Phụ nữ nếu đán.h ghe.n, hãy đán.h ngườ.i đàn ông phản bội, chứ không phải kẻ thứ ba…
Tôi không hề có ý định cổ súy cho hành động đán.h ghe.n. Thay vào đó, tôi chỉ định làm rõ hai vấn đề sau.
Thứ nhất, bản chất của việc đán.h ghe.n, và thứ hai là việc “đán.h ghe.n nhầm”. Tất nhiên, tôi sẽ chỉ bàn về phụ nữ đán.h ghe.n, còn chuyện đàn ông đán.h ghe.n – thực sự nằm ngoài tầm hiểu biết của tôi.
Hành động đán.h ghe.n của người phụ nữ thường liên quan đến 3 nhân vật sau: Người đán.h ghe.n (người phụ nữ ), người đàn ông và người bị đán.h ghe.n (thường là người phụ nữ thứ 3). Đán.h ghe.n thực chất được dẫn dắt bởi cảm xúc ghen tuông khi bị người đàn ông phản bội mình. Chính cảm xúc ghen này, chi phối suy nghĩ và hành động, và từ đó dẫn tới việc đán.h ghe.n diễn ra.
Ghen là một trạng thái tâm lý bình thường của con người khi yêu. Chính xác hơn, theo tâm lý học, ghen là một chuỗi cảm xúc lẫn lộn bao gồm bất an, sợ hãi, bực tức, ích kỷ, mất mát, giận giữ,… với cường độ cảm xúc đặc biệt mạnh, hướng tới đối tượng là người mình yêu cùng đối tượng có liên quan (tình định, người thứ 2,…).
Và một điều nữa, ghen thuộc về phần “con” trong cơ thể chúng ta, có nghĩa là nó thuộc về bản năng, và vì thế, rất khó để chúng ta có thể kiểm soát trạng thái cảm xúc này.
Ở góc độ tâm lý và y học, ghen có thể tác động trực tiếp tới não bộ, làm giảm trí thông minh, đán.h mất logic, thiếu tự tin, thiếu khả năng làm chủ bản thân. Khi ghen ở mức độ vừa phải, nó là chất xúc tác tuyệt vời cho tình yêu.
Người ta vẫn thường nói có yêu thì mới có ghen. Nhưng, khi ghen vượt quá ngưỡng đo cảm xúc cho phép, thì điều này sẽ dẫn tới hành động đán.h ghe.n. Điều đó giải thích vì sao chúng ta được mãn nhãn thưởng thức những màn đán.h ghe.n đầy rẫy youtube, từ đơn giản đến phức tạp, từ lộ.t á.o đến tát tai, thậm chí có những màn đán.h ghe.n được chuẩn bị đầy công phu từ người quay phim cho tới nhân vật chính phụ.
Điều đáng nói ở đây, đó là 99% clip đán.h ghe.n mà tôi xem qua, hoặc được mọi người chia sẻ, đều mắc phải một vấn đề: Đán.h ghe.n nhầm.
Nghĩa là thay vì trút sự giận dỗi bực tức lên người người đàn ông phản bội, thì lại trút hết lên người thứ ba, thường được gọi với cái tên không mấy thân thiện là kẻ giậ.t chồn.g. Điều này, tuy là không sai, nhưng về bản chất, nó thiếu sự công bằng và hợp lý. Hay nói một cách khác, nó sai về bản chất vấn đề. Tôi gọi đây là một loại ngụy biện tâm lý.
Rất dễ hiểu, khi ở trong trạng thái ghen tuông cực độ, người phụ nữ sẽ có một số hiện tượng tâm lý như sau. Đầu tiên, đó là cảm giác bị phản bội, cảm giác này thực sự rất ghê gớm, vì đây là phản bội lòng tin, là sự chà đạp không thương tiếc lên lòng tin, lên tình yêu, lên cảm xúc của người phụ nữ.
Tiếp đó, là cảm xúc mất an toàn, và sợ hãi, mất mát. Vì yêu (ở đây là yêu đương mù quáng), họ bắt đầu sợ mất đi tình yêu của mình, mất đi hạnh phúc mà mình đang có, mất đi người đàn ông mình yêu, mất đi chồng mình.
Và dẫn tới cảm xúc tiếp theo là cảm xúc bị xúc phạm: Vì tình yêu, người phụ nữ sẵn sàng hy sinh tất cả, kể cả lòng tự trọng của bản thân, vậy mà đổi lại, người đàn ông mình yêu lại đi yêu một người khác, không có gì xúc phạm họ hơn sự thật này.
Video đang HOT
Sau cùng, đó là chuỗi cảm xúc tức giận, muốn tự vệ. Lúc này, người phụ nữ bắt đầu nhận ra mình đang ở ngoài vùng an toàn, cảm giác nguy hiểm và bất an luôn luôn thường trực, và họ bắt đầu truy tìm nguyên nhân của tất cả sự việc, để kết thúc nó.
