Phiên tòa chấm dứt cuộc hôn nhân 4 năm chung sống, 7 năm ly thân
7 năm qua, vợ chồng mỗi người một nơi. Sau nhiều năm không sống cùng, không có sự quan tâm săn sóc, tình cảm vốn đã cạn kiệt giờ chẳng còn lưu lại chút nào. Người chồng đề nghị ly hôn.
Chị nhìn con trai, nhẹ giọng: “Lát về, mẹ dẫn con và em đi chơi, chiều mới cùng ba ra Bắc được không?”. (Hình minh họa)
Làm dâu xứ xa
Buổi sáng, đứng trên hành lang tầng 2 TAND TP Huế (tỉnh Thừa Thiên – Huế), hai đứa bé một trai một gái đang chơi đùa. Cậu anh năm nay 11 tuổi nhưng nhỏ xíu, ốm nhom ốm nhách. Bé em năm nay mới lên 8, nhưng cao hơn anh cả cái đầu, mặt mày mũm mĩm, nước da trắng ngần như trứng gà bóc. Cả hai cứ quấn quýt bên nhau, như thể lâu ngày mới gặp.
Bên trong khán phòng là một đôi nam nữ chỉ mới ngoài 30 tuổi. Chiếc bàn nhỏ nên hai người cố gắng ngồi nép về hai phía, như muốn chia ranh giới thật rõ.Họ cứ ngồi như thế, lặng im. Không nhìn vào nhau. Chẳng ai nói với ai một tiếng. Phải đến lúc hai đứa trẻ như hai chú sẻ non bay vào phòng, ríu rít chạy đến bên bố mẹ, hai gương mặt mới giãn ra. Hai đứa bé len qua người bố, rồi ngồi lọt thỏm vào khoảng trống giữa bố và mẹ.
Người bố khoác tay lên vai con trai, gương mặt trìu mến. Người mẹ ôm con gái vào lòng, liên tục vuốt tóc con. Hai đứa bé líu ríu trò chuyện, chốc chốc lại ngước mắt lên nhìn bố mẹ. Nhìn cảnh gia đình hòa hợp như thế, dễ dàng liên tưởng đến một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, nếu chỗ họ ngồi không phải là phòng xét xử của tòa án.
Chị có nước da trắng mịn, dáng người hơi đầy đặn của một người phụ nữ đã qua hai lần sinh nở. Gương mặt xinh xắn, mỗi khi nở nụ cười lại khiến khuôn mặt trở nên rạng rỡ vô cùng. Anh dáng dong dỏng cao, có vẻ thư sinh, nhất là cặp mắt với đôi hàng mi dài hun hút.
Chị kể, anh quê ở ngoài Bắc. Chị quê ở Huế. Duyên phận đẩy đưa để hai người gặp nhau. Năm đó chị mới ngoài đôi mươi. Vẻ nho nhã, thư sinh của anh chẳng mấy chốc mà đốn ngã trái tim thiếu nữ mới lớn. Anh ít nói, nhưng nụ cười có thể khiến tim chị đập liên hồi. Thời gian hai người yêu nhau, anh rất biết quan tâm, chăm sóc chị từng li từng tí. Bên cạnh anh, chị thấy mình được yêu thương, nâng niu trân quý. Thế nên khi anh ngỏ lời muốn cưới, chị gật đầu cái rụp, bỏ qua luôn lời khuyên can của mẹ.
Ấy là mẹ sợ chị còn trẻ người non dạ, chưa thích hợp để về làm dâu nhà người. Mà chưa kể lại một thân một mình ra tận ngoài Bắc làm dâu. Ngoài chồng, chị không bạn bè, không người quen biết. Nhưng chị nghĩ, có anh, ở đâu cũng sẽ trở thành nhà chị, quê hương của chị. Mang theo trái tim hồ hởi, những dự định, những ấp ủ về tương lai, chị mặc áo cưới về làm dâu nhà người.
Video đang HOT
Cũng như bao cô dâu mới cưới, cuộc sống hôn nhân của anh chị những ngày đầu cũng đầy ắp mật ngọt. Chị thấy mãn nguyện. Rồi ngày vui qua mau. Chị mang thai. Đứa bé trong bụng “hành” chị nghén hết 9 tháng 10 ngày. Kinh tế gia đình giao hết lên đôi vai của anh. Chị nghỉ việc, ở nhà dưỡng thai, rồi sinh con đẻ cái, chăm sóc con nhỏ.
