Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng? Sai rồi, phụ nữ hơn nhau ở tấm lòng!
Chẳng ai đấu tố nhau giỏi hơn phụ nữ, nhưng cũng chẳng ai bênh vực nhau, thương cảm cho nhau hết lòng như chị em mình.
Ảnh minh hoạ
Thôi đừng lấy hôn nhân làm thước đo cho sự ổn định
Mới sáng hôm trước khi chuẩn bị đi làm, tôi có vô tình nghe thấy mấy bà cô đứng buôn chuyện ngay trước cửa nhà mình. Tính tôi vốn không thích tò mò, nên định cứ thế mở cửa dắt xe ra. Ấy thế nhưng chỉ vài giây sau, tôi nghe thấy trong cuộc trò chuyện ấy có nhắc đến tên mình. Tay đã sờ vào khóa cửa, nhưng tôi vẫn đứng yên, để nghe xem các cô các bác nói (tốt) gì mình.
Cô A. bảo “Như cái L. đây này, sắp ba chục tuổi đầu rồi mà vẫn lông bông thế không biết. Giờ mà không lo lấy chồng sinh con cho ổn định, vẫn ham chơi ham việc thế này thì vài năm nữa có mà ế sưng!”. Các cô các bác còn lại cũng hùa theo bằng cách kể thêm dăm ba câu chuyện chứng minh cho việc “Chừng nào chưa lấy được chồng thì chừng đó còn chưa ổn định”. À, thế hóa ra phụ nữ cứ phải ký cam kết dài hạn với một anh giai nào đó, phải tốt nghiệp loại khá giỏi khóa huấn luyện làm vợ hiền dâu đảm mẹ trẻ con khéo léo thì mới gọi là có cuộc sống ổn định, viên mãn, hạnh phúc?
Nhiều lúc tôi tự hỏi, điều gì đã khiến quan điểm về sự ổn định của phụ nữ trở nên lệch lạc và khiên cưỡng đến vậy? Tại sao sự ổn định trong cuộc sống của bản thân mình lại không do chính mình quyết định, mà phải chờ một người đàn ông mang tên “Chồng” đến đóng dấu xác nhận dùm? Và những cuộc hôn nhân ấy, liệu có đúng sẽ mang lại sự ổn định vĩnh viễn như phụ nữ vẫn nghĩ hay không?
Tất nhiên là không. Khi trên đời này, ngoài linh hồn mình, thân thể mình, trái tim và lý trí của mình, thì chẳng có gì sẽ thuộc về mình mãi mãi cả. Chồng cũng chỉ là một người đàn ông xuất hiện đúng lúc và kịp thời, phù hợp để yêu, để cưới, để cam kết sẽ không làm khổ, làm đau nhau. Nhưng có thực hiện được cam kết hay không, lại phụ thuộc vào ý chí, sự kiên định của mỗi người.
Như người đàn ông đang rình rang trên mặt báo suốt tháng nay, mọi người nhắc đến anh ta như nhắc đến một kẻ dại gái, khôn lanh và không sòng phẳng. Người ta chửi rủa, khinh miệt, mà quên mất anh ta cũng đang là một người chồng, là một người cha. Đấy. Ai cũng chỉ tò mò xem Nga – Mỹ đánh nhau thế nào. Nhưng mấy ai nghĩ đến và cảm thương cho người đàn bà đầu tiên, đang sống ra sao, cảm thấy như thế nào trong suốt quãng thời gian qua? Người đàn bà mà người đàn ông tên Mỹ kia chắc hẳn đã từng có một thời yêu thiết tha – người vợ của anh ta.
Xin hãy trả lại bình yên cho những người vợ!
Video đang HOT
Người ta tò mò về thân thế, cuộc sống của người đàn bà đó, cũng chỉ vì một lý do duy nhất: Xem cách ứng xử của chị khi biết chồng mình và bồ của chồng đánh nhau suốt hai năm trời. Còn tôi, tôi chỉ muốn nói một câu thôi: Chúc mừng chị, và khâm phục chị vô cùng.
Rất nhiều phụ nữ đã đau đớn phát hiện ra chồng mình không chung thủy và thích năm thê bảy thiếp. Nhưng cách phản ứng không phải ai cũng giống nhau. Có người thuê cả 500 anh em đến xử lí cô bồ nhí cho ra ngô ra khoai, có người lại âm thầm cho chồng uống cả lạng cao trăn để “đây không dùng được đừng hòng đứa khác mó vào”, có người lại buông tay, nhẹ nhàng không sân si để chồng được thỏa chí “tang bồng”, và cũng có người như vợ của Mỹ.