Và đây, mấu chốt vấn đề nằm ở đây. Không phải họ không biết chính kẻ có tội nhất phải là người đàn ông phản bội kia, người đã lừa dối họ để tới bên kẻ thứ 3, người đã chà đạp một cách không thương tiếc lên tình yêu và lòng tự trọng của họ.
Nhưng vì tình yêu mà tình yêu thì mù quáng, nên họ sẵn sàng bỏ qua. Phải, họ bỏ qua. Vì gìn giữ hạnh phúc hiện tại, họ bỏ qua; vì con cái gia đình , họ tha thứ; với một niềm hy vọng rằng người đàn ông của họ sẽ quay về (tôi sẽ phân tích trạng thái tâm lý này ở một bài khác).
Và rồi như một điều tất lẽ dĩ ngẫu, trong đầu họ hiện hữu lên hình bóng của kẻ thứ ba, kẻ giậ.t chồn.g, người đã phá hoại hạnh phúc gia đình mình. Vậy là, đán.h ghe.n nhầm vẫn diễn ra một cách hợp lý và đầy thủ tục.
Vậy đán.h ghe.n xong, ai thắng ai thua, ai được ai mất? Người mất, chính là người đi đán.h ghe.n và người đán.h ghe.n. Còn người được, cuối cùng vẫn là người đàn ông. Nghĩ thử xem! Phụ nữ sau cùng, vẫn luôn là người khổ nhất! Phụ nữ là vậy, khi yêu, họ yêu hết lòng hết dạ, đến khi bị phản bội, nhìn lại trong gương chẳng còn nhận ra bản thân mình nữa.
Bạn có tò mò phụ nữ Tây họ hành động thế nào khi biết người kia phản bội mình không? Họ cũng tức giận, cũng đau lòng, nhưng thay vì đi đán.h ghe.n, thì việc họ làm đó là lập tức chia tay người đàn ông bội bạc. Đơn giản vậy thôi, không quá phức tạp và cầu kỳ. Cũng chẳng cần mất công chuẩn bị dao kéo hay axit làm gì cả.
Cách hành xử thông minh ấy, tôi nghĩ, chỉ có được ở những người phụ nữ thông minh và yêu bản thân mình mà thôi. Mà phụ nữ , trước hết, hãy học cách đặt bản thân mình, lên ưu tiên hàng đầu!
Theo Emdep
Đừng ngưỡng mộ những mối tình dài lâu, đừng ch.ê ba.i những mối tình ngắn ngủi...
Dài lâu cũng có thể không thật lòng, dài lâu cũng có thể không đến với nhau, dài lâu cũng có thể chỉ là một tấm bình phong che lấp. Nhưng ngắn thôi, biết đâu lại đậm sâu, lại nên duyên, thành phận.
Anh đã mệt mỏi chưa? Em chỉ muốn hỏi một câu như thế thôi, vì bản thân em, đã cảm thấy mệt lắm rồi! Em không còn cảm thấy háo hức mỗi lần chúng ta nói chuyện, không còn bật cười trước những câu nói của anh.
Và anh cũng không còn quan tâm em đang nghĩ gì? Bản thân em thấy ra sao khi những ngày anh không bên cạnh? Em thèm cái cảm giác mà những người yêu nhau, chỉ đơn giản với những cái nắm tay đi ngang trên phố.
Yêu xa cần biết bao nhiêu cố gắng? Cần rất nhiều!
Thành phố này, có mấy người yêu nhau mà thấy cô đơn như em, cô đơn trong chính tình yêu mà em từng hy vọng? Mỗi lần em mệt mỏi, muốn được nói chuyện, thì ở bên đó anh đã ngủ. Mỗi lần em khóc, phải luôn tự trấn an mình: "Mạnh mẽ mà, đừng như thế, được không?".
Nhưng thực ra, là vì bản thân em không mạnh mẽ, là vì em luôn thấy cô đơn trong chính tình yêu của mình. Là vì chúng ta đã không còn yêu thương nhau như lúc trước. Hay đơn thuần, em là kẻ đã phản bội tình yêu?
Cách nhau hơn 14.000km, chênh lệch tới 12 tiếng, xa nhau đã rất nhiều năm. Bao lâu rồi chúng ta không có những cuộc trò chuyện thâu đêm suốt sáng? Là vì chúng ta bận với cuộc sống riêng của mình. Hay chúng ta cố gắng kiếm một cái cớ để "chẳng cần nói với nhau điều gì thêm nữa"?
Khoảng cách là thứ khiến tình yêu dễ rơi vào đổ vỡ. Ảnh minh họa
Em không chắc chắn, nhưng vì em biết, anh đã có một người con gái khác ở bên. Là cô gái chúng ta đã cùng gặp trên chuyến tàu, trước lúc anh rời Việt Nam tới Mỹ. Cô ấy bay cùng chuyến với anh, cùng tới trường học mà anh đăng ký.
