‘Phòng em thuê rồi, anh hãy vào đó ngủ với cô ta đi!’ Đây không chỉ là một câu chuyện ngoại tình
5 năm sống với nhau chính tôi cũng không ngờ khi vào nhà nghỉ lại gặp vợ. Và điều còn bất ngờ hơn là vợ đã thuê phòng trước để cho tôi ngủ với nhân tình.
Tôi biết mình có lỗi trước với vợ là đã không chung thủy với cô ấy. Nhưng thử hỏi một người vợ mà không đoái hoài gì tới chuyện chăn gối của hai vợ chồng, chồng đòi hỏi lại từ chối thì người đàn ông không tìm thú vui bên ngoài mới là lạ.
Dù rằng người vợ vẫn miệt mài chăm lo cho con cái, cho gia đình nhưng vợ chồng mà không còn tình cảm nữa thì người đàn ông cũng chỉ coi nhà mình như cái nhà trọ mà thôi. Và tôi cũng là người đàn ông như thế.
Lúc đầu cũng chỉ là ra ngoài đổi gió, thử cảm giác lạ cho biết nhưng sau thì tôi đã ngoại tình . Cô ấy hơn hẳn vợ tôi, mang đến cho tôi thứ mà tôi cần. Lúc đầu vợ biết chuyện hình như cũng tỏ ra khó chịu, tôi mặc kệ. 2 tháng sau cô ấy hỏi tôi rằng: “Anh chán em thật rồi à, còn con chúng mình thì sao ?”. Tôi biết vợ không đời nào chịu rời con gái nên tôi nói luôn: “Anh không giành phần nuôi con của em đâu, anh sẽ chu cấp đầy đủ hàng tháng cho chúng”.
“Anh chán em thật rồi à, còn con chúng mình thì sao?”. (Ảnh minh họa)
Sau hôm ấy vợ chồng tôi chính thức ngủ riêng. Vợ vào ngủ với con gái 4 tuổi, còn tôi cũng chẳng ngủ ở nhà mấy khi mà phần lớn là tới ngủ với bồ. Sau đó hình như vợ tôi cũng đã có tới gặp nhân tình của tôi nhưng không thấy cô ấy làm rùm beng lên. Mấy ngày sau chúng tôi có cuộc nói chuyện chính thức:
- Em gặp cô ấy rồi thấy cô ấy cũng tốt. Nhưng cô ấy có quý cái Ngọc không anh? Em muốn anh nuôi con sau khi mình li dị.
- Ái chà tưởng cô không nỡ xa con, hóa ra là cũng muốn rảnh rang đây hả. Tôi cũng chưa khi nào cho con gặp cô ấy cả nhưng tôi nghĩ cô ấy cũng rất quý trẻ, không có vấn đề gì đâu. Dù sao thì mẹ nó cũng bỏ rơi nó rồi mà.
Video đang HOT
Vợ tôi nước mắt chảy tràn nhưng tôi chẳng thèm để ý. Có lẽ cô ấy cũng đã có kế hoạch riêng của mình rồi. Chia tay là điều tất yếu thôi.
Trong những ngày đó không khí gia đình ngày càng nặng nề. Vợ tôi vẫn chưa viết đơn ly dị nhưng có lẽ cũng chẳng có gì để níu kéo nữa. Tôi sẽ nuôi con… chắc chắn là như thế.
Một hôm tôi và người tình đưa nhau vào nhà nghỉ để đổi gió nào ngờ chạm đúng mặt vợ. Và điều còn bất ngờ hơn là vợ đã thuê phòng trước để cho tôi ngủ với nhân tình. Thấy tôi cô ấy bình thản nói: “Phòng em thuê rồi, anh hãy vào đó ngủ với cô ta đi!” rồi vụt chạy ra ngoài.
Tôi hơi bất ngờ nên bảo người tình lên phòng trước còn mình bước ra xem vợ đi cùng với ai. Hay là cô ta cũng chỉ mèo mả gà đồng trong này rồi giả vờ nhân nghĩa, nhưng khi nghe được cuộc trò chuyện giữa vợ và cô bạn đi cùng bên ngoài nhà nghỉ thì tôi đã chết lặng.
- Sao mày dại thế, chẳng ai lại nhường chồng dễ dàng như mày. Chẳng ai lại đi thuê phòng cho người tình và chồng cả. Lúc này lẽ ra lão ta phải chăm sóc mày mới đúng chứ. Sao mày dại vậy.
Đằng nào tao cũng không còn sống được bao lâu nữa. Li dị xong là tao vào viện rồi, tao không muốn gây ác cảm với cô ấy (Ảnh minh họa)
- Đằng nào tao cũng không còn sống được bao lâu nữa. Li dị xong là tao vào viện rồi, tao không muốn gây ác cảm với cô ấy. Nếu tao ngăn cản, tao làm ầm lên thì sau người khổ sẽ là con tao. Chồng tao yêu cô ấy thật lòng, chỉ mong sau này họ chăm sóc con tao chu đáo là tao mang ơn cô ấy nhiều lắm rồi.
