Phụ nữ bây giờ khác xưa nhưng đòi hỏi của các ông thì… vẫn thế
Cánh phụ nữ ngồi cà phê nghe một cô U30 tuyên bố tiêu chuẩn chọn chồng mà ai nấy… hoảng hồn. Cô khẳng định, tiêu chuẩn của cô nhẹ nhàng lắm, đàn ông chỉ cần làm ra tiền, đổ rác, dọn toilet và lau nhà. Thế là đủ!
Mới nghe qua thấy tiêu chí cô đặt ra không có gì to tát. Làm ra tiền thì dứt khoát rồi, đàn ông thường phải có sự nghiệp họ mới nghĩ đến việc lập gia đình. Vai trò ông chủ khẳng định trước tiên là kinh tế. Còn những chuyện nhà cửa là chuyện vặt vãnh, chỉ cần làm siêng chút xíu là xong.
Thế nhưng, ngẫm kỹ mới thấy cô này khôn. Phân công lao động ngay từ khi mới quen nhau, sau này cưới về, việc ai người nấy làm, không nói nhiều. Thế nhưng, chỉ các bà mẹ nhiều năm kinh nghiệm mới hiểu những tiêu chí nhẹ nhàng ấy khi thực hiện khó bằng trời.
Khoảng cách thế hệ nảy sinh nhiều vấn đề. Các cô gái ngày nay cho rằng, cha/mẹ mình cổ hủ, kiểu như: “bây giờ khác xưa rồi cha/mẹ ơi”; hay “nếu là con, con sẽ không xử sự như mẹ, không chịu đựng như mẹ”… “Con cái bây giờ khác xưa” là thế nào? Hãy thử xem một tình huống.
Một bà mẹ (U50) có tính chu đáo, việc nhà cửa một tay bà lo toan, từ cái chén ăn cơm đến việc lên kế hoạch sắm sửa lớn. Bà đi công tác xa một tuần. Sau khi chuẩn bị mọi thứ cho ba cha con ở nhà đâu ra đấy xong xuôi, bà sực nhớ thùng gạo vơi gần sát đáy. Kiểm tra lại, bà thấy vừa đủ cho mấy cha con trong ba ngày. Khi ấy cửa hàng bán gạo quen đã đóng cửa, bà mẹ dặn con trai khi nào hết gạo thì đi mua tại cửa hàng đó, loại gạo đó, giá tiền chừng đó.
Cậu con đang say sưa trò chơi trên máy tính gật đầu cho qua chuyện. Bà quay sang chồng đang coi ti vi, bảo nhớ nhắc con đi mua gạo kẻo trưa về nhà cập rập. Bà còn dặn thêm nơi bán gạo. Ông chồng mải chăm chú vào màn hình, gật đầu lia lịa để bà vợ không nhắc đi nhắc lại nữa. Bà mẹ yên tâm ra đi.
Đến chiều tối ngày thứ hai, bà mẹ đang ngồi cà phê với các đồng nghiệp thì chồng gọi hỏi gạo mua ở đâu, nhà hết gạo rồi! Giọng ông chồng có chút khó chịu, rằng dặn dò thế nào mà thằng con không biết nơi mua gạo?
Phụ nữ bây giờ khác xưa nhưng đòi hỏi của các ông thì… vẫn thế. Ảnh minh họa: Internet
Có lẽ câu chuyện với bạn bè đang vui thì bị điện thoại cắt ngang bất thình lình, thêm âm giọng có hơi to của ông chồng khiến bà mẹ đâm cáu: “Hôm bữa dặn nó kỹ lắm, cửa hàng ABC gần nhà đó”. Ông chồng bực mình: “Đã bảo nó nói không biết. Dặn lại đi”. Vậy là bà mẹ vẽ bản đồ qua điện thoại đường đi đến cửa hàng gạo cách nhà chỉ… 300m.
