Phụ nữ nhất định chỉ nên kết hôn khi đã sẵn sàng
Có thể điều này nghe thật buồn cười khi nói về chuyện làm ra một cái đám cưới, nhưng hỏi thật nhé, bao nhiêu người có thể tổ chức một cái đám cưới với người mình mong muốn, ở cái thời điểm và hoàn cảnh cũng là mình mong muốn?
Khi đàn ông muốn cưới, tin chắc nhiều người phụ nữ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc nếu cô ấy vô cùng yêu anh ta. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy vẫn yêu người đàn ông đó, chỉ khác cái là không đến mức vô cùng, và cô ấy vẫn tiếc rẻ rất nhiều về cuộc sống độc thân của mình?
Các bạn nam thân mến, các bạn có thể là những người cực kỳ tử tế, đến mức các bạn luôn sẵn sàng làm mọi thứ để người phụ nữ của mình được hạnh phúc, nhưng các bạn sẽ không bao giờ hiểu được trọn vẹn cái nỗi khổ tâm của người con gái khi gả về nhà chồng đâu. May mắn nếu cô ấy được gả vào một gia đình tốt, ba mẹ chồng thương yêu, chồng cưng chiều, biết lo và quan tâm chăm sóc, đó chắc hẳn là sự đền đáp xứng đáng với những gì mà cô ấy sẽ bỏ ra. Bởi vì những gì mà một người phụ nữ khi lấy chồng phải bỏ ra là nhiều, nhiều hơn như thế lắm.
Họ sẽ phải từ bỏ gia đình cha mẹ ruột của mình để đi đến một nơi xa lạ. Có những người cả đời chưa nấu được cho cha mẹ một bữa ngon, thế mà khi lấy chồng rồi, 4,5h sáng là phải dậy quét dọn nhà cửa, đầu tắt mặt tối cắm cúi dưới bếp làm cho xong một bữa cơm để mẹ chồng không phải phật lòng. Dù cha mẹ chồng có yêu thương thì họ cũng không thể như đối với cha mẹ ruột, cái gì muốn nói là nói, muốn ăn là ăn, muốn lấy là lấy. Việc gì cũng phải dòm trước dòm sau, mọi cử chỉ đều phải kính trên nhường dưới, tế nhị cực kỳ.
Họ sẽ phải đương đầu mọi thứ ở cái nơi xa lạ đó khi mà người đàn ông của mình đi làm. Đàn ông đi làm rồi, mọi khổ sở của phụ nữ anh ta thấy được bao nhiêu? Có người đàn ông tử tế, họ thương vợ cực thân còn biết xông xáo vào rửa vài cái bát, còn những người còn lại, mấy ai? Huống hồ chi người đàn ông tử tế đó cũng sẽ có lúc cảm thấy mệt mỏi vì công việc mà trở nên thiếu cảm thông cho vợ mình, bởi vì con mắt của họ chỉ có thể thấy được hình ảnh vợ mình cực nhọc từ sau 17h chiều (giờ tan tầm).
Thế còn 10h trước đó vật lộn với bếp núc, con cái, giặt giũ, quét dọn, chợ búa, họ thấy được bao nhiêu? Huống hồ chi có những người đàn ông sau 17h chiều lại dán mắt vào đá bóng, bia rượu, gái gú, như thế có phải là vợ anh ta rất đáng thương không? Tất nhiên không phải người phụ nữ nào cũng đáng thương như thế, có người cũng chẳng cần làm gì cả, một tay mẹ chồng vun vén hết, nhưng dù sao thì, không có cái khó này cũng sẽ ló cái khó khác.
Video đang HOT
Họ sẽ phải sinh con cho chồng. Tôi nói nhé, đàn bà lấy chồng 3 năm chưa có mụn con là mệt mỏi đấy. Bất chấp trẻ hay già, độ tuổi có phù hợp cho việc có con hay chưa, tâm lý đã sẵn sàng như khoa học yêu cầu hay chưa: Cứ lấy về vài năm là phải đẻ liền! Có một chị bạn kể nghe về vụ gả dâu sang một nhà, 3 năm trôi qua 2 anh chị không có mụn con nào, đi khám thì mới biết cô vợ bị vô sinh (nhưng có thể chữa được). Vậy mà vẫn li hôn vì không chịu nổi áp lực gia đình và dòng họ. Nói rằng cô này ăn ở thất đức mới phải chịu tai vạ vậy. Mà trong khi đó, chữa được! Chị bạn này còn nói, “Ở đó lỡ mà em cưới chồng mà không sinh được con trai, thằng chồng nó đi ngoại tình công khai trước mặt em luôn.”
