Phía sau sự việc “chết vì nước thánh”
Sau cái chết “bí ẩn” của chị Cấn Thị Lâm (xã Phụng Thượng, huyện Phúc Thọ, Hà Nội) người dân nơi đây đã thêu dệt ra những câu chuyện hết sức ly kỳ, khó hiểu. Thực hư của những câu chuyện này như thế nào đến nay vẫn chưa có lời đáp.
Xã Phụng Thượng (Phúc Thọ, Hà Nội) là một trong những xã có điều kiện kinh tế khả giả so với nhiều xã khác trên địa bàn. Từ bao đời nay người dân nơi đây vẫn giữ đựợc thói quen sinh hoạt của một vùng quê yên bình, Những ngôi nhà mọc lên san sát vào nhau. Người dân nơi đây sống cuộc sống tối lửa tắt đèn bên nhau. Vì thế chỉ cần một hành động lạ nào bên ngoài “xâm nhập” vào trong các gia đình ở đây thì từ xóm trên tới xóm dưới, ai ai cũng tỏ tường.
Đem câu chuyện về cái chết “bí ẩn” của chị Lâm trên đường đi Hà Nam hỏi chuyện người trong xã. Ai ai cũng tỏ ra xót thương. Những ngày này, người dân nơi đây đang bị ám ảnh bởi những câu chuyện ma quái sặc mùi mê tín xung quanh cái chết của chị Lâm. Họ nói rằng, gia đình nhà chị Lâm đang bị “ma ám” vì thế mới có sự việc như thế.
Qua câu chuyện mà người dân nơi đây đang chỉ trỏ, bàn tán, PV nhận thấy một điều rằng, dù chưa có kết luận chính thức về vụ việc nhưng cái chết của chị Lâm đang khiến cho những người nông dân chân chất nơi đây hoang mang và bị ám ảnh. Sự sợ hãi, dè chừng là điều có thể dễ dàng nhận ra khi tiếp xúc với những người dân nơi đây. “Nói to quá sợ phải tội. Ma nó mà nghe thấy thì tối lại tìm đến mình thì dại”, một người dân sợ hãi nói.
Người hàng xóm sống sát mép bên gia đình chị Lâm nói rằng, ông Cấn Văn Hùng (bố chị Lâm) hiện vẫn đang nằm điều trị trên bệnh viện Bạch Mai, còn mẹ chị Lâm thì đang quá đau buồn không muốn tiếp xúc với bên ngoài.
Video đang HOT
Chị Cấn Thị Sâm thất thần kể lại câu chuyện “Cái chết bí ẩn” với PV
Cụ Lâm, có con dâu là em họ nạn nhân – người có mặt trên chuyến xe kinh hoàng hôm xảy ra sự việc “nói nhỏ” với PV: Nhà báo tới tìm hiểu thì đừng nhắc tới cái chết của con Lâm, không con Sâm (em họ nạn nhân) nó lại lên cơn xúc động thì nguy! Ngồi trước mặt chúng tôi, chị Cấn Thị Sâm (SN 1979) không giấu được nét mặt u sầu thảm thiết. Khuôn mặt thể hiện sự đờ đẫn mệt mỏi, đôi má gầy guộc, con mắt thâm quầng.
Cụ Lâm nói rằng, từ hôm diễn ra sự việc đến nay chị Sâm hầu như không ăn uống gì nhiều vì thế cơ thể cứ suy nhược và yếu dần. Chị Sâm chỉ lạnh lùng cho biết, sự việc diễn ra hôm 16/4 là hệ quả của hàng loạt những câu chuyện lạ lùng trước đó vài ngày. Chị Sâm cũng hoàn toàn không biết chuyện chị Lâm đã mất mà chỉ nghĩ rằng chị Lâm vẫn đang nằm viện điều trị chưa lành. Người nhà của chị Lâm cho hay, bố chị Lâm và bố chị Sâm là hai anh em ruột trong một gia đình có 5 người con trai. Người con trai cả là Cấn Văn Lương là liệt sĩ, hiện tại vẫn chưa tìm được mộ.
Trước đó ít lâu, 4 người con trai họp lại dưới sự chỉ đạo của cụ Cấn Văn Sửu (ông nội của chị Sâm) quyết định nhờ nhà ngoại cảm Hoàng Thị Hồng ở Hà Nam tìm mộ của ông Lương. Sau khi quyết định xong, ông Sửu cho thuê một chiếc xe ô tô rồi kêu gọi trong họ những thanh niên trẻ tuổi tham gia vào chuyến đi bắt đầu vào ngày 13/4 có 13 người đi trong đó có 8 người trẻ tuổi.
“Theo quan niệm dân gian, hồn người chết sẽ chỉ nhập vào người trẻ tuổi và vào người nào hợp với mình nhất, chính vì thế cần nhiều người đi để tăng khả năng gọi được hồn”, mẹ chồng của chị Sâm thổ lộ. Đến nơi, sau khi bà Hồng “làm phép” hồn nhập vào một người trong họ là Cấn Thị Nhung nhưng do không nói rõ địa điểm cụ thể ở đâu khiến cả đoàn đành trở về. Bà Hồng hẹn đoàn mai tiếp tục xuống.
