Phụ nữ đừng dại dột khiêu khích cơn nóng giận của đàn ông
“… Nhiều bà vợ có kiểu thách thức “anh dám đánh tôi”, “anh thử đánh tôi xem” rồi bị đánh lại kêu chồng vũ phu, hung bạo…”
Chồng đi làm không về ăn cơm, không gọi điện báo vợ, sau rồi về vợ nổi giận nói những lời khó nghe liền ăn ngay một cái tát của chồng . Tôi thấy phần đa ý kiến đều bênh vực chị vợ, phê phán chỉ trích ông chồng, xem ra có vẻ không công bằng lắm.
Tôi đồng ý, ông chồng không về ăn cơm mà không báo vợ là thiếu sót. Tuy nhiên, vợ chồng họ đã sống chung nhiều năm rồi, chồng có tật hay quên, đây không phải lần đầu, không phải chị vợ không biết. Lần nào không thấy chồng không về ăn cơm cũng lo gọi điện, lo đi tìm, chả phải chị vợ này đã bị một chút tâm lý rồi sao.
Vả lại, dù giận chồng, chị vợ cũng không nên có thái độ và lời lẽ như vậy. Anh chồng đã biết lỗi, đã định xin lỗi rồi, nhưng chị vợ không cho cơ hội. Cái hành động chỉ đũa vào mặt chồng đuổi “Cút”, cách dùng từ ngữ, “anh chết dẫm ở xó nào”, chỉ trích chồng cay nghiệt trước mặt con cái như vậy là việc không nên làm.Vợ chồng dù giận nhau thì vẫn nên có giới hạn của sự tôn trọng.
Đàn ông đánh vợ tất nhiên không nên, còn đúng hay sai thì lại là chuyện khác. Thử hỏi có mấy thằng đàn ông trong khi bực bội mà kìm được cơn nóng giận. Nếu chị vợ không quá lời thì làm sao ông chồng quá tay. Phụ nữ khôn ngoan thì nên biết điểm dừng trong các cuộc cãi vã, còn cứ cố khiêu khích cơn nóng giận của đàn ông thì chỉ nhận phần thiệt về mình. Tôi nói thật, nhiều bà vợ có kiểu thách thức “anh dám đánh tôi”, “anh thử đánh tôi xem” rồi bị đánh lại kêu chồng vũ phu, hung bạo.
Video đang HOT
Trong trường hợp này, ông chồng sai rành rành nhưng chị vợ bị đánh cũng không hoàn toàn oan ức. Giận dỗi bực bội thì rõ rồi, đâu cần phải nói với chồng những lời khó nghe như vậy.
Phản hồi của độc giả H. Thành
Theo dantri.com.vn
Vợ nhận được lời đề nghị không tưởng từ người đàn ông bàn kế bên khi bị chồng tát cháy má
Linh mải làm nốt báo cáo theo yêu cầu của sếp nên đến chỗ hẹn muộn. Chồng cô mặt lạnh tanh nói...
Linh tự thấy mình là người đàn bà nhu nhược. Cô yêu một chàng trai nghèo tỉnh lẻ, bố mẹ cô như phát điên, mẹ khóc lóc, bố quát tháo ầm ĩ. Hai ông bà không thể chấp nhận con gái duy nhất của mình gả cho một thằng "vô tích sự", việc làm không ổn định, không có nhà thành phố.
Ông bà bằng mọi cách ép cô chấp nhận cuộc hôn nhân với Duy. Duy là con trai một người bạn của bố Linh, đang làm giám đốc một doanh nghiệp tư nhân khá thành công, tính cách mạnh mẽ và quyết đoán. Bố Linh rất quý Duy, nhắm anh làm con rể từ xưa.
Cô theo chồng, sống cuộc sống nhẫn nhịn của một người vợ hiền, dâu thảo bên cạnh người chồng gia trưởng suốt chục năm nay. Chồng cô yêu cầu cô chọn một công việc nhàn nhã, 5h có mặt ở nhà lo cơm nước, con cái. Anh kiếm được nhiều tiền, không để cô thua thiệt bạn bè về quần áo, trang sức, ăn tiêu. Chỉ có điều, cô không được giữ tiền bạc, không được phép nêu ý kiến bất kỳ việc gì liên quan đến đối nội đối ngoại. Nhiều khi cô tự cười mình sống cảnh chim lồng cá chậu.
