Phụ nữ cũng cần “hư” cho đàn ông phải “thèm”
Hãy vứt danh hiệu “ gái ngoan” đi để mà “hư hỏng”. Bởi khi người đàn ông chấp nhận bạn đã “hư” thì sẽ không bao giờ đòi hỏi bạn phải “ngoan” nữa.
Khi người đàn ông chấp nhận bạn đã “hư” thì sẽ không bao giờ đòi hỏi bạn phải “ngoan” nữa. (Ảnh minh họa)
Đó là phương châm sống của tôi, tôi biết có thể nhiều người sẽ cho rằng tôi đang có suy nghĩ quá thoáng, nhưng là con người, ai chẳng muốn mưu cầu hạnh phúc. Bạn chỉ hạnh phúc khi bạn sống thoải mái, dễ chịu và đúng như những gì bạn muốn.Tôi 28 tuổi, và hiện vẫn độc thân. Tôi độc thân bởi vì tôi chưa chọn được người hợp với mình để kết hôn. Tôi không cuống quít, không vội vã cưới một ai đó chỉ vì số tuổi của mình đang đi về đầu 3, cũng không vì bố mẹ giục giã mà “lấy cho có chồng”.
Vì sao mà tôi đi đến quyết tâm này không phải là không có nguyên nhân. Tôi xin kể ra đây trường hợp của 2 người bạn của tôi, 2 minh chứng cho thấy phụ nữ đôi khi phải “hư” thì mới sống thoải mái, dễ chịu. Bởi khi người đàn ông chấp nhận bạn “hư” thì sẽ không bao giờ đòi hỏi bạn phải “ngoan” nữa.
Tôi có 2 cô bạn, một người đúng tiêu chuẩn “ vợ ngoan, mẹ hiền”, một người được coi như là “gái hư” đã qua một đời chồng. Tôi sẽ nói về cô bạn “hư” của tôi trước, vì tôi có cảm tình với cách sống của cô ấy hơn.
Cô bạn này lấy chồng đầu tiên vào năm 24 tuổi, chồng là một giảng viên đại học. Cuộc sống của hai vợ chồng vừa vượt qua kỳ tân hôn thì bắt đầu có mâu thuẫn. Nguyên nhân là ông chồng quá bảo thủ, gia trưởng, luôn ép buộc vợ phải ở nhà nội trợ và nếu có làm việc thì cũng phải có giờ giấc, 8 tiếng hành chính.
Trong khi bạn tôi là nhà thiết kế thời trang, cô ấy không thể chịu đựng được cảnh suốt ngày bị giam cầm trong nhà để làm những việc không tên. Cô ấy cần có cảm hứng bằng cách đi chơi, đi dạo ở các trung tâm thương mại hoặc ngồi lỳ ở một con phố đông đúc nào đó ngắm mọi người qua lại. Hai vợ chồng thường xuyên cãi cọ, và cuối cùng quyết định đường ai nấy đi sau một năm hôn nhân.
Khi được hỏi về lý do chia tay, anh chồng còn “chém đinh chặt sắt” nói: “Tôi không thể chịu được một người vợ hư hỏng, cãi chỗng nhem nhẻm, suốt ngày chỉ hí hoáy với mẫu vẽ, vải, phụ kiện rồi lo đi dạo phố với đi chơi. Phụ nữ là phải biết hy sinh vì chồng con, trong khi người chồng bận rộn lo sự nghiệp bên ngoài thì người vợ phải cáng đáng việc bếp núc, vun vén nội ngoại là lẽ đương nhiên…”.Chính tư tưởng đó của chồng nên cô ấy đã từ bỏ. Cô bạn tâm sự với tôi rằng, cô ấy không bao giờ có ý nghĩa từ từ thay đổi chồng, thay vì chờ đợi anh ta mang hạnh phúc cho mình, chi bằng tự đi tìm.
Video đang HOT
Sau khi ly hôn, ai cũng nói bạn tôi ngốc, bỏ người chồng đó thì khó mà tìm được người tốt hơn anh ta. Thế nhưng, bạn tôi phớt lờ tất cả, cô ấy vẫn đi chơi, đi bar và làm công việc thiết kế mà cô ấy yêu thích. Cô ấy vẫn tự cho mình được quyền lười biếng, dọn dẹp phòng ốc nhà cửa lúc nào cô ấy thích, vẫn vụng về nấu ăn nên đi ăn ngoài hàng. Cô ấy nói “Việc gì phải sống vì ánh mắt người khác, họ đâu cho mình cái gì mà đòi mình phải thế này thế nọ”.
