Phụ Nữ – Khi yêu hãy cho tất cả nhưng xin hãy giữ lại trinh tiết
Đúng! Đôi khi trong thâm tâm người đàn ông cũng nhói đau lắm.
ảnh minh họa
Tôi là một người đàn ông đã lập gia đình cách nay hơn một năm, và bây giờ đây tôi đang chờ đợi niềm vui lớn nhất của đời mình, đó là đứa con của mình sẽ ra đời.
Suốt thời gian học ĐH rồi cao học tôi chỉ biết chăm chỉ như con ong với những kiến thức trong khi bạn bè bên cạnh mình thay người yêu như thay áo. Đến khi tôi tốt nghiệp cao học đi làm và gặp vợ tôi bây giờ, vợ tôi là mối tình đầu của tôi. Đến lúc tốt nghiệp CH mà tôi chứ có 1 mảnh tình vắt vai là điều ít ai tin nhưng đó là sự thật. Lúc đầu vợ tôi cũng không tin, nhưng rồi khi cô ấy tin và nhận ra điều đó hoàn toàn đúng thì tâm trạng cô ấy rất vui, và tôi cũng đã có khoảng thời gian rất vui vì cô ấy nói tôi cũng là mối tình đầu của cô ấy.
Video đang HOT
Nhưng không các bạn ạ, sau đêm tân hôn tôi mới biết là cô ấy đã dối tôi, và rồi cô ấy đã kể ra tất cả sự thật rằng trước tôi cô ấy đã từng yêu 1 người và trong 1 lần anh ta say xỉn tại phòng trọ của cô ấy rồi sau đó cô ấy đã không kiềm chế được… Tôi đã thật sự sốc và cảm thấy rất hụt hẫng. Tôi hỏi tại sao trước đó lại gạt tôi thì bạn biết cô ấy nói sao không? Cô ấy nói là sợ mất tôi. Thật buồn làm sao. Tôi theo đạo thiên chúa nên đâu thể ly hôn vợ, nhưng quan trọng hơn là trước khi biết điều này tôi đã rất yêu và tin tưởng cô ấy.
Tôi đã phải trải qua sự dằn vặt tâm trạng mình trong rất nhiều ngày, nhưng phải thú thật 1 điều vợ tôi cũng đã rất kiên trì trong suốt thời gian đó. Trong nhiều ngày đó không khí gia đình tôi rất nặng nề, tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng tôi đã tha thứ cho cô ấy, lúc đấy cô ấy đã khóc rất nhiều,cô ấy nói khóc vì vui khi tôi đã vẫn còn thương cô ấy. Nhưng bạn biết không, thật sự tôi đã tha thứ nhưng trong lòng vẫn cảm thấy gợn lên chút gì đó nhói đau, nhất là những khi 2 vợ chồng gần gũi nhau.
Bề ngoài thì tôi vẫn sống tốt vói vợ với mọi người nhưng ở một nơi nào đó vào 1 khoảng thời gian nào đấy vẫn cảm thấy đau nhói. Mặc dù biết rằng lấy vợ không phải chỉ vì “cái đó”, nhưng hạnh phúc của tôi là không trọn vẹn.
Cuộc sống của gia đình tôi giờ đây rất hạnh phúc nhưng trong thâm tâm tôi lâu lâu vẫn nhói đau – điều này thì tôi không thể để vợ biết.
Tôi viết bài này những mong được chia sẻ cảm xúc, tấm trạng của tôi, của những người đàn ông như tôi với chị em. Khi yêu xin hãy yêu hết lòng nhưng đừng hết mình, hãy cho đi tất cả nhưng xin hãy giữ lại cái thiêng lieng và quý giá nhất của người con gái dành cho người mình yêu sẽ là cha của con mình sau này.
Theo Afamily
Để con dâu đi lấy chồng
3 năm qua, là quãng thời gian quá dài và tôi nghĩ, mình đã quá ích kỉ khi cứ giữ mãi cô con dâu của mình.