Nhưng mà hóa ra chồng chị lại ham chơi hơn ham làm. Suốt ngày chỉ biết la cà với bạn bè, ăn nhậu. Vui với bạn bè, đôi khi còn quên đường về. Chị khuyên anh vài câu, anh đã nổi cáu, mặc kệ chị đang mang bầu, đôi khi còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Có lúc chị định ôm bụng bầu trở về quê. Nhưng nhớ đến những lời khuyên can của mẹ ngày trước, nên chị chẳng dám trở về trong cảnh ê chề. Chị cứ an ủi mình, thôi thì vợ chồng như chén úp trên chạn, có lúc cũng phải xô xát. Chị cố gắng nhẫn nhịn, chỉ mong con trai mau mau lớn để chị còn ra ngoài mưu sinh.
Con chưa kịp lớn, chị vỡ kế hoạch sinh đứa thứ hai. Người chồng vẫn không thay đổi. Trong một lần cãi vã, bị chồng đánh đập, chị ôm đứa con mới 6 tháng tuổi quay về Huế. Chị bảo lúc đó cũng muốn mang theo cả hai đứa nhỏ. Nhưng một nách hai con, chị biết không thể chu toàn, nên đành cắn răng để lại đứa lớn cho chồng nuôi. Hai người chính thức sống ly thân từ ấy
Khoảng cách
Bảy năm qua, vợ chồng mỗi người một nơi. Sau nhiều năm không sống cùng, không có sự quan tâm săn sóc, tình cảm vốn đã cạn kiệt giờ chẳng còn lưu lại chút nào. Người chồng đề nghị ly hôn. Người vợ chấp nhận, với điều kiện người chồng phải mang đứa con trai vào Huế để chị nuôi dưỡng. Người chồng không đồng ý. Hòa giải không thành, nên TAND TP Huế phải mở phiên tòa xét xử.
Người vợ – là bị đơn trong vụ án trình bày trước tòa: “Lúc còn sống chung, anh ham chơi, không tu chí làm ăn, chỉ lo rượu chè. Tôi khuyên vài câu thì xuống tay đánh đập. Chịu không nổi nên tôi ẵm đứa con gái mới mấy tháng về quê ngoại nương nhờ”.
Người chồng phản bác, bảo chuyện xấu trong nhà, không muốn “vạch áo cho người xem lưng”, nhưng chị đã nói thế, anh cũng phải biện hộ cho mình: “Cô ấy nói toàn những lời khó nghe. Lại đối xử với bố mẹ tôi không tôn trọng, kính nể”.
Người vợ cho hay, mấy năm qua, chị lặn lội buôn bán, vừa chăm bẵm con gái. Nhưng lòng mẹ ngày nào cũng hướng đến đứa con trai, một lòng thương nhớ. Càng thương hơn khi mấy năm nay chồng chị ra nước ngoài xuất khẩu lao động, con trai phải nhờ ông bà nội chăm sóc.
“Bây giờ chồng tôi đã có người phụ nữ khác. Họ sắp kết hôn với nhau. Mẹ kế con chồng sao bằng được mẹ đẻ chăm sóc núm ruột của mình. Tôi bây giờ kinh tế đã ổn định, có điều kiện nuôi dưỡng, chăm sóc cả hai đứa con. Điều quan trọng là để hai anh em được sống cùng nhau, lớn lên dưới một mái nhà, như vậy tình cảm ruột thịt mới được bồi đắp”, người vợ tâm sự.
Vị hội thẩm hỏi người chồng: “Anh có người phụ nữ khác?”. Người chồng thở dài bảo, cũng đã 7 năm sống ly thân với vợ. Người đàn ông không thể không tìm kiếm cho mình một bến đỗ, ổn định cuộc sống. Thế nhưng, việc tái hôn nay mai không hề ngăn cản anh chăm sóc nuôi dưỡng con trai. Thỉnh thoảng anh sẽ đưa con trai vào Huế thăm con gái, để cha con, anh em được gặp mặt.
“Nhưng mà…”, đến lượt thẩm phán ngập ngừng bỏ nửa chừng câu nói. Có lẽ tòa muốn hỏi vì sao vợ chồng không thể quay lại hàn gắn, hâm nóng tình cảm, bỏ qua cho nhau những sai sót trước đây, để họ lại có một gia đình nguyên vẹn, hai đứa trẻ có đầy đủ tình yêu thương, chăm sóc của cả cha lẫn mẹ. Trong những phiên hòa giải trước đây, tòa cũng từng nhiều lần đưa ra ý kiến này, nhưng bất thành.
