Phụ nữ lớn lên từ những nỗi buồn là người phụ nữ mạnh mẽ nhất
Hãy thừa nhận điều đó dù không phải ai thích buồn. Tất cả chúng ta đều mong muốn hạnh phúc, nhưng cuộc sống này là sự xen kẽ giữa những ngày buồn và những ngày buồn…
ảnh minh họa
Giống như những phím đen trắng trên cây đàn dương cầm. Và tốt thôi, chúng ta lao vào cuộc sống như thực hiện một trò chơi, mà trò chơi nào cũng đều có luật của nó trước khi “ game over”.
Nỗi buồn đến với tất cả chúng ta
Những nỗi buồn không chỉ diễn ra trên phim ảnh, tạp chí hay là những cuốn tiểu thuyết dày cộp; nó xảy ra trong cuộc sống thực hằng ngày của chính chúng ta. Đôi khi, chúng ta vẫn mong mỏi rằng những chuyện tồi tệ nhất mà chúng ta gặp phải là một cơn ác mộng, để thức giấc rồi sẽ không phải đối mặt nữa. Nhưng đương nhiên, vì ngày hôm sau mặt trời vẫn còn ló dạng, và vì mọi chuyện chưa được giải quyết sẽ vẫn còn dở dang, nên chúng ta phải tiếp tục chiến đấu.
Video đang HOT
Mặc dù cảm giác bất lực là thứ cảm giác hết sức khó chịu. Mặc dù chúng ta chẳng hề mong muốn mọi chuyện không hay sẽ xảy đến với mình, cũng như bạn bè, người thân trong gia đình chúng ta… Nhưng vì hiện thực còn ở đó, và nỗi buồn sẽ bắt đầu len lỏi, nhanh thôi.
Đôi khi chúng ta có xu hướng giãi bày để được cùng ai đó những cảm xúc không vui mà chúng ta phải trải qua. Cũng có đôi khi chúng ta tìm cách giấu nhẹm đi, cất chúng vào gọn một ngăn tủ tưởng tượng rồi khóa kín lại, sau đó lại mang trên mình cái mặt nạ vui vẻ biết mỉm cười. Nhưng, dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng đều phải cố gắng để vượt qua nỗi buồn vào thời điểm đó. Bởi chúng ta mong muốn sống là để được hạnh phúc chứ không phải là khổ đau, cho nên chúng ta không để cho mình gục ngã
Và những ký ức trở thành một phần của cuộc đời.Người ta không thể nào cười mãi cho cùng một câu chuyện vui, nhưng lại sẵn lòng khóc rất nhiều lần cho cùng một nỗi đau nào đó. Hóa ra, nỗi buồn có xu hướng bám rễ vào tận sâu trong tâm hồn chúng ta, mãnh liệt hơn là chúng ta vẫn tưởng
Vào một ngày kỷ niệm, mọi thứ dường như chẳng hề thay đổi, chỉ có lòng người là đổi thay. Khi người không còn nữa, không còn ở cạnh bên chúng ta để làm nên một ký ức mới đẹp đẽ hơn – điều đó khiến chúng ta thấy lòng mình trống trải và nỗi buồn thì dường như vô tận.
Đôi khi, chỉ cần nghe tên của người đó được vô tình gợi lại. Hoặc nghe một bài hát trên đài phát thanh. Hoặc đi qua những con đường cũ quen thuộc, tâm trí chúng ta lại tự động mở một cuộn phim cũ đã nhòe theo thời gian, nhưng vẫn đủ sắc nét để gợi nhớ tất cả về một người, về một thời mà chúng ta đã đi qua. Những nỗi buồn ám ảnh dai dẳng ấy, tất cả chúng ta, có ai là không có?
Nhưng những khoảnh khắc đó không sinh ra để khiến chúng ta yếu lòng
Có những ngày mà chúng ta không thể làm gì khác hơn ngoài nhắc nhở bản thân mình phải sống thật mạnh mẽ. Nhất là khi ký ức cũ ùa về, và chúng ta thì bất lực với việc thay đổi chúng. Chúng ta chỉ có thể trân trọng những gì đã qua, kể cả là nụ cười hay nước mắt, để hiểu với nhau một điều rằng: chính những gì có trong quá khứ đã làm nên con người hiện tại của chúng ta bây giờ. Và thay vì níu giữ, hay hằn học, chúng ta phải học cách chấp nhận tôn trọng quá khứ, buông bỏ nỗi buồn, để hướng về những ngày mới mà chúng ta sẽ đi.
Bởi vì chúng ta không thể lựa chọn những ai sẽ xuất hiện trong cuộc đời mình, những ai sẽ ở lại, và những ai sẽ ra đi. Cho nên, chúng ta mặc nhiên tin vào duyên phận, coi như ai đó rời đi khỏi cuộc đời mình nghĩa là họ đã hoàn tất xong một phần việc mà họ phải làm, vậy thôi. Hãy để những nỗi buồn trở thành một tờ note nhỏ nhắn, nhắc nhở chúng ta những gì đã trải qua, và lưu giữ những kỷ niệm dù không vui chăng nữa. Và, cũng chỉ nên dừng lại ở ngưỡng ấy mà thôi nhé!