Sinh ra một cậu con trai, tôi ước mơ mình có cháu nội, có cô con dâu tốt biết bao. Và rồi, sự mong mỏi của tôi cũng được báo đáp khi con trai dẫn bạn gái về ra mắt mà lại là một cô gái vô cùng xinh đẹp, hiền lành, ngoan ngoãn. Tôi vui mừng lắm vì sau nhiều lần giục giã, cuối cùng thì con trai cũng chịu nghe lời mẹ.
Hai vợ chồng tôi lấy nhau muộn, chỉ sinh được một cậu con trai. Con trai đi học, có công việc tốt và chỉ cần đợi lấy vợ và sinh con nữa là ổn. Cái ngày con trai lấy vợ, tôi mừng lắm, một sự kiện trọng đại của gia đình tôi, sự kiện mà chúng tôi sẽ trở thành bố mẹ chồng và có thể là ông bà nội.
Con dâu tôi rất ngoan, hiền, đó là điều tôi hài lòng nhất. Nhiều khi tôi nghĩ, chắc ông trời thương nhà tôi neo người nên đã giúp đỡ chúng tôi, cho con tôi cưới được một người vợ tốt. Ngày ngày tôi mong các cháu sớm có con để tôi có cháu gọi là cháu nội. Nhưng mong mỏi mãi, tận tới gần 2 năm sau, con tôi vẫn chưa có bầu. Tôi buồn quá, giục chúng đi chữa trị. Nhưng tôi cứ nghĩ chắc chắn là do con dâu tôi vì con trai tôi xưa nay khỏe mạnh, lại không chơi bời, chẳng có lý nào lại do nó. Nên nhiều lần, dù có hơi ích kỉ nhưng tôi vẫn nói bóng gió rằng, tại con dâu nên chúng tôi mãi không có cháu.
Con dâu tôi buồn và cũng hay khóc thầm. Một thời gian sau, con trai tôi thông báo việc mình là nguyên nhân khiến khó có con, tôi hoảng quá.
Biết tin con trai tôi khó sinh, tôi buồn lắm. Tôi thấy có lỗi với con dâu vì đã nghi oan cho con. Thời gian đó, tôi cứ gần gũi, cố gắng động viên con dâu kiên trì, vượt quá khó khăn này. Cô con dâu tốt bụng của tôi đã khóc lóc và bằng lòng, nói sẽ cùng gia đình tôi cố gắng để ông bà có cháu nội. Nghe con nói, tôi xúc động lắm. Thì ra, con luôn luôn nghĩ cho gia đình tôi, vậy mà tôi lại cứ đổ lỗi cho con.
Bây giờ thì đã hơn 3 năm trôi qua, cũng đã cố gắng rất nhiều mà không có kết quả. Tôi buồn phiền và đã tính chuyện, để con dâu đi lấy chồng.
Tôi khuyên con trai tôi, nếu có yêu vợ thì để cho vợ chọn con đường đi của mình. Tôi không muốn vì gia đình mình mà con dâu phải khổ sở. Tôi cũng không muốn con dâu phải suy nghĩ về việc này. Sống với người chồng không thể sinh con, tôi còn níu kéo con làm gì. Phụ nữ, ai chẳng mong được làm mẹ, chẳng lẽ tôi lại ích kỉ giữ con lại cho tới khi hết tuổi thanh xuân, lại khó sinh con sao.
Tiếc con dâu tốt lắm, nhưng tôi không còn cách nào khác, đành lòng để con đi lấy chồng. Chỉ hi vọng, ông trời sẽ mỉm cười với chúng tôi, hi vọng rồi con dâu tôi sẽ hạnh phúc và một ngày nào đó, biết đâu con trai tôi khỏi bệnh, khi đó, tôi có thể sẽ cưới vợ hai cho con dù là không muốn chút nào. Nhưng làm sao tôi ích kỉ bắt con dâu mình chờ đợi không hi vọng được?
Theo VNE
Ở rể mà vẫn chửi vợ suốt ngày Khi mọi thứ đã an bài, chị mới cảm thấy, những gì mình tự ý quyết định trước đây là sai lầm. Có lẽ đó là cái giá phải trả cho chị khi chị không nghe lời bố mẹ, cứ cố sống cố chết yêu anh, người đàn ông mà chị cho là định mệnh của đời mình. Ngày đó, chị gặp anh...