Một năm sau, bạn tôi tái hôn với phó giám đốc một công ty nhập khẩu thời trang hàng hiệu. Cưới nhau về, cô ấy sống trong ngôi biệt thự 3 tầng, cuộc sống vật chất thoải mái. Cô ấy tự bỏ tiền riêng của mình, mở một cửa hàng kinh doanh quần áo do chính mình thiết kế, chứ không hề đụng tới tiền của chồng.
Trước khi kết hôn với anh chồng thứ 2 này, cô ấy đã “mặc cả” rằng: “Em chỉ sống với anh bằng tình yêu và sự tôn trọng, nếu một ngày nào đó anh không yêu và chiều em nữa, chúng ta sẽ ly hôn. Em không cần anh nuôi em, nhưng nếu anh có tiền thì thuê người giúp việc, chứ đừng bao giờ bắt vợ phải vào bếp, phải cọ toilet, phải giặt quần áo…”. Kết quả, anh chàng đồng ý và hai người sống với nhau đến nay đã 2 năm nhưng vẫn như hồi mới cưới.
Có thể nhiều người cho rằng bạn tôi may mắn, nhưng họ không biết rằng, nếu anh chồng này không đồng ý, cô ấy vẫn sẽ tiếp tục tìm người chịu đựng được điều kiện của cô ấy để cưới.
Tôi không cuống quít, không vội vã cưới một ai đó chỉ vì số tuổi của mình đang đi về đầu 3, cũng không vì bố mẹ giục giã mà “lấy cho có chồng”. (Ảnh minh họa)
Còn cô bạn thứ hai, cô bạn khiến mỗi khi nghĩ tới tôi lại phát bực vì sự cam chịu, thì có hoàn cảnh hoàn toàn khác. Cô ấy là một cô gái nổi tiếng ngoan ngoãn, học giỏi, chịu khó ngay từ khi còn là thiếu nữ. Rất nhiều người khen ngợi và đặt kỳ vọng vào cô ấy, vì vậy mà cô ấy luôn chịu áp lực phải trở thành “tấm gương sáng”.
26 tuổi, sau khi tốt nghiệp Thạc sĩ và có việc làm đàng hoàng, lương cao ở một viện khoa học, cô ấy lên xe hoa với một vị trưởng phòng của một doanh nghiệp. Cuộc sống hôn nhân của cô ấy là một chuỗi ngày chịu đựng và nén nước mắt. Chồng cô ấy vô cùng gia trưởng, còn có thói quen say rượu lại hành hạ vợ, khi thì cái bạt tai, lúc lại đá vào chân… Hai người có với nhau một đứa con gái, nhưng từ khi con sinh ra, ông chồng chưa từng thay cái tã, lau cái mặt cho con.
Ngoài việc vũ phu, thích nhậu nhẹt, anh ta còn lười biếng đến mức chưa từng mó tay vào việc nhà, chưa từng gập cái áo cái quần. Hơn thế nữa 2 năm vợ chồng mà anh ta cũng chưa từng mua cho bạn tôi món quà nào. Ấy vậy nhưng lại bắt vợ ăn mặc “kín cổng cao tường” và đừng bao giờ chạm vào chiếc váy. Cô bạn sống lầm lũi trong nhà và kêu than kiểu an phận “Tại số mình nó khổ” chứ không hề nghĩ tới chuyện thay đổi số phận.
Khi bạn bè khuyên bảo ly hôn, giải thoát cho bản thân và con gái thì cô ấy lại khóc lóc “Không được đâu, bố mẹ mình mà biết thì sẽ buồn lắm, mà mình ly hôn thì sau này con cái biết nương dựa vào ai”. Chính suy nghĩ ấu trĩ đó đã khiến cuộc đời cô ấy bế tắc. Là bố mẹ, ai cũng mong muốn con mình hạnh phúc chứ ai muốn con gái vì được tiếng “phụ nữ ngoan hiền” mà phải khổ cả đời?Nhìn thấy hai tấm gương to như vậy nên tôi quyết không lấy chồng thì thôi, đã lấy thì phải lấy người mình yêu, yêu mình, chiều mình và cho mình không gian riêng. Có thể nhiều chị em cho rằng, việc này khó lắm, tìm được một anh chàng hội tụ đủ các điều kiện đó thì khó lên mây. Nhưng chẳng lẽ khó thì cứ lấy bừa ai đó và rồi chẹp miệng “ván đã đóng thuyền” sống lầm lũi cho qua đời người? Còn các chị em thì thấy sao?
Theo Afamily
Khốn khổ tại vì vợ quá ngoan
Lúc ngà ngà, bạn bè anh Thanh đùa liên quan đến 'chuyện ấy', vợ anh liền mắng họ đầu óc thô tục khiến anh Thanh mất mặt.
