Phút trải lòng của gã giang hồ nổi tiếng xứ Thanh
Vốn là đệ tử thân tín của Cường “trưởng” (một tay anh chị khét tiếng ở xứ Thanh), bản thân Nguyễn Xuân Hòa cũng từng trực tiếp tham gia nhiều vụ giành lãnh địa.
Sau hơn 4 năm thụ án, Nguyễn Xuân Hòa mới nhận ra những sai lầm của mình trước đây.
Kết cục, những kẻ ngang tàng, coi thường pháp luật đều phải trả giá đắt sau song sắt. Giờ đây, ngồi ngẫm lại những “chiến tích” thời “nông nổi”, Nguyễn Xuân Hòa càng cảm thấy thấm thía giá trị của sự tự do và khao khát được trở thành người lương thiện.
Giang hồ quen thói vẫy vùng
Chúng tôi gặp phạm nhân Nguyễn Xuân Hòa (SN 1985, quê ở TP.Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hóa) tại trại giam Quyết Tiến (Tổng cục VIII, bộ Công an) khi anh ta đang phải thụ án 19 năm tù về các tội: “ Giết người“; “Tàng trữ và sử dụng vũ khí trái phép”; “Cố ý gây thương tích”. Ngồi đối diện với chúng tôi, Hòa tỏ ra khá điềm tĩnh, kể lại rạch ròi những tội lỗi trước đây mình từng gây ra.
Theo lời của Hòa, anh ta vốn sinh ra trong một gia đình rất cơ bản, bố mẹ đều là công chức đã nghỉ hưu. Ngay từ nhỏ, Hòa được bố mẹ hết mực chiều chuộng, tạo mọi điều kiện để cho con được bằng bạn bằng bè. Từ một cậu bé học giỏi, dần dần Hòa đâm ra mải chơi, lười học. Rồi đến năm lớp 11, cậu ta thấy đám bạn có xe máy mới, liền đòi bố mẹ cho đổi xe nhưng không được đáp ứng nên giận dỗi gia đình, rồi bỏ học luôn.
Dần dần, cậu ta trốn gia đình đi dạt và sau đó là xin ở hẳn nhà một tay anh chị có mặt ở xứ Thanh, để dễ bề phục vụ đại ca. “Thủ lĩnh” của Hòa không ai khác mà chính là Lê Khắc Cường (SN 1982, trú tại phường Đông Thọ, TP.Thanh Hóa). Đại ca này còn có biệt danh là Cường “trưởng”, ông chủ vũ trường Vùng Trời Xanh, cầm đầu khoảng 30 tên đàn em là những kẻ có tiền án tiền sự đầy mình.
Vào những năm 2006 – 2008, trong giới giang hồ ở xứ Thanh, cái tên Cường “trưởng” nổi lên nhanh chóng. Băng nhóm của Cường “trưởng” luôn giành thế thượng phong, với những trận thư hùng, huyết chiến kinh hoàng, từng gây chấn động dư luận xứ Thanh.
Video đang HOT
Hòa kể, ngoài việc phục tùng những mệnh lệnh do đại ca Cường chỉ đạo như tham gia thanh trừng các băng nhóm khác, hoặc đi đòi nợ thuê thì Hòa còn học thêm nghề DJ để phục vụ cho vũ trường của Cường. Theo lời của Hòa, đám “chiến hữu” trong băng nhóm còn gọi hắn là Hòa “thân”.
Hắn bảo rằng: “Trong khoảng thời gian từ tháng 4/2007 đến tháng 6/2008, băng nhóm của chúng tôi liên tiếp gây ra 4 vụ án trên địa bàn thành phố Thanh Hóa. Hậu quả của những trận chiến đó đã làm một người chết và 8 người bị thương. Phải nói rằng vào thời điểm đó, chúng tôi là băng nhóm đi đầu trong việc sử dụng các loại súng quân dụng ở khu vực Thanh Hóa. Các băng nhóm khác chỉ cần nghe đến tên anh Cường “trưởng” là phải kính nể vài phần!”.
Với nhiều người dân thành phố Thanh Hóa, có lẽ vẫn không thể quên được cảnh tượng kinh hoàng xảy ra vào đêm 30/6/2008. Khi đó, họ phải chứng kiến cảnh một nhóm côn đồ gồm 4 tên đi xe phân khối lớn, bịt mặt, dùng súng quân dụng rượt đuổi, bắn nhau dài trên cả chục tuyến phố. Bỏ lại phía sau tiếng nổ chát chúa, tiếng hò hét và động cơ rền rĩ là một người chết cùng bốn người bị thương, bên cạnh vỏ chai vỡ, dao kiếm còn vương lại khắp nơi…
Nhắc lại vụ án này, Hòa biện hộ: “ Chẳng qua chúng tôi bị đối thủ nghênh chiến, chèn ép quá nên không thể kìm chế được, phải đứng lên. Tôi biết, những việc làm của mình sẽ có hậu quả như thế nào nhưng vì tình cảm anh em sống chết có nhau, nếu có cơ hội hi sinh vì anh Cường tôi cũng sẵn sàng. Đó là danh dự của anh em trong giới giang hồ với nhau!”.
