Quả báo cho kẻ phũ tình 10 năm chạy theo giàu sang
Tôi nhanh chóng trở thành bù nhìn trong căn nhà, đau đớn phát hiện ra mình chỉ là một con rối trong màn kịch đã được dựng sẵn của họ.
Tôi sinh ra ở một miền quê nghèo, lên thành phố học với khao khát vươn lên để làm giàu. Rồi giấc mơ ngày trước gần như đã thành sự thật khi tôi trở thành trưởng phòng kinh doanh của một tập đoàn lớn với mức lương rất cao. Nhưng khi này, tôi lại muốn rũ bỏ hoàn toàn quá khứ nghèo khó. Và việc đầu tiên tôi làm, là cay đắng nói lời chia tay với em.
Tôi gặp em khi hai đứa cùng là sinh viên năm nhất trong một trường đại học ở Hà Nội. Thời gian như thoi đưa, tính ra chúng tôi đã gắn bó bên nhau được gần 10 năm. Đôi khi mối quan hệ có chút trắc trở, cãi cọ nhưng rồi em luôn là người chủ động làm lành, dành hết tất cả những điều tốt đẹp nhất cho tình yêu của chúng tôi.
Tôi vẫn không thể quên được những ngày Hà Nội mưa như trút nước, hai đứa ngồi trú mưa trong hiên nhà, gặm chung một cái bánh mì khô. Nhớ khi trong túi hai đứa cạn tiền, cách hẹn hò duy nhất là cùng nhau đi bộ trong công viên, dừng chân nơi ghế đá ngồi vu vơ nói đủ thứ chuyện trên đời.
Tôi cũng nói em nhiều về ước mơ làm giàu. Và em đã quyết định bảo lưu kết quả đại học, đi làm kiếm tiền để tôi có thể đi học thêm tiếng Anh, cố gắng giành một suất đi du học ở nước ngoài. Ngày đó, em chỉ mong tôi có thể phấn đấu cho cả phần của em nữa, nên đã quyết tâm hi sinh mọi thứ cho tương lai của tôi.
Em đi làm, nắng mưa gió rét em không quản, lúc nào cũng vừa nhận lương xong là vội vàng đạp xe 12 cây số mang tiền về cho tôi. Em biết tôi hết tiền ăn, thường sẽ mua thêm một chiếc bánh mì kẹp đưa tôi. Tôi hớn hở nhận tiền, nhận bánh từ em mà chưa một lần hỏi xem em đã ăn chưa, có mệt không. Tôi biết mình khốn nạn.
Nhưng có lẽ điều khốn nạn hơn cả là tôi đã khiến em phải phá thai nhiều lần khiến thành tử cung của em sau này rất mỏng, khó có thể có con được nữa. Khi biết điều này, trong đầu tôi xuất hiện những ý nghĩ khủng khiếp, tôi nhận ra mình chưa bao giờ có ý định lấy em làm vợ. Tôi muốn lấy một người vợ giàu, làm bàn đạp để nhanh chóng tiến thân trên con đường sự nghiệp.
Video đang HOT
Tôi đi làm ở một vị trí tốt, gặp những người con gái thông minh, xinh đẹp và chải chuốt. Còn em lạc hậu với những kiến thức đã cũ, công việc thì tầm thường và một lối ăn mặc già nua. Rồi tôi chối từ những lần em bảo tôi cùng về quê em chơi, gạt phăng mỗi lần em nhắc đến đám cưới. Bởi vì, trong tôi đã có hình ảnh người con gái khác.
Đó là con gái của vị sếp tổng công ty tôi. Cô ấy hiện đại, quyến rũ và thường chủ động tán tỉnh, mời gọi tôi. Cũng bởi trời phú cho tôi một vẻ ngoài điển trai, cao ráo và tính cách cũng lịch lãm, gallant nên lọt vào được mắt xanh của cô ấy. Rồi tôi chẳng phải chọn lựa gì nhiều, bởi trong tôi đã có sẵn câu trả lời cho chính mình. Tôi quyết định phụ em. Tôi nói em hãy tìm một người đàn ông mới đi, và lúc nào em hạnh phúc, tôi sẽ cưới vợ. Nhưng em chỉ im lặng và khóc.
Nhưng tôi không biết làm thế nào để trì hoãn được, khi đích thân sếp tổng gọi tôi đến và đề cập đến chuyện cưới xin. Tôi đã rất vui mừng, phấn khởi ra mặt. Tôi nhanh chóng làm lơ em, không đến tìm em nữa. Tôi hân hoan với cánh cửa tương lai đang rộng mở trước mắt mình. Tôi quên đi câu chuyện tình yêu 10 năm, quên đi người con gái đã vì tôi mà bỏ hết cả thanh xuân, tuổi trẻ của mình. Tôi làm đám cưới với một người khác.