Suốt hai năm trời, im lặng, kín đáo. Không lên facebook rao giảng về lòng từ bi, không lên mặt báo than thở. Chị vẫn sống cuộc đời của riêng mình, và tin rằng “Nhân quả là có thật. Chỉ là nó đến sớm hay muộn mà thôi.”
Và chị đã đúng. Nhân quả đến rồi. Khi hai con người phản bội kia cuối cùng cũng không chịu nổi nhau mà phải lôi nhau ra tòa, xuất hiện trong câu chuyện buôn dưa bán dứa của các hội chị em từ nhỏ tới lớn. Họ làm và họ gánh chịu hậu quả.
Chị – có lẽ là nhân chứng duy nhất và cuối cùng mà chúng ta nên bảo vệ, nên trả lại bình yên sau chừng ấy sóng gió, chừng ấy thời gian. Người phụ nữ ấy đã chịu đựng đủ rồi, đã chứng kiến đủ rồi. Đừng cố tìm tung tích của chị ấy nữa. Có chăng, chúng ta – những người phụ nữ đã có gia đình – hãy học chị cách đối nhân xử thế. Rằng trong mọi tình huống, thì nhảy dựng lên cào cấu cắn xé nhau sẽ chỉ làm sự việc tồi tệ hơn nhiều. Đàn ông không phải thú cưng để giữ, để huấn luyện, để gọi dạ bảo vâng.
Một khi đàn ông đã không còn toàn tâm toàn ý, thì có làm đủ trò, hắn cũng sẽ tìm cách mà “lách luật” thôi. Đàn bà rắp tâm quyến rũ đàn ông, đàn ông thua chắc. Đàn ông rắp tâm rũ bỏ đàn bà, đàn bà thua chắc. Vậy thì tại sao cứ cố phải níu kéo, phải bi lụy? Cứ buông đi, bỏ đi, rồi tự khắc cuộc sống sẽ lại nhẹ nhàng và dễ thở.
Phụ nữ chúng ta, ai cũng có cho mình một mỏ neo vô hình để bấu víu, dựa cậy những lúc yếu lòng. Mỏ neo ấy, chính là niềm tin, là hy vọng, là niềm hạnh phúc thực sự khi được sống đúng với ước mơ, mong muốn và đam mê của chính mình. Sự ổn định, khi ấy không phải là cái đích để hướng tới, mà chính là kết quả của một quá trình dài tích lũy, là hiện thân của những quyết định dũng cảm và những bước đi không do dự của chính mình.
Phụ nữ hơn nhau là ở tấm lòng, ở lý trí, ở sự vị tha. Hấp lực đại gia khó vượt qua, nhưng không phải không vượt qua được. Chỉ khi nào tự làm chủ được cuộc đời của mình, thì khi ấy phụ nữ mới nên ngẩng cao đầu và nói rằng “Tôi hơn người khác!”, các nàng nhé.
Theo Afamily
'Cô mà còn zin thì mình là vợ chồng, không thì hãy tự xách vali đi luôn đi'
Một người phụ nữ ai cũng muốn chọn được cho mình một tấm chồng tử tế. Nhưng để có thể hiểu được người ta thì cần rất nhiều thời gian để lựa chọn. Còn tôi cũng vậy...
Một người phụ nữ ai cũng muốn chọn được cho mình một tấm chồng tử tế. Nhưng để có thể hiểu được người ta thì cần rất nhiều thời gian để lựa chọn. Còn tôi cũng giống như những người phụ nữ khác dành không ít thời gian để chọn một người chồng được cho là tử tế nhất có thể giữa những người đàn ông tới tán tỉnh, cưa cẩm mình. Thế nhưng nào có ai ngờ được cái quyết định của tôi lại có thể sai lầm đến thế.
Xuất phát điểm của chúng tôi có nhiều điểm chung. Anh và tôi đều là dân tỉnh lẻ tới thủ đô này để học tập và ở lại lập nghiệp. Với sự nhạy bén của mình anh kinh doanh đồ gia dụng và buôn bán nhanh chóng phát triển, cửa hàng làm ăn tốt nên thu nhập của anh cũng tương đối cao. Bản thân tôi cũng được cho là ổn định với công việc văn phòng và mức lương đủ chi tiêu.
Tôi và anh quen nhau trong một đám cưới, tôi là bạn cô dâu, còn anh là bạn chú rể. Người ta đến dự đám cưới có đôi có cặp, có mình tôi và anh là lẻ bóng. Chính vì thế mà chúng tôi cũng dễ hấp dẫn nhau. Tôi chết điếng ngay từ phút ban đầu bởi sự nhẹ nhàng của anh nên rất nhanh chóng đồng ý yêu anh chỉ qua vài lần hẹn hò riêng.