Tuy đã hướng dẫn rất cặn kẽ là ra khỏi nhà quẹo trái, rẽ phải… sẽ thấy cửa hàng uốn tóc, sát bên đó là cửa hàng gạo nhưng bà mẹ vẫn chưa yên tâm. Quay sang phân trần với các đồng nghiệp có mỗi chuyện mua gạo mà chồng cũng hỏi đi hỏi lại, bà thấy bực mình. Liền khi ấy sực nhớ có số điện thoại cửa hàng gạo trong danh bạ, bà định gọi cho người mang gạo đến tận nhà.
Video đang HOT
Hai nữ đồng nghiệp trẻ thấy thế liền can ngay: “Không được. Không cần phải gọi điện thoại, hãy để họ tự lo. Chắc chắn họ không đói đâu”. Một người còn nhấn mạnh: “Chị cứ bao cấp vậy hoài chỉ khổ thân mình. Bơ đi, chẳng ai chết đâu mà lo. Chỉ có mình ôm hết mới… chết!”.
Rất nhiều ý kiến kiểu vậy, nhưng bà mẹ vẫn nhấp nhổm. Bà suy nghĩ, chỉ cần một thao tác bấm điện thoại gọi, người ta sẽ đem gạo đến nhà, mọi thứ nhẹ nhàng biết bao. Giờ, hai cha con đang nạnh nhau về việc mua gạo. Lên lầu, mặc bộ quần áo, lấy tiền rồi mở cửa trong, cửa cổng, dắt xe ra… cũng thấy nhiêu khê, trong khi đó chỉ cần một cú điện thoại…
Tuy biện minh vậy nhưng các cô bạn đồng nghiệp trẻ vẫn khăng khăng: “Quên đi. Không việc gì phải bận tâm chuyện nhỏ như vậy từ nơi cách xa hàng trăm cây số”. Các cô còn nói: “Lo như vậy biết bao giờ mới hết khổ!”.
Bà mẹ bị số đông “áp lực” đành ngồi im.
Từ đấy đến kết thúc đợt công tác, chẳng có cú điện thoại nào hỏi bà mẹ về chuyện mua gạo nữa. Các cô gái lúc này đắc thắng: “Thấy chưa, phải tập cho họ biết tự thân vận động. Người phụ nữ khổ bởi lúc nào cũng vơ việc vào mình”.
Các cô mạnh miệng tuyên bố thế hệ các cô sẽ không như vậy, phân công trách nhiệm rõ ràng, thậm chí, người đàn ông phải gánh vác nhiều việc… nặng trong gia đình như mua gạo, lau nhà, quét mạng nhện, và cả giặt đồ, rửa chén… Phải tập cho mọi người trong gia đình (ý nói là chồng và con) có… kỹ năng sống chứ! Cuối cùng, họ kết luận rằng, chắc chắn thế hệ của họ sẽ không dại gì mà ôm hết việc gia đình, đó mới gọi là… bình đẳng.
Bà mẹ suy nghĩ, có lẽ giờ đây vấn đề bình đẳng đối với bà đã quá trễ, bà cũng nhận ra rằng, bấy lâu nay bà đã ôm quá nhiều việc không cần phải lo toan như thế. Tuy nhiên, bà cũng băn khoăn một điều, đúng là phụ nữ ngày nay có khác với thế hệ của bà, nhưng xét cho cùng yêu cầu của các ông chồng bây giờ chẳng khác cha ông ngày xưa bao nhiêu!
Kim Duy
Theo Báo Phụ nữ
Chị dâu đánh ghen lịch sự khiến anh trai tôi lạnh lùng bỏ rơi nhân tình
Chị chụp hình con ngủ say và tấm hình buổi tiệc ngoài bãi biển rồi đăng lên Facebook với lời nhắn đầy ẩn ý: Đà Nẵng rất lãng mạn và người đàn ông yêu dấu nhất đời em thì cũng ngủ rất ngoan... Còn em, đã có lựa chọn cho riêng mình.
