Phụ nữ đừng biến mình thành hạt cơm nguội
Hạt cơm nguội thiếu hơi, thiếu hồn. Người phụ nữ ngày nào cũng lau nhà sạch sẽ, dọn giầy, dọn quần áo, dọn bát đĩa, dọn cơm, dọn đủ thứ là những hạt cơm nguội đơn thuần.
Có lần, ở cửa một cửa hàng nail nổi tiếng, một chị bắt chuyện với tôi: “Tay chị đẹp quá! Chắc chị làm nghề diễn viên hoặc người mẫu…”. Tôi trả lời tôi không phải diễn viên, người mẫu. Tôi làm marketing cho một công ty lớn. Chị ấy hỏi tôi về lương, về công việc. Mọi thứ công việc của tôi khá vất vả nhưng đôi tay tôi tựu trung lại vẫn rất đẹp, không có dấu hiệu của sự lao động vất vả.
Chị bẽn lẽn chìa bàn tay của mình ra. Bàn tay chị cũng khá đẹp, có điều hơi nhăn nhúm. Ở độ tuổi gần 40, tay chị như vậy hơi già. Chị chỉ sơn móng thôi, không đính đá. Chị tâm sự: “Làm móng như thế này mỗi lần dọn dẹp nhà cửa tôi phải đeo găng tay cẩn thận. Ngày xưa không có khái niệm làm móng, tôi làm việc nhà thoải mái hơn”.
Chị kể, chị có một cô con gái lớn học lớp 6, cậu con trai bé học lớp 2. Ông chồng chị làm công chức, có thể nói là khá nhàn hạ. Thế nhưng, việc nhà một mình tay chị dọn dẹp. Từ bếp núc, quần áo, giầy dép, nhà cửa… chị đều làm hết.
Từ bếp núc, quần áo, giầy dép, nhà cửa,… chị đều làm hết. (ảnh minh họa)
Chị kể, có hôm chị đang bận ở ngoài, đến giờ nấu cơm, con gái gọi cho chị vì không biết kho cá. Chị điện cho chồng nhờ về chỉ dẫn con vì anh ở gần nhà hơn và anh có thể về nhà buổi trưa. Anh chồng nói không biết và bảo chị nếu không về được thì bảo con thôi không làm. Thế là chị tìm cách về nhà bằng được chỉ để kho cá cho con ăn ngon miệng.
Chị kể, có lần chị đi công tác 5 ngày, về nhà, chị phải dọn tới 3 ngày mọi thứ ở nhà mới vào ngăn nắp được. Không có chị, không ai trong nhà biết làm gì.
Tôi hỏi: “Thế chị đi làm móng làm gì?”. Chị bẽn lẽn trả lời: “Tôi chỉ sơn móng thôi vì tiếc bàn tay mình cũng đẹp”. Tôi bảo chị không cần sơn móng nếu chị cứ sống như vậy với chồng và con.
Tôi gọi chị là một cục cơm nguội thiếu hơi, thiếu hồn. Nhiều người phụ nữ như vậy lắm. Sáng ngủ dậy đầu tắt mặt tối phục vụ chồng con. Sau đó là trang điểm, mặc quần áo đẹp đi ra ngoài đường. Tối về mặc những bộ quần áo thời trang kinh hoàng cốt để thân thể thỏa mái nhất làm công việc của một người giúp việc.
Video đang HOT
Con gái người phụ nữ tôi gặp học lớp 6 còn không biết làm việc nhà đỡ đần mẹ. Chồng chị rảnh dỗi cũng không có khái niệm chia sẻ việc nhà với vợ. Và chị đi làm móng như một sự đua đòi vô thức vì nghĩ mình có nét đẹp của người phụ nữ.
Tôi ngại gặp nhiều chị phụ nữ, 3 vòng nứt khúc nhưng cố lèn mình vào những bộ váy mà cứ lòi những mảng mỡ ra. Mỗi lần về nhà, các chị vứt bỏ những bộ đồ không phù hợp đó và mặc vào những bộ quần áo thùng thình tôi lại thấy dễ chịu hơn. Tôi nghĩ chồng các chị ít khi ngó và để ý về thân hình của các chị. Nhưng các anh ấy vẫn xăm xoi và cực kỳ thích thân thể mỹ miều.
Tôi khuyên nhiều chị: Thay vì chúi mũi vào việc nhà, tranh việc của chồng, của con thì hãy điều phối công việc để họ làm rồi mỗi ngày dành ra khoảng 1h đồng hồ chăm sóc sức khỏe, sắc đẹp. Con học lớp 2 trở đi là phải biết làm việc nhà.