Bằng chất giọng lạnh lùng, Hòa kể, tối 30/6/2008, Lê Khắc Cường đang đưa bạn gái đi dạo phố thì gặp nhóm côn đồ khác do Nguyễn Duy Chiến, Bùi Cao Cường cầm đầu. Sẵn có mâu thuẫn từ trước nên khi thấy Cường “trưởng” độc cô nên nhóm của Chiến hò nhau rượt đuổi hạ sát Cường. Luồn chạy trên cả chục tuyến phố dài, Cường mới tháo thân thoát khỏi sự truy đuổi. Về tới nhà, Cường liền gọi ba đệ tử thân tín bàn chuyện trả thù, trong đó có Hòa.
Cả bọn đồng ý kế hoạch dùng súng K54 và súng AK để trả thù. “ Tôi có nhiệm vụ đi tháo biển số xe và chuẩn bị khẩu trang cho mọi người che mặt. Sau đó bốn người chúng tôi đi thong dong trên phố tìm ở những nơi nhóm của Chiến hay qua lại.
Lúc đó là khoảng 11h đêm. tới phố Lê Hoàn thì đụng phải nhóm của Chiến, thấy chúng tôi có bốn người, nhóm của Chiến tưởng ngon xơi nên đã lao tới Khi cách khoảng 6 – 7m thì anh Cường bất ngờ đứng nhổm dậy bắn liền hai phát đạn, còn các “chiến hữu” cầm AK cũng khạc đạn liên tiếp. Chiến bị thương vào chân nên hô hào đồng bọn nháo nhác tìm đường thoát thân.
Một lát sau, nhóm của Chiến có đàn em đến ứng cứu. Cũng đêm đó, chúng tôi còn đụng trán với một băng nhóm khác cũng đang muốn xưng bá ở đất Thanh Hóa. Kết thúc cuộc đọ máu, đã có một người chết tại chỗ và vài người khác bị thương, nằm quằn quại trên đường”.
Phút ân hận muộn màng
Giờ đây, ngồi sau song sắt, Hòa mới thấy thấm thía cái giá của sự tự do. Hắn bảo rằng: “Sau hơn 4 năm thụ án tại trại giam, tôi mới nhận ra rằng, ngày đó mình quá nông nổi, ngang tàng. Cứ nghĩ đánh nhau là oai hùng, là thể hiện được đẳng cấp. Nhưng mọi chuyện đâu phải thế, mất nhiều hơn là được. Các chiến hữu của mình giờ đây cũng đều ngồi bóc lịch sau song sắt hết cả rồi. Không biết, họ có ngộ được ra sai lầm đó hay không?”.
Ngừng một lát, Hòa nói tiếp: “Mỗi lần nghĩ về hoàn cảnh bố mẹ già nghỉ hưu mà mỗi năm vẫn phải hai lần lặn lội từ quê nhà lên trại giam Quyết Tiến để thăm con, lòng tôi lại thấy đau thắt. Đúng là bố mẹ tôi suốt đời chỉ khổ vì con, chưa ngày nào được con báo đáp công ơn sinh thành thì lại phải vào nhà lao thăm con. Tôi biết tôi đã tự tay đánh mất rất nhiều thứ và khi mất rồi mới thấy được giá trị của nó”.
Theo xahoi
Lời sám hối của kẻ sát nhân máu lạnh
Không còn vẻ hung hăng, dữ tợn như ngày mới bị bắt, giờ đây gã sát nhân đã trở thành một con người hoàn toàn khác.
Hơn 3 năm trước, Trương Hoàng Tuệ (35 tuổi, trú tại xã Bảo Hà, huyện Bảo Yên, tỉnh Lào Cai) đã gây ra một vụ thảm sát kinh hoàng, gây chấn động tỉnh Lào Cai. Hai cô gái xấu số cùng mất mạng dưới con dao phóng lợn của Tuệ. Giết người phải đền mạng, Tuệ bị kết án tử hình. "Bây giờ mọi lời nói đều đã quá muộn màng, có lẽ chỉ có cái chết mới giúp em cảm thấy nhẹ lòng và được thanh thản", Tuệ buồn rầu.
