Phụ nữ à… Cớ sao phải khổ vì đàn ông mãi thế!
Con ơi mẹ không ngờ thằng Hưng lại đổ đốn như thế. Con là đứa con dâu hiếu thảo, cả nhà mẹ mang ơn con. Mẹ muốn con ở bên mẹ lắm nhưng mà mẹ không dám giữ con nữa. Con hãy đi tìm hạnh phúc cho mình…
Cưới nhau chưa đầy 1 tháng thì anh đi theo công trình để chị một mình ở nhà. Chân ướt chân ráo mới về nhà chồng bao nhiêu thứ lạ lẫm nhưng chị cũng chỉ cho phép mình buồn 2 ngày sau khi anh đi. Chị bắt đầu trở lại với công việc và toàn tâm toàn ý với gia đình nhà chồng khi anh vắng nhà.
Anh đi được 3 tháng thì đêm ấy mẹ anh bị trúng gió ngã quỵ khi ra ngoài đi vệ sinh. Vì chỉ có hai mẹ con, bố chồng chị khi đó thì ra ngoài đầm tôm trông coi không có nhà, thời ấy cũng chưa có điện thoại phổ biến như bây giờ. Chẳng còn biết làm cách nào, chị cố gắng xốc mẹ chồng lên lưng cõng bà vượt gần 2km tới trạm xá cấp cứu. Lúc bố chồng chị hay tin tới nơi thì mẹ chồng chị đã tỉnh. Bác sĩ bảo may mắn bà được cấp cứu kịp thời không thì tính mạng khó giữ.
Sau lần ấy bố mẹ chồng chị vốn đã thương con dâu giờ lại càng thương và quý trọng hơn. Nửa năm sau đúng dịp tết thì anh về. Anh ở nhà được 1 tháng rồi lại đi. Anh bảo cố gắng đi vài năm có tiền rồi về xây lại nhà cửa và mở tiệm sửa chữa điện nước, anh sẽ ở nhà làm và không đi đâu nữa. Anh dặn vợ ở nhà cố gắng giữ gìn sức khỏe và chăm lo cho bố mẹ. Hết công trình anh lại về thăm vợ.
Ảnh minh họa
Chị chỉ biết gạt nước mắt tiễn chồng đi làm. Nhưng không ngờ lần này chị có bầu, tin vui đến quá bất ngờ khiến chị thông báo ngay cho bố mẹ chồng biết. Chị ra bưu điện báo tin cho chồng, anh mừng vui khôn tả và nói ngày về sẽ mua nhiều đồ cho con, anh đã tin rằng đó sẽ là một đứa con trai kháu khỉnh.
Thế nhưng khi chị mang bầu ở tháng thứ 4 thì tai họa ập đến. Hôm ấy trên đường đi làm về, chị bị nhóm thanh niên bịt mặt, cướp túi xách khiến chị ngã nhào xuống đất. Lúc đó chúng còn định giở trò đồi bại nhưng khi tiến lại gần thấy chị ôm bụng máu chảy nhiều thì bọn chúng mới hốt hoảng bỏ đi, may mắn một người dân đi đường đã đưa chị đi cấp cứu kịp thời. Tuy nhiên đứa con thì không thể giữ lại được.
Anh lập tức trở về. Mấy kẻ khốn kia cũng đã đến xin lỗi nhưng không hiểu sao dạo đó hàng xóm lại cứ bàn tán tung tin rằng chị bị hãm hiếp dẫn đến sảy thai. Chị giải thích với chồng, đưa anh đến gặp cả bác sĩ. Anh dặn vợ không phải suy nghĩ gì, xin nghỉ phép ở nhà cho khỏe rồi hãy đi làm trở lại. Sau đó anh lại tiếp tục đi theo công trình.
Bố mẹ chồng chị thương con dâu, mua nhiều thứ bồi bổ cho chị để chị mau lấy lại sức khỏe. Lần đó anh đi Tết cũng không về. Bố chồng lên cơn tai biến, chị tìm mọi cách liên lạc với chồng không được. Một tháng ông ở viện, mình chị cả đêm cả ngày chăm ông vì nhà cũng chỉ có mình anh. Tiếc là ông đã không qua khỏi, mình chị và mẹ chồng lại lo hậu sự cho bố chồng. Trước lúc tắt hơi thở cuối cùng ông muốn nhìn mặt đứa con trai duy nhất mà không được.