- Mày thật là…
Vợ tôi không còn sống được bao lâu nữa là sao? Vợ tôi bị bệnh, cô ấy bị bệnh gì, sao cô ấy lại giấu tôi? Bao nhiêu câu hỏi dồn dập trong đầu tôi chạy nhanh lại túm tay vợ.
- Em vừa nói cái gì vậy? Tại sao em phải vào viện? Nói cho anh biết đi?
- Anh đúng là thằng đàn ông tồi. Vợ anh bị ung thư rồi, nó giấu anh đấy. Nó từ chối anh, nó chịu đựng mọi thứ trong thời gian qua là muốn anh có hạnh phúc mới, nó không muốn làm khổ anh…
- Đừng nói nữa, tao xin mày đấy. Nếu mày còn coi tao là bạn thì đừng nói gì thêm nữa. Anh vào với cô ấy đi.
Thì ra là như thế. Hèn chi cô ấy muốn tôi nuôi con, hóa ra cô ấy biết mình sẽ chết… Tôi đau đến nghẹn lời chỉ biết ôm chặt vợ vào lòng. “Anh xin lỗi, anh sẽ ở bên em, anh sẽ không bao giờ rời xa em đâu”.
Theo Phununews
Nỗi lòng của một biên tập viên khi ngày lễ đến
Tôi đa tưng tư hao va hanh diên vê nghê nghiêp cua minh nhưng thưc sư co ai hiêu, đăng sau đo biêt bao lân tôi phai khoc, đôi khi muôn bo nghê. Nhât la vao nhưng ngay lê têt, công viêc ngâp đâu, bân rôn chăng co chut thơi gian cho ban thân va cho gia đinh.
Tôi la biên tâp viên cua môt dai truyên hinh đia phương, công viêc kha thu vi, hâp dân vơi môt ngươi phu nư phong khoang, ưa thich giao lưu va đi đây đi đo như tôi. Ơ vi tri cua minh, tôi đươc đi viêt, đươc găp gơ giao lưu va đươc sông hêt minh vơi nghê. Tuy nhiên, nghê cung co nhiêu vât va, nhiêu khi chung tôi bât kê đêm hay ngay, phai trưc giơ lên song, lam suôt tuân ma chăng biêt đên ngay nghi la gi. Cang những ngay đăc biêt, lê têt lai la ngay co sư kiên, tôi cang không đươc nghi. Nhưng bu lai, tôi đươc sông vơi đam mê, vơi nhiêt huyêt cua minh. Cuôc sông kha ôn va hai long khi tôi con đôc thân, nhưng khi đên tuôi yêu va lâp gia đinh thi muôn nôi kho khăn, vât va vây quanh. Đôi khi tôi thây chan chương va muôn bo cuôc.
Nhơ cach đây 2 năm, tôi 26 tuôi, vân con đôc thân, chưa co lây manh tinh văt vai. Tôi la ngươi kha yêu va say nghê, cho du nhan săc cung co nhưng đên chưng ây tuôi cung chăng co lây môt chang trai đê yêu va hen ho, chi đơn gian vi ly do, thơi gian tôi gianh hêt cho công viêc rôi. Tôi đi lam, trưc song, biên tâp, đoc lơi binh cho tac phâm... công viêc thương ngay cua tôi chi co vây. Nhiêu khi tôi con thây 24 tiêng môt ngay chăng đu đê tôi lam hêt công viêc cua minh. Rôi ngươi thân, ban be co gơi thiêu cho tôi nhiêu môi, nhưng chăng "ben" đươc chang nao, bơi đên thơi gian găp gơ, noi chuyên con chăng co huông hô la hen ho va yêu đương. Rôi cung may, tôi găp đươc chông cua minh qua môt lân đi lam chương trinh.
Anh la giam đôc môt xương lam thu công my nghê co tiêng cua tinh. Điêu găn kêt chung tôi chăc chi co duyên va nơ bơi cung như nhưng ngươi con trai khac, tôi đâu co nhiêu thơi gian danh cho anh. Nhưng chăng hiêu vi sao anh vân bam, vân đuôi theo tôi cho du chung tôi chăng co nhiêu thơi gian đê noi chuyên. Khi biêt tôi la biên tâp viên cua đai truyên hinh, thi gia đinh anh ưng lăm, khen ngơi va đây tư hao. Nhưng khi thây tôi suôt ngay bôn bê công viêc, đêm hôm, lê têt cung hiêm khi co măt ơ nha thi bô me anh chan hăn. Ban đâu, hai bac hoi tôi lam gi ma ghê gơm vây? Đi suôt chăng co thơi gian ơ nha, chăng co thơi gian danh cho gia đinh. Tôi cung giai bay tât ca, thêm vao đo la lơi noi đơ cua anh nên dân dân bô me anh cung châp nhân tôi.
