Phụ nữ ạ, đừng cố giữ chồng…
Phụ nữ nên làm gì khi hôn nhân từ màu hồng chuyển thành màu xám ngoét?
Tôi có 1 đứa em mới về nhà chồng chưa được 1 năm, giờ sang thăm mà chả nhận ra nổi nữa. Đúng là cuộc sống chẳng giống cuộc đời, chữ “ngờ” nó không chỉ đến lúc mình nằm mơ đâu các bạn ạ.
Đứa e mình tên Tâm, chồng tên Tuấn, khi cưới tôi cũng như các anh chị em bạn bè khác đều có mặt đầy đủ để chúc phúc cho gia đình mới của nó. Ai cũng vui mừng vì trước kia con bé cũng khá lận đận chuyện tình duyên. Cũng do vẻ ngoài quá xinh đẹp, thông minh, nhà thì điều kiện, bố làm không phải quá to nhưng tiền thì cho cả họ ăn không hết.
Thế nên để kiếm được người chồng tốt như Tuấn bây giờ, Tâm cũng phải bước qua 2 mối tình đầy sóng gió trước đó. Bất cứ ai cũng e dè khi tiếp cận với Tâm vì mọi thứ xung quanh nó đều gần như hoàn hảo. Ai yêu một thời gian cũng thấy tự ti trước những điều ấy ngoại trừ Tuấn – con trai duy nhất trong một gia đình làm kinh doanh lớn.
Ngày còn yêu nhau, Tuấn thật sự là một người rất tốt. Tốt đến mức đi bộ cùng Tâm, gặp viên đá dưới đường cũng phải cúi xuống nhặt ra chỗ khác cho người yêu mình đi qua. Tốt đến mức đi ăn sáng cũng kiểm tra gắp hộ khỏi bát phở của Tâm mấy cọng hành bị mốc trước khi ăn. Đợt trước Tuấn còn thuê cả một quán café khá lớn để tổ chức lễ cầu hôn bất ngờ trong sự chứng kiến của bạn bè 2 bên, quỳ xuống hôn tay Tâm cùng chiếc nhẫn kim cương bự chảng…
Giờ Tâm mang thai đã được 7 tháng, con bé ngậm ngùi kể lại cuộc sống của nó thay đổi từ thiên đường xuống địa ngục từ khi mang thai như thế nào. Mặt mũi xấu đi nhiều do giảm sắc tố da, mụn trứng cá mọc lên chi chít nhìn có phần hơi đáng sợ. Bọng mắt dày kèm theo những vết thâm quầng vì lý do thiếu ngủ. Kèm theo đó là những vết nứt rạn có phạm vi rộng trên da khắp người làm con bé cứ liên tục ví mình với ác quỷ…
Vài tháng đầu khi cái thai mới chỉ phát triển ở vùng bụng, chưa ảnh hưởng tới nhan sắc bên ngoài của Tâm thì Tuấn còn hay chăm sóc ân cần. Đến lúc cơ thể nó bắt đầu thay đổi có phần quá đà thì cũng là lúc Tuấn có sự thay đổi theo chiều hướng tỉ lệ thuận.
Video đang HOT
Tâm hàng ngày vẫn phải đi làm ở công ty, công việc tuy nhẹ nhàng nhưng với phụ nữ mang thai lại thành vất vả, về nhà người có mùi hôi, tắm cũng không hết. Di chuyển thì nặng nề, đi đâu Tuấn cũng phải đỡ từng chút một, dần dần đâm ra ngại. Thêm cái bộ mặt sang chảnh của vợ ngày nào giờ trở nên quá xấu xí quá do cái thai, Tuấn thì vẫn cao to đẹp trai như thanh niên mới lớn nên có phần xấu hổ đưa vợ ra đường.
Nhưng mà cái quan trọng nhất, là vợ chồng chẳng còn được ân ái bên nhau. Lý do hại cái thai đã đành, nhưng luôn miệng Tuấn chê vợ bẩn, vợ hôi thối, cơ thể mất sạch cả đường cong.