Video đang HOT
Sau nhiều biến cố xảy ra chị gầy rộc đi. Chồng vẫn bặt tăm, thậm chí có người nói anh đã sang Lào khiến chị càng chán nản. Nhưng đúng 2 năm sau đó thì anh trở về, chị mừng rớt nước mắt, mẹ anh thì cứ đấm thùm thụp vào người con trai. Anh ra mộ thắp hương cho bố từ sáng đến tối mịt mới về. Anh nói thời gian vừa rồi anh làm công trình tận sâu trong rừng nên không ra ngoài liên lạc được. Từ giờ anh không đi nữa mà ở nhà luôn. Chị nghe mà mừng lắm.
Anh có tiền xây nhà mới cho mẹ và vợ, nhưng anh không mở tiệm sửa chữa điện nước như ngày xưa anh nói mà anh thuê mặt bằng mở quán karaoke. Quán làm ăn cũng tốt, thu lãi khá cao. Vậy nhưng đã 1 năm trôi qua mà vợ chồng chị vẫn chưa có con, chị biết chồng sốt ruột nhiều lắm. Chị đi khám thì bác sĩ nói sức khỏe chị hơi yếu do lần sảy thai đầu, hai vợ chồng cứ thoải mái tinh thần, nóng vội cũng không được và kê thuốc cho uống.
Thế nhưng thêm nửa năm nữa vẫn chẳng thấy tin vui. Chồng chị lúc này ít về nhà hơn và giường như ở rịt ngoài quán karaoke. Thậm chí có hôm có người hàng xóm còn sang thủ thỉ với chị, chị ấy nói rằng: “Hôm trước chồng tôi đi qua quán karaoke thấy chú Hưng nhà cô đang ôm eo cô lễ tân trẻ. Cô phải cẩn thận không mất chồng đấy”. Chị nghe mà giật mình.
Đêm ấy anh về trong tình trạng say khướt chị bắt đầu căn vặn chồng. Sẵn có hơi men anh to tiếng, rồi cuối cùng quát lên: “Cô xem lại mình đi, có mỗi đứa con cũng không đẻ được. Hay dạo đó để chúng nó chơi chán chê rồi nên giờ mới thế”. Chị nghe mà đứng hình, không ngờ ngày đó chồng chị lại tin những lời đồn của những kẻ ác mồm mà không tin vào vợ mình. Chị muốn khóc mà không khóc nổi.
Cả tháng trời trôi qua, anh lúc nào cũng về nhà trong tình trạng say khướt như thế rồi lớn tiếng trách vợ. Anh còn công khai bồ bịch luôn với nhân viên của mình. Chị đã cố nhịn nhưng không nhịn nổi nữa. Một hôm chị nói với mẹ chồng:
- Có lẽ con và anh Hưng chia tay thôi mẹ ạ. Con thương mẹ lắm, nhưng cứ sống thế này chắc con chết mất. Con có lỗi đã không giữ được cháu cho mẹ.
- Con ơi mẹ không ngờ thằng Hưng lại đổ đốn như thế. Con là đứa con dâu hiếu thảo, cả nhà mẹ mang ơn con. Mẹ muốn con ở bên mẹ lắm nhưng mà mẹ không dám giữ con nữa. Con hãy đi tìm hạnh phúc mới cho mình đi.
Chị gạt nước mắt để lại lá đơn ly hôn cho chồng. Chẳng ngờ anh kí luôn, ly hôn xong anh cũng cưới cô nhân viên kia về sống cùng. Mẹ anh chán nản, lên chùa ở để mặc vợ chồng con trai. Nhiều người bảo chị dại, bao nhiêu năm khổ sở đợi chồng giờ sướng rồi lại ra đi để cho người đàn bà khác hưởng. Chị chỉ cười, vợ chồng không còn tình cảm với nhau nữa thì sống sung sướng cũng chẳng để làm gì.