Thế nên, các bạn nam nếu như đã đặt vấn đề mà không có sự hồi âm tích cực từ phía người yêu mình thì nên dừng lại. Các bạn vốn dĩ có thể rất yêu cô ấy, nhưng các bạn phải hiểu là mình đang đẩy cô ấy vào một tình thế khó xử. Có thể điều này nghe thật buồn cười khi nói về chuyện làm ra một cái đám cưới, nhưng hỏi thật nhé, bao nhiêu người có thể tổ chức một cái đám cưới với người mình mong muốn, ở cái thời điểm & hoàn cảnh cũng là mình mong muốn?
Đại đa phần hiện nay đều bị ép. Có nghĩa là quen, yêu được vài năm thì gia đình ép cưới chứ hai đứa chẳng phải tự nguyện muốn. Hoặc là một bên ép, một bên bị rơi vào tình thế không có lý do để chối từ. Thế là cưới, cưới xong rồi hối hận vì đã không thực sự muốn ngay từ lúc đầu. Nó đâu có diễn ra như trong phim là bạn yêu một người, hai người tâm đầu ý hợp tới mức tâm lý đã chuẩn bị sẵn sàng tương lai phải cùng nhau ở đâu, làm gì, lương tháng mỗi đứa bao nhiêu, thu chi thế nào, con đẻ mấy đứa, cách bao nhiêu năm, cho nó học trường gì, lúc hết 6 tháng nghỉ sinh thì để ai nuôi? Rất nhiều vấn đề, hãy chia sẻ thay vì khiên cưỡng!
Tình cảm không phải được định đoạt bởi một tờ giấy hôn thú. Nó là cả một quá trình. Và làm vợ chồng không phải chỉ lên lễ đường là xong, mà là còn phải biết san sẻ những khó khăn, học cách vững chải để cho nhau niềm tin trong cuộc sống.
Theo Blogtamsu
Nửa đêm, chồng em dậy mặc trộm váy bầu của vợ
Lần đầu, em tưởng anh tò mò. Nhưng mấy đêm liền, em tỉnh dậy đi xem trộm, đều thấy anh mặc váy bầu của em, ngồi ung dung làm việc.
Em mới lấy chồng được hơn một năm nay. Hiện tại em vừa sinh con được 4 tháng nên còn ở nhà chăm con. Trước đó em làm lễ tân cho một công ty bất động sản. Chồng em hơn em 2 tuổi, chúng em quen nhau từ hồi đại học, nhưng ra trường đi làm một năm mới yêu nhau rồi cưới. Anh rất hiền lành, ít nói, nhưng tỉ mỉ. Anh là nhân viên IT của một công ty lớn, thường về nhà vào lúc 7 giờ tối. Thỉnh thoảng chồng em cũng có đi nhậu với bạn bè, nhưng đều về sớm và không khi nào say cả.
Em chẳng có gì phải phàn nàn về chồng. Thậm chí em rất yêu anh, thấy ở anh cái gì cũng được. Dù hai đứa thỉnh thoảng cũng mâu thuẫn chuyện lông gà vỏ tỏi.
Chồng em cũng yêu thương và chịu khó trông con. Đặc biệt là anh rất thích làm đẹp cho con. Dù con mới có 4 tháng tuổi, nhưng hễ đi siêu thị, anh nhìn thấy cái gì đẹp đẹp, hợp hợp với con là y như rằng đòi mua bằng được. Khi thì cái váy, khi thì cái nơ, lúc lại cái yếm, rồi bao tay, mũ, tất... Là mẹ nhưng hầu như em chẳng phải mua gì. Vì bố cháu luôn chu đáo khoản đó.
Trước khi phát hiện ra điều này, em vẫn thấy việc chồng mua sắm thế là bình thường. Còn tự hào vì anh chu đáo và yêu con. Nhưng cách đây 2 tuần, đứa em ở dưới quê gọi điện thông báo có bầu, xin em một ít quần áo mặc hồi chửa và dặn em để lại đồ sơ sinh của con em cho con em ấy, thì em mới phát hiện ra chuyện lạ.
