Phụ tình vì bạn trai học ít là rất tàn nhẫn
Tình yêu không phân biệt địa vị, học vấn, nếu bỏ bạn trai chỉ vì anh ấy học ít hơn là một sự bạc bẽo.
Những trăn trở của cô gái trong bài viết Học thạc sĩ lấy anh sợ hàn xì trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận được về rất nhiều những chia sẻ, lời khuyên của độc giả.
Nhiều người cho rằng hôn nhân sẽ không thể nào hạnh phúc nếu như hai người có sự chênh lệch quá lớn về trình độ:
HL (hangha2509@…)
Bạn à, mình cũng giống như bạn. Lúc đầu mình suy nghĩ đơn giản, mình học hơn và thành công hơn thì hạnh phúc sẽ bền chặt. Nhưng khi lấy nhau rồi mới biết, lối suy nghĩ của người ta và mình khác nhau hoàn toàn và mình thay vì được hưởng hạnh phúc thì ngược lại lúc nào cũng nhún nhường anh ấy vì hở 1 chút là anh ấy giận, tự ái. Và mình phục vụ anh còn khổ sở hơn những người phụ nữ bình thường rất nhiều. Cho nên bạn nên suy nghĩ lại đi, vợ chồng phải cùng quan điểm thì mới hạnh phúc được.
Hoàng Linh (photocopysontung@…)
Bạn lo nghĩ vậy cũng đúng thôi. Anh ấy là người ít tiếp xúc với bên ngoài nên trong suy nghi có khi còn bảo thủ. Bạn cứ thử nghĩ mà xem sau này về sống chung với nhau nó mới nảy sinh ra nhiều vấn đề phúc tạp, bạn đi làm thu nhập cao, ăn mặc gọn gàng bạn bè là người tri thức, anh ấy tự thấy mình là người kem cỏi rồi sinh ra mặc cảm, tự ti có khi còn ghen với bạn nữa. Rồi trong công việc hay có việc gì phải bàn bạc giữa bạn và anh ấy không cùng quan điểm thì rất khó chia sẻ được. Tôi là người có gia đình rồi tôi hiểu. Điều đó rút ra từ chính cuộc sống của tôi. Mà trong gia đình hai người không hòa hợp nói chuyện được với nhau, không chia sẻ được thì thực sự không khí trong nhà nó ngột ngạt lắm. Bạn vẫn còn yêu anh ấy bạn có thể khuyên anh đi học trở lại được không? Hay làm một công việc khác có cơ hội gặp gỡ nhiều người đương nhiên sự hiểu biết về xã hội sẽ rộng hơn chứ cũng không dễ gì mà bỏ một tình yêu đã 10 năm. Chúc bạn hạnh phúc.
Tình yêu không phân biệt tuổi tác, địa vị, học vấn, hãy trân trọng tình yêu 10 năm qua của hai bạn (Ảnh minh họa)
Thuận Thanh (cocothuanthanh@…)
Theo tôi ban nên châm dưt môi quan hê tình yêu vơi anh chang đo. Ngươi ta thương noi co tinh yêu thi co thê vươt qua tât ca, nhưng thưc tê co mây đôi yêu nhau, cươi nhau lam đươc như vây? Tha đau khô bây giơ con hơn đau khô ca đơi. Giữa hai ban khoang cach va sư khac biêt ngay cang xa, chinh ban cung công nhân sư khac biêt đo.
N.H (lalalynk@…)
Ở đây không phải là khinh thường mà là 2 người cách xa nhau trình độ, khó có thể hoà nhập lắm, không thể hiểu và chia sẻ với nhau như thời còn học sinh được, nói chuyện cứ y như là nước đổ lá khoai ý. Mong chị suy nghĩ kĩ và đưa ra quyết định cho mình.
Cao Phụng (safetythelive@…)
Video đang HOT
Ban a! trương đơi la trương đai hoc lơn nhât. Theo ban kê thi tôi thây anh ây co phân an phân thôi. Hoc nhiêu chưa chăc la gioi hơn nhưng ngươi it hoc đâu. Ban thư thông kê nhưng ngươi thanh đat, giau co …. nhiêu ngươi chưa qua hêt lơp 7 trương lang đo ban a.