Chị quyết tâm dứt áo ra đi làm lại cuộc đời. 3 năm sau chị gặp người đàn ông yêu thương mình và kết hôn. Chẳng ngờ có quả ngọt ngay lập tức, một đứa con trai kháu khỉnh. Cuộc sống của chị không dư giả về vật chất nhưng bù lại được chồng thương yêu vô cùng. Với chị chỉ cần có thế.
Một lần đưa con lên chùa thắp hương vô tình chị gặp lại mẹ chồng. Bà cứ ôm thằng bé suýt xoa rồi nước mắt chảy dài. Bà nói: “Vợ thằng Hưng vô sinh con ạ, chúng nó giờ cũng mỗi đứa một đường rồi. Mẹ không về nhà cũng chẳng biết nó giờ sống ra sao. Nghe đâu chán nản cờ bạc cái quán karaoke sang tên cho người ta rồi”.
Chị thương mẹ chồng vô hạn, chị chỉ muốn đón bà về sống cùng nhưng bà từ chối. Ngày đó cũng may chị dũng cảm dứt áo ra đi nên mới có được hạnh phúc như ngày hôm nay không thì chẳng biết cuộc đời chị giờ sẽ đi về đâu. Phụ nữ chúng ta luôn sống cam chịu và chấp nhận hi sinh, nhưng khi người đàn ông đã không còn tôn trọng và cần tới vợ mình nữa thì hãy dũng cảm buông bỏ. Có như thế mới có thể tìm lại được ánh sáng cho cuộc đời mình.
Theo Phununews
Chua chát món quà trời giáng từ người bạn trai cũ sau hơn 10 năm gặp lại
Hơn 10 năm sau gặp lại nơi đất khách quê người, tôi không ngờ người bạn trai cũ vẫn còn nhớ tới sinh nhật tôi và tặng tôi món quà bất ngờ như vậy.
Tôi là người mẹ đơn thân, đã một lần lở dở chuyên hôn nhân do bạc phước lấy phải người chồng dối trá, phản bội. Dù đã nín nhịn và cho anh ta nhiều cơ hội nhưng vẫn chẳng đổi thay, "vẫn ngựa quen đường cũ", hết lần này đến lần khác ngoại tình, lừa dối vợ con. Chính vì vậy, sau 10 năm chung sống, tôi vẫn cương quyết ly dị và nuôi con một mình.
Để tránh sự làm phiền, quấy phá của chồng cũ, tôi xin chuyển công tác vào chi nhánh công ty ở Sài Gòn và con gái cũng theo mẹ vào vùng đất mới. Tưởng chừng lòng tôi đã khép lại với những yêu đương, rung động sau lần đổ vỡ ấy, nhưng 1 năm vào Sài Gòn tôi gặp lại T, người yêu cũ của mình.
Chẳng thể làm chủ được cảm xúc của mình, trái tim tôi lại loạn nhịp, thổn thức nhưng hơn tất cả là T cũng yêu và ngỏ lời với tôi. Thực sự, gặp lại anh những yêu thương trong tôi được nhen nhóm, cuộc đời tôi như được hồi sinh nhưng lòng tôi lại trăn trở, lo âu chẳng biết nên quyết định thế nào. Vì đối với tôi, tình yêu giành cho con gái lớn hơn tất thảy những thứ tình cảm khác trên đời.
Trước ngườichồng cũ, tôi đã từng yêu T bằng thứ tình cảm ngây thơ, trong trẻo của tuổi mới lớn. Rồi do những mâu thuẫn bâng quơ, chúng tôi chia tay. Khi đang chới với, hụt hẫng thì tôi gặp chồng cũ và kết hôn chóng vánh sau chưa đầy 1 năm yêu nhau.
Sau khi biết tôi có người yêu mới, T buồn và tuyệt vọng, anh chuyển công tác vào Nam và chúng tôi bặt tin tức của nhau.
Lần này tôi gặp lại T trong một lần gặp gỡ đối tác. Anh là đại diện thương mại của công ty đối tác với công ty tôi. Chúng tôi đã rất vui khi gặp lại nhau. Sau buổi gặp gỡ ấy, tôi được biết, anh lập gia đình cách đây 6 năm và vợ anh mất hơn 1 năm trước vì mắc bạo bệnh. Hiện giờ anh vừa làm bố, vừa làm mẹ của một bé trai gần 5 tuổi.
