Phụ tình tôi, anh quay về với vợ cũ
Tôi đã chết đứng khi nghe anh nói như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ?
Tôi sững sờ khi anh tìm gặp tôi và nói rằng: “Em cứ sinh con đi, anh sẽ cùng em nuôi con. Nếu em không muốn thì để anh nuôi con cũng được. Nhưng cô ấy về rồi, anh không muốn bỏ vợ em ạ”. Thì ra bấy lâu nay, anh chỉ coi tôi như một người lấp chỗ trống, một người hầu hạ, dạ vâng bố con anh để rồi khi người đàn bà mà anh gọi bằng vợ, cái ả “trốn chúa lộn chồng” ấy về thì anh ngay lập tức đá văng tôi ra khỏi cửa. Kể cả khi tôi đang mang bầu 8 tháng đứa con của anh.
Tôi và anh làm cùng một công ty. Trước đây, tôi và anh chỉ là đồng nghiệp thông thường và hoàn toàn không có tư tình gì với nhau. Tôi là gái muộn chồng, 32 tuổi vẫn chưa cưới vì trước đây chồng sắp cưới của tôi bị tai nạn và mất. Từ đó, tôi không muốn đón nhận thêm một tình cảm nào nữa. Gia đình tôi cũng giục nhưng tôi nói chưa phải duyên, phải số, có ép cũng không được nên cuối cùng bố mẹ cũng tôn trọng quyết định của tôi.
Chúng tôi chỉ bắt đầu gần gũi sau một lần anh nhờ tôi đón con trai ở trường hộ vì hôm đó anh có cuộc họp khẩn cấp với ban lãnh đạo công ty. Tôi đã hơi ngạc nhiên vì vợ anh đâu mà lại nhờ tôi, thậm chí anh còn đưa tôi cả chìa khóa nhà anh để tôi đón cháu về đó. Tôi nghĩ có thể chị nhà bận nên anh đành phải làm thế. Thế rồi, tối hôm đó, tôi ngồi ở nhà anh đợi tới hơn 9h anh mới về. Ngồi chờ anh lâu quá, tiện có đồ ăn đầy ắp trong tủ nên tôi nấu nướng bữa cơm tối luôn. Tôi cho cháu ăn trước vì nó quá mệt và đói. Còn tôi ngồi đợi anh về mới yên tâm. Khi anh về đã cảm ơn tôi rối rít và mời tôi ở lại dùng bữa luôn. Tôi nghĩ cũng ngại nhưng có cháu nhỏ ngồi ăn cơm cùng đó nên tôi cũng tặc lưỡi đồng ý vì thực sự trong bụng tôi cũng đói lắm rồi.
Trong bữa ăn đó, anh đã tâm sự thật với tôi là vợ anh bỏ nhà đi được hơn 2 tháng rồi. Cô ta phải lòng một gã đàn ông khác thế là đi, chẳng đoái hoài gì đến chồng, con nữa. Vợ chồng anh có 2 đứa con, đứa lớn hôm nay đi du lịch với lớp nên không ai đón em. Vì vậy mà anh mới phải nhờ tôi. Anh nói cũng chưa biết làm thế nào với các con nhưng anh cũng mong đợi một thời gian nữa vợ về anh sẽ tha thứ.
Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Từ đó, khi biết chuyện của anh tôi đã chủ động giúp đỡ anh nhiều hơn trong công việc và thi thoảng là chuyện gia đình. Không phải tôi có ý lợi dụng hay “giậu đổ bìm leo” mà tôi thương anh gà trống nuôi con, tôi chỉ có một mình nên cũng muốn giúp đỡ anh. Tôi cũng rất quý trẻ nhỏ nên không quản ngại mấy việc đó. Dần dần, tôi và anh gần gũi nhau hơn và bắt đầu nảy sinh tình cảm.
Phải tới hơn 1 năm sau tôi và anh mới quyết định gắn bó với nhau. Anh cũng nói sẽ không còn muốn gặp lại người vợ tồi tệ đó nữa. Anh đơn phương đưa đơn ly hôn ra tòa án và chờ đợi thủ tục. Lúc này, tôi đã bước sang tuổi 34, thực sự tôi cũng muốn có cho mình một đứa con vì sợ để lâu quá cũng khó lòng sinh con được. Và chúng tôi đã quyết định có con dù chưa kết hôn (do thủ tục ly hôn của anh chưa xong). Việc đó cả cơ quan tôi đều biết, có người bàn ra, tán vào nhưng phần lớn biết chuyện của chúng tôi đều ủng hộ vì cho rằng đó là điều cần thiết.