Co thê vi yêu, vi tinh thương ma ban lây anh chang đo nhưng rồi cuôc sông vơ chông se ra sao? Ban co đủ long bao dung, rông lương đê co thê xoa nhoa khoang cach va suy nghi khac biêt cua hai ngươi? Ban thư hinh dung xem 5 năm nưa khi 2 ban đa la vơ chông, đa co con thi cuôc sông se thê nao? Ban co băng câp trinh độ ban se co công viêc tôt va rồi ban se lên chưc. Cac môi quan hê nhiêu hơn, công viêc nhiêu hơn… khi đo co le khoang cach va sư bât đông giưa 2 ngươi ngay cang xa. Rồi mâu thuân trong cuôc sông, cai va rồi li di… Khi đo se khô cho ban, cho con ban va cơ hôi đê ban lam lai cuôc sông mơi la rât nho, rât kho khăn. Tình yêu co thê vươt qua moi gian nan vât nhưng ban thử nghi xem ban co thê lam đươc điêu đo, điêu ma rât it ngươi yêu nhau co thê lam đươc. Cuôc sông không dê dang chut nao, tôi khuyên ban nên châm dưt trươc khi qua muôn.
Bao
Bạn nên dừng lại và tìm một người hợp với mình hơn. Vấn đề chênh lệch trình độ ảnh hưởng đến sự tôn trọng lẫn nhau trong hôn nhân. Hôn nhân duy trì được là ở sự tôn trọng và mình hiểu cảm giác khôn tôn trọng người mình yêu là thế nào. Yêu và tôn trọng phải đi đôi thì bạn mới hạnh phúc. Mất 1 trong 2 cái thì bạn không nên lấy người đó, biết đâu, khi chia tay lại tốt hơn. Có người con gái nào đó hợp với người yêu bạn, lại có người đàn ông nào đó hợp với bạn hơn. Đó là quyết định đúng đắn nhất mà mình khuyên bạn, vì mình đã quyết định như vậy và đến bây giờ mình nghĩ thật sự may mắn vì quyết định của mình. Chúc bạn hạnh phúc.
Tuy nhiên, cũng rất nhiều độc giả cho rằng hôn nhân không phân biệt tuổi tác, địa vị, nghề nghiệp, vì thế nếu phụ người tình chỉ vì anh ấy học ít hơn là một sự bạc bẽo và tàn nhẫn:
Trang (dieuhanh120291@…)
Con gái mà chị cũng suy nghĩ bạc bẽo và ích kỉ. Nếu chị đang nghĩ về người yêu chị như vậy thì cũng có nghĩa chị không còn tình cảm yêu đương gì với anh ấy đâu. Bởi chị thấy chị hơn người rồi nên muốn tìm người cùng đẳng cấp với mình.
Tình cảm 10 năm không phải là ngắn, khi chị quyết định kết thúc để đến với người khác thì có chắc chắn là sẽ tốt hơn người cũ chứ? Nếu anh ý chửi mắng hay đánh đập chị, hay sa vào các con đường xấu xa thì chị mới nên suy nghĩ là bỏ. Còn không thì em khuyên chị nên bỏ cái suy nghĩ ấy đi.
Xe ôm không phải là người sao, không học vấn kiến thức thì chị có quyền khinh người khác ạ? Có khi những người như vậy họ còn tử tế gấp vạn lần người có ăn có học đấy chị ạ. Chị cứ thử nghĩ sống trong đống tiền thì sẽ không có gì phải lo nghĩ sao? Chị phụ tình thì sẽ có lúc bị tình phụ lại mà thôi. Em nghĩ chính chị mới không xứng đáng với người ta đấy. Yêu chị 10 năm để rồi bị chị nghĩ như vyaaj thì em nghĩ anh ấy đau lòng lắm. Nếu chị nói thẳng quan điểm của mình thì người ta cũng bỏ chị mà đi thôi.
Tình cảm 10 năm không phải là ngắn, khi chị quyết định kết thúc để đến với người khác thì có chắc chắn là sẽ tốt hơn người cũ chứ? (Ảnh minh họa)
Thảo Trang (123@…)
Gửi bạn Quỳnh!
