Phụ nữ một đời chồng – sao phải sợ ‘không còn lấy được ai’!
Giờ tôi hạnh phúc và càng tin vào lựa chọn của mình khi xưa, ngày tay trắng gạt nước mắt ra đi – là quá sáng suốt. Nếu ngày đó tôi vẫn còn lưỡng lự, thì cuộc hôn nhân địa ngục không biết còn là mồ chôn sống tôi…. Tôi là một người phụ nữ cũng tuổi gần 40, và có quá nhiều điểm chung với bạn trong bài viết “38 tuổi làm lại cuộc đời liệu có muộn?”.
Chồng tôi cũng là người trăng hoa, dối trá, anh ta lừa dối có hệ thống, lừa tình và lừa cả tiền bạc của tôi. Ngày gạt nước mắt quyết định ly hôn, tôi trắng tay, bởi vì tài sản của hai vợ chồng làm ra sau bao nhiêu năm lấy nhau đã bị anh ta khéo léo tẩu tán hết, bất động sản thì đứng tên những người trong gia đình anh ta, sổ sách giấy tờ làm ăn cũng bị anh ta phù phép thành thua lỗ, trên giấy trắng mực đen tôi không có gì, không được quyền chia bất cứ cái gì, một mình dắt hai đứa con ra khỏi ngôi nhà chung tiền tỉ từ mồ hôi nước mắt của cả tôi mà không thuộc sở hữu của tôi. Cái gia đình ti tiện của anh ta, không một ai xót thương các con tôi, máu mủ ruột rà nhà họ. Khi ấy, tôi căm hận lẫn hoang mang cực độ, đời mình sẽ thế nào, tương lai ra sao, còn ai muốn đến với tôi, tôi sẽ nuôi các con thế nào? Nhưng quyết tâm lớn nhất không cho tôi lùi bước. Tôi đã quá khổ rồi, cần cắt bỏ nỗi đau này, cần giải thoát mình khỏi người đàn ông bỉ ổi mà nhiều chuyện về anh ta có kể cũng không ai tin nổi.
Những tháng ngày sau đó cũng cơ cực, vì định kiến, vì cách nhìn của mọi người với phụ nữ đã đổ vỡ hôn nhân. Dân mình kể cũng lạ, tôi ghét những cái nhìn họ hướng về tôi khi biết tôi đã ly hôn. Nhưng họ càng thế, tôi lại càng hạ quyết tâm phải cho họ thấy là mình sống không thể tốt hơn được. Tôi bỏ ngoài tai mọi lời nói ác ý “bỏ chồng thì lấy được ai”, bỏ ngoài tai mọi bình luận về việc tôi kéo theo hai đứa con lẵng nhẵng trong đời làm mẹ đơn thân của mình. Tôi cứ lao vào kiếm tiền. Tôi lại thích chơi với đàn ông, họ dạy tôi nhiều bài học trong kinh doanh. Tôi là người tử tế, tôi không sợ ai đặt điều. Cứ đàn ông giỏi tôi sẽ giao du. Qua công việc tôi có thêm những người bạn, những người đàn ông hiện đại, tài giỏi và hào phóng xuất hiện. Chính thái độ sống mạnh mẽ lại giúp tôi đẹp và tự tin hơn. Tôi chẳng bao giờ cho phép mình ra ngoài với vẻ ngoài đáng thương ủ dột, lúc nào cũng phải đẹp, gọn gàng và tự tin. Rồi tôi gặp chồng tôi bây giờ, anh ấy là người nước ngoài làm việc tại Việt Nam.
Video đang HOT
Không phải nói chê đàn ông Việt, nhưng chồng cũ của tôi và người chồng mới bây giờ, khác xa nhau về nhận thức và cách đối xử với phụ nữ. Ricky, tên chồng tôi bây giờ, đối với vợ rất yêu thương, trân trọng, anh hơi thẳng thắn quá mức nhưng chân thành và quan trọng là, hoàn toàn dung hòa được với các con tôi. Anh luôn nói tôi là người phụ nữ đẹp nhất anh từng biết, và việc tôi đem theo 2 đứa con vào cuộc hôn nhân này, đối với anh, là một món quà. Anh muốn có thật nhiều con, chúng tôi sẽ có thêm những đứa con khác nữa. Anh cũng có quan hệ rất tốt với bên nhà tôi, và đưa cả tôi về quê hương của anh để giới thiệu với bố mẹ.
