Phụ nữ lấy nhầm chồng thì khổ lắm…
Phụ nữ lấy chồng như chơi canh bạc cuộc đời, tính toán đôi khi không bằng ai may mắn hơn ai!
Người ta vẫn cay đắng nói với nhau rằng “Làm phụ nữ đã khổ, làm phụ nữ lấy nhầm chồng còn khổ hơn”. Quả có đúng là như vậy. Mỗi sáng sớm, dạo bước trên một cung đường quá ư rộng dài, hàng cây tán lá xanh rì, bạn lại nghe được vài âm thanh chẳng mấy dễ chịu từ chiếc loa bán báo. Ở đâu đó, vào lúc bạn đang dạo bước này có những người phụ nữ bị bị chồng đ.ánh, bị chồng h.ành h.ạ…
Mà cũng chẳng phải nghe đâu xa, chắc hẳn sẽ có một đêm nào đó, khi bạn khẽ vặn nhỏ đi chiếc đài của mình, để âm thanh trong trẻo của một bản tình ca giảm xuống, bạn sẽ nghe thấy ngôi nhà bên cạnh, tiếng người chồng quát tháo, nạt nộ, tiếng người vợ khóc tấm tức trong đêm…
Vẫn biết lấy nhầm chồng khổ lắm, nhưng chẳng ai biết làm sao để không… nhầm? Nghĩ cho tới cùng, ai ở đời mà chẳng nhầm lẫn vài lần, tránh sao được có người nhầm đúng vào cái lúc gật đầu làm vợ một anh chàng nào đó. Khi yêu, người đàn ông nào chẳng ngọt ngào, anh chàng nào chẳng lãng mạn. Mà có đôi khi, kể cả anh ta có bộc lộ nguyên bản chất thì đôi mắt của ái tình sẽ làm hồng đi tất cả. Biết trách ai đây? Trách đàn ông quá giỏi khi hoàn hảo lúc yêu, trách phụ nữ quá ngây thơ, khờ khạo hay trách tình yêu mù quáng khiến người ta chỉ đinh ninh lấy người đó làm chồng?
Người đàn ông trong mắt phụ nữ khi yêu giống như chiếc váy treo trong cửa hàng lấp lánh ánh điện, sang trọng và thời trang. Cô gái nào cũng đứng ngoài nhìn vào và ao ước. Và rồi, khi có cơ hội, cô gái ấy sẽ quyết tâm mua bằng được chiếc váy đó để mặc lên người. Than ôi, váy có thể đẹp, chất có thể tốt, màu sắc có thể đầy quyền uy và lấp lánh nhưng đâu chắc đã vừa với người. Nhưng khi đã mặc lên người rồi thì phụ nữ cố mà nín nhịn. Người phụ nữ co kéo mình lại sao cho vừa chiếc váy chật chội ấy, chỉ mong sao nó không bục chỉ để người ngoài chê cười.
Video đang HOT
Thực ra, đàn bà chọn chồng đơn giản lắm, cứ thấy trái tim mình rộn ràng niềm vui, cứ thấy lồng ngực căng đầy niềm hạnh phúc, thấy sự rân rân chạy dọc cơ thể khi nhớ về người đàn ông đó và nghe được một lời cầu hôn, ấy thế là gật đầu. Tất nhiên, cũng có những cô nàng đáo để hơn đôi chút, tính tính, toán toán, cân nhắc về gia thế, về sự giáo dục, về con người, về sự nghiệp…. về cơ man những thứ thuộc về anh ta để đưa ra kết luận. Nhưng những điều đó chỉ có thể đảm bảo cho một vài câu chúc phúc trong ngày cưới: “Con bé đó số sướng quá, lấy được chồng tốt đủ đường”. Còn mọi chuyện phía sau đó, chỉ có thời gian trả lời.
