Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra nhưng có quyền từ chối những gã đàn ông hèn
Đàn ông có thể nghèo, có thể khổ nhưng tối kỵ nhất là đàn ông hèn. Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra, nhưng có quyền được chọn chồng.
Lấy chồng nghèo có gì đâu phải sợ?
Biết rằng lấy chồng nghèo là sẽ gặp nhiều khó khăn, lấy được chồng giàu thì năm phần không phải lo chuyện cơm áo. Thời đại ngày nay càng hiếm có chuyện “Một túp lều tranh, hai trái tim vàng”.
Nhưng nghèo không có tội, cũng không phải là yếu tố quyết định hạnh phúc gia đình. Ai sinh ra mà không mong muốn bản thân sống trong nhung lụa, gia đình giàu có, đuề huề, có một công ăn việc làm tử tế. Rồi dựng vợ, gả chồng, sinh thêm mấy đứa con, nuôi dạy chúng thành người. Được như vậy, cũng coi là một cuộc đời trọn vẹn.
Nhưng chúng ta sinh ra, đâu chọn được mình sẽ sinh ra trong gia đình nào, gia cảnh họ ra sao. Thế nên nghèo không phải cái tội. Đó cũng không nên là tiêu chí phụ nữ đưa ra để chọn chồng.
Lấy chồng nghèo hay giàu không quan trọng bằng việc yêu thương mình hay không. Ảnh minh họa
Lấy chồng nghèo nhưng có ý chí cầu tiến, ý chí làm ăn, luôn luôn cố gắng, chăm chỉ làm việc, yêu vợ thương con, sống có trách nhiệm, có nghĩa, có tình, thì cái nghèo làm sao đeo bám họ mãi được.
Rồi họ sẽ có một cuộc sống khá giả, cái quan trọng là hãy cho họ thời gian. Bởi tiền bạc là thứ không phải dễ dàng kiếm được.
Những người nghèo họ thường sống chân thật, ý chí của họ cũng được rèn luyện để đương đầu với khó khăn thử thách. Người giàu và người nghèo thường khác nhau. Cũng có người này người kia, tuy vậy, đàn ông nghèo ít nhiều cũng không có nhiều tật xấu. Và hãy tin rằng, đàn ông nghèo, khi không rủng rỉnh tiền trong túi, họ sẽ bớt ăn chơi, nhậu nhẹt như khi có nhiều tiền.
Lấy đàn ông nghèo hay giàu không quá quan trọng, quan trọng là phải lấy người hiểu và yêu thương mình. Đàn ông nghèo có thể chỉ vì bạn mà bỏ đi nhiều tật xấu, sẵn sàng vì bạn mà làm tất cả, dẫu bản thân chịu khổ thêm một chút cũng không sao.
Đàn ông có thể chưa giàu có về tiền bạc, nhưng không quên bất kỳ ngày kỷ niệm nào của cả hai, luôn luôn có những món quà bất ngờ dành cho bạn.
Người đàn ông, dẫu nghèo về tiền bạc, nhưng lúc nào cũng dành cho bạn những gì tốt nhất, đôi khi còn tốt hơn gấp bội so với bạn lấy chồng giàu mà sau đó anh ta bỏ bê vợ con, ra ngoài bồ bịch.
Video đang HOT
Đàn ông dù giàu hay nghèo, quan trọng nhất vẫn là ý chí và cách sống. Nghèo mà không ý chí, sống phụ thuộc người khác cũng vứt. Giàu có mà không tu chí làm ăn, chỉ lo chơi bời trác táng rồi một ngày cũng phải quỵ lụy vì đồng tiền, gia sản cũng tiêu tan theo mây khói.
Đàn ông nghèo không đáng sợ, đáng sợ là vừa nghèo vừa hèn. Ảnh minh họa
Tóm lại, chẳng có người đàn ông nào giàu mãi được nếu không chịu khó làm ăn mà còn chơi bời hoang phí. Cũng chẳng có ai nghèo mãi khi có chí hướng, bản lĩnh, có tài. Ai bảo lấy chồng nghèo là khổ. Biết bao người lấy chồng nghèo vẫn hạnh phúc đấy thôi.
Thân là một người phụ nữ, hãy bản lĩnh bằng cách tự kiếm ra tiền nuôi sống bản thân. Đừng đặt cược bản thân vào việc lấy một người chồng giàu. Nếu đã yêu, giàu nghèo không là chuyện quan trọng, quan trọng là phải biết cố gắng vượt qua để cho nhau một cuộc sống đủ đầy. Phụ nữ, hãy chọn chồng một cách thông minh.
Phụ nữ, lấy phải chồng hèn khác nào địa ngục
Trước nay phụ nữ thường bảo nhau, sợ nhất lấy phải chồng hèn. Bởi chồng hèn, trước sau gì cũng chỉ làm khổ vợ con.