Gần đây biết chồng hay ra ngoài tìm gái để “xả”, Tâm buồn lắm nhưng chả còn cách nào khác. Mỗi lần đi ra khỏi nhà là nó lại nhét thêm vài cái bao cao su vào trong ví cho chồng phòng thân. Tôi hỏi Tâm: “Tại sao em phải khổ thế này làm gì nữa? Đến đi chơi gái cũng phải để em tài trợ bao cao su à?” Thì cô em tôi bảo “Ít nhất thì sau này anh ấy đừng mang bệnh về nhà là được anh ạ. Em không lo cho em thì cũng phải lo cho con em chứ!”.
Thế rồi con bé lại dán mắt vào cái điện thoại, nước mắt thi thoảng lại chảy dài. Nó vẫn cứ miệt mài tìm hiểu đủ các thể loại bao cao su chất lượng cho chồng. Nhìn cái cảnh ấy tôi cũng chán chả biết phải làm gì hơn ngoài mấy lời an ủi có phần vô ích…
Thế đấy chị em ạ, tình yêu trước và sau hôn nhân nó khác nhau nhiều lắm! Thế mới bảo là “cái gì được cho là tốt vẫn cần chất đốt là thời gian…”
Và dù đúng hay sai thì người khổ khi mang thai vẫn cứ là phụ nữ! Nên là nhiều khi trong đời, sống cứ phải ích kỉ một tý, yêu lấy cái thân mình nhiều tý thì mới thoát khỏi cảnh bi kịch được. Đừng có mà nghĩ là “chồng đi chơi gái thì phải đưa bao cao su” ấu trĩ lắm, ngu dại lắm! nhưng cũng đừng lồng lộn lên ghen tuông khốn khổ khi thấy chồng tòm tem bên ngoài, vì nếu anh ta chán chị em rồi, thì mọi sự ghen tuông, níu kéo chỉ là vô nghĩa.
Vậy thì, phụ nữ nên làm gì khi hôn nhân chuyển thành màu xám ngoét? Tôi nghĩ, hạnh phúc là tự thân ta tìm kiếm và định đoạt, nếu ta không tìm thấy ở bạn đời, ở mái nhà mà ta tưởng lạ mãi mãi, thì hãy tìm thấy nó ngay trong chính bản thân ta vậy. Nhìn lại mình và thương lấy thân mình đi, có tiền thì cứ tiêu, có váy đẹp thì cứ mặc, có con thì yêu thương lấy nó, có việc thì làm thật hăng say, có chồng mà cạn nghĩa thì một là bỏ đi hai là bơ đi, đừng cố giữ chồng mà hãy để chồng giữ mình, các chị em ạ!
Theo Phunuvagiadinh
Sau 10 năm, tôi vẫn chỉ là kẻ thứ 3 khốn khổ...
Có lần tôi nói với anh tiết lộ chuyện tình yêu này với vợ anh nhưng anh gạt đi bảo đó là điều độc ác. Sự từ chối của anh khiến tôi bật khóc.
Tôi tình cờ quen anh trong một lần dự triển lãm tranh. Khi ấy anh đã ngoài 40 tuổi, có một vợ, một con còn tôi mới 20 tuổi, đang học đại học. Anh làm về nghệ thuật nên tính tình rất phóng khoáng, vui vẻ, đặc biệt lãng mạn. Tôi nghĩ chính điều ấy đã khiến tôi bất chấp tất cả, lao vào cuộc tình vụng trộm với người đàn ông đã có gia đình này, dù anh đã nhiều lần từ chối.
Anh nói tôi còn trẻ quá, anh không muốn tôi phải khổ vì tình yêu đầu đời trái ngang. Anh cũng không thể bỏ vợ lấy tôi. Đến với anh tôi chưa từng nghĩ sẽ bắt anh chia tay chị để tôi có một danh phận. Tôi chỉ cần yêu mà thôi. Cứ như thế tình cảm của chúng tôi lớn dần lên, ngày càng sâu đậm.