Vợ ngoan = vợ chán
Gọi đến chương trình tư vấn tình yêu, hôn nhân, gia đình trên đài phát thanh, anh Lý Văn Vĩnh ở Long An than thở: "Vợ tôi là con gái 'nhà lành' chính hiệu. Hồi chưa lấy chồng, vợ tôi chỉ biết ở nhà chăm chỉ học hành, nữ công gia chánh, hiếm tụ tập chơi bời với bạn bè. Lúc quen và tán tỉnh được cô ấy, rồi cô ấy đồng ý lời cầu hôn, tôi mừng lắm, nghĩ là mình đã tìm được một người vợ "ngoan" hiếm hoi còn sót lại trên đời này.
Ban đầu sống với nhau, mọi thứ cũng vui vẻ. Vợ tôi ngoan, bảo gì nghe nấy, thích lắm. Nhưng 2-3 năm năm, rồi bây giờ, sau mười năm chung sống, tôi bắt đầu chán cái tính "bảo gì nghe nấy" của vợ. Nhiều lúc, tôi nói đùa mà thật: 'Vợ ơi, em cãi anh một tiếng đi'. Thế nhưng, có lẽ vợ tôi không hiểu, hoặc thói quen nghe lời, vâng dạ, dễ bảo không thể nào thay đổi được. Khi tôi than phiền, ai cũng bảo tôi sướng quá sinh chứng, vợ vậy còn dám đòi hỏi gì hơn, thế nhưng có những việc người ngoài nhìn vào mơ ước còn bên trong lại... nản.
Vợ tôi vốn trước đã ít giao du, có chồng con rồi, cô ấy càng co cụm lại. Không những không tham gia vào bất cứ cuộc vui nào của công ty cô ấy, mà công ty tôi có tiệc, du lịch gì cô ấy cũng thoái thác, với lý do là... ngại đám đông. Có vài lần tôi rủ cô ấy đi bằng được thì cô ấy ngồi giữa cuộc vui của chúng tôi nhưng rất khổ sở, mặt đỏ bừng sau mỗi câu đùa và chỉ chực đứng lên về phòng. Bạn bè tôi đến nhà chơi, cô ấy gặp thì chào, không thì núp luôn trong phòng, không dám ra ngoài.
Có lần, đồng nghiệp say nên đùa tôi: 'Vợ mày xinh nhưng mà... nhạt nhỉ?'. Tôi nghe buồn lắm nhưng biết là nói đúng. Tôi biết làm gì để thay đổi cái tính ngoan đến đáng chán của vợ tôi đây?"Nỗi niềm của anh Vĩnh nghe thì đơn giản nhưng giải quyết không phải dễ dàng gì. Và cũng không ít ông chồng gặp phải hoàn cảnh như thế. Có anh thì than thở vợ quá ngoan, ngoan nhất là ở cái chuyện... vợ chồng. Phàm là đàn ông, chẳng ông nào không muốn có chút đổi mới, sáng tạo trong "chuyện ấy". Nhưng khổ cho mấy anh lấy phải vợ "lành" quá, muốn "đổi mới" chút cũng gặp phải rào cản tâm lý từ vợ. Thuyết phục vợ thì khó, còn cứ thế mà làm thì vợ đánh giá là "đồi truỵ, hư hỏng".
Có anh chồng vì chán cảnh vợ chồng cứ "truyền thống", muốn vợ "cách tân" trong chuyện chăn chiếu một chút nhưng vợ nhất quyết không chịu, thế là cãi nhau, sinh lục đục, rồi anh chồng phải "ăn chả" để thoả mong muốn mới lạ. Rồi một anh chồng khác cám cảnh thốt lên: "Giờ tôi mới thấm câu nói, người phụ nữ tuyệt vời là người phụ nữ biết đoan trang trong phòng khách và lả lơi trên giường ngủ. Khổ cái vợ tôi ngoan quá, đoan trang trong phòng khách và... đứng đắn trong phòng ngủ nên chuyện vợ chồng đâm ra nhạt nhẽo, nhàm chán lắm".
Vợ ngoan: Khó cảm thông
Điều đáng buồn cho nhiều quý ông là sau một quãng thời gian "kén cá chọn canh" để tìm cho được người vợ ngoan hiền như ý, đặt tiêu chí "nhà lành", trong sáng lên hàng đầu thì lại bị chính cái sự ngoan hiền đó làm cho khốn khổ. Anh Vũ Minh Thanh, sau khi trải qua đến dăm ba mối tình, yêu say đắm cũng nhiều nhưng kiên quyết bỏ vì các cô người yêu "không còn trong trắng", hoặc dạn dĩ trong "chuyện ấy" quá, dễ dãi quá.