Cuối cùng, chúng ta chấp nhận rằng khi mình sở hữu những khoảnh khắc nào đó, dù ngắn hay dài, vẫn còn hơn là không bao giờ có được gì cả. Chắc chắn rằng, sau mỗi sự đổ vỡ, sau mỗi lần chia ly, sau những giọt nước mắt, chúng ta cũng sẽ học cách để trở nên mạnh mẽ hơn, bản lĩnh và trưởng thành hơn rất nhiều – so với những ngày xưa.
Theo Phununews
Là một cô gái mạnh mẽ, em hiểu thế nào là cô đơn?
Em chẳng cần ai vặn hộ nắp chai nước, xe có hư cũng tự dắt đi sửa, bóng đèn không sáng cũng tự tìm hiều để thay,... vì em là một cô gái mạnh mẽ.
Chào em - cô gái mạnh mẽ đang quay cuồng giữa cuộc sống trầm bổng này. Em là người con gái đa năng, khi có thể tự thay bóng đèn, khi thì sửa ống nước, đôi lúc lại tự khiêng đố vật nặng. Em không dựa dẫm vào ai, một mình em mạnh mẽ, một mình em gánh chịu. Đôi lần có lỡ yếu lòng, muốn dựa vào lòng ai đó, nhưng sợ lại lệ thuộc vào người ta nên em thu mình vào vỏ bọc bé nhỏ, cứ vậy, vỏ bọc ngày càng lớn, em thì ngày càng chẳng cần tới ai.
Em mệt mỏi vì gồng gánh quá nhiều
Người ta thường bảo" Con gái nên yếu đuối để con trai che chở". Có người con trai nào lại muốn yêu một cô gái mà khi ở cạnh người đó mình trở nên vô dụng, không có cảm giác sẽ che chở cho họ không. Nhưng biết làm sao được, một mình đã rèn cho em tính tự lập, mạnh mẽ để không bị cuộc đời này quật ngã, luôn tự nhủ là phải kiên cường.
Tuy nhiên, mấy ai hiểu rằng, đâu phải cứ sinh ra cũng mạnh mẽ đâu, em cũng mệt, trong tim. Người khác không hiểu rằng,bên ngoài mỗi vỏ bọc cứng rắn lại chính là tâm hồn mong manh, cùng trái tim rỉ máu. Bởi vì chúng ta là con gái, dù có sắt đá cỡ nào thì trong lòng cũng cố chấp giữ lại sự yếu đuối.
Cô gái ơi, hãy yếu lòng dù chỉ một chút thôi, mệt mỏi quá thì hãy tìm một bờ vai tựa vào. Gồng gánh chịu đứng một mình trong suốt cả thời gian dài như vậy, em thật sự là người dũng cảm mà. Nhưng mạnh mẽ là có thể cân bằng mọi thứ không phải chịu đựng tất cả đau khổ. Mạnh mẽ là khi em làm người xung quanh tin tưởng, yên tâm vào bản thân mình, không còn phải lo lắng nữa. Đã đến lúc em trở về làm một cô gái đúng nghĩa rồi. Nếu như độc lập và cá tính quá thì đàn ông trên đời hết chuyện để làm rồi phải không. Mạnh mẽ không phải là cứ gồng mình lên và gánh chịu mọi thứ, con gái cá tính như em cũng có quyền khóc, nũng nịu, mè nheo vì đó là đặc quyền của phái nữ. Hãy cười thật tươi khi vui và khóc khi cảm thấy yếu lòng. Đừng đặt cả gánh nặng của thế giới lên đôi vai nhỏ bé của mình nữa. Vì bầu trời có vỡ tung thì cũng sẽ có người vì em mà đứng ra chống đỡ rồi. Việc của em là hãy sống hết mình, mở lòng với mọi người để sống một cuộc đời an yên.
Thật đáng sợ nếu em để mình cô đơn lâu quá, mạnh mẽ lâu quá. Bởi khi ấy, cảm xúc cứ chai lì từng đêm qua dòng nước mắt thì em chẳng cần đến ai. Em ơi! Cánh của này đóng lại, là để một cánh cửa khác mở ra. Em khép lòng mình lại một thời gian thôi nhé, ánh bình minh mới sáng mai vẫn đang chờ em mở cửa đón chúng vào, người thương em vẫn chờ ngày em cần được tựa vai.
Theo Guu
Chúng tôi lặng lẽ đến bên nhau rồi chia tay chẳng lời từ tạ Tôi sợ những rung động cũ như tro tàn nhưng hễ có chút lửa là bốc cháy, bởi có những thứ chỉ đẹp khi còn là hoài niệm. Người con trai ấy mang tên những vì sao, anh hơi thấp, không to cao vạm vỡ nhưng lại có khuôn mặt thanh tú, chất nam tính thu hút. Cái cách anh gọt cam cho...