Đàn ông cũng khổ khi lấy nhầm vợ, cái gì nhầm mà chẳng có hậu quả, chỉ khác nhau là lớn hay bé mà thôi. Nhưng đàn ông lấy nhầm vợ sẽ không phải đối diện với những trận đòn roi vì phụ nữ chẳng có nổi cái sức mạnh thấu trời đó để b.ạo h.ành. Đàn ông nhầm vợ, cũng có thể ly hôn nhanh hơn vì cơ hội để họ tìm được hạnh phúc mới dễ dàng hơn gấp bội.
Đôi khi, chính bản thân mình còn chẳng biết ngày mai sẽ ra sao, làm sao chắc chắn được người mình chọn ngày hôm nay, ngày mai sẽ mãi mãi là như thế. Nhưng nếu sợ nhầm mà không lấy chồng thì đã nhầm rồi đấy chứ. Giống như có chân mà chẳng dám bước đi thì khác nào chân đã gãy. Phụ nữ vẫn cần một tấm chồng, một người đàn ông đi cùng suốt cả cuộc đời. Thôi thì cứ yêu, cứ nghĩ suy rồi cưới. Ngẫm ra, đàn bà lấy chồng như chơi một canh bạc, giỏi giang, tính toán chưa hẳn đã giành phần thắng. Hơn thua nhiều khi lại ở chuyện trong canh bạc cuộc đời, ai may mắn hơn ai!
Theo Phunuvagiadinh
Số phận nghiệt ngã của người đàn bà đẹp hai lần cướp chồng người
Ông trời ban cho tôi nhan sắc nhưng cũng chính nó đã khiến cuộc đời tôi truân chuyên đến nỗi mỗi đêm tôi chỉ cầu mong tôi xấu xí nhưng có một gia đình hoàn chỉnh bên chồng và những người con ngoan.
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất mỏ Quảng Ninh, trời phú cho tôi một nước da trắng ngần, khuôn mặt đẹp. Vì vậy, từ khi mới lớn, tôi đã quen được các chàng trai săn đón. Vì thế mà tôi có vô số những chọn lựa bạn trai, người bạn đời của mình, nhưng cuộc sống luôn không ai có thể định trước điều gì sẽ đến với mình. Có rất nhiều thiếu gia con nhà giàu theo đuổi nhưng tôi lại luôn bị những người đàn ông thành đạt, có gia đình hấp dẫn. Với tôi, họ có đủ sự chín chắn, hiểu tâm lí phụ nữ và họ luôn cho tôi những gì tôi cần, duy chỉ có điều... hạnh phúc là họ không thể cho tôi, nhưng tôi chấp nhận.
Tôi ước mình xấu xí đi một chút để bù lại có một gia đình tròn vẹn chứ không phải chịu phận "trời đ.ánh g.hen má hồng" như thế này. (Ảnh minh họa).
Tôi đã trải qua hai cuộc tình đúng nghĩa với hai người đàn ông đều có gia đình. Cuộc tình thứ nhất là một người có địa vị cao trong xã hội ở Quảng Ninh có một vợ và một cô con gái xinh xắn. Tôi đã bị bạn bè cảnh báo về việc trái đạo lí khi là người thứ ba xen vào hạnh phúc gia đình của anh vì họ thực sự là một gia đình hạnh phúc. Anh là người chồng có trách nhiệm và yêu vợ, khi đến với tôi anh cũng không chối bỏ rằng bị vẻ đẹp của tôi quyến rũ nhưng cũng không vì thế mà sẽ bỏ vợ con để đến với tôi. Tôi nghẹn lòng và cảm thấy tủi thân vô cùng, nhưng chỉ cần được bên anh với tôi đã là hạnh phúc rồi. Được một thời gian ngắn thì chúng tôi cũng bị vợ anh phát hiện, cô ấy là người hiểu biết nên không làm mọi chuyện ầm ĩ mà chỉ nói với tôi duy nhất một câu... "Nếu em xen vào cuộc sống hạnh phúc của người khác, và nhất là khi người đó đã có con thì cuộc đời em sẽ không bình yên đâu".