Giờ tôi hạnh phúc và càng tin vào lựa chọn của mình khi xưa, ngày tay trắng gạt nước mắt ra đi – là quá sáng suốt. Nếu ngày đó tôi vẫn còn lưỡng lự, thì cuộc hôn nhân địa ngục không biết còn là mồ chôn sống tôi đến khi nào.
Theo Dân Trí
Băn khoăn khi có ý định tiến tới với cô gái một đời chồng
Trong thời gian quen em, gia đình tôi chưa biết chuyện này, tôi nghĩ ở quê người ta còn phong kiến, nhất là ba mẹ sẽ không chấp nhận.
Ảnh minh họa
Tôi 34 tuổi, sinh ra và lớn lên ở Bình Định, chưa từng lập gia đình. Giờ tôi làm thiết kế cho công ty nội thất và sinh sống ở Sài Gòn. Em 28 tuổi, từng có một đời chồng và con trai 5 tuổi đang sống với em. Em đứng bán hàng bên siêu thị giờ hành chính, tối làm tiếp thị cho một hãng rượu. Tôi quen em trong một lần đi nhậu cùng đám bạn, lần đó em đến chỗ bàn tôi mời rượu, tôi cũng có chọc ghẹo em vài câu nhưng không có ấn tượng gì về em hết. Sau đó gần một tháng tôi đi ăn với mấy người bạn ở quán gần nơi từng gặp em. Bất ngờ là tôi lại gặp em, em vẫn mời rượu và tôi cười nói vui vẻ.
Lần này tôi xin số điện thoại em (xin cho vui thôi, sau này buồn buồn thiếu người đi nhậu rủ đi và gạ gẫm em đi khách sạn). Sau đó vài ngày tôi gọi rủ em đi ăn và uống cà phê. Em tâm sự về cuộc sống của em, ly hôn chồng được một năm vì hai người sống không hạnh phúc. Lúc đó chồng em thất nghiệp, mình em đi làm, đã vậy chồng còn lén lấy tiền của em cho bố nhí. Ly hôn chồng xong em có quen người đàn ông khác, ông ta là sếp của em, được vài tháng lại chia tay. Em bảo tính ông ta lăng nhăng, em không thích.
Tính tình em rất tốt, thương yêu và lo lắng cho tôi, em sống rất biết trước biết sau. Trong thời gian quen em tôi nghĩ quen cho vui thôi, sau này tìm được người người khác sẽ chia tay em. Cách đây vài ngày, tôi chán nản nên kiếm chuyện để kết thúc với em, mong em đi tìm người khác. Tôi nói em gửi con cho chồng cũ nuôi đi, sau này tôi không thích bé đó sống cùng. Em không chịu, nói sau này lỡ như hai đứa có cưới nhau em gửi con cho mẹ em nuôi chứ không đưa cho chồng cũ nuôi.
Tôi không đồng ý, em bảo không đồng ý thì thôi chứ nhất định không bỏ con, sau đó em khóc bỏ chạy về. Mấy ngày sau em nói nhớ tôi nhiều lắm. Thấy em năn nỉ quay lại nên tôi cũng mềm lòng. Trong thời gian quen em, gia đình tôi chưa biết chuyện này, tôi nghĩ ở quê người ta còn phong kiến, nhất là ba mẹ sẽ không chấp nhận cho tôi quen một người có chồng con. Tôi rất cảm động trước tình cảm em dành cho mình. Gia đình em cũng nghèo khổ, giờ đang mướn phòng trọ ở. Tôi không biết có nên tiếp tục quen em nữa không hay chia tay để em tìm người khác và tôi cũng có thời gian kiếm người mới. Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Lấy vợ đã 'qua một đời chồng', tôi bàng hoàng khi phát hiện ra bí mật nhơ nhớp ấy Vì yêu nên tôi chấp nhận việc vợ đã 'qua một đời chồng'. Nhưng chỉ sau 3 tháng kết hôn, tôi mới biết được bộ mặt thật và bí mật nhơ nhớp của vợ mới cưới. ảnh minh họa Từ trước đến giờ, tôi luôn là niềm tự hào của bố mẹ. Tôi ngoan ngoãn, không chơi bời, học hết đại học vẫn...