“Điều mà kẻ hèn nhát sợ nhất chính là việc đưa ra một quyết định, họ không dám làm khác mọi người để thay đổi cuộc sống của mình. Người ta thường nhầm lẫn một người đàn ông hèn với một người đàn ông “an phận thủ thường”.
Và người ta cũng thường đánh đồng một người đàn ông nghèo với một người đàn ông nghèo. Nhưng sự thực thì, tất cả những khái niệm đó đều khác nhau, và những so sánh đó đều là khập khiễng. Một người đàn ông biết “an phận thủ thường” hay một người đàn ông nghèo đều có thể đem lại hạnh phúc cho gia đình của họ.
Nhưng khi một người đàn ông hèn, họ sẽ không thể đem lại hạnh phúc cho người phụ nữ của mình, chứ đừng nói là đem lại hạnh phúc cho cả một gia đình.
Lấy phải chồng hèn, người phụ nữ sẽ rất khổ. Ảnh minh họa
Đàn ông hèn thường đi đôi với việc nghe răm rắp lời mẹ. Chuyện gì cũng không thể tự mình giải quyết, thiếu ý chí, thiếu quyết đoán, không dám nói ra suy nghĩ của bản thân mình. Đàn ông hèn có thể vì lòng tự ái mà đánh vợ, đánh con thế nhưng lại luôn hứa hẹn đủ điều và chẳng bao giờ thực hiện được.
Vì đàn ông hèn, nên làm việc khó có được thành công, đi liền với đó lại là tính sĩ diện, chỉ biết hưởng thụ chứ không chịu làm, vì sợ không thành công, sợ thất bại, sợ đủ điều.
Đàn ông hèn là đàn ông không bảo vệ được người phụ nữ của mình, không thể yêu thương họ như lúc ban đầu. Người đàn ông không thể trở thành trụ cột gia đình, không làm cho gia đình hạnh phúc, còn làm khổ người vợ của mình đều là những người đàn ông hèn.
Đàn ông có thể nghèo, có thể khổ nhưng tối kỵ nhất là đàn ông hèn. Phụ nữ không được chọn nơi sinh ra, nhưng có quyền được chọn chồng.
Nên lấy đàn ông nghèo chưa chắc đã khổ, nhưng lấy phải đàn ông hèn, người phụ nữ sẽ không thể có được hạnh phúc trọn vẹn.
Theo Emdep
'Thằng con trai tôi đánh bạc là may rồi, nó mà đi gái thì cô cấm cũng chẳng được'
Ức quá tôi nói hẳn với mẹ chồng về việc này thì bà hùng hồn tuyên bố như vậy.
Cách đây 6 năm, tôi lấy chồng. Chồng tôi là con út trong một gia đình giàu có, kém tôi 1 tuổi. Còn nhớ khi đó tôi mới là sinh viên năm thứ nhất, còn chồng tôi lúc đó là học sinh cuối cấp đang ôn thi đại học.
Tôi chính là gia sư cho chồng để chồng ôn thi vào đại học năm đó. Vì gia sư cho con nhà giàu nên ngoài lương tôi còn được mẹ anh đối xử hậu hĩnh. Tôi liên tục được nhận quà, được mời đi ăn cùng gia đình anh.
Rồi năm đó, chồng tôi đỗ đại học như mong muốn của gia đình. Cả nhà họ như biết ơn tôi lắm. Thời gian sau đó, kể cả khi tôi không còn phải gia sư cho anh nữa, chúng tôi vẫn giữ liên lạc và có mối quan hệ tốt với bố mẹ anh. Dần dần, giữa chúng tôi nảy sinh tình cảm và yêu nhau lúc nào chẳng hay.
Tôi ra trường trước anh 1 năm và ổn định công tác. 1 năm sau anh ra trường, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự đón đợi của cả 2 gia đình. Phía gia đình tôi thì vui mừng khôn xiết vì con gái được gả vào gia đình giàu có, được bố mẹ chồng và chồng yêu thương hết mực. Còn phía gia đình anh, tôi cũng cảm nhận được họ đã hài lòng như thế nào khi có tôi về làm dâu. Trong mắt mẹ anh, tôi là đứa con dâu ngoan hiền, lễ độ, dễ sai khiến.
Suốt những tháng ở nhà chồng, cuộc sống của tôi gần như cô độc. Ảnh minh họa.
Cuộc sống tưởng chừng được hạnh phúc. Vậy mà chỉ sau 1 tháng lấy chồng, tôi đã biết mình chọn nhầm gia đình chồng. Bởi vì, được 1 thời gian, mẹ chồng yêu cầu tôi phải nghỉ việc ở công ty với lý do lương ba cọc ba đồng mà đi từ sáng mai tới chiều tối. Con cái, chồng con bà sợ sau này không chăm sóc được.