Tôi không ngờ mình lấy phải ông chồng gia trưởng, đòi phụ nữ phải còn nguyên (Ảnh minh họa)
Tôi và anh có thời gian yêu nhau và tìm hiểu cũng được gần 1 năm thì anh ngỏ lời muốn cưới. Làm phụ nữ thì tất nhiên tôi rất vui và hạnh phúc bởi điều đó, vì thật sự tôi cũng mong ngóng có một cái kết có hậu cho chuyện tình của mình. Trong suốt thời gian yêu nhau anh chưa bao giờ thể hiện điều gì quá đáng đối với tôi để tôi phải bận tâm quá nhiều. Ngoại trừ một điều tính anh hơi bảo thủ và gia trưởng còn ngoài ra thì tôi không có gì để chê anh cả. Với tôi thì một người đàn ông như vậy có thể tạm được coi như là mẫu hình tốt. Bởi chẳng có ai là được hoàn hảo cả.
Vậy nhưng, tai họa mới thật sự mới ập đến tôi khi chúng tôi kết hôn. Vào ngày tân hôn của mình vừa mở cửa bước vào phòng ngủ, tôi cứ nghĩ đêm tân hôn sẽ đẹp đẽ biết nhường nào. Nhưng trong lúc chồng tôi đang nhiệt tình cởi chiếc áo cô dâu trên người tôi thì anh chỉ thẳng vào cái vai góc nhà và nói rất dứt khoát:
- Cô mà còn zin thì mình là vợ chồng, không thì tự xách vali đi luôn đi
- Anh, anh nói vậy là sao?
- Còn chưa hiểu à, tôi không thể sống với loại đàn bà trắc nết được. Không còn nguyên trước khi cưới là đàn bà hư hỏng.
Tôi đứng sững người chết điếng vì câu nói đó của anh. Lúc đó tình yêu trong tôi dành cho anh cũng chết lặng, tôi thật sự thất vọng về anh. Biết trước tính anh bảo thủ và gia trưởng là vậy nhưng tôi vẫn không thể ngờ người chồng mình cưới có thể như thế. Giờ thì tôi đã hiểu đó chính là lý do vì sao suốt một thời gian dài yêu đương như vậy mà anh chưa một lần đòi hỏi tôi chuyện đó. Lúc nào cũng nói đến chuyện tân hôn phải trọn vẹn với nhau. Giờ thì khi tôi đã mới hiểu hết ý anh thì mọi chuyện có lẽ đã muộn.
Anh nhanh chóng bế tôi lên lao vào và làm "chuyện đó" mặc kệ tôi có sao, bản thân tôi khi ấy đã chẳng còn hứng thú để đáp lại điều đó nữa. Xong việc anh nhanh chóng ngồi dậy kiểm tra, anh nhìn thấy giọt máu đỏ trên tấm ga trải giường. Nhìn gương mặt hài lòng của anh mà nước mắt tôi chỉ muốn trực trào. Anh ôm tôi vào lòng và nói cảm ơn tôi vì tôi vẫn nguyên vẹn khi thuộc về anh. Về phía tôi thì, thứ tình cảm tôi dành cho chồng không biết đi đâu hết, tôi đẩy anh ra. Anh vội vàng hỏi:
- Anh làm em không thích à? Hay em vẫn muốn nữa.
- Không phải.
- Vậy mình ngủ nhé.
Tôi chỉ biết gượng cười nhìn anh, anh ôm tôi và ngủ nhanh chóng sau đó, còn tôi đã thức trắng đêm vì câu nói của chồng. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về điều anh nói, nếu như tôi không còn nguyên vẹn tôi thật sự không biết anh sẽ đối xử với tôi ra sao. Tôi thật sự không biết mình nên làm thế nào khi ám ảnh về câu nói đó vẫn cứ lởn vởn trong tâm trí tôi mỗi khi nhìn thấy chồng. Còn nếu vì câu đó mà ly hôn chồng có phải tôi quá là vội vã, tôi nên làm gì lúc này? Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi thật sự thấy mình rối trí quá, tôi lên làm sao đây?
Theo Afamily
Về nhà bạn trai ra mắt nhưng lại tỉnh dậy trong phòng phá thai và bí mật bên trong hộp sữa người yêu đưa Yêu được Phong, Hà đã nghĩ mình là cô gái may mắn nhất. Chẳng đúng thế còn gì nữa. Phong tuổi trẻ tài cao, mới 27 tuổi thôi mà đã là trưởng phòng kinh doanh của một công ty khá có danh tiếng. Ngoại hình của Phong thì chắc không phải bàn nhiều rồi. Trước Hà, đã có rất nhiều cô gái nguyện...