“Phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi”
Dù hôm nay có thể bạn làm sai, nhưng điều đó không có nghĩa bạn là kẻ vô dụng. Vì thế, hãy tin vào giá trị bản thân mình và giữ vững tinh thần.
Bị nhận lời chê chẳng ai mong muốn cả. Thế nhưng nếu bạn không hoàn thành công việc, trễ deadline hoặc vi phạm vào quy chế của công ty thì những lời khiển trách sẽ không tránh khỏi. Hoặc có những khi, những lời chê bai dành cho bạn thực sự chẳng rõ vì lý do gì hay chỉ đơn thuần là một âm mưu “dìm hàng” nơi công sở. Những lúc như thế, bạn nên làm gì để đối diện những lời chê?
Nên làm gì khi bị chê bai? Ảnh minh họa
Đừng vội phản kháng
Lắng nghe luôn là một kĩ năng tối quan trọng trong cuộc sống nói chung và môi trường công sở nói riêng. Việc bạn bị nhận những lời chỉ trích đương nhiên là chẳng dễ chịu chút nào, nhưng nếu họ đang chỉ trích bạn, mà cũng nhảy dựng lên để phản bác thì sự việc sẽ có nguy cơ “bùng nổ” cả giận mất khôn và sẽ có những diễn biến theo chiều hướng xấu.
Vậy bạn nên làm gì khi đột ngột bị chê bai? Hãy hít một hơi thật sâu, từ từ thở ra và nén lại sự tức giận của mình. Im lặng nghe đối phương nói hết. Việc im lặng và lắng nghe sự chê bai khi đó sẽ khiến bạn bình tĩnh hơn khi nhận định động cơ của người đang lên tiếng chỉ trích bạn, cũng là cợ hội để bạn nhìn nhận lại những lỗi của bản thân mình.
Nhìn thẳng vào mắt người đang chỉ trích bạn
Đừng quay ngang quay ngửa, đừng gúi gằm mặt xuống như khẳng định tất cả. Hãy nhìn thẳng vào mắt người đang chỉ trích bạn, hành động đó sẽ khiến họ hiểu bạn đang tiếp thu những lời chỉ trích một cách rõ ràng. Nhìn nghiêm túc và cầu thị, không phải là thái độ xách mé, sẵn sàng đương đầu. Bạn hiểu sức mạnh của ngôn ngữ qua ánh mắt, đúng không nào?
Đừng vội bảo vệ cái Tôi của mình
Video đang HOT
Tất nhiên, việc này thực sự khiến bạn khó chịu. Vì bạn cũng biết đầy rẫy những lỗi lầm của người đang chê bai bạn, thế nhưng sẽ chẳng hay ho chút nào nếu như bạn vạch tội người ta và dìm hàng lại để bảo vệ cái Tôi của mình.
Câu chuyện khi ấy sẽ càng khiến bạn khó kiểm soát hơn vì bản thân người đang chỉ trích bạn cũng rất muốn dìm hàng bạn thảm hại hơn nữa.
Bình thản
Nếu bạn ý thức được giá trị năng lực của bản thân, biết được điểm mạnh điểm yếu của mình thì việc khen chê sẽ khiến bạn ít bị ảnh hưởng.
Có câu “phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là vĩnh cửu”. Dù hôm nay có thể bạn làm sai, nhưng điều đó không có nghĩa bạn là kẻ vô dụng. Vì thế, hãy tin vào giá trị bản thân mình và không bao giờ mất tinh thần trước những lời khiển trách, cho dù chúng khiến tâm trạng của bạn thực sự tồi tệ.
“Phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi”
Không tỏ thái độ khinh khi đối phương
Cho dù họ vừa đưa ra một quan điểm ngược chiều với bạn, thậm chí bạn biết đó là 1 tư tưởng “thiếu não” nhưng bạn hãy kìm chế thái độ của mình. Ai cũng có quan điểm riêng và họ xứng đáng được tôn trọng, bạn có quan điểm của riêng bạn và họ cũng thế. Đừng vì chuyện họ không cùng quan điểm với bạn mà tỏ ra bất mãn hay khinh khi, điều đó khiến bạn mất đi tính khách quan cần có cho chính bản thân minh khi nhìn nhận một vấn đề trong cuộc sống.
Hãy tìm ra phương pháp, đừng nên đổ thừa hoặc lấp liếm
Trước lời chê bai, nhận xét tiêu cực, ngoài thời gian tự vấn, bạn nên có động thái chủ động hơn trong việc giải quyết vấn đề đó thay vì bực bội và đổ thừa cho tác nhân ngoại cảnh. Ví dụ nếu họ hỏi bạn một phương án để giải quyết sự tồi tệ mà bạn vừa gây ra, bạn hãy cho họ một câu trả lời cụ thể trong ngày nào và hết mình sửa sai (nếu bạn thực sự làm sai).