Có “tà ma” hay không?
Theo những người nhà của chị Sâm kể lại sự việc thì ngày 16/4, khi cả đoàn vừa đến đoạn Pháp Vân thì một số người trên xe đã có biểu hiện lạ. Họ liên tục hò hét, tụng kinh, tiếp đó không ngừng la hét, xô đẩy nhau và đập tay vào thành ô tô. Lúc này, chị Sâm sợ quá ngồi ép vào cuối xe.
“Khi chiếc xe dừng lại trước cửa nhà “ngoại cảm” thì cả đoàn túa ra mỗi người chạy theo một hướng theo trạng thái mất kiểm soát. Do quá lo sợ, tôi đành bắt taxi về nhà ngay sau đó”, Chị Sâm nói tiếp. “Sau khi đến nhà bà Hồng, chị Lâm đã bị ngất đi. Lái xe ô tô và người nhà “cậu Hồng” đưa chị Lâm vào trạm y tế xã cấp cứu nhưng đã tử vong ngay sau đó”.
Trưởng công an xã Phụng Thượng bác bỏ những lời đồn đoán về ma quỷ sau cái chết của chị Lâm
Ông Nguyễn Văn Sơn, trưởng công an xã Phụng Thượng đã bác bỏ những lời đồn đoán ma quỷ xung quanh cái chết của chị Lâm. Ông cho rằng điều đó không hề có căn cứ. “Nếu là hồn ma của tổ tiên có lẽ nào lại có thể ám vào để làm hại con cháu được?”.
“Ngay sau khi xảy ra vụ việc tôi đã trực tiếp xuống hiện trường và gia đình đã cung cấp cho chúng tôi một số chai nước mà nhà ngoại cảm đã đưa cho họ uống. Hiện các chai nước này đã được chúng tôi chuyển lên cho cơ quan chức năng tiến hành làm các xét nghiệm để sớm tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết của chị Sâm cũng như hóa giải những câu chuyện mang tính chất mê tín của người dân”, ông Sơn cho biết.
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Dòng họ trời đày" ở Bắc Giang
Trong dòng họ, thông thường cứ con trai sinh ra được khoảng 6 tháng là bị nổi mẩn đỏ khắp người, mấy ngày sau xuất hiện những u cục nhỏ lùng bùng dưới da. Chỉ cần một va đập hay xây xước nhẹ, đứa trẻ cũng có thể chảy máu và không có cách gì cầm lại được.
Có người bị ngã võng chết, người thì bị lược xước qua da cũng chảy máu cho đến chết... Một thời, câu chuyện về 4 đời với 20 cái chết trẻ và lạ kỳ như thế của một dòng họ ở Yên Dũng, Bắc Giang đã khiến nhiều người dân trong vùng thêu dệt nên những câu chuyện ma quái.
Có người bảo dòng họ này bị ma ám, có người thì đinh ninh hẳn có người trong họ đã làm điều gì tai ác khiến "giời đánh". Thậm chí không ít người âm thầm tránh xa họ vì sợ lây bệnh. Tuy nhiên, trải qua nhiều năm, những câu chuyện liêu trai kia không còn, người dân làng đã biết gọi căn bệnh có tên khoa học là hemophilia, nôm na là bệnh máu khó đông. Không còn bị kỳ thị, nhưng nỗi ám ảnh về căn bệnh di truyền quái ác vẫn khiến những người còn sống không khỏi day dứt...
3 lần đóng quan tài chờ chết
Chúng tôi đến thăm gia đình anh Kiều Công Tuấn, Thị trấn Neo, Bắc Giang vào một buổi muộn. Thấy có người lạ đến tìm, một tay bế đứa con trai hơn một tuổi, chân khấp khểnh bước từng bước nặng nhọc, anh Tuấn mời chúng tôi vào nhà bằng một giọng nói nhỏ nhẹ đến yếu ớt.
Anh Tuấn buồn bã kể về căn bệnh quái ác ám ảnh cả dòng họ
"Tôi năm nay 30 tuổi, nhưng có lẽ là một trong những người sống "thọ" nhất dòng họ...", bên ấm trà nóng, anh Tuấn chua chát mở đầu câu chuyện.
Theo lời anh kể, anh bị di truyền bệnh từ mẹ anh là bà Nguyễn Thị Phương (con gái không mang bệnh nhưng mang gen di truyền). Trong dòng họ, thông thường cứ con trai sinh ra được khoảng 6 tháng là bị nổi mẩn đỏ khắp người, mấy ngày sau xuất hiện những u cục nhỏ lùng bùng dưới da. Chỉ cần một va đập hay xây xước nhẹ, đứa trẻ cũng có thể chảy máu và không có cách gì cầm lại được.
Căn bệnh quái ác đã cướp đi cả thảy 20 sinh mạng trong dòng họ nhà anh. Phần lớn họ đều chết rất trẻ. Có người 3 tuổi chết vì bị ngã từ võng úp mặt xuống đất, người chỉ bị xước lược qua da nhưng cứ rỉ máu không ngừng và chết 2 ngày sau đó. Cậu họ anh chết năm 27 tuổi cách đây 4 năm và em trai anh là Kiều Công Toàn cũng đã chết khi mới 17 tuổi.