Nhưng quả báo chưa bao giờ đến nhanh hơn thế. Hơn một năm sau đám cưới, vợ chồng tôi vẫn chưa có con. Và khi mang thắc mắc này đi hỏi vợ, tôi được cô ấy thản nhiên tuyên bố rằng mình không có khả năng làm mẹ vì buồng trứng đã bị cắt bỏ do u nang từ trước. Tôi bàng hoàng chưa hết, thì từ hôm đó cô ấy còn thể hiện rõ là một gái làng chơi và không đoái hoài gì đến sự có mặt của tôi nữa. Cô ấy thường xuyên đi bar xuyên đêm, hút thuốc, mua các loại rượu mạnh về cất trong nhà và uống khi có nhu cầu.
Tôi nhanh chóng trở thành bù nhìn trong căn nhà, và đau đớn phát hiện ra mình chỉ là một con rối trong màn kịch đã được dựng sẵn của bố con sếp tổng. Nếu muốn tiếp tục sống trong giàu sang, tôi phải câm nín, chấp nhận. Còn không, sự nghiệp của tôi sẽ tiêu tan. Tôi hoàn toàn không biết mình sẽ phải làm gì đây. Tôi trở về tìm em, nhưng em đã không còn ở đó nữa. Tôi thật sự thấy bế tắc đến vô cùng.
Theo Phunuonline
Quả báo về việc cướp chồng bạn thân.
Đến bây giờ tôi mới nghiệm ra 'gieo nhân nào thì gặp quả ấy'. Việc làm tội lỗi của tôi, chà đạp lên nỗi đau của người khác để sống vui vẻ, có lẽ đã bị trả giá.
Tôi bị quả báo vì đã tự kiêu hãnh, tự cho mình là đẹp, cho mình là người đàn bà quyến rũ hơn người ta để dắp tâm đi cướp chồng của bạn thân.
Năm ấy, tôi còn nhớ như in cái cảnh gia đình hạnh phúc của bạn. Vào một ngày, tôi bị người yêu phản bội, tới nhà bạn chơi. Người bạn ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Cô ấy lấy chồng thành đạt, có một cậu con trai kháu khỉnh. Nhìn mái ấm ấy tôi khát khao vô cùng. Nhiều khi tôi nghĩ, tại sao cô ấy không xinh đẹp bằng tôi, cũng chẳng có gì trong tay, không phải tiểu thư đài các, mà cô ấy lại lấy được người chồng như anh ta? Anh ta vừa đẹp, vừa thành đạt, giàu có lại chiều vợ hết mực.
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. (Ảnh minh họa)
Thấy thế là tôi tức, tôi càng hận người yêu của tôi đã bỏ rơi tôi. Tôi ở nhờ nhà bạn vài ngày sau khi kiếm nhà trọ mới. Vì tôi vốn muốn tránh người đàn ông kia, không muốn anh ta biết chỗ ở của tôi để tuyệt giao luôn. Thế là, trong những ngày ở nhờ nhà bạn, tôi đã để ý người chồng của bạn. Anh ấy trong mắt tôi, quá tuyệt vời. Anh lo lắng cho vợ con, quan tâm con. Ngày đi làm vất vả, tối về còn phụ giúp vợ, dạy con học bài, thật đáng ngưỡng mộ biết bao. Tôi càng khát khao có được người chồng như thế.
Tôi đã nói với bạn rằng, bạn thật có phước. Bạn tôi cười nói, 'chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu được. Nhìn sướng nhưng chắc gì sướng'. Tôi không hiểu câu nói của bạn cho lắm. Hay là vợ chồng họ có vấn đề gì, chẳng lẽ đó là giả tạo. Nhưng cần gì phải giả tạo trước mặt tôi?
Sau lần ấy, tôi có một ý định táo bạo và tội lỗi, tôi muốn chinh phục người đàn ông này. Tôi muốn thử xem, anh ta có phải là gã đàn ông chung tình, yêu vợ thương con như tôi nghĩ, hay là cũng lăng nhăng như bao gã khác. Tôi chủ động liếc mắt đưa tình anh ta, nhìn anh ta âu yếm này kia. Tôi chủ động tấn công anh ta và bí mật hẹn hò. Tôi còn nhắn tin tình cảm cho anh ta khi biết chắc vợ con anh ta đã đi ngủ. Và cứ như thế, sau khi tôi rời khỏi căn nhà ấy, anh ta đã chủ động hẹn gặp tôi.
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. (Ảnh minh họa)
Thú thực, tôi là một cô gái đẹp, đàn ông khó mà qua ải nếu như gã đó là gã lăng nhăng thực sự. Tôi có mời gọi anh ta ngoại tình với mình. Và không hiểu thế nào, thật nhanh chóng, anh ta không cưỡng lại được vẻ đẹp của tôi. Chúng tôi đã đi nhà nghỉ cùng nhau ngay trong đêm hẹn đầu tiên, và anh ta thú nhận, ngay sau ánh mắt lúng liếng của tôi, anh ta đã ngày đêm mong nhớ. Hóa ra, anh cũng chỉ là một gã đàn ông tầm thường. Nhưng tôi lại đem lòng yêu anh ta thật sự, muốn có được anh ta thật sự. Đó mới là điều đáng nói.
