức đám cưới. Chúng tôi hân hoan đón mừng đám cưới và mọi việc chỉ thay đổi khi khi anh tôi về thăm nhà để chuẩn bị đám cưới của chúng tôi.
Anh tôi đã lấy vợ nhưng vì điều kiện công tác nên vợ chồng anh chị chuyển vào Nam sinh sống. Lần này, để chuẩn bị cho đám cưới của tôi nên anh chị mới bay ra ngoài Bắc để dự ngày trọng đại của tôi. Niềm vui đoàn tụ gia đình chưa kịp nóng lên thì ngay lập tức chị dâu tôi mặt tái đi khi nhìn ảnh cưới của tôi.
Chị dâu tôi hỏi dồn dập, về tên, tuổi, tả dáng người của cô ấy. Tôi khá bất ngờ khi mà chị tôi không ở ngoài này nhưng lại nói đúng về vợ sắp cưới của mình như vậy. Còn anh tôi, khi nghe chị tôi nói những câu đó, vội giằng lấy bộ ảnh cưới để xem. Anh tôi đã làm rơi cả tập ảnh xuống đất, gương mặt thì thất thần.
Cuộc sống của gia đình tôi đã thực sự đảo lộn từ đó. Tôi thật không thể ngờ, vợ sắp cưới của tôi lại chính là bồ nhí của anh trai tôi. Chuyện anh tôi từng có thời gian cặp bồ khiến chị dâu tôi phải khốn khổ, điêu đứng gia đình tôi ai cũng biết chuyện. Hồi đó, chị dâu tôi điện ra ngoài này suốt, khóc mếu nói rằng bị kẻ thứ ba kia xen ngang vào gia đình. Cô ta càn quấy, bắt chị và anh phải ly hôn để anh đến bên cô ta. Anh tôi cũng vì mê muội vẻ đẹp của cô ta nên cũng đánh đập vợ con. Thời điểm đó, thật may là bố tôi đã có những tác động kịp thời để anh tôi nhận thức và tỉnh ngộ ra, quay trở về với vợ con. Nghe chị dâu tôi nói, sau khi anh tôi kiên quyết không chấp nhận cưới cô ta, cô ta còn đe dọa rất nhiều. Chỉ khi vợ chồng anh chị quyết đồng lòng nên cô ta mới cam chịu từ bỏ.
Nhớ lại câu chuyện đó tôi cũng sực nhớ ra rằng trước đây vợ sắp cưới của tôi học đại học và đi làm trong đó. Cô ấy mới chuyển ra ngoài này sống được 2 năm. Nhưng tôi đâu có ngờ cuộc đời này oái oăm đến như vậy, tôi không thể nào hình dung được mình lại rơi vào tình huống oái oăm này. Tôi quá đau khổ vì biết anh trai mình đã ăn nằm với vợ sắp cưới của mình. Tôi không quan trọng chuyện trinh tiết nhưng trong hoàn cảnh này thì quá khó để chấp nhận. Sắp tới đây, sau khi đã ổn định, vợ chồng anh chị tôi cũng sẽ chuyển ra ngoài này sinh sống để gần gia đình. Nếu tôi cưới cô ấy, mọi người sẽ phải đối diện với nhau như thế nào.
Tôi có nên hủy hôn khi biết vợ sắp cưới từng là bồ nhí của anh trai mình? (Ảnh minh họa)
Gần 2 tuần nay không đêm nào tôi ngủ được. Tôi không biết phải quyết định như thế nào. Cô ấy nói tuy vào quyết định của tôi nhưng cô ấy cầu xin tôi tha thứ. Cô ấy nói đó chỉ là sự bồng bột, nông nổi của tuổi trẻ mà thôi và giờ cô ấy yêu tôi thật lòng. Tôi cũng muốn tha thứ nhưng mỗi lần nghĩ tới những gì mà chị dâu tôi kể tôi lại thấy ghê tởm con người thủ đoạn của cô ấy. Hơn nữa, cưới nhau xong, sau này mọi người sẽ rất khó nhìn mặt nhau. Nhưng thú thực tôi cũng rất yêu thương cô ấy, hơn nữa hai nhà cũng đã lo xong đám cưới rồi, tôi không muốn có sự lỡ dở nào cả.
Tôi đang bế tắc thực sự, tôi không biết mình phải làm gì cho đúng nữa. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Dượng tôi Cưới nhau trong cảnh nghèo, cô dượng ở nhờ nhà người bà con xóm ngoài. Hai người làm lụng siêng năng vẫn không khá lên nổi vì không có đất; phải chờ người ta gặt xong mùa lúa mới mướn đất trồng hoa màu: bắp, khoai, đậu... Ngoài ra, dượng còn môi giới mua bán heo, bò kiếm thêm thu nhập. ảnh minh...