Phút “thăng hoa” lầm lỡ
Không kìm nén được cảm xúc, tôi và cô đã đi quá giới hạn cho phép. Tôi đang là sinh viên năm thứ 3. Xuất thân chính hiệu nông dân, tôi mang trong người sức vóc của một thanh niên miền quê trai tráng.
Là người hoạt bát, có chút tài ăn nói vì thế tôi được cả lớp rất tin tưởng và bầu làm lớp trưởng. Luôn hoàn thành rất tốt mọi công việc của trường lớp, đoàn đội nên hầu như giáo viên trong trường đều biết đến và rất quý mến tôi.
Ảnh minh họa
Bằng này tuổ.i, chúng bạn đều đã có người yêu, nhưng tôi chưa từng có một mảnh tình vắt vai nào. Nhiều lúc thèm khát muốn tìm cho mình một tình yêu, nhưng hoàn cảnh gia đình luôn là gáo nước lạnh dội tắt đi nỗi khao khát ấy.
Thế rồi cuộc đời tôi đã thay đổi chỉ trong một đêm. Cái đêm định mệnh ấy…
Video đang HOT
Một tháng trước, vào một buổi chiều muộn khi vừa kết thúc buổi tập thể thao, tôi nhận được điện thoại của cô giáo. Cô muốn tôi đến nhà giúp cô giải quyết một số vấn đề về danh sách điểm tổng kết cho các bạn trong lớp. Sau phút ngỡ ngàng về cuộc gọi kỳ quặc ấy, tôi liền bắt xe bus đến nhà cô.
Chồng cô đã đi nước ngoài được 3 năm nay chưa một lần về qua nhà. Cô sống một mình trong một căn nhà mà dù có mơ thôi tôi cũng không bao giờ dám nghĩ tới. Cô đón tiếp tôi rất niềm nở trong bộ đồ ngủ cực kỳ “thoáng mát”, điều ấy làm tôi ngại ngùng và không giám nhìn thẳng vào cô mỗi lúc trò chuyện. Nhìn cô lúc này thật không giống với cô mà tôi thường thấy trên giảng đường mỗi ngày đến lớp.
Tôi ngồi vào bàn và bắt đầu miệt mài làm những công việc mà cô vừa giao. Khi mọi việc đã hòm hòm cũng là lúc tôi cảm giác được khoảng cách giữa cô và tôi có phần gần hơn trước. Cánh tay mát lạnh kia đang dần sát lại trên cơ thể tôi…
Lúng túng và sợ hãi vô cùng, tôi bất ngờ đứng dậy theo phản xạ khi toàn bộ cơ thể mình đã bị cơ thể cô bao bọc. Cô nhẹ nhàng gọi tôi ra ghế và bắt đầu trần tình về số phận của mình. Cô nói thương tôi vì tôi là đứa ngoan ngoãn và thông minh. Về phần cô, cô đang cô đơn vì không thể có được một gia đình như mong muốn. Có lẽ đó là cảm giác của người đàn bà đã phải sống quá lâu trong cảnh xa chồng. Cô đã khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thanh thoát ấy.
Không kìm nén được cảm xúc, tôi và cô đã đi quá giới hạn cho phép. Một thằng con trai mới lớn chưa hiểu thế nào là “yêu”, một người con gái sống trong cảnh xa chồng, chúng tôi đều cảm thấy hạnh phúc sau cái giây phút thăng hoa ấy.
Cũng đã gần tháng nay, tôi luôn sống trong cảm giác bất an vô cùng, tôi dằn vặt bản thân và thấy mình là một thằng đàn ông đáng trách. Nhưng mỗi lúc “bên cô” mọi cảm giác tội lỗi ấy đều tan biến để nhường chỗ cho những ham muốn mù quáng của bản thân.
Chúng tôi không yêu nhau, thực tế bản thân tôi cũng không thích thú gì cái chuyện mà cả tôi và cô đang làm, tôi muốn dành tất cả cho người con gái sẽ làm vợ tôi sau này. Nhưng tôi phải làm gì để thoát ra khỏi hoàn cảnh này và làm gì để cắt đứt quan hệ với cô.
Theo Vietnamnet
Tôi va.n xi.n chồng những 'phút giây hạnh phúc'
Tôi va.n nà.i anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, va.n xi.n anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Nước mắt tôi chảy dài khi nghĩ đến những ngày tháng vợ chồng trong tương lai. Tôi đã tưởng anh yêu tôi hết lòng, hết dạ. Thì ra, anh chỉ coi tôi là người đàn bà mà anh sở hữu, không hơn không kém.