Tôi muốn có được người chồng như bạn tôi. Tôi không muốn thua kém bạn khi mà, tôi thấy mình hơn hẳn bạn, hơn nhiều mặt nữa là khác. Sao ông trời bất công với tôi. Lại nghĩ đến câu nói của bạn rằng, không phải người trong cuộc thì không biết được chuyện gì xảy ra, tôi liền nghĩ ngay tới việc, hay là tình cảm vợ chồng họ rạn nứt? Nếu thế, tôi chen ngang thì có tội gì. Tôi biện minh cho hành động xấu xa của mình và quyết định cướp chồng bạn thân.
Sau hơn 3 tháng, anh ta công khai yêu tôi và muốn li dị vợ. Tôi không ngờ anh ta lại mê muội mình đến vậy, vì chính tôi cũng thấy, mọi thứ thật nhanh chóng. Tôi nói với anh ta rằng, thư thư thời gian, cho vợ con anh ta chuẩn bị tâm lý, nhưng anh ta sốt ruột, muốn được cưới tôi. Anh ta bảo, vợ con anh ta giờ chỉ còn là nghĩa, tình thì hết rồi.
Tôi mừng quýnh vì chiến lợi phẩm của mình. Tôi đã nói, không người đàn ông nào có thể vượt qua ải của tôi. Thế là, chúng tôi cưới nhau, còn bạn tôi đau khổ vật vã, khóc lóc và căm hận. Tôi, cô ấy đã không thể chấp nhận chuyện này thì khó lòng mà vượt qua được. Nhưng tôi làm ngơ. Tôi nghĩ, hạnh phúc là do mình giành giật mà có, dù là giành giật của người khác cũng không sao.
Tôi và cô ấy trở thành kẻ thù như thế....
3 năm sau, cô ấy đã có người đàn ông khác, giàu có và sang trọng hơn chồng cũ. Cô ấy cũng sinh thêm một đứa con gái ngoan hiền, tôi nghe bạn bè nói vậy. Tôi cũng lén theo dõi tung tích của người đó, vì tôi luôn ghen tị với cô ta. Nhưng chồng tôi, anh ta trở thành một kẻ đồi bại, suốt ngày gái gú. Hình ảnh đẹp trai, ga lăng, giàu có, thành đạt của anh ta trong tôi không còn nữa. Số tiền anh ta làm ra, anh ta đáp vào mặt tôi vài đồng mỗi tháng, còn lại cho gái, mua hàng hiệu cho gái hết. Anh ta trắng trợn ngoại tình. Tôi có kêu thì anh ta bảo, tôi đi cướp chồng người khác thì còn đòi gì hơn anh ta mà dạy đời.
Đúng là số phận trớ trêu, bây giờ chồng tôi cũng khinh tôi. Anh ta khinh thường tôi, coi tôi là kẻ không ra gì. Anh ta biến tôi thành con rối, nói yêu tôi, muốn lấy tôi ngay tức khắc để tôi mơ tưởng rồi lại ngựa quen đường cũ. Thật may là tôi chưa có con. Tôi có thể từ bỏ mọi thứ và làm lại từ đầu được không?
Tôi ân hận quá, cái giá phải trả đây mà. Tôi còn không biết, nguyên nhân tôi không thể có con là do đâu, hay là tôi vô sinh. Anh ta đã có con với bạn tôi, hà cớ gì vô sinh nữa? Vậy là do tôi sao? Nếu thế thì đúng là, tôi phải nhận một cái giá quá đắt rồi.
Nhưng mà, bỏ chồng ư, tôi làm sao mà bỏ được. Nếu như tôi đã hãnh diện về bản thân mình, còn cười chê người bạn của mình thì giờ, tôi phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi phải làm như mình đang sống hạnh phúc, gồng mình lên để cười. Chứ nếu cô ấy biết tôi cũng bị chồng đá, bị anh ta phỉ báng, bỏ rơi thì tôi nhục lắm. Sống làm sao được ở mảnh đất này. Thà là chuyển đi nơi khác, chứ làm sao dám đối diện với cô ấy. Có lẽ, cô ấy cũng luôn dõi theo tôi, vì tôi là kẻ thù của cô ta. Tôi phải làm sao bây giờ? Hay là, cứ chấp nhận chuyện này và li dị, chuyển đi nơi khác sống chăng? Thật tội nghiệp cho kẻ đi cướp chồng người như tôi...
Theo PLXH
Quả báo có thật không? Tôi đang phải hứng chịu nỗi đau của chị cách đây 3 năm Còn tôi, từ ngày biết chuyện vợ con anh thì giống như không có linh hồn, không còn cảm giác đau. Một người không thiết tha với cuộc sống gặp một người sống không khác gì chết như tôi đã cùng nhau vượt qua thời gian đó. Tôi là cô bé học đại học, tình cờ quen anh. Ngày gặp anh tôi không...