Sau khi bị phát hiện, anh đã cự tuyệt tôi để quay về với gia đình mình. Tôi đau khổ rời bỏ đất mỏ để lên Hà Nội học và sinh sống. Lên đây với bao bỡ ngỡ thì tôi được một người bạn của chị gái mình giúp đỡ, anh ấy cũng đã có vợ và hai con. Sự ấm áp, quan tâm chu đáo của anh làm tôi nhanh chóng quên đi chuyện buồn kia và lấn sâu vào mối quan hệ ngoài luồng này.
Cuộc tình này không còn chỉ đơn thuần là tình cảm nam nữ mà nó còn là chỗ dựa cuộc sống của tôi ở Hà Nội, tôi không thể rời xa anh. Rồi tôi có thai với anh, tôi cương quyết giữ lại đ.ứa b.é, nên cuối cùng anh cũng phải đồng ý.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, anh vẫn thường xuyên ghé thăm, và chu cấp cho tôi trong suốt thời gian tôi mang thai nhưng chính ngày tôi lâm bồn cũng là lúc anh chối bỏ trách nhiệm vì vợ anh đã phát hiện ra chuyện của chúng tôi. Một mình tôi vượt cạn không một người thân bên cạnh, nghĩ mà đau đớn khôn cùng. Gọi điện cho anh thì anh không bắt máy, vợ anh thì liên tục nhắn tin đe dọa tôi. Nằm một mình trong bệnh viện thấy các đôi vợ chồng hạnh phúc chào đón thiên thần nhỏ của mình tôi chạnh lòng vô cùng.
Có phải vì tôi "hồng nhan bạc mệnh" hay không? Nếu vì thế mà tôi phải chịu khổ thì tôi ước mình xấu xí đi một chút để bù lại có một gia định tròn vẹn mà thôi. Bây giờ tôi biết làm gì để nuôi con? Tôi có nên đến nhà anh để làm rùm beng mọi chuyện lên hay không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Trả lời:
"Hồng nhan bạc mệnh" câu nói của miệng của người đời, và có lẽ đó cũng là sự khái quát của người đời, mà vận vào chị thấy đúng quá. Ông trời đã ban cho chị một nhan sắc, vậy nên từ thuở mới lớn chị đã là đối tượng săn đón của nhiều loại người, kể cả những thiếu gia con nhà giầu cũng chẳng sánh được với những con "mèo" ăn vụng đã hóa " cáo". Cáo đủ bài làm siêu lòng và dẫn dụ "cừu non" theo cáo. Nhưng khi bị phát hiện ăn vụng thì dù mồi có ngon đến đâu, hấp dẫn đến đâu cáo vẫn chùi mép bỏ mồi mà thôi. Vì thế, đã nên cơ sự này, có đến nhà anh ấy làm rùm beng mọi chuyện thì cũng chỉ nhận được sự coi thường và lảng tránh mà thôi. Vì ăn vụng lên " cáo" quá sợ cơn ghen của vợ lắm rồi. Chi bằng, để tự lương tâm, trách nhiệm của anh ấy mà lo cho mình, được bao nhiêu hưởng bấy nhiêu thôi, còn mình phải chủ động nhờ người thân trong gia đình, bạn bè giúp mình vượt cạn rồi sau đó tính dần. Bài học nhớ đời này sẽ giúp mình lớn lên "ai lên khôn mà chẳng dại đôi lần hả chị? Chị hãy cố gắng, có nghị lực sẽ vượt qua!
Theo Saoonline
Này anh, bước xuống giường anh có cưới em không? Ngày em là cô dâu xinh đẹp nhất, ngày em mặc váy cưới bước vào nhà thờ trang nghiêm. Anh khoác bộ véc phẳng phiu thơm mùi vải mới, gài bông hoa hồng trước ngực. Anh nhìn em trìu mến, ánh mắt cười ánh niềm vui... 25 t.uổi và lần đầu tiên bước chân lên giường cùng một người đàn ông, đắm say...