Mình cũng có cặp bạn như vậy. Bạn mình học thạc sĩ xong, lại đang là giảng viên của trường Đại học. Còn chồng bạn ấy hồi xưa học chung cấp 2 xong nghỉ học đi nghĩa vụ quân sự. Giờ xin làm cho công ty dạng như công nhân. Nhưng 2 bạn ấy đã yêu nhau nhiều năm rồi và mới vừa đám cưới xong, thấy rất hạnh phúc. Mình sống cho bản thân mình chứ thiên hạ có đàm tiếu đi chăng nữa thì thời gian là xong. Như cách sống của cặp bạn mình thì thấy chẳng ai có ý kiến gì cả mà còn chúc phúc. Cố gắng lên bạn nhé.
Nguyễn Thị Thanh Huyền (thanhhuyenmaimai@…)
Khi đọc bài viết của bạn mình thấy quá ư là buồn cười. Bạn không nghe người ta nói à? Tình yêu không phân biệt tuổi tác, trình độ, nghề nghiệp… hay sao mà nói vậy. Mình nghĩ rằng giờ bạn học cao, gặp gỡ nhiều người, tất nhiên là hơn a chàng hàn xì của bạn rất rất nhiều nên bạn bắt đầu so đo, tính toán thiệt hơn. Mình nói thật với bạn nhé, chưa chắc học nhiều đã là tốt đâu bạn à. Có những người học cao, hiểu rộng thế nhưng trong cuộc sống vẫn luôn ấu trĩ đó thôi.
Con người hơn nhau ở nhiều khía cạnh nhưng cái cốt lõi cuối cùng đó là người bạn yêu, bạn tôn trọng và muốn lấy làm chồng. Bạn đừng vì hai chữ “Thạc sĩ” mà bắt đầu lạnh nhạc với người đã gắn bó, yêu thương bạn trong ngần ấy năm qua. Dù anh đó chỉ là một chàng trai hàn xì, nhưng anh ấy có một tấm lòng bao dung, yêu bạn hết mình thì tại sao bạn nỡ để đánh mất? Bạn nói, hai người hay cãi nhau do anh ấy ít học hơn bạn, mình nghĩ bạn đã dần thay đổi, nên luôn muốn có định kiến và bắt đầu lạnh nhạc thì đúng hơn. Cuối cùng mình vẫn muốn nói với bạn một điều rằng: tình yêu không phân biệt dù ở bất kì cương vị, hoàn cảnh nào..thì khi yêu chúng ta đều sẵn sàng đón lấy nó. Dù đó chỉ là anh chàng hàn xì. Chúc bạn sáng suốt và tìm được hạnh phúc thật sự.
Dương Tuệ (duongtue1979@…)
Con gái bao giờ cũng vậy. Con trai nuôi người yêu và vợ không có công ăn việc làm là bình thường. Còn con gái thì ngược lại, ích kỉ ,tự ti với bạn bè. Có tí tiền là về hạch sách chồng con ở nhà . Đúng là đàn bà và con gái.
Huy Hoàng (nguyenhoangsivc@…)
Tôi dám chắc bạn đã có tình cảm mới nên có suy nghĩ như vậy. Tình cảm bao năm, thấy người yêu mình không bằng người ta thì bạn muốn bỏ. Bạn chỉ muốn chồng bạn sạch sẽ thơm tho như mấy thằng văn phòng thôi. Người ta sống với nhau bằng tình yêu. Chính bạn là người đã thay đổi. Thợ hàn xì thì sao? Nhân cách người ta là quan trọng.
Theo Khampha
Cay đắng tình đời
Liên khẽ mỉm cười và nhỏ nhẹ nói: "Ra vậy, hai người đẹp đôi lắm". Cô cúi gằm mặt cố ăn hết bát cháo. Nó có vị mặn đắng.
Nhưng cái tát trời giáng vào mặt làm Liên ngã gục xuống đất. Những người phụ nữ không thương tiếc mà lao vào đánh đập cô. Họ vừa chửi rủa, vừa giáng những đòn liên tiếp vào người phụ nữ bé nhỏ đó. Những người xung quanh hiếu kì đứng vây kín nhưng không ai đủ can đảm để bước vào ngăn vụ ẩu đả. Một trận cuồng ghen giữa người vợ bị cướp chồng và "trợ lí" của bà ta. Cái hình ảnh những người đàn bà tay lăm lăm vũ khí chỉ trực gây gổ với người nào dám cả gan bảo vệ cho Liên khiến cho không ai còn dám xông vào giữa lúc gay cấn như vậy. Một mình Liên chịu trận.
