Phố nhạy cảm: công khai để cán bộ không mon men
ĐB Trương Trọng Nghĩa cho rằng khi đề xuất thành lập “ phố nhạy cảm”, sẽ có rất nhiều cán bộ, công chức không dám đến mà chỉ thích hoạt động ngầm.
Quản lý được công chức
Trước việc Cục Phòng chống tệ nạn TP.HCM đề xuất thí điểm “phố nhạy cảm”, trao đổi bên hành lang QH sáng nay, ĐB Trương Trọng Nghĩa (TP.HCM) cho biết, ông ủng hộ chủ trương vì vừa hạn chế được các tệ nạn xã hội, bảo vệ được phụ nữ và vừa bảo vệ thuần phong mỹ tục
“Ở ta không muốn công nhận, không thích công nhận nhưng thực tế lan tràn khắp nơi và bất lực không thể ngăn chặn được, hiện trạng ngày càng tăng.
Những người trực tiếp hành nghề không được bảo vệ, bị các ma cô, đầu gấu bắt nạt, ức hiế.p, không được bảo vệ sức khoẻ từ đó ảnh hưởng sức khoẻ cộng đồng vì không có giám sát”, ĐB Nghĩa nêu thực tế.
ĐBQH Trương Trọng Nghĩa: Khi gom thành “phố nhạy cảm” sẽ có rất nhiều người không dám lui tới, đặc biệt là các cán bộ công chức. Ảnh: Lê Anh Dũng
Theo ĐB, Việt Nam đã chấp nhận nhà nước pháp quyền, chấp nhận hội nhập, chấp nhận đất nước văn minh lên thì phải chấp nhận có khu phố riêng để quản lý các hoạt động nhạy cảm. Nhiều nước trên thế giới đã làm, ngay như Cuba cũng đã áp dụng.
“Chúng ta nên học tập kinh nghiệm của các nước, còn cách làm thì phải có đề án một cách khoa học, có sự chuẩn bị tâm lý, chuẩn bị dư luận và phải có nghiên cứu cho phù hợp với đặc điểm, tâm lý của con người Việt Nam”, ông Nghĩa đề xuất.
Ông Nghĩa cho rằng, khi gom lại để quản lý sẽ có rất nhiều người không dám lui tới các con phố này, đặc biệt là các cán bộ công chức.
Video đang HOT
Đồng quan điểm, ĐB Lê Như Tiến, Phó chủ nhiệm UB Văn hóa, giáo dục, thanh thiếu niên và nhi đồng của QH dẫn chứng, nhiều nước khi đưa hoạt động nhạy cảm vào khu phố để quản lý, không những quản lý được người hành nghề mà còn quản lý được cả cán bộ công chức.
“Nếu cán bộ công chức “mon men” đi vào khu đó, có nghĩa là có vấn đề”, ông Tiến nói.
Tuy nhiên ông Tiến cho rằng cán bộ công chức “lách” rất giỏi.
“Vừa rồi Hải Phòng rộ lên chuyện ở Đồ Sơn, nhiều người nói làm như thế có thuận lợi, đặc biệt với các tỉnh có khách du lịch nước ngoài. Chúng ta cũng quản lý được cán bộ công chức đi xe biển xanh qua đó nhưng cái dở là người ta sẽ lách luật rất nhiều, thay biển xe…”, ĐB nêu.
Ông Tiến lưu ý, cần phải nghiên cứu kỹ các giải pháp vì nếu thả lỏng như hiện nay, tình trạng hút sách, mại dâm khắp các gốc cây, góc phố thì còn hại hơn rồi, phụ nữ Việt Nam chạy sang các nước biên giới như Trung Quốc, Lào, Campuchia, Thái Lan… để hành nghề và chúng ta cũng không thể quản lý được.
Công khai để không dấm dúi
Xung quanh những tranh cãi về tên gọi “phố nhạy cảm” hay “đèn đỏ”, ĐB Trần Ngọc Vinh (Hải Phòng) khẳng định đó chỉ là về mặt từ nghữ. Bản chất là như nhau. Bản chất như thế nào mới là quan trọng.
“Theo tôi, phải gọi đúng cái tên theo bản chất, không nên né tránh”, ông nói.
Ông Vinh cho biết ông ủng hộ đề xuất của TP.HCM cần phải có những khu đó để quản lý chắc chắn, ngoài khu đó ra thì phải xử lý hình sự.
ĐB Bùi Thị An (Hà Nội) nhấn mạnh, mại dâm đã tồn tại thì phải quản lý để định hướng tốt, giảm bớt hậu quả xã hội. Trước mắt chưa thể luật hóa ngay được nhưng tương lai phải nghiên cứu.
ĐBQH Bùi Thị An
“Giờ chưa công nhận, công khai thì hãy nên cho vào một cụm thí điểm để quản lý. Đầu tiên là quản lý về người bán, người mua, kiểm soát y tế, lâu dài nếu trở thành ngành công nghiệp thì có thể thu thuế. Việc công khai theo tôi có cái lợi nữa là những người đến sẽ giảm đi thay vì cứ “dấm dúi” như bây giờ”.
Tuy nhiên bà An cho rằng, khi triển khai chắc chắn sẽ vấp phải những rào cản về mặt tâm lý của chính những người trong cuộc cũng như dư luận xã hội bởi nước ta chưa công nhận mại dâm là một nghề. Tâm lý của người có nhu cầu cũng không muốn công khai, chỉ muốn “tàu ngầm”.