Nếu lời chê bai về thái độ sống của bạn, hãy nghiêm túc nhìn nhận lại mình, nếu bạn thấy mình ổn, hãy nhã nhặn nói với đối phương rằng bạn sẽ tiếp thu và sửa chữa dần dần cho phù hợp. Một câu nói tránh đi để kết thúc sự mâu thuẫn, dù bạn có thay đổi hay không lại là việc khác. Nhưng việc kết thúc chỉ trích bằng một hành động tiếp thu và hứa sẽ sửa chữa luôn khiến câu chuyện lắng xuống, tránh được nguy cơ phóng đại hóa mọi chuyện.
Theo Tintuc
Nửa đêm tỉnh dậy, tôi đứng tim khi nhìn sang bên cạnh...
Nói ra thì sợ mọi người không tin, chứ thực sự có ở trong hoàn cảnh của tôi thì mới thấu hiểu. Nhiều khi nửa đêm tỉnh giấc, tôi cứ tưởng mình đang ngủ với ma...
Vợ tôi năm nay 29 tuổi, chưa già nhưng cô ấy luôn lo sợ mình lão hóa. Lúc nào cũng treo câu cửa miệng: "Sắp sang đầu 3 rồi". Trong nhà thì ngày càng nhiều mỹ phẩm và hóa đơn spa. Cứ cuối tuần là cô ấy ríu rít hẹn bạn đi chăm sóc da. Tiền bạc cũng vì thế mà hao hụt nhiều, thời gian dành cho chồng con thì chẳng còn nữa.
Trên facebook của vợ, cô ấy theo dõi hàng chục trang làm đẹp và mua sắm. Cứ có mẹo nhỏ cho đến bí quyết gì về giữ dáng, đẹp da là cô ấy áp dụng. Trên bàn trang điểm là một tá phấn son các loại, kem dưỡng da với cả mặt nạ, son Louboutin cả triệu đồng cũng đã nằm trên bàn của vợ tôi. Đó là chưa kể tới một dãy các loại kem trộn, mỹ phẩm handmade lung tung các loại. Nhiều khi tôi cũng phải thắc mắc không hiểu cô ấy "xài" số mỹ phẩm này ra sao, lúc nào, nhiều như vậy bôi trát bao giờ cho hết?
Được cái là tuy vợ tôi bôi trét lung tung nhưng da mặt cô ấy không bị dị ứng, nhưng cũng chẳng khá hơn trước là bao. Song cứ hễ biết tôi đang nhìn cô ấy là vợ tôi sẽ vặn vẹo hỏi bằng được là trông cô ấy có trẻ hơn, có đẹp hơn, có trắng trẻo hơn không? Tôi trả lời thật thì cô ấy dỗi, trả lời không thật thì cô ấy bảo tôi nói dối. Tôi cũng không biết phải trả lời thế nào mới vừa ý vợ.
Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào "hành sự" được. (Ảnh minh họa)
Mỗi khi tôi có ý kiến là vợ tôi sửng cồ lên. Cô ấy bảo đây là sự khác nhau giữa đàn ông với đàn bà. Đàn ông ra đường thấy gái đẹp thì ham mê lắm, ai cũng lúng liếng mắt nhìn theo. Nhưng vợ mà làm đẹp thì kêu ca cằn nhằn. Rồi vợ tôi còn kể lể, đàn ông chỉ biết sướng thân, có hiểu nỗi khổ của phụ nữ đâu, mang thai sinh con đẻ cái, nhan sắc phai tàn... rất nhiều chuyện nữa khiến tôi chỉ biết á khẩu.
Chuyện bôi trét thì cũng thôi, tôi không có ý kiến gì, vì nghĩ đúng là quan điểm làm đẹp của đàn ông với đàn bà khác nhau. Cô ấy ao ước làm đẹp, tôi chẳng nên ngăn cản kẻo mang tiếng keo kiệt, độc đoán. Thế nhưng, đi ngủ mà vợ cũng không tha cho tôi. Cứ đúng 10 giờ tối là cô ấy lên giường, đắp mặt nạ đi ngủ. Mặt nạ cũng đủ thể loại, hôm thì xanh xanh, hôm lại đen đen, có hôm thì trắng toát khiến nhiều khi nửa đêm tỉnh giấc, tôi gần như đứng tim khi nhìn sang bên cạnh... Con cái cũng nhiều lần khóc thét vì sợ mẹ.