Thắng gạt đám người đang vây kín khung cảnh hỗn độn đó bước vào. Anh bước tới trước mặt người đàn bà tự nhận mình là "người phụ nữ tội nghiệp bị kẻ khác cướp chồng" rồi nói: "Tôi là chồng cô ấy. Tôi xin thay mặt vợ xin lỗi chị và tôi hứa sẽ giải quyết chuyện này. Chị đừng làm lớn chuyện thêm nữa, nếu có gì bất trắc xảy ra, chị cũng không được yên ổn với pháp luật đâu". Không hiểu rằng cái sự răn đe của pháp luật mà anh nhắc tới làm chị ta sợ hãi hay sự hả hê khi biết rằng người chồng của kẻ phá hoại gia đình mình đã biết chuyện khiến chị ta được an ủi, chị ta nhanh chóng rời khỏi đó với một lời hăm dọa: "Còn lặp lại chuyện đó, đừng trách tao là ác".
Liên ngồi giữa nhà lặng lẽ băng bó lấy những vết thương cho mình. Nước mắt cô lăn dài chảy vào vết thương hở trên mặt làm cho cô càng thêm xót. Cô không sao ngừng được nước mắt. Không phải vì đau mà vì tủi hổ, vì ân hận. Nhất là khi cậu con trai nhỏ xà vào lòng cô mà hỏi những câu ngây ngô: "Ai đánh mẹ khóc vậy. Tại mẹ không đi với bố đấy mà nên người ta mới bắt nạt mẹ. Bố là siêu nhân đấy, đi với bố con chẳng sợ gì". Tới lúc này, chị òa lên khóc. Cô không còn có thể cầm lòng nổi nữa. Cái bi kịch này là cô chọn lấy, giờ sao thấy lòng quá chua cay.
Liên cũng nghĩ ngợi, cũng đắn đo nhưng rồi những món đồ đắt tiền mà ông ta tặng cô làm cô mờ mắt. Cô chẳng còn nghĩ được cái nghĩa, cái tình. Cô quyết định Ly hôn. (Ảnh minh họa)
Liên vàThắng không còn là vợ chồng. Họ đã ly hôn cách đây nửa năm rồi. Người viết đơn là cô, người kí vào đơn trước là cô, người khăng khăng phải ly hôn cũng là cô mặc cho chồng ra sức thuyết phục cô nghĩ lại. Cũng chính cô là người bỏ đứa con thơ ngây mới lên hai tuổi lại cho chồng để đi tìm hạnh phúc mới. Cái hạnh phúc mà cô cho rằng: "Lẽ ra em phải được hưởng điều đó". Nhưng rồi sao? Những gì mà cô từ bỏ tất cả để khao khát đạt được ngày hôm nay chính là những lời sỉ vả của người đời và trận đòn thừa sống thiếu chết của người đàn bà bị cướp chồng khi nãy.
Cuộc hôn nhân của cô và Thắng đã từng có thời là mơ ước của nhiều người. Thắng cần cù, chị thương, chịu khó, chiều vợ hết mực. Mặc dù kinh tế gia đình không phải giàu có nhưng chưa bao giờ Thắng để vợ phải khổ, phải vất vả. Nhưng bấy nhiêu với Liên là không đủ. Khi nghe tin bạn bè cùng thời đi học đứa nào đứa nấy đều giàu có vì lấy được chồng có điều kiện, Liên đâm ra hằn học với đời. Cô bực bội vì chồng không kiếm ra tiền như người khác để mẹ con cô được sung sướng. Cô bắt đầu thấy bắt đắc chí khi phải sống bên người chồng "lương ba cọc, ba đồng" như Thắng.