Trong khi cha mẹ đang tranh giành quyền nuôi con, thì hai đứa trẻ chẳng hay biết về số phận mình, ngồi bên dưới thì thầm trò chuyện. Phiên tòa kết thúc, tương lai của hai đứa trẻ cũng được định đoạt. “Quyền lợi” của hai vợ chồng đều được đảm bảo. Chỉ một chốc nữa thôi, đứa anh sẽ theo cha ra Bắc, xa mẹ và em.
Trước khi rời khỏi khán phòng, chị nhìn con trai, nhẹ giọng: “Lát về, mẹ dẫn con và em đi chơi, chiều mới cùng ba ra Bắc được không?”. Người chồng nhìn vợ, ánh mắt bất chợt ngưng đọng. Giờ họ đã trở thành vợ cũ chồng cũ. Khoảng cách 7 năm đã khiến những cảm xúc trong lòng nguội tắt nên có lẽ họ chẳng còn muốn làm đau lòng “đối phương”. Anh nhè nhẹ gật đầu.
Theo Phununews
Chồng đặt đơn ly hôn lên bàn rồi đi khỏi nhà, vợ choáng váng khi biết nguyên nhân
Tôi vừa bước chân ra khỏi cuộc hôn nhân một cách bất ngờ. Không chỉ người ngoài, ngay cả chính tôi cũng choáng váng khi biết nguyên nhân.
Hai vợ chồng tôi kết hôn sau 2 năm yêu nhau. Cộng với 7 năm chung sống êm ả, nghĩa làtình yêu của chúng tôi đã kéo dài 9 năm. Chồng tôi là dân Tây học, lại có chút lãng tử, điển trai, nên đám con gái chết mê chết mệt anh ấy nếu tính ra thì xoè cả 10 ngón tay cũng không đủ.
Vậy nên khi tôi giành được trái tim của anh, nhiều người đã rất ngỡ ngàng. Một đứa con gái từ quê ra tỉnh, tính tình đỏng đảnh, ương ương, làm sao lại lọt vào mắt xanh của hot boy Hà thành? Những thắc mắc đó rõ ràng vô căn cứ vì đáp án rành rành ra rồi: anh yêu tôi và tôi yêu anh, vậy thôi. Tất nhiên, ngấm ngầm cho sự kết nối hai chúng tôi không phải ai cũng biết. Anh và tôi cùng yêu bóng đá, cùng sinh hoạt chung trong câu lạc bộ người hâm mộ AC Milan bấy giờ. Những đồng điệu trong sở thích, rồi lan dần sang quan điểm sống đã trở thành cục nam châm hút chúng tôi vào tình yêu định mệnh.
Cuộc sống hôn nhân cũng đôi lần sóng gió, nhưng hầu như đều do tôi làm quá lên để anh chịu trận. Vợ chồng trẻ chắc nhà ai cũng thế, chả riêng gì bọn tôi. Kể cả khi có con, tính cách trẻ con, đành hanh của tôi vẫn chẳng phai mờ mấy. Sau mỗi lần làm quá, tôi lại nhủ thầm trong bụng: May cho mình, tính anh đàn ông, lại hơn tôi 7 tuổi nên bao dung, nhiều khi "không chấp" vợ trẻ.
Trong mối quan hệ mà tôi thường có vẻ ở thế "lấn lướt" ấy, tôi tin rằng mình đang nắm dây cương cho hạnh phúc gia đình Vậy nên, vào một sáng mùa hè, khi anh xách va li bước ra khỏi nhà sau khi đặt lên bàn tờ giấy ly hôn, tôi đã choáng váng không hiểu điều gì xảy đến với gia đình mình.
Lúc đầu, tôi nghĩ anh đang muốn "thử" tôi, muốn thêm gia vị cho cuộc hôn nhân mà những tháng ngày gần đây có vẻ bình lặng quá. Nhưng rồi khi đáp lại nỗ lực liên lạc của tôi chỉ là sự thờ ơ của anh, thì tôi không còn bình tĩnh được nữa. Tôi không hiểu anh vì lý do gì mà rời bỏ gia đình, rời bỏ người vợ mà không ngày nào anh quên nói "yêu em" trước khi ra khỏi nhà. Cả mẹ chồng, bố chồng tôi cũng không thể lý giải được cho hành động kỳ quặc của con trai mình. Tôi thuê cả thám tử theo dõi anh, rồi tự tìm đến bác sĩ tâm lý để tham vấn về tình trạng của anh để truy tìm nguyên nhân cho hành động bất thường vô căn cứ của chồng mình. Không một đầu mối nào hé lộ được lý do thuyết phục.