Riêng chồng, nguyên tắc của tôi là “rèn chồng từ thuở bơ vơ mới về”. Thường, 90% đàn ông không có ý thức tự giác giúp vợ công việc. Có thể họ giúp nhưng sau lười dần và ỉ nại vào vợ. Thế nên, việc san sẻ việc cho chồng phải từ ban đầu, và đừng tranh những việc chồng làm thành thói quen được. Các anh mà buông tay được là buông.
Người phụ nữ chăm chỉ làm nhà cửa láng bóng, cơm ngon, canh ngọt, chồng con nhàn tênh như tự biến mình thàng một người luộm thuộm về hình thức và tất bật đáng thương.
Theo Phunuvagiadinh
Tôi vẫn thích spa, tôi thích trẻ hơn chồng. Tôi thích thân hình mình mảnh mai, gọn gàng. Tôi thích đôi tay mình mịn, ngón dài búp măng. Điều đó không phải là tồn tại vĩnh viễn nhưng tuổi thanh xuân kéo dài cũng là một niềm vui bên cạnh niềm vui bếp núc.
Phụ nữ sinh ra là để được yêu, được chiều. Tự các chị cứ thích ngược đãi bản thân vì chợ chồng con vất vả. Đó là việc tôi thấy buồn cho các chị. Các chị hạnh phúc vì không có các chị, họ chẳng xoay sở cuộc sống hàng ngày được. Thế nhưng, họ đâu có phải là những cành tầm gửi và các chị đâu phải cây cổ thụ sần xùi, xấu xí?
Chúng ta không cần xinh đẹp quá. Chỉ cần bớt ngốc ngếch, ngây thơ và bẽn lẽn một cách không phù hợp thôi. Người phụ nữ hạnh phúc là người huy động được sức của cả gia đình vào cuộc sống chung chứ không phải giành hết việc rồi quay ra than trách chồng con không biết thương mình. Các chị phải biết tự thương mình chứ!
Một hạt cơm nguội thiếu hơi, thiếu hồn thì có ai muốn hay không?
Đón cháu nội mới sinh từ tay bác sĩ, mẹ chồng khóc như mưa
Khi bác sĩ gọi mẹ chồng mình vào phòng đón tay cháu mới sinh, ôm cháu trên tay mà bà nội cháu khóc như mưa. Vừa xem mặt cháu nội xong, mặt bà nội đờ đẫn và đầy lo lắng.
Chưa bao giờ mình thấy những ngày ở cữ lại dài như bây giờ. Cũng như mẹ chồng, mình thật sự rất đau khổ và suy sụp lúc này. Bản thân mình cũng chưa biết phải đối diện với mọi người, gia đình và với chính con mình mới sinh ra như thế nào nữa.
Mình năm nay 30 tuổi và đã có 2 con. Con trai đầu của mình cháu mới học mẫu giáo nhỏ. Còn mình vừa sinh con gái thứ 2. Nếu như không có dị tật ấy thì con gái mình đã trở thành đứa con gái xinh xắn, đáng yêu nhất trên đời. Đằng này, con lại kém may mắn bị hở hàm ếch khiến cả nhà chồng và mọi người bị sốc và nhìn con với cái nhìn đầy thương hại rồi lia cả cái nhìn đầy trách cứ về phía người mẹ là mình.
Chẳng là sau lần sinh nở đầu tiên hơn 4 năm thì mình lại tiếp tục kế hoạch mang bầu lần 2. Khi mới mang bầu, mình cũng đi siêu âm 1-2 lần nhưng bác sĩ bảo em bé phát triển bình thường. Do đó, từ tuần 16 trở đi, mình chẳng đi siêu âm nữa. Phần vì nghĩ không cần thiết, phần vì chủ quan cho rằng mọi thứ đều ổn.
Chưa bao giờ mình thấy những ngày ở cữ lại dài như bây giờ (Ảnh minh họa)
Bẵng đi đến tuần 30, mình mới đi siêu âm lại thì lúc mình mọi thứ như sụp đổ dưới chân mình. Chính tận tai mình và chồng nghe bác sĩ nói, em bé của mình bị sứt 2 môi bên và hở hàm ếch. Khi nghe từng lời bác sĩ nói vậy, mình ứa nước mắt vì lo lắng và vì sốc. Bởi có nằm mơ mình cũng không thể tưởng tượng được, vì sao con mình lại như thế.
Mình lần nhớ lại thì bên họ nội, họ ngoại nhà mình chẳng ai bị như vậy cả. Suốt mấy tháng thai kỳ, mình đều ăn uống điều độ. Chưa một lần nào mình bị cảm cúm hay ho hắng gì. Vì thấy không có gì bất thường với mẹ và con nên mình mới chủ quan không đi khám thai định kỳ. Nào ngờ bây giờ sự thể lại đến nông nỗi ấy.