Anh nói tôi còn trẻ quá, anh không muốn tôi phải khổ vì tình yêu đầu đời trái ngang. Ảnh minh họa
Có điều đặc biệt là chị thường xuyên xuất hiện trong câu chuyện của chúng tôi. Chị khi ấy 32 tuổi, người gầy gò, nước da xám xịt, sức khỏe tệ vi chị bị bệnh tim. Dù biết mình không nên mang thainhưng chị vẫn cương quyết sinh cho anh một đứa con để tình yêu của hai người được kết tinh vào một mầm sống. Biết về chị, thậm chí còn có lần gặp và trò chuyện với chị, tôi rất thương chị. Nghe có vẻ buồn cười nhưng đó là tình cảm thật lòng. Vì thương nên tôi luôn cảm thấy tội lỗi.
Tôi nói với anh không bao giờ được phép để lộ quan hệ của chúng tôi vì tôi không muốn chị đau khổ. Nếu biết chồng ngoại tình có lẽ trái tim yếu ớt của chị sẽ chẳng thể chịu nổi. Bác sĩ cũng nói thời gian của chị không còn nhiều, chỉ chừng 3-5 năm nữa. Việc phẫu thuật gần như không thể vì sức khỏe chị quá yếu.
Tôi chưa bao giờ coi chị là tình địch. Đơn giản chúng tôi chỉ là hai người đàn bà cùng yêu một người đàn ông. Cũng bởi vậy tôi không nghĩ mình là kẻ thứ ba. Tôi quyết định chờ đợi. 5 năm thật dài với tôi nhưng với chị thật ngắn. Chỉ cần đợi đến ngày đó tôi sẽ đường đường chính chính ở bên anh.
Tuy đã xác định như vậy nhưng tình yêu ấy đem đến cho tôi không ít buồn phiền. Anh coi vợ con là tất cả, chỉ dành thời gian cho tôi khi anh đã lo chu đáo việc nhà. Tôi tự an ủi mình rằng anh làm vậy để chuộc lỗi với vợ khi đã yêu một người khác. Hơn nữa điều đó chứng minh anh là người đàn ông có trách nhiệm với gia đình. Tôi tự giải thích những lần anh lỡ hẹn, những lần anh quên đi ngày kỷ niệm của chúng tôi, mà không dám đối diện rằng thực ra tôi là kẻ thua cuộc. Tôi cố sống chết yêu anh và chờ đợi.
Thời gian trôi qua, gia đình gây áp lực bắt tôi kết hôn khiến tôi mệt mỏi. Không ít lần, thú thực tôi mong ngày ra đi của chị, thế nhưng 10 năm trôi qua, điều đó vẫn không thành sự thật trong khi tôi đã 30, quá lứa lỡ thì mà vẫn chưa có người đàn ông của riêng mình. Điều duy nhất là tình yêu của tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn.
Đã bao lần anh muốn chia tay để tôi đi tìm hạnh phúc của mình nhưng tôi vẫn cố chấp. Dù vậy thú thực tôi đã mệt mỏi vì chờ đợi. Tôi không biết mình có nên tiếp tục con đường này hay không.
Có lần tôi nói với anh tiết lộ chuyện tình yêu này với vợ anh nhưng anh gạt đi bảo đó là điều độc ác. Sự từ chối của anh khiến tôi bật khóc. Hình như anh không yêu tôi nhiều như tôi nghĩ. Dường như cuối cùng tôi vẫn chỉ là kẻ thứ ba khốn khổ đem lòng yêu người đàn ông có gia đình...
Theo VNE
Khốn khổ với vợ bướng bỉnh, cãi chồng nhem nhẻm Các bác ạ, em chưa bao giờ phải xuống nước với ai. Thế mà với cô vợ của em, em phải xin lỗi rối rít. Em thường xuyên bị bỏ đói ở bếp và... ở cả trên giường. Nói chung là em đang rất uất ức. Em chỉ góp ý thôi mà cô ấy cũng giận dỗi, càu nhàu mãi. Bọn em mới...