8 tháng tôi mang bầu diễn ra trong sự bình lặng cho tới khi vợ anh đột ngột xuất hiện ở nhà. Tôi đã sốc khi cô ta hạ hành lí vào giữa nhà, nhìn tôi, hai cháu nhỏ và anh. Cô ta đã nổi khủng lên khi thấy tôi ở cùng bố con anh. Nhưng tất nhiên, tôi tự biết bảo vệ chính mình trước người đàn bà trơ trẽn đó. Anh xin phép tôi đi gặp riêng cô ta để giải quyết và tôi đồng ý. Dù gì họ cũng vẫn còn là vợ chồng trước pháp luật và cũng cần phải nói chuyện với nhau để giải quyết rõ ràng mọi chuyện.
Tôi muốn để cho anh có thời gian nên tôi quyết định dọn về nhà mình ở trong khi chờ anh và cô ta giải quyết. Tất nhiên, cô ta không ở cùng căn nhà đó nữa nhưng tôi cũng không muốn ở lại, cho tới khi nào họ dứt điểm với nhau xong. Tôi đâu có ngờ, đó lại là sai lầm của tôi. Khoảng 2 tuần sau, anh ta tìm tôi và nói rằng: “Không thể cưới tôi”.
Có lẽ trong khoảng thời gian đó họ đã quan hệ, qua lại với nhau và tình cảm lại nảy nở nên anh đã thay lòng. Anh nói rằng: “Dù gì bọn anh cũng có với nhau 2 đứa con. Bây giờ bỏ nhau tội các cháu lắm. Còn em cứ sinh con, anh sẽ có trách nhiệm với cháu. Nếu em muốn lấy chồng, em cứ để anh nuôi con. Cô ấy cũng đã đồng ý rồi vì là lỗi cũng một phần do cô ấy”.
Tôi đã chết đứng khi nghe anh nói như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đã 34 tuổi, chuyện tôi và anh cả cơ quan ai cũng biết và giờ thì tôi sắp sinh con. Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu?
Theo VNE
Em từng là bồ nhí của sếp
Có lẽ anh đã biết em là bồ nhí của sếp trước khi em kịp nói cho anh điều đó.
Anh nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng đầy nghi ngờ. Có lẽ trong anh vốn không có niềm tin với một cô gái như em nên ba tiếng: "Em yêu anh" mà em thốt ra với anh sẽ chỉ là một câu đùa hoặc một lời giả dối mà em đã từng nói với bao gã đàn ông trước đó. Anh không phải không tin vào tình yêu, mà cái chính, anh không tin vào em - một cô gái từng lên giường với gã đàn ông khác vì tiền.
Anh quay mặt bước đi và làm như không nghe thấy những lời em vừa nói. Anh chỉ gượng cười và nói rằng: "Anh không hợp để em yêu, vì anh không có nhiều tiền như những người đàn ông khác". Câu nói của anh đã xát muối vào lòng em, vào vết thương rỉ máu từng ngày mà suốt thời gian qua em cố gắng che đậy bằng vẻ ngoài mạnh mẽ, cứng cỏi. Không một ai để tin tưởng để em chia sẻ, không một ai đủ quan tâm, bao dung em để em cởi mở lòng mình. Chỉ có anh đã mang tới cho em tất cả những cảm giác đó nhưng anh lại không cho em cơ hội được gần anh, được kể với anh về những điều trong quá khứ, được chứng minh cho anh tin rằng, em yêu anh.
Lần đầu gặp anh em đã cảm thấy tim mình thật xốn xang. Cái ánh mắt anh nhìn em thật tình cảm. Nó khác hoàn toàn ánh nhìn của những gã đàn ông háo sắc đã từng nhìn chằm chằm vào em. Chỉ một giây phút ấy đã khiến em bao đêm mất ngủ. Em đã từng nghĩ rằng không bao giờ yêu. Bởi vì tình yêu không mang tới cho em tiền bạc - thứ em cần để đảm bảo cho cuộc sống của mình, của gia đình mình. Em biết, nếu em yêu thật lòng một ai đó, em sẽ được nếm trải cảm giác hạnh phúc nhưng cùng với đó cũng là những nỗi đau. Đó là điều tất yếu khi yêu, mà em thì sợ, sợ cái cảm giác tim mình đau đớn vì một ai đó.