Biết được hoàn cảnh của nhau, có lẽ chúng tôi thấy có chút gì đồng điệu, nên chia sẻ và chuyện trò với nhau cũng dễ dàng hơn. Ban đầu, tôi và anh chỉ nói chuyện, giúp đỡ liên lạc với nhau như những người bạn cũ. Thật may, nhà chúng tôi ở rất gần nhau. Những lúc bận công việc, anh giúp tôi đưa đón con gái đi học, qua nhà đỡ đần tôi những việc nặng nhọc, cần sức lực đàn ông... Còn tôi cũng vậy, chăm sóc, trông nom con trai hộ những ngày anh đi công tác.
Thực lòng mà nói, giữa nơi đất lạ, gặp lại T,cuộc sống của mẹ con tôi vui hơn rất nhiều, cảm giác ấm áp và chẳng còn trơ trọi, lạc lõng nữa. Rồi mẹ con tôi và bố con anh có những buổi đi chơi, đi ăn cùng nhau, những bữa cơm thân mật khiến bốn người chúng tôi gần gũi hơn. Tuyệt nhiên, tôi chưa khi nào nghĩ đến những điều xa hơn, bởi tôi biết dù một đời vợ nhưng T vẫn còn có rất nhiều cô gái vây quanh, sẵn sàng chấp nhận làm mẹ con trai anh.
Cách đây hơn 1 tuần, vào dịp sinh nhật của tôi, không ngờ T vẫn còn nhớ, anh đã tặng tôimón quàbất ngờ. Ở cái tuổi 35, làmẹ đơn thân, trái tim tôi lại tan chảy, loạn nhịp bởi câu nói của T: "Anh vẫn còn yêu em rất nhiều. Chúng mình chuyển về sống cùng nhau nhé. Bố con anh cần em".
Vì bất ngờ và như người ta nói "tình cũ không rủ cũng đến" nên tôi bật khóc khi nghe những câu nói ấy. Tôi chẳng thể tin nổi, ở vị thế của anh hiện giờ, vẫn có thể tìm những người con gái hơn tôi rất nhiều, chí ít không bị ràng buộc con cái, nhưng sao anh lại chọn tôi? Niềm vui, hạnh phúc vỡ òa, nhưng tôi vẫn cố kìm nén, xin anh thêm thời gian suy nghĩ.
Mấy ngày qua, tôi đã nghĩ rất nhiều, đã gặng hỏi con gái có muốn sống trong gia đình có ba, mẹ và anh chị em như các bạn không nhưng con nói thích cuộc sống chỉ có hai mẹ con như vậy hơn. Tôi biết, gặp lại T và vẫn được anh đón nhận đó là may mắn, hạnh phúc của mình. Nhưng liệu khi tôi chọn đánh cược với cuộc đời thì có mấy phần thắng? Hơn nữa, liệu anh có chấp nhận khi tôi đưa cả con gái về sống cùng không?
Con tôi đang tuổi lớn, một cuộc sống mới với người bố và đứa em mới liệu có làm con thoải mái, vui hơn không hay lại gây thêm cho con những "cú sốc" mới? Dù vẫn có những xúc cảm với T nhưng chỉ nghĩ đến những rắc rối của cuộc hôn nhân "rổ rá cạp lại" tôi lại chẳng có chút dũng cảm nào. Tôi phải làm gì đây? Có nên đánh cược hạnh phúc của hai me con với số phận một lần nữa không hay cố kìm lòng mình?
Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên? Tôi đang đứng giữa ngã rẽ mà không biết nên chọn lối nào.
Theo Phununews
Tình địch trơ trẽn ngã giá 500 triệu đòi vợ 'bán' chồng Thắm bất ngờ nhận được cuộc gọi từ người đàn bà tự xưng là người yêu của chồng và nói sẽ đền bù số tiền lớn nếu cô chịu buông tha cho anh... 5 năm sau ngày kết hôn và có với nhau một cậu con trai lên 3 bụ bẫm, tình cảm vợ chồng giữa Thắm và Khánh đã phai nhạt đi...