Phải chăng em đã quá v.ô duyê.n khi tìm hiểu cuộc sống của anh? Em xin lỗi, nhưng em nghĩ đó là những thứ anh nên cho em biết. Rằng mối quan hệ của anh và cô ấy đều đã vượt trên mức tình bạn từ cách đây rất lâu rồi.
Anh không muốn nói với em chỉ vì để giữ trọn vẹn lời hứa giữa hai ta. Rằng: "Anh sẽ không bao giờ nói lời chia tay với em trước".
Vậy em sẽ giúp anh! Sẽ là người nói ra câu chia tay trước. Hãy chờ lá thư tay của em, ngày hôm qua em đã gửi đi rồi.
Đừng thắc mắc thêm bất cứ điều gì, cũng đừng hỏi em thêm bất cứ điều gì. Càng không nên níu kéo tình yêu của cả hai chỉ vì sự thương hại. Em không muốn đơn phương người mình yêu, càng không muốn đơn phương trong một mối tình mà bản thân vẽ ra toàn một màu hồng rực rỡ.
Chúng ta đã xa nhau được hơn 5 năm. Từng đấy thời gian, không nhiều, không ít. Chúng ta đã yêu nhau được gần 10 năm, khoảng thời gian mà đám bạn lúc nào cũng phải thốt lên với em rằng họ ghen tỵ. Nhưng chia số thời gian ấy ra, chúng ta còn yêu nhau được mấy phần.
Yêu xa, chúng ta chẳng thể bên nhau mỗi lúc cần như trước. Ảnh minh họa
Đừng ngưỡng mộ những mối tình dài lâu, cũng đừng ch.ê ba.i những mối tình ngắn ngủi. Dài lâu cũng có thể không thật lòng, dài lâu cũng có thể không đến với nhau, dài lâu cũng có thể chỉ là một tấm bình phong che lấp. Nhưng ngắn thôi, biết đâu lại đậm sâu, lại nên duyên, thành phận.
Yêu, chia tay, chưa bao giờ em thấy mình cảm thấy nhẹ lòng đến thế. Không phải là vì không yêu, là vì biết người mình yêu không còn yêu. Là vì biết, đây là lúc thích hợp để ra đi, để tự không biến mình thành một kẻ thứ ba ngu ngốc.
Quá trễ để chúng ta quay lại cái khoảnh khắc biệt ly. Em nên lựa chọn thông minh hơn bằng cách chia tay khi anh rời đi, bởi vì mấy ai xa nhau mà còn giữ nổi hình bóng của người kia trong tim mình trọn vẹn?
Em không thể, và anh cũng không thể! Đó vốn dĩ là một chuyện rất dễ hiểu trên đời.
Đừng nghĩ rằng ai đúng ai sai, bởi vì cả hai chúng ta, trong chuyện này không ai có lỗi. Có chăng vì chúng ta không thể sống thiếu tình yêu và không thể chịu đựng những cô đơn một mình.
Xa nhau như thế, làm sao chúng ta có thể không ngã lòng vì sự quan tâm, xiêu lòng vì những dịu dàng của một người bên cạnh. Nên em chưa bao giờ trách anh vì đã phản bội lại trái tim em. Em chỉ trách mình, vì bản thân đã nhận ra quá muộn.
Cuối cùng chúng ta chẳng thể đợi nhau sau những năm tháng yêu xa. Ảnh minh họa
Từ khi nào chúng ta trở nên cách xa hơn? Từ những cuộc gọi không bắt máy, từ những hôm ốm mệt, từ những ngày không thể nắm lấy tay nhau, cùng nhau san sẻ mọi áp lực từ cuộc sống. Từ cái ngày chúng ta phải đối diện với mọi thứ một mình, chúng ta đã xa nhau!
Tình yêu chúng ta đã không đẹp như chúng ta vẫn tưởng, cũng không viên mãn như những cặp đôi yêu xa khác. Không có cái kết đẹp đẽ. Không thể đợi nhau sau những năm tháng yêu xa...
Tình yêu của chúng ta không đủ lớn, nó thua khoảng cách, thua thời gian, thua thực tại, thua cả những cám dỗ tầm thường và những cô đơn mắc phải. Nên chúng ta hãy xa nhau.
Là vì hai chúng ta, khoảng cách quá xa nên không thể gần thêm được nữa. Nên chia tay và chúc phúc, có lẽ là lời nói sau cùng!
Theo Emdep
Khoảng cách xa nhất trên thế giới là khi ở bên em nhưng lòng anh lại nghĩ về người khác Nếu khoảng cách giữa chúng ta là 1000 bước, thì nó vẫn luôn là 1000 bước như vậy. Anh không quay lại, em không tiến lên. Nhưng anh thì đi về với tương lai của anh, còn em lại chỉ có thể dõi theo bóng lưng đã từng thuộc về em ấy. Có bao nhiêu khoảng cách xa nhất trên thế giới này?...