“Cần phải có hướng dẫn, chuẩn bị tâm lý cho họ. Bộ LĐTB&XH sẽ phải chịu trách nhiệm chính và ngành dọc là Sở”, bà An nêu quan điểm.
Theo Vietnamnet
Xin lỗi trước dân vì... "ngồi lê đôi mách"
Tin lời tam sao thất bổn từ những "bà tám", một phụ nữ ở Phú Yên rêu rao bà hàng xóm quan hệ bất chính với ông hàng xóm, thế là bị tòa buộc phải xin lỗi và bồi thường.
TAND tỉnh Y vừa xét xử phúc thẩm vụ án yêu cầu bồi thường thiệt hại do danh dự, nhân phẩm bị xâm hại giữa hai bà L và N. HĐXX đã chấp nhận kháng cáo của nguyên đơn, buộc bà N phải bồi thường thiệt hại về tổn thất tinh thần do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm cho bà L số tiề.n 2,3 triệu đồng...
"Tám" qua, "tám" lại rồi... bị kiện
Theo đơn kiện của nguyên đơn, khoảng 17h30 ngày 30.11.2014, bà N có lời nói không có căn cứ về việc bà L và ông D ở cùng thôn có quan hệ bất chính tại nhà của bà L. Sự việc này có một số người trong thôn nghe.
Theo bà L, vì câu nói bịa đặt, vu khống của bà N mà chồng bà đã tra khảo, đán.h đậ.p và đòi l.y hô.n, tình cảm vợ chồng không còn yêu thương như trước đây và có nguy cơ bị đổ vỡ. Từ đó người thân, họ hàng, hàng xóm xe.m thườn.g bà, bản thân bà bị suy sụp tinh thần; gia đình bị giảm sút thu nhập từ nghề xay xát lúa vì lời dị nghị của mọi người trong thôn.
Nay bà yêu cầu bà N phải xin lỗi công khai tại Ban nhân dân thôn và UBND xã, đồng thời phải bồi thường tổn thất tinh thần và giảm thu nhập 15 triệu đồng, trong đó tổn thất tinh thần bằng 10 tháng lương cơ bản và giảm sút thu nhập là 3,5 triệu đồng.
Bà N thừa nhận đã nói như lời trình bày của bà L và cho rằng bà có nghe sự việc này từ chồng bà và những người trong xóm nói lại chứ bà không trực tiếp thấy. Nay bà L yêu cầu như vậy, bà chấp nhận xin lỗi tại Ban nhân dân thôn vì bữa đó bà có nói "chuyện vậy, chuyện vậy" tại thôn. Bà không chấp nhận xin lỗi tại UBND xã vì bà không có nói sự việc trên tại đó. Theo bà, lời nói của bà không gây thiệt hại gì đến tinh thần, vật chất của bà L nên bà không chấp nhận bồi thường.
Xử sơ thẩm vào tháng 3.2015, TAND huyện đã chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của bà L. Tòa buộc bà N phải xin lỗi bà L công khai trước Ban nhân dân thôn; không chấp nhận yêu cầu phải xin lỗi trước UBND xã và bồi thường tổn thất tinh thần.
Không đồng ý với án sơ thẩm, bà L kháng cáo.
Nó.i xấ.u ở đâu thì xin lỗi ở đó
Tại phiên tòa phúc thẩm, sau khi nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và thẩm tra kỹ tại phiên tòa, căn cứ vào kết quả tranh luận, tòa nhận định: Lời nói không có căn cứ của bà N đã gây dư luận không tốt về mối quan hệ giữa bà L với ông D, làm mối quan hệ vợ chồng của nguyên đơn mâu thuẫn, ảnh hưởng đến danh dự và nhân phẩm của nguyên đơn. Do đó, tòa nhận thấy cần chấp nhận một phần kháng cáo yêu cầu về việc bồi thường tổn thất tinh thần, buộc bà N phải bồi thường cho bà L số tiề.n bằng hai tháng lương tối thiểu chung do Nhà nước quy định.
Đối với yêu cầu khoản bồi thường do giảm sút thu nhập và công khai xin lỗi trước UBND xã, do bà L không cung cấp chứng cứ, tài liệu làm căn cứ xác định thu nhập bị giảm sút, đồng thời lời nói của bà N chỉ xảy ra tại thôn nên việc tòa án cấp sơ thẩm chỉ chấp nhận công khai xin lỗi trước Ban nhân dân thôn và không chấp nhận các yêu cầu còn lại là có căn cứ.
Từ đó, cấp phúc thẩm đã chấp nhận một phần kháng cáo của bà L, buộc bà N phải bồi thường cho bà L 2,3 triệu đồng khoản thiệt hại về tổn thất tinh thần do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm. Tòa giữ nguyên phán quyết của cấp sơ thẩm, tuyên buộc bà N phải công khai xin lỗi bà L trước nhân dân tại Ban nhân dân thôn. Mọi chi phí cho việc tổ chức công khai xin lỗi do bà N phải chịu.
Theo_Dân việt
Khởi tố vụ buôn lậu hơn 2,2 tấn ngà voi qua đường biển Chiều ngày 3-9, Cục điều tra chống buôn lậu (Tổng Cục Hải quan) đã ra quyết định khởi tố vụ án buôn lậu hơn 2,2 tấn ngà voi qua cảng Tiên Sa (Đà Nẵng), đồng thời chuyển toàn bộ hồ sơ, tang vật sang Cục cảnh sát phòng, chống tội phạm buôn lậu - C74 (Bộ Công an) tiếp tục điều tra, xử...