Khi về đến nhà, mình thực sự suy sụp hẳn. Mình không thể bỏ con vì giờ con đã quá lớn ở trong bụng mình. Hơn nữa chồng mình thì bình tĩnh hơn. Anh cứ làm công tác tư tưởng cho vợ suốt, động viên vợ phải bình tĩnh và đối mặt với tất cả. Anh cũng nói là vợ chồng không nên chia sẻ với ai, ngay cả với bố mẹ chồng ở cùng nhà.
Vì thế mình cứ âm thầm chịu đựng và chẳng hề dám hé răng với bất cứ ai. Bố mẹ chồng và bố mẹ đẻ mình cũng giấu hết. Nhiều lúc trong suốt những thai kỳ còn lại, nghĩ tới con chào đời xấu xí như thế, mình stress và khủng hoảng nặng. Đến trong mơ, mình cũng chưa biết phải đối diện với mọi người, với gia đình và với con mình thế nào nữa.
Chỉ chồng mình thì vẫn luôn động viên và khuyên mình yên tâm dưỡng thai để chờ ngày sinh nở. Anh nói rằng, giờ khoa học hiện đại rất tiên tiến, con sau sinh ra ở thể nhờ cậy đến phẫu thuật hàm ếch. Đây là một phẫu thuật rất đơn giản, tiên tiến và cũng không quá đắt đỏ. Sau cuộc phẫu thuật, còn sinh ra sẽ mổ thẩm mỹ đẹp như bình thường. Nghe chồng nói vậy, mình cũng yên lòng.
Và 1 tuần trước, mình vào viện để sinh con. Trong buổi hôm ấy, mẹ chồng và mẹ đẻ mình đều có mặt cùng chồng trong bệnh viện. Khi bác sĩ gọi bà nội vào phòng đón tay cháu mới sinh, ôm cháu trên tay mà bà nội cháu khóc như mưa. Vừa xem mặt cháu nội xong, mặt bà nội đờ đẫn và đầy lo lắng. Bà chuyển ngay sang cho bà ngoại cháu và ngồi khóc hết nước mắt khi thấy cháu bị hở hàm ếch.
Do quá sốc và bất ngờ khi thấy cháu cháu mới sinh bị vậy nên mẹ chồng mình cứ liên tục hỏi vợ chồng mình những câu: Tại sao cháu bà lại bị như thế này? Tại sao vợ chồng mấy lần rủ nhau đi siêu âm mà không biết hay là muốn lừa dối bà? Rồi bà lại tiến tới nhìn cháu và nói con dâu là mình không ra gì. Bà bảo mẹ gì mà lại như không biết chăm sóc con trong thai kỳ như thế để con bị hở hàm ếch...
Mình ngột ngạt quá rồi các bạn ơi. Làm sao để có thể nghĩ tích cực được cho đến ngày con đi phẫu thuật hàm ếch đây? (Ảnh minh họa)
Nằm trong viện gần 2 ngày mà mình cứ phải quay mặt đi và khóc. Mình sợ những lời chì chiết của mẹ chồng. Khi về nhà, mọi việc càng trở nên nặng nề và áp lực hơn. Tuy mọi người đến chơi đều không đả động gì đến chuyện khuyết tật của con gái để mình khỏi buồn, song mình biết họ sẽ xì xào sau lưng.
Mới ở cữ mới được hơn 2 tuần mà mình đã muốn stress đến hóa điên. Chồng mình liên tục động viên bảo mình phải kiên trì và đợi con lớn thêm sẽ cho đi phẫu thuật. Mẹ chồng thì đã quen hơn nhưng vẫn nhìn con dâu với ánh mắt khó ưa.
Mình ngột ngạt quá rồi các bạn ơi. Làm sao để có thể nghĩ tích cực được cho đến ngày con đi phẫu thuật hàm ếch đây? Con bị như thế, liệu sau này có ảnh hưởng gì đến sự phát triển bình thường của con không?
Theo Afamily
Món ngon cuối tuần: Cơm hấp lá sen Mang hương vị mùa hè vào bữa ăn với món cơm hấp lá sen vô cùng hấp dẫn. Bạn cần chuẩn bị những nguyên liệu sau cho món cơm hấp lá sen: 2 bát cơm trắng 80gr hạt sen tươi 100gr tôm tươi 80gr đậu hà lan Lá sen tươi, hành khô Gia vị, tiêu, bột nghệ, dầu ăn, dầu hào, nước mắm...