Em đã có những lần thẹn thùng khi vô tình bắt gặp ánh mắt anh trộm nhìn em (Ảnh minh họa)
Em chưa bao giờ biết rung động trước một người đàn ông nào đó dù cho em đã từng là người đàn bà của vài gã đàn ông. Đó không phải là tình yêu, nó chỉ là những cuộc đổi trác thể xác và tiền bạc. Nhưng em chưa bao giờ buồn vì không có một tình yêu, cho tới ngày em gặp anh. Em đã thực sự phải ngoái đầu nhìn lại những gì đã đi qua đòi mình. Em bắt đầu biết xót xa và ân hận, biết mơ mộng về một người đàn ông thay vì nghĩ đến tiền.
Em đã có những lần thẹn thùng khi vô tình bắt gặp ánh mắt anh trộm nhìn em. Chỉ thế thôi mà đêm về em mất ngủ. Em tưởng tượng có một ngày sánh bước bên anh như biết bao đôi tình nhân khác. Và rồi kết thúc những giấc mộng đó, em nhận ra rằng em đang tự làm đau mình. Em đâu xứng với anh. Một cô gái như em thì mơ một hạnh phúc yêu thương bên chồng thật quá khó khăn. Em đã tự nhúng tràm cho cuộc đời mình, giờ xóa bỏ cũng đâu phải dễ.
Em biết anh có tình cảm với em. Cái nhìn, đôi mắt, nụ cười và cách mà anh nói với em khiến em cảm nhận được điều đó. Chính nó đã làm cho em có động lực để dám một lần nói ra sự thật về tình cảm của mình. Nhưng cũng chính khi em muốn nắm lấy hạnh phúc thì anh lại giữ khoảng cách với em. Có lẽ anh đã biết sự thật, sự thật em là bồ nhí của sếp trước khi em kịp nói cho anh điều đó. Vậy là mọi thứ vỡ vụn...
Em trốn chạy anh, trốn chạy cái nhìn đầy khinh bỉ và thương hại của anh với em kể từ khi anh biết chuyện. Em không dám đối diện với anh khi mà tình yêu vừa mới được thắp lửa đã vội vã vụt tan như bong bóng xà phòng ngay trước mắt em. Em rời khỏi chỗ làm, nằm khóc hàng tuần ở nhà. Em đau đớn không phải vì không được anh yêu mà vì biết rằng em đã tạo ra trong lòng anh một vết tì không bao giờ xóa bỏ được nữa.
Em chỉ ước ao rằng, em có thể không có anh trong cuộc đời này nhưng giá em luôn là hình ảnh một cô gái trong trắng vô ngần. Em đã mất anh nhưng luôn được tự hào, được mỉm cười kiêu hãnh khi vô tình gặp lại anh đâu đó giữa cuộc đời này. Nhưng giờ em biết, anh sẽ mãi mãi nhìn em bằng một con mắt khác.
Em viết đơn xin nghỉ việc, không phải để trốn tránh gã đàn ông mà em từng là bồ nhí của anh ta. Em muốn bước sang một cuộc đời khác, muốn kết thúc những tháng ngày sống sai lầm bằng nỗi đau đầu tiên của tình yêu với anh. Em đã dũng cảm nói ra ba từ thiêng liêng ấy, chỉ tiếc là anh không cho em cơ hội để chứng minh nó... Em có thể đã sai lầm rất nhiều, nhưng yêu anh... là em nói thật.
Theo VNE
Sốc khi người yêu mình là con rơi của bố Trời ơi, sao ông trời lại trừng phạt chúng tôi vì những lỗi lầm của người lớn như vậy? Mẹ tôi mất đã 49 ngày. Thế nhưng tôi vẫn không thể nói với An những điều mình đã nung nấu trong lòng. Mấy hôm trước em bảo tôi: "Thật sự thì em không hề giận mẹ. Em thấy bà rất tội nghiệp". Tôi...