Số váy bầu hồi đó của em đều do chính chồng em mua cho mỗi lần đi cùng anh dạo phố hoặc anh đi công tác. (Ảnh minh họa)
Số váy bầu hồi đó của em đều do chính chồng em mua cho mỗi lần đi cùng anh dạo phố hoặc anh đi công tác. Chỉ 10 tháng mang thai (6 tháng bụng to) nhưng em có tới 19 chiếc. Chiếc nào cũng đẹp và đắt tiền nên em tiếc, giữ lại định bụng chờ... chửa đứa thứ 2. Em cũng chỉ muốn lấy ra cho đứa em dưới quê 4 - 5 chiếc là thoải mái dùng. Nhưng lục tìm mãi trong tủ quần áo mà không thấy hộp đựng váy bầu đâu.
Em hỏi chồng thì chồng bảo để mai anh tìm. Đêm đó, em đang nằm ngủ thì thấy chồng khe khẽ dậy, sang bên phòng làm việc (căn phòng này vốn là nhà kho được sửa sang lại để chồng làm việc buổi tối từ khi em chửa), một lúc sau thấy anh quay lại. Em hé mắt ra nhìn thì thấy anh đang rón rén để lại hộp váy vào trong tủ quần áo. Lúc đó em thấy buồn cười lắm. Chắc chồng muốn làm em bất ngờ.
Sáng hôm sau, chồng không đi làm ngay, mà cứ quanh quẩn hỏi em cho những chiếc váy nào. Rồi anh ngồi bên góp ý cho em cái nào nên cho, cái nào nên giữ lại. Thẩm mỹ của anh khá tốt nên em cũng nghe lời anh, cho em gái 5 chiếc.
Còn 14 chiếc nữa, anh bảo để anh mang cất trong phòng làm việc cho đỡ tốn diện tích. Em cũng đồng ý. Chuyện qua được 2 hôm, đến hôm thứ 3, khi em vào phòng làm việc của anh tìm cái sạc pin thì thấy hộp đựng váy đặt ngay ngắn một góc, nhưng đã được mở ra chứ không giống như hôm trước. Khi kiểm tra, em cũng thấy có sự xáo trộn nhỏ.
Nhưng liên tiếp mấy đêm liền, em đều bắt gặp cảnh anh mặc váy bầu của em. (Ảnh minh họa)
Đêm hôm đó, khi con ngủ, em rón rén nhìn trộm cửa sổ phòng làm việc thì chết đứng với cảnh tượng bên trong. Các chị có tưởng tượng được không, chồng em đang đứng trước gương, trên người là một chiếc váy bầu màu hồng phấn, anh ấy soi gương rồi xòe váy nhún chân vẻ rất thích thú.
Thú thật là nhìn cảnh đó rất buồn cười, nhưng trong lòng em lại chua xót và nghẹn ngào. Em chỉ có một ý nghĩ duy nhất là chồng em là gay. Em lén trở về phòng, im lặng như không có gì xảy ra.
Nhưng liên tiếp mấy đêm liền, em đều bắt gặp cảnh anh mặc váy bầu của em. Có lần anh mặc thử rồi thay ra ngay. Có lần anh mặc và làm việc như bình thường. Em từng thử gõ cửa phòng (anh ấy khóa chặt bên trong) thì anh bảo anh đang bận việc, lát anh về phòng ngủ thì nói sau. Em dám chắc rằng chồng em rất tự tin em không biết chuyện xảy ra, nên mới ung dung mặc cả váy của vợ để làm việc như thế. Sở dĩ em biết, cũng vì cái cửa sổ gỗ nhà em là loại cửa chớp, nhưng do lâu ngày nên có một vết thủng rất nhỏ, có thể nhìn thẳng vào chỗ ngồi của chồng.
Em không biết đây chỉ là sở thích của anh, hay thực sự anh là người lưỡng giới, có hormone nữ. Những ngày sau, em cũng để ý khi anh nói chuyện với những nam giới khác, nhưng thấy bình thường. Anh vẫn sinh hoạt vợ chồng đều đặn, vẫn rất quý vợ. Thế nên em càng không hiểu nổi, vì sao anh lại thích mặc trộm váy của vợ như thế? Đó có phải là bệnh không?
Theo Afamily
Sao em lại chọn trở thành tình nhân? Đôi khi, lý trí không phải là thứ mạnh mẽ nhất của em. Đã từng vấp ngã và không tin vào bất cứ ai, em nhào vào vòng tay anh mà không chút phòng vệ nào cả. Chẳng phải em luôn mơ giấc mơ sống bình yên đó sao? của Anh... Anh hay hỏi em, vì sao em yêu anh? Vì sao em...