Vợ chồng anh trai tôi là hình mẫu gia đình lý tưởng trong mắt tất cả mọi người cùng khu phố, bởi anh trai tôi là Phó Giám đốc của một công ty địa ốc đang ăn nên làm ra; bản thân anh lại là người hiếu thảo với bố mẹ, thương yêu chăm sóc vợ con hết lòng. Còn chị dâu tôi trước đây là trưởng phòng marketing của một doanh nghiệp, khi sự nghiệp đang trên đỉnh cao thì chị quyết định nghỉ làm để ở nhà chăm con, toàn tâm toàn ý lo cho gia đình.
Trước đây, tôi không hiểu sao chị lại quyết định vậy bởi vì chị là người có vị thế xã hội, kinh tế gia đình cũng thuộc hàng khá giả, chị có thể thuê người giúp việc, phụ trông nom con cái nhưng vẫn một mực lui về làm hậu phương vững chắc cho chồng yên tâm công tác.
Hiện tại, trong mắt tôi chị dâu là người vừa giỏi chăm chồng lại khéo nuôi con, ngoan ngoãn, lễ phép với bố mẹ hai bên, cử xử đúng mực với anh chị em trong gia đình. Chưa kể, chị là người luôn cho tôi những kinh nghiệm sống quý báu, một người bạn để dốc bầu tâm sự mỗi khi có chuyện buồn.
Anh chị có 1 bé trai năm nay 4 tuổi và đang theo học tại một trường quốc tế của thành phố. Đó là cậu bé khôi ngô, tuấn tú, từ bé đã bộc lộ được nét thông minh thiên bẩm nên ông bà nội ngoại đều rất tự hào. Mỗi khi anh chị cho cháu về chơi cùng ông bà nội, nhìn cách ông bà quấn quýt cháu tôi cũng lấy làm hạnh phúc.
Một gia đình như thế ai ngờ một ngày anh trai tôi lại có bồ. Ngày chị dâu tôi biết chuyện, vẫn giữ im lặng không nói cho ai biết. Chỉ là tôi thấy chị bỗng ít nói hơn, gương mặt nhợt nhạt và quầng mắt thâm lại.
Ảnh minh họa
Sau bao ngày gặng hỏi chị bỗng òa khóc, ôm lấy tôi mà nức nở. Chị biết chồng có bồ 6 tháng nay, đó là cô nhân viên trẻ mới về công ty. Họ lén lút gặp nhau nhưng không giấu được những ánh nhìn soi mói của đồng nghiệp. Mới đây, có người lại âm thầm nhắn tin "mật báo", chị vẫn giả vờ như chưa có gì xảy ra. Chị vẫn ân cần, chăm sóc và yêu thương anh.
Tôi nghe xong mà giận tím mặt, chỉ muốn lao đến công ty chửi cho anh tôi một trận rồi quay sang xử lý ả tiểu tam kia. Nhưng chị ngăn tôi lại bởi không muốn danh tiếng của anh bị ảnh hưởng vì còn công việc, còn các mối quan hệ. Mặt khác, chị muốn xem anh còn chút tình cảm nào với vợ con không, từ đây, chị còn biết cách để tháo gỡ vấn đề.
Một hôm, anh nói sắp phải đi công tác Đà Nẵng. Đến lịch, chị vẫn chuẩn bị quần áo, đồ cùng cần thiết cho anh. Khi anh vừa rời nhà khoảng 30 phút, chị cũng kéo vali cho chuyến hành trình của mình, khách sạn chị đặt cũng là nơi anh nghỉ chân...
Chuyến đi này của chị còn có thêm cu Bin - con trai của anh chị. Suốt quãng đường từ nhà tới sân bay, tôi cố động viên và kể những câu chuyện tầm phào để giải tỏa tâm lý cho chị, chị cười vui nhưng đôi mắt dường như sắp đổ lệ.