Lấy được cô vợ "ngoan", con nhà lành, anh Thanh mừng mê tơi, nghĩ rằng như vậy mới bảo đảm mình có một gia đình căn bản và bền vững. Thế nhưng hoá ra tính toán của anh lại... trật lất. Cô vợ "ngoan" từ thời con gái chỉ biết học và quanh quẩn trong nhà nên ít va chạm và thiếu kinh nghiệm sống, dẫn đến ứng xử vụng, nhàm chán. Khổ nhất là vì quá "ngoan" và xây dựng cho mình những chuẩn mực đạo đức lý tưởng mà chưa va chạm với thực tế đời sống nên khó chấp nhận những thói hư tật xấu của chồng.
Lần đầu phát hiện chồng đi massage với đám đàn ông, rồi nghe bạn bè khẳng định về những dịch vụ "không lành mạnh" ở những tiệm massage, vợ anh Thanh viết hẳn một... lá đơn ly dị. Sau đó, dù anh Thanh đã phải chật vật để thuyết phục rằng mình đi xoa bóp "sạch" nhưng chiến tranh vẫn liên tục nổ ra với nhiều lý do khác. Mỗi khi bắt gặp những tin nhắn có vẻ "trên mức bình thường" trong máy điện thoại, tìm thấy phim "cấp ba" trong máy tính chồng, vợ anh đều phản ứng rất mạnh và ôm con về nhà mẹ đẻ.
Có lần, bạn bè anh đến chơi nhà, trong lúc ngà ngà say, có đùa vài câu khá tục liên quan đến chuyện tế nhị, phòng the, không ngờ chị vợ anh Thanh từ trong phòng bước ra, mắng bạn chồng là "những kẻ đầu óc thô tục, đen tối" và yêu cầu họ nhanh chóng kết thúc cuộc nhậu, khiến anh Thanh mất mặt và suýt mất bạn. Dù anh Thanh đã thay đổi rất nhiều bản tính của mình nhưng vẫn không thể làm vừa lòng cô vợ quá nghiêm túc, đoan chính.
Hay như anh Lê Minh Thuận, cũng chỉ vì vợ "lành" quá mà cuối cùng, gia đình đành tan vỡ. Vợ anh không thể nào chấp nhận được chuyện anh hay dẫn khách hàng đến những nhà hàng sang trọng có "em út" phục vụ. Mặc dù chồng đã hết lời giải thích rằng công việc của anh bắt buộc phải như thế, làm ở vị trí quan hệ khách hàng, nếu không dẫn khách hàng đi tiếp đãi hậu hĩ ở những nơi khách hàng mong muốn thì không thể nào tạo mối quan hệ tốt, có được những hợp đồng ngon lành... Nhưng vợ anh thà rằng chồng đổi công việc chứ không chấp nhận. Cuối cùng, sau bao tranh cãi và mâu thuẫn không thể tháo gỡ, họ chấp nhận chia tay dù mới cưới được ba năm.
Nhiều người trách anh Thuận không biết điều chỉnh hợp lý giữa công việc và gia đình, không biết hy sinh, nhưng anh Thuận có cái lý của anh. Anh đã hết lòng mong vợ thông cảm vì anh đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, chỉ qua thời điểm này khoảng hơn một năm nữa, anh sẽ ở vị trí khác, ổn định hơn, xa rời công việc "dẫn khách đi nhậu". Nhưng vợ anh không chấp nhận.
Anh tâm sự, ngày xưa anh đến với vợ cũng vì cô ấy là giáo viên, sống hiền lành, chuẩn mực, đạo đức. Nhưng bây giờ anh hiểu ra rằng, lấy một người vợ ngoan và đạo đức nhưng thiếu sự cảm thông thì hạnh phúc cũng không thể đến với mình. Và như thế, rất nhiều ông chồng đã nghiệm ra rằng, đừng chê những cô gái "thoáng", hiện đại, cởi mở là không biết giữ mái ấm, cũng đừng cho rằng chỉ phụ nữ truyền thống, hiền ngoan mới có thể vun vén hạnh phúc. Điều quan trọng trên hết vẫn là tình cảm xuất phát từ con tim, cộng với sự tin tưởng và biết chia sẻ, cảm thông cho nhau.
Theo VNE
Ám ảnh quá khứ làm gái của vợ Tôi nghĩ đến hình ảnh những gã con trai trần trụi vồ vập lấy em, xem em như một món hàng mà vừa đau lòng vừa ghen tức Những đêm ôm em trong lòng, tôi luôn bị quá khứ của em ám ảnh. Ảnh minh họa Tôi quen em trong một lần tiếp xúc với em trong phòng nghỉ. Qua trò chuyện mới...