Thế rồi khi người ta đã bất mãn, người ta dễ thỏa mãn với những gì mới mẻ. Người đàn ông có vợ, giàu có, sành sỏi tình trường đã mang tới cho Liên một ảo vọng: "Anh sẽ bỏ vợ để lấy em. Xinh đẹp như em làm sao phải sống khổ sở bên cái thằng chồng đần ấy mà uổng phí một đời. Em ly hôn đi, anh cũng về bỏ vợ. Anh hứa, sống với anh em sẽ không phải khổ sở gì nữa".
Liên cũng nghĩ ngợi, cũng đắn đo nhưng rồi những món đồ đắt tiền mà ông ta tặng cô làm cô mờ mắt. Cô chẳng còn nghĩ được cái nghĩa, cái tình. Cô quyết định ly hôn với lí do: "Đời em không thể chết mòn trong cái sự nghèo này được. Xã hội thì người ta đua nhau từng ngày trong khi mình làm chỉ đủ ăn thì em không chịu nổi. Em phải đi tìm hạnh phúc khác của riêng em". Và rồi mặc cho chồng níu kéo, mặc cho chồng động viên có gắng làm nụng rồi có ngày sẽ khá hơn nhưng Liên vẫn quyết ly hôn. Cái giàu có nhanh chóng, giấc mơ đổi đời khiến Liên còn có cả can đảm để lại con mình cho rảnh thân đi tìm bến đỗ mới.
Thắng cay đắng ở lại nuôi con mặc cho người đời cười chê anh là kẻ bị vợ bỏ. Cho tới ngày hôm nay, gặp nhau sau nửa năm trời là người dưng, anh lại không thể đành lòng khi nhìn vợ cũ bị người ta đánh đập. Tất nhiên anh hiểu ngay cô đang phải trải qua điều gì. Gã đàn ông đó chỉ dùng lời ong bướm để dụ cô chứ không đời nào bỏ vợ lấy cô. Và rồi trận đòn ghen ghê sợ đó là khi bà vợ của ông ta phát hiện ra tất cả. Dám chắc người đàn ông hèn hạ đó cũng biết về vụ đánh ghen nhưng hắn ta đâu có gan để bảo vệ Liên.
Hối hận đã quá muộn màng (Ảnh minh họa)
Thắng đưa thêm chiếc khăn lạnh nhắc nhở: "Em chườm khăn lạnh vào mặt đi cho đỡ sưng. Em muốn ăn gì, để anh mua". Bao nhiêu cảm xúc trong Liên lại òa ập về. Cô hối hận, cô đau xót và muốn có một cơ hội để làm lại. Nhìn cử chỉ hiền hậu của anh, chị tin rằng mình còn cơ hội nếu biết quay đầu.
Cánh cổng sắt có người bám chuông, con trai Liên chạy ra cổng và hân hoan khi nhận ra người quen. Một người phụ nữ bước vào, trên tay cầm chiếc cặp lồng. Ánh mắt, dáng người và gương mặt đều toát lên một vẻ đoan hậu.
- "Chào chị. Em là Xuân. Anh Thắng vừa điện thoại cho em nhờ em mua giúp cháo cho chị. Chị ăn đi rồi nghỉ cho đỡ mệt".
Người phụ nữ đó không có biểu hiện gì của sự ghen tuông hay giận dữ. Trong đầu Liên cố nghĩ rằng đó chỉ là một người bạn thân, một người bà con của anh Thắng mà thôi:
- Cảm ơn em... em là...?
- Cô ấy là vợ sắp cưới của anh! - Thắng từ trong buồng đi ra giải thích cho câu hỏi của Liên.
Liên khẽ mỉm cười và nhỏ nhẹ nói: "Ra vậy, hai người đẹp đôi lắm".
Cô cúi gằm mặt cố ăn hết bát cháo. Nó có vị mặn đắng.
Theo Nguoiduatin
Ngã rẽ sai lầm Cô lặng lẽ về phòng thu dọn quần áo vào chiếc valy mà từ ngày cưới cô dùng để mang đồ đạc tới đây. Rời chỗ làm khi màn đêm ập xuống, Duyên vác cái bụng bầu ở tháng thứ 8 khệ nệ dắt chiếc xe máy ra khỏi cơ quan. Cô bấm chiếc điện thoại cho chồng: - "Anh ơi, hôm nay...