Đà Nẵng đón hai mẹ con chị bằng cái nắng dịu nhẹ, khách sạn chị ở hôm ấy cũng đông vui tấp nập, từng đôi nam nữ dắt tay nhau đi lại trước sảnh khách sạn nhìn rất tình tứ. Bất chợt chị rơi nước mắt... Dù thế, chị vẫn dặn lòng không khóc, mọi chuyện rồi sẽ an bài.
Tối đến chị đưa con ra bãi biển trước khách sạn, ở đó đang có một bữa tiệc nhỏ của một đôi nhân tình. Ánh đèn nến lung linh, tiếng sóng biển rì rào hoà cùng tiếng nhạc du dương. Bất giác, chị lấy máy nhanh tay chụp một tấm để lưu giữ lại khoảnh khắc lung linh của đêm tình nhân, rồi hai mẹ con đi dạo một vòng rồi trước khi về khách sạn vì cu Bin buồn ngủ.
Trên đường về khách sạn, cu con ngủ gục trên tay mẹ. Sau khi ủ con ngủ xong, chị chụp hình con ngủ say và tấm hình buổi tiệc nhỏ rồi đăng lên Facebook: "Đà Nẵng đẹp. Người đàn ông quan trọng nhất đời tôi vẫn đang say giấc nồng. Và tôi, đã có quyết định của riêng mình".
Vô tình đọc được dòng chia sẻ, chồng chị nhắn cho vợ: "Em... em đang ở đâu?".
"Em ở Đà Nẵng", chị bình bĩnh đáp.
Và rồi họ gặp mặt nhau ở chính thành phố ấy, ngay trong khách sạn. Anh im lặng, chị cũng im lặng. Rồi bất giác, anh òa khóc, nói rõ nỗi lòng mình. Anh ngoại tình, nhưng nhìn thấy con, anh mới nhận ra đâu là điều quan trọng. "Anh sai rồi", anh trai tôi nghẹn ngào.
Lúc này, chị dâu tôi vẫn rất điềm tĩnh: "Em không bận tâm cô gái đó. Nếu anh lựa chọn cô ấy, thì chúng ta dừng tại đây. Em sẵn sàng tặng anh cho cô ấy nếu cô ấy thấy đủ và cần.
Anh có thể ra đi hay trở về. Chúng ta đều sẽ có cuộc sống của riêng mình. Em muốn cùng con du lịch thêm vài ngày nữa, anh có thể sắp xếp với cô ấy về việc tiếp tục hay dừng lại. Hôm nay, em đã nghĩ thấu đáo rồi, em không muốn làm ầm lên vì một người đàn ông không đáng... Đánh ghen ư? Chỉ bẩn tay em mà thôi", chị dâu tôi nhẹ nhàng.
Và rồi chiều hôm đó, anh trai tôi đã dùng chút lịch sự cuối cùng với cô nhân tình, đặt vé cho cô quay lại Hà Nội với lời chia tay rõ ràng, dứt khoát trước sự bàng hoàng đến "không thể tin nổi" của cô ta. Anh cũng xin lỗi vợ và quyết định dành hết thời gian cho vợ con. Chị dâu tôi dù chấp nhận tha thứ nhưng vẫn giữ sự lạnh lùng của mình... Chị muốn nhân cơ hội "dạy dỗ" anh thêm lần nữa.
Hà Linh
Theo Đời sống & Pháp luật
Phải lòng tình một đêm, muốn chịu trách nhiệm về cái thai lại phát hiện sự thật động trời Đến lúc này thì chẳng biết là do men say hay là do chính tình cảm của mình, càng nhìn Nhàn thì tôi càng thấy thuận mắt. Hình như là tôi yêu em thật rồi. Nhàn có cái tính là say rượu vào thì hay nói năng linh tinh, rồi hay ôm ấp người khác. Em cứ bám dính lấy tôi khiến tôi...