Thức tỉnh lương tri
Chỉ trong 5 ngày, Tuệ đã cướp đi sinh mạng của 2 người phụ nữ. Thời điểm đó và cho đến bây giờ vẫn còn rất nhiều người căm phẫn tên sát nhân máu lạnh này. Lý giải cho hành động của mình, Tuệ bảo rằng, đã quá mê muội không làm chủ được lý trí của mình nên đã gây ra những vụ án mạng.
Chỉ vì nghĩ rằng mình đã bị xúc phạm danh dự cá nhân, Tuệ đã cầm dao giết chết một cô y tá. Rồi trên đường đi lẩn trốn, gã còn giết chết một người phụ nữ vốn chẳng quen biết, chẳng thù hận. Bây giờ khi nghĩ lại những việc làm của mình bản thân Tuệ cũng cảm thấy ghê tởm và kinh sợ. "Cái lúc chạy trốn, em chẳng thể nào nghĩ ngợi được điều gì. Chỉ vì sợ bị phát hiện mà em đã giết chết người phụ nữ đang chăn trâu ở sườn đồi... Bây giờ em thật sự cảm thấy hối lỗi và ân hận về những gì mình đã gây ra."
Khi nghe tòa tuyên án tử hình, Tuệ không quá choáng váng. Gã sát nhân này đã lường tính được bản án mà mình sẽ phải nhận sau khi đã gây ra biết bao tội lỗi kinh hoàng. Gần 3 năm nằm trong buồng biệt giam của tử tù đã giúp Tuệ hiểu được sự đúng sai, biết được những lỗi lầm mà mình đã gây ra. Nhiều lúc Tuệ mong sao mình được làm một việc gì đó để chuộc lại lỗi lầm nhưng chẳng thể, vì lúc này gã đã khoác lên mình bản án tử hình.
Tuệ bảo rằng, chỉ mong được chết sớm ngày nào hay ngày đó để thoát khỏi sự dằn vặt, giằng xé. "Gần 3 năm nay, cả trong lúc tỉnh giấc đến khi ngủ, hình ảnh của những nạn nhân đều hiển hiện trong đầu của em. Dường như họ đã hiện về bắt em phải trả giá vì đã cướp đi sinh mạng của họ... Em biết, rồi mình sẽ phải chết để đến tội nhưng mong sao em được đền tội càng sớm, càng tốt".
Trương Hoàng Tuệ khi bị bắt. (Ảnh: Thành Vinh)Tâm sự về cuộc đời của mình, Tuệ bảo rằng, nếu như biết nghe lời dạy bảo của cha mẹ, sống có chí hướng thì bây giờ chắc không phải nằm ở buồng biệt giam như thế này. Sinh ra trong một gia đình có có điều kiện kinh tế khá vững, tuy đông con nhưng Tuệ vẫn được cha mẹ lo liệu cho ăn học bằng bạn, bằng bè. Hết cấp 3, Tuệ được đi học một lớp Trung cấp nghề.
Đáng nhẽ, Tuệ đã có được một cuộc sống ổn định, có được một mái ấm gia đình nếu như gã không đua đòi theo những thói hư tật xấu của bạn bè. Lấy được chứng chỉ học nghề, Tuệ tìm ra đất Quảng Ninh xin vào làm việc ở một công ty khai thác khoáng sản. Công việc tuy có chút vất vả nhưng có thu nhập khá cao. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau đó, Tuệ đã vướng chân vào những tệ nạn ở đất mỏ. Chơi bời vô lối, Tuệ phải bán xới khỏi Quảng Ninh.
Trở về Lào Cai trong sự thất vọng của toàn thể gia đình, không chịu đi xin việc làm mà suốt ngày long bông tụ tập với bạn bè, Tuệ đã trở thành gánh nặng của mọi người. Tuy nhiên, không dừng lại ở đó, Tuệ đã bập vào ma túy để đốt đời. Không công việc, không dự định tương lai, cứ như vậy Tuệ thất thểu như một kẻ dặt dẹo không chốn nương thân.
Đi đến đâu, Tuệ cũng trở thành gánh nặng đối với những người xung quanh. Và cũng chính vì lý do này, khi nghe thấy cô y tá nói mình là "đứa không ra gì", Tuệ lấy đó làm tức giận và nung nấu ý định trả thù. Cái suy nghĩ hẹp hòi của một gã đàn không đã dẫn lối Tuệ trở thành một kẻ sát nhân máu lạnh. Tuệ chuẩn bị khá kỹ lưỡng cho kế hoạch trả thù của mình và đã thực hiện được hành vi.