"Toàn không bị ngã hay va đập mạnh, chỉ thấy đau ở dưới lớp da bên hông nên gia đình cũng chủ quan không đưa đi khám. Vài ngày sau thì chỗ đau sưng to, nhức không chịu được. Khi ấy mang nó lên Hà Nội cấp cứu thì đã quá muộn. Toàn chết khi mới 17 tuổi", anh Tuấn rơm rớm kể về cái chết của em trai.
Người trong dòng họ còn sống "thọ" là cậu ruột của Tuấn, Nguyễn Thành Bắc, 43 tuổi. "Năm 3 tuổi cậu Bắc bị chảy máu không ngừng. Máu cứ rỉ ra từ đầu ngón tay ngón chân, ông ngoại phải lấy chậu... hứng máu. Bác sĩ kết luận là chỉ còn nước chết! Trong cơn bấn loạn, bà ngoại đi lấy thuốc tiêm lợn về tiêm cho cậu. Cậu co giật dữ dội, thế rồi... không chết. Hiện nay cậu vẫn sống nhưng yếu như cái cây trước gió...", Tuấn kể.
Bản thân anh Tuấn cũng lắm lần "chết đi sống lại". "30 tuổi mà người nhà đã 3 lần đóng quan tài cho tôi chờ chết. Có khi vì bị va vào tường, cũng có lúc chẳng va đập vào đâu mà máu cứ chảy phọt ra cả tai, cả mắt... Nhưng "khốn" nhất là bị chảy máu chân răng, vì ở miệng nên vết thương khó liền. Máu cứ rỉ ra có khi đến cả tuần không dứt. Miếng cơm đưa vào miệng mà chan cả máu đỏ và nước mắt mặn chát. Những lúc ấy, tôi chỉ có thể nằm một chỗ, người khô héo như tàu lá, lả dần đi...
Tôi không nhớ nổi mình đã trải qua bao nhiêu chuyến cấp cứu từ Bắc Giang lên Hà Nội truyền máu, tiêm thuốc. Lắm lúc tưởng như bệnh viện là nhà, nhà là quán trọ. Thương người nhà, lắm lần mình cũng muốn chết quách đi rảnh nợ, nhưng lại thương bố mẹ có mình tôi là con trai độc nhất, lại là cháu đích tôn...".
"Sống với tôi đã là cả một kỳ tích, chỉ lo cho con..."
Từng học Cao đẳng Kế Toán nhưng lại bỏ dở giữa chừng vì bệnh tật. Năm 2004, Tuấn kết hôn với cô gái Nguyễn Thị Tâm, cách nhà Tuấn 3km. Tuấn thỏ thẻ: "Chúng tôi yêu nhau có hơn 20 ngày thì cưới. Khi ấy cả nhà phải giấu cô ấy về bệnh của tôi.
"Được sống với tôi là cả một kỳ tích, chỉ lo cho các con"
Cưới nhau được 1 tuần thì tôi bị ngã xước mặt mũi, máu cứ chảy mãi. Cô ấy hoảng hốt lấy bông băng dịt vào nhưng máu không ngừng được, cứ ròng ròng chảy ngấm ra đỏ lòe cả chiếc khăn mặt, 2 tháng sau mới dứt. Khi ấy, tôi thú thật bệnh của mình với vợ. Sợ quá, cô ấy bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Nhưng rồi nghĩ thương tôi, thông cảm cho tôi nên cô ấy quay lại. Giờ đây, mọi việc đều đặt lên vai cô ấy hết. Từ chăm lo cho gia đình đến kiếm tiền nuôi các con ăn học. Với vợ, không chỉ có tình yêu thương mà tôi còn mang ơn cô ấy".
Tuấn cho hay, hiện giờ mỗi tháng anh vẫn phải đều đặn lên 4 bận lên Hà Nội điều trị bệnh. Mỗi lần như thế hết ít nhất 20 triệu. Anh kể: "Mỗi lần đi viện vẫn phải xin tiền bố mẹ, lắm lúc cũng tủi. Nhưng lại nghĩ, được sống đến hôm nay với tôi đã là cả một kỳ tích, là may mắn lắm rồi. Nhất là trời thương lại cho tôi 3 đứa con kháu khỉnh. Thật may mắn đi khám cháu trai không mắc bệnh, nhưng điều tôi lo lắng và day dứt nhất là 2 cháu gái. Cuộc sống của các cháu sẽ ra sao nếu mang gen bệnh truyền cho con cái sau này, tôi không dám nghĩ tiếp...".
VGT(Theo Bưu Điện Việt Nam)
Anh ra đi vì không có khả năng làm bố Tình yêu là một vùng đất lạ lẫm bước chân vào đó là cả một chuỗi dài cảm xúc đan xen nhau: đau đớn, hân hoan, và hạnh phúc. Tình yêu là khi trái tim non nớt của em lỗi nhịp vì anh, là khi em muốn ngắm nhìn anh thật lâu thật lâu... tình yêu là cả một thiên đường nếu có...