Không phai luc nao chông tôi cung châp nhân viêc tôi đi sơm vê muôn, suôt ngay gianh thơi gian cho công viêc như vây. Vao nhưng ngay ky niêm cua chung tôi, đang le nêu yêu nhưng ngươi phu nư khac thi anh se đươc tay trong tay đi chơi, hen ho ky niêm. Con yêu tôi co nhưng lân anh lui thui môt minh trong ngay ky niêm 2 đưa găp nhau. Thâm chi đên nhưng ngay đơn gian nhât như sinh nhât, ky niêm 8/3; 20/10 chung tôi hâu như phai to chưc trươc hoăc sau bơi môt ly do xưa như trai đât: "Ngay ây rơi vao đung ngay tôi phai đi lam chương trinh".
Đa nhiêu lân, chông tôi buôn ba thâm chi bưc doc vi chuyên tôi cư bo anh cô đơn, môt minh trong nhưng ngay quan trong, nhưng rôi co le vi yêu, anh lai tim môt ly do nao đo đê biên minh, bao vê cho tôi. Điêu đo chinh la may măn lơn nhât va la đông lưc đê tôi tiêp tuc theo nghê cua minh.
Nhơ thang trươc, sinh nhât chông, tôi đa xêp lich, chăc chăn se rôi nên không tô chưc trươc, đinh đung ngay vơ chông se đên môt nha hang nao đo tô chưc cung nhau. Nhưng do co sư kiên đôt xuât, tôi phai đên đai đoc lơi binh, công viêc không thê không đi, tôi lai bo chông môt minh buôn ba. Khi trơ vê nha, gân 9 giơ tôi, thây anh lui thui đinh ra ngoai cung ban be, tôi thây thương va tư trach minh vô cung. Trai vơi suy nghi cua tôi, răng anh se bưc tưc, giân hơn thi anh lai đông viên tôi cô găng hơn vi công viêc. Thưc long, tôi thây minh thât may măn vi co ngươi chông cam thông, chia se, nhưng cung không vi thê ma tôi tư cho phep minh thoai mai vơi công viêc nhât la vao ngay lê, têt hay ngay ky niêm nao đo.
Tôi đa dư đinh 8/3 nay se thu xêp công viêc thât tôt, gianh ca ngay bên canh chông minh, đê nung niu, đê nhân qua, đê đươc anh đưa đi chơi, mua săm va hơn hêt la co môt ngay đê đươc bên chông. Nhưng cach đây 3 hôm, anh tăng tôi môt mon qua trươc va noi se đi công tac vao 8/3. Tôi cam thây hut hâng khi nhân thông bao đo tư anh, hay chân tôi muôn khuyu xuông va vô cung hut hâng. Tôi co cam giac như chông tôi cô biên ly do đê bân biu trôn tranh cam giac đơn le vao ngay đăc biêt vây. Tôi không tin lăm vao ly do công tac cua anh, tôi cam thây chinh minh va công viêc cua minh la nguyên nhân đê chông tôi phai lam vây. Chư tôi hiêu, môt ngươi tinh cam, lang man như anh se cô thu xêp thơi gian tôt nhât đê đươc ơ cung tôi.
Anh đa đi công tac, con tôi ranh rang, thoa sưc vơi đam mê công viêc cua minh nhưng vân cam thây trông trai vô cung. Đang le, tôi phai cam ơn anh vi sư săp xêp đo nhưng lai cam thây hut hâng, cam giac bi bo rơi trơ choi. Anh goi điên, hoi tôi co buôn không tôi chi biêt tra lơi, tôi bân lăm, lam gi co thơi gian đê buôn, ma nươc măt lăn dai. Tôi đa phân nao hiêu đươc cam giac bi bo rơi cua chông nhưng ngay tôi mai mê vơi công viêc. Ơ thơi điêm hiên tai, du vân con yêu nghê nhiêu lăm, nhưng tôi chăng muôn tiêp tuc nưa. Hơn tât ca, tôi không muôn chông minh phai cô đơn, le loi trong nhưng ngay ky niêm, tôi muôn đươc ơ canh anh, canh ngươi thân nhưng dip lê têt.
Liêu tôi co nên tư bo ươc mơ, đam mê công viêc cua minh cho tinh cam va cam xuc nhât thơi không?
Theo Liên/Emdep
Ngay trong tuần trăng mật, tôi đã phải ôm thi thể của chồng mà gào khóc Khi ấy tôi chẳng còn biết gì hết, tôi chỉ biết ôm anh gào khóc vật vã rồi ngất đi lúc nào không hay. Khi tỉnh lại thì trời đã rất khuya. Tôi và anh yêu nhau khi tôi đang học 12. Ngày đó anh là giáo viên vừa mới ra trường và phụ trách dạy lớp tôi môn Toán. Thầy giáo trẻ...