Phụ nữ nào cũng cần có một người thương…
Thương nhau, chẳng phải là nợ nhau từ kiếp trước sao? Phải có nợ thì mới có thương, có thương thì phải cùng nhau chia sẻ! Thượng đế sinh phụ nữ ra là phái yếu, chẳng phải là để được quan tâm, bảo vệ hay sao, vậy việc gì cứ phải khước từ, chối bỏ bản năng của mình?
Mỗi người phụ nữ, đều cần chọn cho mình một người thương!
Người chị cùng sống với tôi, quen một anh gần hai năm trời, hai người là đồng nghiệp, sáng lên cơ quan gặp nhau, tối về cùng nhau hẹn hò, ăn uống, thỉnh thoảng cùng nhau đi du lịch xa. Anh lo cho chị, nhiều tới mức, ngày nghỉ, chị không cần ra khỏi nhà, anh mang đồ ăn, thức uống đến tận cửa phòng, lương tháng công ty gởi vào thẻ, chị cũng chẳng cần phải rút, mọi thứ đều có anh, cuộc sống của chị là anh. Cùng phòng, nhưng có những ngày, tôi với chị chẳng nói được với nhau câu nào.
Một người chị cùng sống khác, nhìn vào đó và nói rằng, chị chẳng bao giờ như vậy, phụ nữ thì phải biết độc lập, phải biết tự lo cho mình, lo cho gia đình mình, mình có tay, có chân, có trí óc của mình, vậy việc gì cứ phải sống bám vào đàn ông như thế! Cứ kiểu như vậy, một ngày người đàn ông kia biến mất, thì không sống được à?
Video đang HOT
Ai cũng có suy nghĩ riêng của mình, ai cũng cần một người đàn ông theo cách của họ. Thế nhưng, mọi thứ đều cần có sự hài hòa, cái gì cũng có giới hạn của nó! Một ngày anh kia đi đám cưới xa, chị ở lại Sài Gòn, chị cứ quanh quẩn trong phòng từ sáng tới khuya, buồn bực, bè bạn, từ khi có anh, liên lạc cũng dần mỏng, đó chỉ là một ngày, tự hỏi, nếu một ngày hai người kết thúc, thì chị có quen được không? Phải chăng, khi dựa dẫm vào người kia quá mức, xem người kia là mọi thứ, thì cũng là lúc, bạn đánh mất cuộc sống của chính mình.
Thế nhưng, phụ nữ độc lập quá, liệu có tốt? Thương nhau, mà ai có tiền thì người đó tiêu, ai có xe thì người đó chạy, ai muốn ăn gì thì ăn, ai có gì thì người nấy dùng. Thì liệu có bền lâu được? Thương nhau, chẳng phải là nợ nhau từ kiếp trước sao? Phải có nợ thì mới có thương, có thương thì phải cùng nhau chia sẻ! Thượng đế sinh phụ nữ ra là phái yếu, chẳng phải là để được quan tâm, bảo vệ hay sao, vậy việc gì cứ phải khước từ, chối bỏ bản năng của mình?
Phụ nữ, ai cũng cần có người thương! Tìm cho mình người thương, nhưng cũng phải thương cả cuộc sống của mình, thương chính bản thân mình nữa, phụ nữ à!
Theo Phunuvagiadinh
Anh tệ nhưng vẫn chiếm trọn tình cảm của em
Anh đưa em ra bến xe về thành phố. Em lại ngồi quán nước chờ xe. Hình như mình không có duyên vợ chồng anh nhỉ, chỉ cần là người dưng thì ta lại yêu nhau.
Gặp lại anh sau một năm 4 tháng mình chia tay. Mình gặp nhau để giải quyết hết những thứ còn chung của hai đứa. Em lo lắng, mệt mỏi, buồn tủi, ngồi quán nước chờ đến giờ làm việc của tòa án, không báo thời gian em sẽ đến vì chẳng muốn có thời gian trống với anh. Thế nhưng anh lại muốn đến sớm gặp em. Trong 5 năm bên nhau, đây là lần đầu tiên em thấy anh muốn gặp như vậy, nhưng giờ em cũng chẳng muốn cười xã giao. Anh ngồi đối diện nhưng mắt em cố gắng nhìn về hướng khác. Anh hỏi thăm em có bạn trai chưa, em nói chưa nhưng anh không tin. Anh hỏi em lần hai. Không tin thì hỏi làm gì hả anh?
Ảnh minh họa
Chưa bao giờ ngồi gần anh mà em lại hoang mang và lo sợ đến vậy. Một tiếng đồng hồ trôi qua, câu chuyện vẫn chưa thể bắt đầu. Em nghẹn ngào thốt lên "mọi chuyện tệ quá" rồi đứng dậy đi về phía cổng tòa. Phiên tòa diễn ra êm đẹp, chính thức ta là người dưng. Chẳng hiểu là theo thông lệ hay là vì điều gì mà anh chánh án nói một câu làm em đến giờ vẫn còn băn khoăn: "Anh chị cứ về, nếu sau này còn thấy muốn hàn gắn thì lại lên đây đăng ký, không cần phải ngại".
Anh đưa em ra bến xe về thành phố. Em lại ngồi quán nước chờ xe. Hình như mình không có duyên vợ chồng anh nhỉ, chỉ cần là người dưng thì ta lại yêu nhau. Anh nói xin lỗi, em biết đây là lời xin lỗi chân thành. Anh nhìn em một cách yêu thương nhất mà em từng nhận được từ anh. Anh kể em nghe chuyện tình yêu mới, cô ấy đã có chồng con. Em chỉ có thể thốt lên mà không kip suy nghĩ "Sao anh dại thế". Hai người đến với nhau bởi sự cô đơn nơi đất khách quê người. Em tự hỏi, sao ngày ấy anh không cho đôi ta một cơ hội, làm lỡ làng cuộc đời hai ta.
Anh là người đàn ông tệ, em hiểu, thế mà tình yêu trong em vẫn còn đó anh à. Em và anh ngồi nói chuyện với nhau như hai người bạn, kể về những gì đã trải qua trong thời gian không có nhau. Xe đến, lần đầu tiên anh tiễn em đi, anh đi nhanh sau em, bóp mạnh bờ vai em "Giữ gìn sức khỏe". Em quay lại nhìn anh cười, nụ cười của ngày tháng yêu nhau. Vẫn hành động xưa, em chỉ tay vào má, anh hôn nhẹ vào đấy và xoa tay vào tóc em. Em chạy nhanh về phía cửa xe, tuyệt nhiên không nhìn lại. "Anh à, mình là người dưng".
Theo Huyền/Ngoisao
Đêm giao thừa chồng vắng nhà, tôi đã gây ra chuyện tày đình Đêm hôm đó, anh Tiến uống rượu say bấm chuông liên hồi, tôi vội vã ra mở cửa khi trên người chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ mỏng tang. Anh ấy đòi vào nhà nói chuyện rồi... Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên, tôi dám trải lòng mình ra khi mà sau bao ngày gây ra chuyện tày...