Hôm ấy là kỷ niệm ngày cưới của hai người. Cô không ngờ báo cáo bị sai số liệu mà sếp lại cần gấp cho cuộc họp sáng mai. Không thể từ chối, cô cặm cụi làm cho xong báo cáo. Lúc ngẩng đầu nhìn lên đã 8h tối. Cô vội vàng đến điểm hẹn. Chồng cô đã đặt sẵn một bàn ở nhà hàng sang trọng ăn món tây theo ý anh, chuẩn bị hoa hồng cho cô.
Ảnh minh họa
Nhìn thấy cô hớt hải đi vào, mặt nhợt nhạt không son phấn, Duy đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô. Không đợi cô giải thích, anh ném bó hoa xuống đất, túm cổ cô quát tháo, rồi vung tay tát cô một cái giữa nhà hàng đông đúc. Cô đau đớn, uất nghẹn, xấu hổ, nhục nhã. Dù cô có lỗi để anh chờ, hôm nay cũng là ngày cưới của hai người.
Cô ngồi gục xuống bàn, nước mắt chảy dài nhưng không dám khóc thành tiếng. Anh đứng lên bỏ về trong ánh mắt tò mò của những người xung quanh. Cô không biết mình ngồi đấy đến bao giờ. Chỉ biết rất khuya, chủ nhà hàng đề nghị cô thanh toán để đóng cửa. Cô bối rối, cô làm gì có đủ số tiền trong ví.
Lúc bấy giờ người đàn ông bàn bên cạnh mới đứng lên: " Tôi thanh toán cho cô gái ấy, anh dọn giúp đồ nguội đi và lấy cho cô ấy một bát cháo ấm lên nhé". Cô sững người nhìn lên, hóa ra là Quân, người yêu cũ của cô. Lúc này cô mới òa khóc nức nở. Năm xưa cô bỏ rơi anh vì bố mẹ, giờ đây bị anh chứng kiến cảnh nhục nhã này cô không biết phải làm sao.
Quân đợi cô ăn xong bát cháo đề nghị cô về. Không ngờ anh đã khác xưa nhiều quá. Nhìn chiếc xe sang trọng, cô không dám lên vì lo lắng về ăn tiếp trận đòn của chồng. Quân giữ tay cô nói: "Sao em phải sống khổ sở thế hả Linh. Anh biết bố mẹ em tàn nhẫn nhưng nhờ họ anh có động lực làm giàu. Anh chỉ không ngờ họ ép em lấy một người chồng vũ phu. Em có muốn ly hôn không? Anh sẽ chờ em. Em hãy cho anh cơ hội để quay lại cùng em".
Ảnh minh họa
Cô bối rối vô cùng, suốt một tuần cô không thể tập trung làm việc gì. Quân liên tục nhắn tin hỏi thăm, hẹn hò cô cùng ăn trưa, uống cafe. Anh vẫn dịu dàng như xưa. Còn chồng cô lạnh lùng như mọi khi, bỏ mặc cô với nỗi đau. Anh ấy đi sớm hơn, về muộn hơn, ngang nhiên để lại vết son môi phụ nữ trên áo. Cô yếu đuối khóc thầm mà không dám trách móc anh ta.
Cô có nên từ bỏ tất cả để mạo hiểm quay lại bên Quân? Cô sợ phải chịu điều tiếng. Cô sợ bố mẹ mình từ bỏ mối quan hệ với cô. Cô sợ không tranh đoạt được quyền nuôi con. Quá nhiều nỗi sợ xen lẫn nỗi nhớ về Quân khiến cô đau khổ.
Theo afamily.vn
Lấy chồng thế nào cũng được... miễn là đừng vũ phu Ngày hôm nay, nếu quả thật bạn trai đã đánh con. Vậy thì con hãy dũng cảm chấm dứt mối quan hệ ấy. Con hôm nay có thể buồn, nhưng sẽ ko bao giờ phải hối hận về những ngày tháng sau. Con gái của mẹ! Hôm nay con về, mặt mũi sưng húp, mẹ hỏi có chuyện gì nhưng con không nói....