Vợ choáng váng khi biết lý do chồng đòi ly hôn - Ảnh minh họa: Internet
Tôi tự tìm đến căn hộ chung cư anh dọn ra ở riêng để nói chuyện và mong cơ hội hàn gắn. Chẳng có lý do gì, thì người vợ nào cũng như tôi thôi, làm sao chấp nhận buông tay?
Dường như anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc gặp mặt này theo lý thuyết "cái gì đến sẽ đến". Không còn yên lặng như thái độ anh dành cho tôi mấy tháng nay. Anh sỉ vả tôi đã lừa dối tình cảm mà anh cho rằng thiêng liêng nhất cuộc đời. "Lý do ư? Cô đòi lý do, nhưng tôi sẽ cho cô cả bằng chứng"- Anh nói rồi đẩy chiếc Ipad về phía tôi. Cửa sổ chat của tôi hiện ra trước mắt, một ô lịch sử chat với cô bạn thân, còn ô kia còn nguyên dấu tích cuộc trò chuyện từ rất lâu của tôi với sếp- cũng chính là người đã đến với tôi trước anh. Bí mật tôi mặc nhiên giấu kín, chỉ thổ lộ riêng với cô bạn thân giờ phơi ra trước mắt. Chỉ là một câu chuyện cũ của quá khứ, một mối quan hệ thoáng qua đã chấm dứt khi tôi đến với anh.
"Tại sao lại lừa dối tôi mối quan hệ này? Chưa bao giờ tôi nghi ngờ... Em nhìn xem, cả khi em đã lấy tôi, có con với tôi, em vẫn kể về người ta trìu mến với bạn mình. Và với người ta, khi đã chung sống với tôi, em vẫn có thể nói "nhớ". Đừng đóng vai nữ thánh nữa, tôi không chấp nhận sự phản bội này"- anh ngồi thụp xuống sàn cay đắng.
Mọi chuyện đã kết thúc trong quá khứ, anh đã hiểu lầm tôi. Cái chữ "nhớ" anh quy kết tôi dành cho người cũ cũng chỉ là hiểu lầm. Đó là trong một đợt ốm kéo dài, phải nghỉ phép dài ngày, có đầu mối công việc tôi phụ trách cần liên hệ, anh sếp hỏi tôi. Rồi tiện thể hỏi thăm tôi nghỉ thế đã chán chưa, bao giờ khoẻ hẳn để đi làm. Tôi trả lời rằng tôi nhớ cơ quan, nhớ mọi người trong cơ quan lắm rồi... "Nhớ mọi người nghĩa là có cả anh trong đó rồi"- sếp nhắn lại kiểu bông đùa kèm một icon hài hước. Chỉ thế, không hơn.
Có lẽ, cái sai của tôi là đã không kể cho anh nghe về mối tình cũ của mình khi nó ở trong tình thế nhạy cảm: người cũ của tôi giờ vẫn làm cùng tôi, lại là sếp của tôi. Giá như tôi chia sẻ từ trước, giá như... Anh cho rằng có thể còn nhiều thứ bí mật khác tôi vẫn đang giấu giếm mà anh chưa biết hết. Dù có giải thích thế nào, anh cũng quyết không tin tôi nữa.
Một cuộc tình đẹp, một cuộc hôn nhân hạnh phúc như mơ rồi cũng kết thúc một cách cay đắng và bất ngờ. Tôi nhận về bài học cho mình nên thành thật về "người của quá khứ" với "người của hiện tại" và hơn thế phải cẩn trọng lời ăn, tiếng nói trong những mối quan hệ vẫn được xem là "nhạy cảm" khi muốn giữ gìn hạnh phúc. Bài học ấy tôi chỉ nhận ra khi tổ ấm không còn thuộc về mình. Vì thế, hẳn nó sẽ rất có giá trị với những người đang sở hữu hạnh phúc trong tay...
Theo Phụ Nữ Sức Khỏe
Sao anh ấy có thể phản bội tôi sau 30 năm chung sống? Tôi mới phát hiện ra người chồng đã chung sống suốt 30 năm của mình lừa dối. Không chỉ vậy, mối quan hệ ngoài luồng của anh ấy đã kéo dài được 18 tháng nay. ảnh minh họa Vợ chồng tôi có 4 người con, các cháu đều đã lập gia đình và có con cái cả. Tôi cứ nghĩ sau bao nhiêu...