Bà nói: "Việc nhà thì đã có giúp việc, nhưng con phải dành thời gian mà chăm sóc chồng, rồi sau này còn con cái nữa. Đi làm cả tháng chẳng đủ tiền đi ăn vài bữa tiệc". Tôi nghe mà ấm ức lắm nhưng ngay lúc đó cũng không phản ứng gì và hiển nhiên là tôi không nghỉ việc theo ý bà. Từ ngày đó, tôi chính thức bị mẹ chồng ghét vì cái tội cứng đầu cứng cổ.
Còn chồng tôi, sau khi ra trường anh cũng chẳng xin việc ở đâu mà về làm cùng bố mẹ (bố mẹ chồng tôi mở công ty buôn bán bất động sản đã lâu). Mặc nhiên, làm với mẹ thì lương hàng tháng không được trả mà mẹ con anh trả lương theo kiểu: "Con hết tiền rồi, mẹ cho con tiền tiêu". Hoặc có bất cứ việc gì thì anh đều ngửa tay xin mẹ. Nói chung, anh mãi là em bé ngoan của mẹ kể cả khi có vợ và có con 4 tuổi như hiện nay.
Suốt những tháng ở nhà chồng, cuộc sống của tôi gần như cô độc. Nhất là 1 năm trở lại đây, tôi tự lo mọi khoản tiền chi tiêu cho 2 mẹ con hàng tháng và lo tiền tích cóp lúc ốm đau, hay có việc bên nhà ngoại. Mọi việc lớn bé ở gia đình chồng tôi đều không có quyền được tham gia ý kiến.
Đến cái việc, tôi cho con về ngoại nếu không được sự đồng ý của mẹ chồng, tôi cũng không được làm. Nói chắc ít người tin, khi con trai tôi 4 tuổi mà mới chỉ được về nhà ngoại 2 lần. Lần nào xin về bà nội cũng không đồng ý với lý do về quê ngoại bẩn thỉu, muỗi đốt, ăn uống mất vệ sinh không đảm bảo sức khỏe cho cháu bà...
Cũng xin nói thêm, mẹ chồng tôi còn có tính ăn thua, cờ bạc, lô đề còn hơn cả đàn ông. Thời gian gần đây, bà còn nảy ra ý tưởng lôi con trai vào các canh bạc để cho có bè có cánh. Vậy là chồng tôi cũng dần sống theo lối sống buông thả của mẹ, ngày đêm bài bạc. Anh không còn quan tâm đến cảm xúc của vợ con.
Chúng tôi sống như 2 người xa lạ và rất ít khi trò chuyện cùng nhau. Đơn giản vì anh thường xuyên đi thâu đêm, đến sáng về thì tôi đã đi làm. Tôi có nói thì anh cũng chẳng nghe, nói nhiều thì anh bảo chơi cùng mẹ chứ ai mà phải lo.
Ức quá tôi nói hẳn với mẹ chồng về việc này thì bà hùng hồn tuyên bố: "Thằng con trai tôi đánh bạc là may rồi, nó mà đi gái thì cô cấm cũng chẳng được!". Thế thì tôi biết phải nói gì nữa đây?
Ức quá tôi nói hẳn với mẹ chồng về việc này thì bà hùng hồn tuyên bố. Ảnh minh họa.
Người ngoài tưởng tôi tốt số được sống trong nhung lụa, giàu sang nhưng có ai biết với tôi đó chỉ là một nhà giam với đầy đủ tiện nghi hiện đại không hơn không kém. Nhiều lần tôi không muốn cam phận sống cuộc sống mất tự do như này nhưng nghĩ đến con mới chỉ 4 tuổi, tôi lại không dám để con mất ba.
Dẫu sao, chồng tôi tệ bạc và bà nội cháu cũng tệ. Nhưng họ lại yêu quý con trai tôi như báu vật. Họ cưng chiều chăm sóc thằng bé từng ly từng tí. Tôi không thể tước đi quyền làm bà, làm cha của con tôi được phải không?
Theo Emdep
Chọn vợ, chọn chồng hãy khắc cốt ghi tâm câu nói: Cuộc đời này cái gì cũng có giá của nó Chọn vợ, chọn chồng hãy khắc cốt ghi tâm câu nói: Cuộc đời này cái gì cũng có giá của nó, có gia đình hay chưa bạn cũng nhất định nên đọc bài viết này. Nhân duyên vợ chồng theo đạo Phật chính là do duyên số, có nghiệp có nợ mới đến với nhau. Phần lớn vợ chồng đến với nhau đều...