Ngủ thôi thì cũng gạt cho qua nốt, nhưng chuyện đáng buồn cười hơn cả là đến khi "họp hành" cô ấy cũng nhất quyết không chịu bỏ mặt nạ. Nhìn cái mặt chỉ lộ ra đôi môi dày và hai lát chanh đắp trên mắt, tôi không tài nào "hành sự" được. Có lần nịnh nọt bảo vợ bỏ mặt nạ ra, xong việc lại đắp vào thì cô ấy tỏ vẻ khó chịu, nói rằng như vậy sẽ hỏng hết công lao của cô ấy. Trước 10 giờ thì thằng cu con lại cứ quấn lấy mẹ, vì thế mà chuyện ấy, đối với tôi càng ngày càng nhạt nhẽo. Nhiều khi vợ gợi ý, tôi còn phải ra điều kiện bỏ cái thứ đang quệt trên mặt đi thì tôi mới chịu.
Thỉnh thoảng vợ tôi lại đi spa, mỹ viện, tôi vẫn luôn giới hạn cho cô ấy rằng, có thể thoải mái tắm trắng, chăm sóc da, nhưng tuyệt đối không được động chạm dao kéo, phẫu thuật bất kỳ một bộ phận nào trên mặt và người. Vợ tôi đồng ý, vì cô ấy cho rằng, khuôn mặt của cô ấy các đường nét cũng khá hài hòa, chỉ là da dẻ không được tươi trẻ, trắng đẹp như mấy đứa con gái mười chín đôi mươi thôi.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, cách đây hai tuần, vợ tôi đã giấu giếm, lén lút đi cắt mí mắt. Chuyện này mới đầu tôi không biết vì từ buổi chiều tôi đi làm về là cô ấy cứ cúi mặt, lúc thì bận rộn nấu cơm, khi thì dỗ con đi ngủ... Đến tối, khi tôi tắm xong, chuẩn bị đi ngủ thì đã thấy vợ tắt điện ngủ trước, đến đèn ngủ cũng không để cho tôi.
Nằm được một lúc, tôi không ngủ nổi mới bật ti vi lên xem. Vợ tôi bị ồn nên tỉnh ngủ liền quay sang trách móc tôi. Đến lúc này tôi mới biết cô ấy không đắp mặt nạ, nhưng đôi mắt thì sưng vù rất đáng sợ. Tôi vội vã bật đèn lên và hỏi rõ chuyện, mới đầu cô ấy còn nói dối để lấp liếm, đến khi biết không lừa nổi tôi mới thú nhận rằng cô ấy đi phẫu thuật cắt mí mắt để mắt to hơn.
Hôm đó tôi đã làm ầm lên, vì cô ấy vi phạm vào quy tắc không động chạm dao kéo lên mặt. Vợ tôi mới đầu còn xin xỏ tôi tha thứ, thề thốt chỉ một lần này. Nhưng về sau, cô ấy bất cần: "Cắt mí là việc nhỏ, có phải em nâng ngực hay chỉnh sửa cái gì khác ghê gớm lắm đâu. Em làm đẹp là quyền của em, cũng là vì anh chứ anh nghĩ em làm đẹp vì ai?".
Tôi có yêu cầu cô ấy phải đẹp để tôi hãnh diện tự hào đâu, chỉ cần cô ấy làm tốt công việc của một người vợ, chăm sóc chồng con chu đáo là được. Tôi cũng nào phải người đào hoa, phong lưu.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi chiến tranh lạnh, không nói với nhau câu nào. Mắt của vợ tôi đã bớt sưng nhưng vẫn ảnh hưởng tới việc nhìn và thỉnh thoảng lại thấy cô ấy đau đến chảy nước mắt. Tôi trách vợ một nhưng xót cô ấy 10, việc gì phải tự hành hạ bản thân như thế? Chẳng biết là do tôi khắt khe, không hiểu nổi thẩm mỹ của phụ nữ hay là vợ tôi càng ngày càng lạm dụng mỹ phẩm, dao kéo hả mọi người? Có cách nào để cô ấy bớt điên cuồng làm đẹp đi không?
Theo Afamily
"Đổ thừa" vì con, vẫn phải ngồi tù Tai nạn làm chết 5 người ở Thủ Đức: Tài xế phủ nhận... Tại tòa, vị chủ tọa hỏi sao không lo làm ăn lương thiện mà đi ăn trộm, Bình nói do không có tiền đóng tiền học cho con, còn Tuấn thì bảo vì đang mắc nợ 3,5 triệu đồng nên phải đi trộm. Đoạn đối thoại trên diễn ra ở phiên tòa xử lưu động bị cáo Nguyễn Quốc Bình (SN 1988, trú...