Ngày cưới tôi, nhìn nụ cười rạng rỡ của anh, tôi tin, đó là tình yêu thực sự. Tôi nghĩ, chắc chắn mình sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như ý. Nhưng thật chẳng ngờ, mọi chuyện đã thay đổi chóng mặt. Ngày đó, anh lấy tôi nhưng không phải thực sự anh yêu thương tôi hết lòng. Anh vẫn tơ tưởng tới người con gái khác, đó là người tình cũ của anh. Vì hận cô ấy, anh đem lòng yêu tôi và cưới. Thế mà anh đóng đạt vai, đóng như thật chuyện chúng tôi trở thành vợ chồng hạnh phúc.
Phát hiện ra anh còn hay nhắn tin tình cảm với người cũ, tôi bốc hỏa. Tôi làm um mọi chuyện lên, nói anh ngoạ.i tìn.h này kia. Cả nhà anh biết chuyện nói anh không ra gì. Ai cũng nghĩ anh phản bội tôi vì đúng là, anh có cô bạn gái cũ tên như vậy, cũng làm ở chỗ đó, theo như tôi biết và gia đình anh biết. Nghe tới tên cô ta, họ đoán là tôi biết chuyện, họ cũng nghĩ &'không có lửa làm sao có khói' nên anh là đối tượng tình nghi. Chúng tôi trở thành hai người bằng mặt không bằng lòng.
Anh hận tôi, cau có khó chịu vì tôi nói chuyện của anh với cả nhà. Anh khăng khăng không ngọai tình, chỉ là nhắn tin tình cảm khi cô ấy kêu than với anh về gia đình mình. Chứ anh chưa từng làm chuyện gì với cô ấy từ khi anh cưới tôi. Anh thừa nhận là mình còn yêu người con gái đó, nhưng họ cũng có gia đình rồi. Còn anh thì đang cố gắng vun vén tình cảm với tôi. Nhưng tôi đã bị anh chơi cho một vố, giờ cả làng biết anh ngoạ.i tìn.h này kia. Trong mắt họ, anh là một gã đàn ông vô liêm sỉ, không ra gì. Anh hận tôi vì tôi đã bêu xấu anh, đặt điều cho anh.
Thú thực là, tôi chưa từng thấy anh ngoạ.i tìn.h, chỉ là tôi đọc được tin nhắn mùi mẫn của anh. Điều đó cũng không thể khẳng định anh ngoạ.i tìn.h. Nhưng má.u ghen tuông nổi lên trong người tôi, tôi bực bội đã nói anh như vậy. Kể ra chỉ là nhắn tin tình tứ, tôi nghĩ, anh cũng không nên làm như vậy khi anh đã có vợ rồi. Nhất là, đó là người con gái anh yêu thương tha thiết.
Bây giờ, tôi nói với anh rằng, đó là sai lầm của tôi, hi vọng anh hiểu và thông cảm cho tôi. Phụ nữ ghen tuông là vậy. Nhưng anh đã lạnh lòng với tôi, anh nhất định không tha thứ. Từ hôm đó, anh coi tôi như người dưng nước lã. Anh ra ngoài nằm, không nằm chung giường với tôi. Anh ghét bỏ tôi, coi tôi không ra gì. Tôi nói gì anh cũng phớt lờ như tôi không tồn tại. Nhưng anh không đề cập chuyện l.y hô.n, có lẽ vì chúng tôi mới cưới.
Tôi mệt mỏi vì cuộc sống vợ chồng như vậy. Không chung giường, cả bữa ăn không nói câu nào. Anh coi tôi không ra gì. Tôi cô đơn vô cùng, và thấy mình đã quá đáng. Tôi va.n nà.i anh, van anh ngủ cùng tôi, cho tôi giây phút hạnh phúc nhưng nhất định anh không làm. Anh đã coi tôi là người ngoài, giờ ăn không nói, ngủ không chung giường. Tôi năn nỉ, va.n xi.n anh, anh cũng mặc kệ, bỏ ngoài tai tất cả những gì chỉ cần là lời tôi nói.
Anh hận tôi như vậy, tôi phải làm sao? Tôi chán lắm rồi, sống thế này thì thà không sống còn hơn! Liệu tôi sai hay là anh sai.
Theo VNE
Gửi anh- chàng bộ đội sắp 'đeo gông' cho em Bạn bè của vợ hay cười mà trêu vợ rằng "Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy bộ đội", có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Vợ cũng bắt đầu thấy mình "thiệt thòi" rồi chồng à. Nhưng vợ chấp nhận,...