Ngẫm nghĩ về những chặng đường đã qua, Tuệ phân trần, khi đã trở thành tử tội rồi mới thấu hiểu được những việc làm sai trái. Tất cả đã an bài, bây giờ chỉ biết nằm chờ đợi đến ngày trả án để chuộc lại lỗi lầm... Nghĩ vậy nên Tuệ sống khá điềm tĩnh, không phá phách vô lối như một số kẻ tử tội khác. Tuệ bảo rằng, nhiều lúc đã nghĩ tự kết liễu cuộc đời để chấm dứt những ngày tháng dày vò, nhưng như vậy là quá nhẹ nhàng.
Phút trải lòng
Tâm sự nhiều hơn về cuộc đời của mình, Tuệ kể về chuyện tình yêu. Trước kia, Tuệ cũng có dự định, hoài bão như bao thanh niên khác. Đã có thời điểm, Tuệ định mở một cửa hàng kinh doanh ở thành phố Lào Cai. Nhưng ý tưởng đó chưa thực hiện được thì gã đã sa chân vào con đường tội lỗi và ngày càng lún sâu.
Nghĩ về quãng thời gian đó, Tuệ ân hận nói rằng, giá như dạo đó bình tĩnh hơn, tu chí hơn thì có lẽ sẽ không phạm quá nhiều sai lầm đến như vậy. Chán nản về chuyện tình cảm Tuệ tìm đến ma túy để giải khuây và đây cũng có thể coi như bước ngoặt lớn trong cuộc đời gã sát nhân này. Trượt dài mãi trên con đường tội lỗi một cách mù quáng, Tuệ đã đánh mất tất cả.
Khoác trên mình một bản án với tội trạng vô cùng ghê tởm, trong sâu thẳm suy nghĩ của mình, Tuệ muốn gửi lời xin lỗi đến cha mẹ của mình. Họ là những con người đã vất vả sinh thành và nuôi dạy Tuệ. Nhưng rồi, những gì mà cha mẹ Tuệ đón nhận được chỉ là sự đau khổ. Tuệ tự nói mình là một đứa con nghịch tử, luôn làm cha mẹ phiền lòng. "Cùng nuôi con, nhiều người được vẻ vang bởi con cái, bố mẹ em thì lại phải mang nỗi xấu hổ vì đã có con là sát nhân. Em chẳng biết làm gì lúc này, mong sao bố mẹ tha lỗi và coi như không có đứa con này nữa...". Những lời tâm sự từ đáy lòng đó dường như của một Trương Hoàng Tuệ hoàn toàn khác không phải là một gã sát nhân máu lạnh như 3 năm trước.
Anh mắt hướng ra ô cửa nhỏ, nhìn ra luồng ánh sáng nhỏ nhoi, cuộc đời của Tuệ cũng bó hẹp như không gian của phòng biệt giam. Gã sát nhân này đã hiểu được cái giá phải trả cho những tội lỗi mình gây ra. Không biết lúc nào Tuệ sẽ phải đi trả án nhưng lúc này gã coi như cuộc đời của mình kết thúc, sống ngày trên đời chỉ là sự tồn tại vô nghĩa.
Trương Hoàng Tuệ là đối tượng nghiện ma túy, đã từng có tiền án về các tội cướp giật tài sản, trộm cắp tài sản, trốn khỏi nơi giam. Năm 2006, Tuệ ra trại sau gần 10 năm tù giam và từ ngày 9.5.2009- 14.5.2009, y liên tiếp gây ra 2 vụ giết người rất dã man. Theo cáo trạng của VKS tỉnh Lào Cai, sau khi gây ra cái chết cho chị Lê Thị Hải Yến, nhân viên y tế tại Bệnh viện đa khoa số I để cướp điện thoại di động và dây chuyền, Trương Hoàng Tuệ lập tức bỏ trốn và ẩn náu ở nhiều nơi trên địa bàn tỉnh Lào Cai. Trong quá trình ẩn náu trên một quả đồi thuộc địa phận xã Tân Thượng, huyện Văn Bàn, trưa ngày 14.5, Trương Hoàng Tuệ gặp chị Triệu Thị Mắn (28 tuổi, trú tại xã Tân Thượng) đang đi chăn trâu ngay cạnh nơi Tuệ ẩn nấp. Sợ bị chị Mắn hô hoán, Tuệ lập tức dùng dao đâm chị nhiều nhát cho đến chết rồi đem giấu xác chị tại một bụi rậm cách đó khoảng 30m.
Theo xahoi
"Cuộc chiến" con rể kiện mẹ vợ đầy cam go Người con rể lạnh lùng giành lấy phần thắng về mình trong vụ kiện, bất chấp cuộc đời bất hạnh và những giọt nước mắt đau xót của người mẹ vợ... Con rể kiện mẹ vợ Phiên tòa phúc thẩm nghị án thời gian dài để làm rõ một số tình tiết. Người con rể tức tối quay lưng rời phòng xử án....